Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2061: “Muốn huỷ đi uy danh của ta ư?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vòi rồng đáng sợ liên tục rít gào, kiếm ý ngưng tụ từ phong mang vô tận kéo đến.“Muốn phá chiến giáp huyết quang của ta ư? Ngây thơ!”Cơ Vô Dạ lạnh lùng nói, tay phải hắn ta siết chặt thành quyền, đánh tới bằng một cách thô bạo bá đạo.Có điều huyết diễm trong cú đấm này rõ ràng còn mạnh hơn, tựa như có thể đánh tan mọi thứ trước mắt.AdvertisementẦm!Trong tiếng vang chấn động đất trời, sát chiêu của hai người va chạm với nhau, vòi rồng lập tức vỡ tan. Giọt mưa chứa đựng kiếm ý đáng sợ không ngừng rơi xuống mặt nước, tiếng nổ không dứt bên tai.Mặt nước vốn đang bằng phẳng lập tức nhấp nhô, trở nên gập ghềnh.AdvertisementTrong dị tượng đáng sợ này, Cơ Vô Dạ cũng không thấy rằng có rất nhiều giọt mưa đang lặng lẽ thẩm thấu vào chiến giáp huyết quang kia.Oanh!Lại một âm thanh lớn vang lên, hai người đang giao đấu đều lùi lại.Lúc này, những người đang theo dõi đều trợn mắt há mồm, cực kỳ ngạc nhiên.“Cơ Vô Dạ này… mạnh quá, còn chưa sử dụng kiếm, chỉ mỗi quyền mang ngưng tụ từ huyết sát đã đáng sợ thế này rồi. E rằng một quyền hắn ta tuỳ ý đánh ra cũng có thể đánh chết chúng ta”.“Chiến giáp huyết quang kia đúng là khắc tinh của kiếm khách. Kiếm khách sử dụng phong mang sắc bén, mỗi chiêu đều có tính xuyên thấu, đối mặt với chiến giáp huyết quang này, kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất gần như mất tác dụng một nửa”.“Dường như Lâm Nhất muốn sử dụng chiêu này để làm mất đi chiến giáp huyết quang của Cơ Vô Dạ, tiếc là dường như vẫn không có hiệu quả”.“Suy cho cùng kỹ thuật của Cơ Vô Dạ vẫn cao hơn một bậc, khả năng khống chế huyết sát đã đạt đến mức độ khó tin, Lâm Nhất không xong rồi”.Toàn bộ biển Trăng Khô đều đang sôi trào, trận chiến thế này thật sự rất hiếm thấy trong các nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ.Thực lực của hai người đều khá đáng sợ.Ai cũng biết trận giao thủ trước đó chỉ là dò xét lẫn nhau thôi.Nhưng dò xét như thế, rõ ràng Cơ Vô Dạ đang chiếm lợi thế.Mấy người nhóm Tạ Vân Kiếm và Diêm Không đều thấy rõ, không ngừng cười châm chọc, Lâm Nhất này vẫn còn ngây thơ quá.“Muốn huỷ đi uy danh của ta ư? Giết ngươi, thậm chí ta còn không cần sử dụng kiếm!”Cơ Vô Dạ đứng chắp tay trên mặt nước, chiến giáp huyết quang trên người tản ra ánh sáng chói mắt.“Vậy sao?”Lâm Nhất nở nụ cười, trong mắt loé lên vẻ giễu cợt.Ầm!Có những vết nứt dần xuất hiện trên chiến giáp huyết quang, giọt mưa thấm vào trong chiến giáp ẩn chứa kiếm ý dâng trào, nổ tung ngay tại chỗ.Chiến giáp cứ thế nổ tung mà không hề báo trước.
Vòi rồng đáng sợ liên tục rít gào, kiếm ý ngưng tụ từ phong mang vô tận kéo đến.
“Muốn phá chiến giáp huyết quang của ta ư? Ngây thơ!”
Cơ Vô Dạ lạnh lùng nói, tay phải hắn ta siết chặt thành quyền, đánh tới bằng một cách thô bạo bá đạo.
Có điều huyết diễm trong cú đấm này rõ ràng còn mạnh hơn, tựa như có thể đánh tan mọi thứ trước mắt.
Advertisement
Ầm!
Trong tiếng vang chấn động đất trời, sát chiêu của hai người va chạm với nhau, vòi rồng lập tức vỡ tan. Giọt mưa chứa đựng kiếm ý đáng sợ không ngừng rơi xuống mặt nước, tiếng nổ không dứt bên tai.
Mặt nước vốn đang bằng phẳng lập tức nhấp nhô, trở nên gập ghềnh.
Advertisement
Trong dị tượng đáng sợ này, Cơ Vô Dạ cũng không thấy rằng có rất nhiều giọt mưa đang lặng lẽ thẩm thấu vào chiến giáp huyết quang kia.
Oanh!
Lại một âm thanh lớn vang lên, hai người đang giao đấu đều lùi lại.
Lúc này, những người đang theo dõi đều trợn mắt há mồm, cực kỳ ngạc nhiên.
“Cơ Vô Dạ này… mạnh quá, còn chưa sử dụng kiếm, chỉ mỗi quyền mang ngưng tụ từ huyết sát đã đáng sợ thế này rồi. E rằng một quyền hắn ta tuỳ ý đánh ra cũng có thể đánh chết chúng ta”.
“Chiến giáp huyết quang kia đúng là khắc tinh của kiếm khách. Kiếm khách sử dụng phong mang sắc bén, mỗi chiêu đều có tính xuyên thấu, đối mặt với chiến giáp huyết quang này, kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất gần như mất tác dụng một nửa”.
“Dường như Lâm Nhất muốn sử dụng chiêu này để làm mất đi chiến giáp huyết quang của Cơ Vô Dạ, tiếc là dường như vẫn không có hiệu quả”.
“Suy cho cùng kỹ thuật của Cơ Vô Dạ vẫn cao hơn một bậc, khả năng khống chế huyết sát đã đạt đến mức độ khó tin, Lâm Nhất không xong rồi”.
Toàn bộ biển Trăng Khô đều đang sôi trào, trận chiến thế này thật sự rất hiếm thấy trong các nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ.
Thực lực của hai người đều khá đáng sợ.
Ai cũng biết trận giao thủ trước đó chỉ là dò xét lẫn nhau thôi.
Nhưng dò xét như thế, rõ ràng Cơ Vô Dạ đang chiếm lợi thế.
Mấy người nhóm Tạ Vân Kiếm và Diêm Không đều thấy rõ, không ngừng cười châm chọc, Lâm Nhất này vẫn còn ngây thơ quá.
“Muốn huỷ đi uy danh của ta ư? Giết ngươi, thậm chí ta còn không cần sử dụng kiếm!”
Cơ Vô Dạ đứng chắp tay trên mặt nước, chiến giáp huyết quang trên người tản ra ánh sáng chói mắt.
“Vậy sao?”
Lâm Nhất nở nụ cười, trong mắt loé lên vẻ giễu cợt.
Ầm!
Có những vết nứt dần xuất hiện trên chiến giáp huyết quang, giọt mưa thấm vào trong chiến giáp ẩn chứa kiếm ý dâng trào, nổ tung ngay tại chỗ.
Chiến giáp cứ thế nổ tung mà không hề báo trước.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Vòi rồng đáng sợ liên tục rít gào, kiếm ý ngưng tụ từ phong mang vô tận kéo đến.“Muốn phá chiến giáp huyết quang của ta ư? Ngây thơ!”Cơ Vô Dạ lạnh lùng nói, tay phải hắn ta siết chặt thành quyền, đánh tới bằng một cách thô bạo bá đạo.Có điều huyết diễm trong cú đấm này rõ ràng còn mạnh hơn, tựa như có thể đánh tan mọi thứ trước mắt.AdvertisementẦm!Trong tiếng vang chấn động đất trời, sát chiêu của hai người va chạm với nhau, vòi rồng lập tức vỡ tan. Giọt mưa chứa đựng kiếm ý đáng sợ không ngừng rơi xuống mặt nước, tiếng nổ không dứt bên tai.Mặt nước vốn đang bằng phẳng lập tức nhấp nhô, trở nên gập ghềnh.AdvertisementTrong dị tượng đáng sợ này, Cơ Vô Dạ cũng không thấy rằng có rất nhiều giọt mưa đang lặng lẽ thẩm thấu vào chiến giáp huyết quang kia.Oanh!Lại một âm thanh lớn vang lên, hai người đang giao đấu đều lùi lại.Lúc này, những người đang theo dõi đều trợn mắt há mồm, cực kỳ ngạc nhiên.“Cơ Vô Dạ này… mạnh quá, còn chưa sử dụng kiếm, chỉ mỗi quyền mang ngưng tụ từ huyết sát đã đáng sợ thế này rồi. E rằng một quyền hắn ta tuỳ ý đánh ra cũng có thể đánh chết chúng ta”.“Chiến giáp huyết quang kia đúng là khắc tinh của kiếm khách. Kiếm khách sử dụng phong mang sắc bén, mỗi chiêu đều có tính xuyên thấu, đối mặt với chiến giáp huyết quang này, kiếm ý Tiên Thiên đại thành của Lâm Nhất gần như mất tác dụng một nửa”.“Dường như Lâm Nhất muốn sử dụng chiêu này để làm mất đi chiến giáp huyết quang của Cơ Vô Dạ, tiếc là dường như vẫn không có hiệu quả”.“Suy cho cùng kỹ thuật của Cơ Vô Dạ vẫn cao hơn một bậc, khả năng khống chế huyết sát đã đạt đến mức độ khó tin, Lâm Nhất không xong rồi”.Toàn bộ biển Trăng Khô đều đang sôi trào, trận chiến thế này thật sự rất hiếm thấy trong các nhân tài kiệt xuất thế hệ trẻ.Thực lực của hai người đều khá đáng sợ.Ai cũng biết trận giao thủ trước đó chỉ là dò xét lẫn nhau thôi.Nhưng dò xét như thế, rõ ràng Cơ Vô Dạ đang chiếm lợi thế.Mấy người nhóm Tạ Vân Kiếm và Diêm Không đều thấy rõ, không ngừng cười châm chọc, Lâm Nhất này vẫn còn ngây thơ quá.“Muốn huỷ đi uy danh của ta ư? Giết ngươi, thậm chí ta còn không cần sử dụng kiếm!”Cơ Vô Dạ đứng chắp tay trên mặt nước, chiến giáp huyết quang trên người tản ra ánh sáng chói mắt.“Vậy sao?”Lâm Nhất nở nụ cười, trong mắt loé lên vẻ giễu cợt.Ầm!Có những vết nứt dần xuất hiện trên chiến giáp huyết quang, giọt mưa thấm vào trong chiến giáp ẩn chứa kiếm ý dâng trào, nổ tung ngay tại chỗ.Chiến giáp cứ thế nổ tung mà không hề báo trước.