Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2097: Mình đã đến bước đường cùng rồi sao?
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt Tần An và Bùi Nhạc đều thay đổi, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Nhất còn có lá bài tẩy như thế.Nhưng đã muộn rồi…Con hoả phượng kia đột nhiên tung cánh bay lên, chín cuộn tranh vỡ nát, một uy thế đáng sợ kéo tới. Hoả phượng bay xuống từ trên trời, đôi cánh của nó loé lên kim quang chói mắt, chín sợi linh vũ ở đuôi nó còn chứa đứng uy lực thần văn rất thuần tuý.Tuy hơi yếu, nhưng uy lực thần văn rất chân thật.AdvertisementMột tiếng phượng kêu vang lên, hoả phượng tung cánh bay xuống, hai người Tần An hoàn toàn không thể chạy thoát, thoáng chốc đã bị đụng mạnh vào.Ầm!AdvertisementTrong tiếng vang chấn động, ánh lửa ngất trời xuất hiện, ánh sáng chói mắt, ngọn lửa nóng bỏng tựa như đốt thủng mây trên trời, khiến mọi người đều giật mình, không thể tưởng tượng nổi.Phụt!Cả người Tần An và Bùi Nhạc bị cháy tơi tả, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi.“Chết tiệt, sao có thể như thế chứ…”“Sao Hoả Phượng Liêu Nguyên lại có uy lực đáng sợ như thế được!”Hai người vừa giận vừa sợ, không ngừng mắng chửi.Vụt!Lúc này, có tiếng bảo kiếm rút khỏi vỏ vang lên, cảm giác lạnh lẽo kéo đến khiến hai người sợ đến mức vội ngẩng đầu nhìn lên.Phựt!Ánh sáng bạc lướt qua, máu tươi bắn tung toé, hai cái đầu người bay lên trời.Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, chém chết hai người xong, hắn vẫn tiếp tục bước đi không quay đầu lại. Lúc này, sắc mặt của hắn càng tái nhợt hơn, nhưng sắc mặt đó lại không có vẻ nổi bật trong không gian vội vã này.Vụt! Vụt! Vụt!Tiếng xé gió nổi lên khắp xung quanh, những bóng người liên tục đánh tới. Tuy Hoả Phượng Liêu Nguyên khiến không ít người khiếp sợ, nhưng rõ ràng sắc mặt Lâm Nhất ngày càng khó coi, nếu những người này đã quyết tâm cướp đi bảo vật quý giá trên người Lâm Nhất thì sao có thể dễ dàng bỏ qua được.Phụt!Trong lúc đáng chạy nhanh, Lâm Nhất phun ra một ngụm máu tươi, bước chân trởi nên lảo đảo.Vào khoảnh khắc rút kiếm Táng Hoa khỏi vỏ, lục phủ ngũ tạng trong người lập tức đau đến mức hắn suýt không thể đứng vững.
Sắc mặt Tần An và Bùi Nhạc đều thay đổi, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Nhất còn có lá bài tẩy như thế.
Nhưng đã muộn rồi…
Con hoả phượng kia đột nhiên tung cánh bay lên, chín cuộn tranh vỡ nát, một uy thế đáng sợ kéo tới. Hoả phượng bay xuống từ trên trời, đôi cánh của nó loé lên kim quang chói mắt, chín sợi linh vũ ở đuôi nó còn chứa đứng uy lực thần văn rất thuần tuý.
Tuy hơi yếu, nhưng uy lực thần văn rất chân thật.
Advertisement
Một tiếng phượng kêu vang lên, hoả phượng tung cánh bay xuống, hai người Tần An hoàn toàn không thể chạy thoát, thoáng chốc đã bị đụng mạnh vào.
Ầm!
Advertisement
Trong tiếng vang chấn động, ánh lửa ngất trời xuất hiện, ánh sáng chói mắt, ngọn lửa nóng bỏng tựa như đốt thủng mây trên trời, khiến mọi người đều giật mình, không thể tưởng tượng nổi.
Phụt!
Cả người Tần An và Bùi Nhạc bị cháy tơi tả, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi.
“Chết tiệt, sao có thể như thế chứ…”
“Sao Hoả Phượng Liêu Nguyên lại có uy lực đáng sợ như thế được!”
Hai người vừa giận vừa sợ, không ngừng mắng chửi.
Vụt!
Lúc này, có tiếng bảo kiếm rút khỏi vỏ vang lên, cảm giác lạnh lẽo kéo đến khiến hai người sợ đến mức vội ngẩng đầu nhìn lên.
Phựt!
Ánh sáng bạc lướt qua, máu tươi bắn tung toé, hai cái đầu người bay lên trời.
Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, chém chết hai người xong, hắn vẫn tiếp tục bước đi không quay đầu lại. Lúc này, sắc mặt của hắn càng tái nhợt hơn, nhưng sắc mặt đó lại không có vẻ nổi bật trong không gian vội vã này.
Vụt! Vụt! Vụt!
Tiếng xé gió nổi lên khắp xung quanh, những bóng người liên tục đánh tới. Tuy Hoả Phượng Liêu Nguyên khiến không ít người khiếp sợ, nhưng rõ ràng sắc mặt Lâm Nhất ngày càng khó coi, nếu những người này đã quyết tâm cướp đi bảo vật quý giá trên người Lâm Nhất thì sao có thể dễ dàng bỏ qua được.
Phụt!
Trong lúc đáng chạy nhanh, Lâm Nhất phun ra một ngụm máu tươi, bước chân trởi nên lảo đảo.
Vào khoảnh khắc rút kiếm Táng Hoa khỏi vỏ, lục phủ ngũ tạng trong người lập tức đau đến mức hắn suýt không thể đứng vững.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Sắc mặt Tần An và Bùi Nhạc đều thay đổi, bọn họ hoàn toàn không ngờ rằng Lâm Nhất còn có lá bài tẩy như thế.Nhưng đã muộn rồi…Con hoả phượng kia đột nhiên tung cánh bay lên, chín cuộn tranh vỡ nát, một uy thế đáng sợ kéo tới. Hoả phượng bay xuống từ trên trời, đôi cánh của nó loé lên kim quang chói mắt, chín sợi linh vũ ở đuôi nó còn chứa đứng uy lực thần văn rất thuần tuý.Tuy hơi yếu, nhưng uy lực thần văn rất chân thật.AdvertisementMột tiếng phượng kêu vang lên, hoả phượng tung cánh bay xuống, hai người Tần An hoàn toàn không thể chạy thoát, thoáng chốc đã bị đụng mạnh vào.Ầm!AdvertisementTrong tiếng vang chấn động, ánh lửa ngất trời xuất hiện, ánh sáng chói mắt, ngọn lửa nóng bỏng tựa như đốt thủng mây trên trời, khiến mọi người đều giật mình, không thể tưởng tượng nổi.Phụt!Cả người Tần An và Bùi Nhạc bị cháy tơi tả, liên tục phun ra mấy ngụm máu tươi.“Chết tiệt, sao có thể như thế chứ…”“Sao Hoả Phượng Liêu Nguyên lại có uy lực đáng sợ như thế được!”Hai người vừa giận vừa sợ, không ngừng mắng chửi.Vụt!Lúc này, có tiếng bảo kiếm rút khỏi vỏ vang lên, cảm giác lạnh lẽo kéo đến khiến hai người sợ đến mức vội ngẩng đầu nhìn lên.Phựt!Ánh sáng bạc lướt qua, máu tươi bắn tung toé, hai cái đầu người bay lên trời.Lâm Nhất cất kiếm vào vỏ, chém chết hai người xong, hắn vẫn tiếp tục bước đi không quay đầu lại. Lúc này, sắc mặt của hắn càng tái nhợt hơn, nhưng sắc mặt đó lại không có vẻ nổi bật trong không gian vội vã này.Vụt! Vụt! Vụt!Tiếng xé gió nổi lên khắp xung quanh, những bóng người liên tục đánh tới. Tuy Hoả Phượng Liêu Nguyên khiến không ít người khiếp sợ, nhưng rõ ràng sắc mặt Lâm Nhất ngày càng khó coi, nếu những người này đã quyết tâm cướp đi bảo vật quý giá trên người Lâm Nhất thì sao có thể dễ dàng bỏ qua được.Phụt!Trong lúc đáng chạy nhanh, Lâm Nhất phun ra một ngụm máu tươi, bước chân trởi nên lảo đảo.Vào khoảnh khắc rút kiếm Táng Hoa khỏi vỏ, lục phủ ngũ tạng trong người lập tức đau đến mức hắn suýt không thể đứng vững.