Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2108: “Máu Thương Long!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Vậy thì ta sẽ đi, thề không bao giờ ra tay với hắn nữa”.Trong cơn hoảng loạn, U Vân lão quỷ thấp giọng đáp.“Muộn rồi!”Nhưng đáp lại ông ta lại là một giọng nói vô tình. Bốn phương bỗng xuất hiện gợn sóng, U Vân lão quỷ trợn mắt nhìn, hoảng hốt khi phát hiện những cây cổ thụ che trời trong tầm mắt đột nhiên trở nên vặn vẹo.AdvertisementÔng ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi khi nhận ra mình bị hãm sâu trong khoảng không gian vặn vẹo này, không thể nhúc nhích.Ầm!AdvertisementCòn chưa kịp phản ứng thì khoảng không vạn vật vặn vẹo kia đột nhiên lóe sáng, kế đó, một cái tay chộp lên đầu ông ta. Thân thể U Vân lão quỷ lập tức nhũn ra, rồi hóa thành một bãi máu.XÍU...UU!!Khi chủ nhân của bàn tay kia hoàn toàn lộ diện, khoảng không xung quanh đã khôi phục lại bình thường, một ông lão áo gai từ đó bước ra.U Vân lão quỷ, một kẻ nổi danh hung tàn tại U Châu, vậy mà lại chết một cách cực kỳ uất ức.Nếu Lâm Nhất ở đây, có lẽ sẽ có ấn tượng với ông lão này. Năm xưa ở hoàng cung Đại Tần, ngày Tô Hàm Nguyệt đăng cơ, chính ông ta đã đứng chắn trước mặt Tô Hàm Nguyệt, giống như một ngọn núi.Chỉ một cái nhấc tay, ông ta đã phá vỡ kiếm thế của Lâm Nhất, đánh bay hắn từ vạn bậc thang xuống hết lần này tới lần khác, vô cùng chật vật thảm hại.Soạt!Đúng lúc đó, trên vũng máu của U Vân lão quỷ đột nhiên dâng lên những tia sáng u ám đáng sợ. Những tia sáng u ám đó giống như ác quỷ oan hồn từ địa ngục, hung uy ngút trời, vô cùng đáng sợ, người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ run rẩy. Nhưng khi những ác quỷ đó nhìn thấy ông lão thì lập tức sợ hãi la lên, chạy đi tứ phía.“Tà tu quỷ đạo? Lúc còn sống lão già này luyện ác hồn cũng không ít…”Ông lão mặc áo gai liếc nhìn qua, phất ống tay áo, những oan hồn đó lập tức hóa thành tro bụi. Ông ta chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi xa xa, Lâm Nhất với ánh chớp lấp lóe trên người bên dưới mây đen che phủ.Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đen bốc cháy trước mặt hắn, trong mắt ông ta lập tức lóe lên tia sáng kỳ lạ.“Lửa U Minh?”.Ông lão áo gai hơi kinh ngạc, thứ kỳ lạ này lại có thể nhìn thấy ở đây. Lửa U Minh là ngọn lửa đan xen giữa hư và thực, là một loại lửa kỳ lạ khá hiếm thấy.Trong ngọn lửa đó là thứ gì thế kia?Ông lão áo gai vốn không định ở lại đây lâu lập tức nảy sinh hứng thú. Ông ta nhìn chăm chú, cảnh tượng ở cách xa mấy chục dặm không ngừng rõ dần trong mắt ông ta.“Máu Thương Long!”Ông lão áo gai kinh ngạc kêu lên, chợt hiểu ra.
“Vậy thì ta sẽ đi, thề không bao giờ ra tay với hắn nữa”.
Trong cơn hoảng loạn, U Vân lão quỷ thấp giọng đáp.
“Muộn rồi!”
Nhưng đáp lại ông ta lại là một giọng nói vô tình. Bốn phương bỗng xuất hiện gợn sóng, U Vân lão quỷ trợn mắt nhìn, hoảng hốt khi phát hiện những cây cổ thụ che trời trong tầm mắt đột nhiên trở nên vặn vẹo.
Advertisement
Ông ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi khi nhận ra mình bị hãm sâu trong khoảng không gian vặn vẹo này, không thể nhúc nhích.
Ầm!
Advertisement
Còn chưa kịp phản ứng thì khoảng không vạn vật vặn vẹo kia đột nhiên lóe sáng, kế đó, một cái tay chộp lên đầu ông ta. Thân thể U Vân lão quỷ lập tức nhũn ra, rồi hóa thành một bãi máu.
XÍU...UU!!
Khi chủ nhân của bàn tay kia hoàn toàn lộ diện, khoảng không xung quanh đã khôi phục lại bình thường, một ông lão áo gai từ đó bước ra.
U Vân lão quỷ, một kẻ nổi danh hung tàn tại U Châu, vậy mà lại chết một cách cực kỳ uất ức.
Nếu Lâm Nhất ở đây, có lẽ sẽ có ấn tượng với ông lão này. Năm xưa ở hoàng cung Đại Tần, ngày Tô Hàm Nguyệt đăng cơ, chính ông ta đã đứng chắn trước mặt Tô Hàm Nguyệt, giống như một ngọn núi.
Chỉ một cái nhấc tay, ông ta đã phá vỡ kiếm thế của Lâm Nhất, đánh bay hắn từ vạn bậc thang xuống hết lần này tới lần khác, vô cùng chật vật thảm hại.
Soạt!
Đúng lúc đó, trên vũng máu của U Vân lão quỷ đột nhiên dâng lên những tia sáng u ám đáng sợ. Những tia sáng u ám đó giống như ác quỷ oan hồn từ địa ngục, hung uy ngút trời, vô cùng đáng sợ, người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ run rẩy. Nhưng khi những ác quỷ đó nhìn thấy ông lão thì lập tức sợ hãi la lên, chạy đi tứ phía.
“Tà tu quỷ đạo? Lúc còn sống lão già này luyện ác hồn cũng không ít…”
Ông lão mặc áo gai liếc nhìn qua, phất ống tay áo, những oan hồn đó lập tức hóa thành tro bụi. Ông ta chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi xa xa, Lâm Nhất với ánh chớp lấp lóe trên người bên dưới mây đen che phủ.
Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đen bốc cháy trước mặt hắn, trong mắt ông ta lập tức lóe lên tia sáng kỳ lạ.
“Lửa U Minh?”.
Ông lão áo gai hơi kinh ngạc, thứ kỳ lạ này lại có thể nhìn thấy ở đây. Lửa U Minh là ngọn lửa đan xen giữa hư và thực, là một loại lửa kỳ lạ khá hiếm thấy.
Trong ngọn lửa đó là thứ gì thế kia?
Ông lão áo gai vốn không định ở lại đây lâu lập tức nảy sinh hứng thú. Ông ta nhìn chăm chú, cảnh tượng ở cách xa mấy chục dặm không ngừng rõ dần trong mắt ông ta.
“Máu Thương Long!”
Ông lão áo gai kinh ngạc kêu lên, chợt hiểu ra.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Vậy thì ta sẽ đi, thề không bao giờ ra tay với hắn nữa”.Trong cơn hoảng loạn, U Vân lão quỷ thấp giọng đáp.“Muộn rồi!”Nhưng đáp lại ông ta lại là một giọng nói vô tình. Bốn phương bỗng xuất hiện gợn sóng, U Vân lão quỷ trợn mắt nhìn, hoảng hốt khi phát hiện những cây cổ thụ che trời trong tầm mắt đột nhiên trở nên vặn vẹo.AdvertisementÔng ta cảm thấy cực kỳ sợ hãi khi nhận ra mình bị hãm sâu trong khoảng không gian vặn vẹo này, không thể nhúc nhích.Ầm!AdvertisementCòn chưa kịp phản ứng thì khoảng không vạn vật vặn vẹo kia đột nhiên lóe sáng, kế đó, một cái tay chộp lên đầu ông ta. Thân thể U Vân lão quỷ lập tức nhũn ra, rồi hóa thành một bãi máu.XÍU...UU!!Khi chủ nhân của bàn tay kia hoàn toàn lộ diện, khoảng không xung quanh đã khôi phục lại bình thường, một ông lão áo gai từ đó bước ra.U Vân lão quỷ, một kẻ nổi danh hung tàn tại U Châu, vậy mà lại chết một cách cực kỳ uất ức.Nếu Lâm Nhất ở đây, có lẽ sẽ có ấn tượng với ông lão này. Năm xưa ở hoàng cung Đại Tần, ngày Tô Hàm Nguyệt đăng cơ, chính ông ta đã đứng chắn trước mặt Tô Hàm Nguyệt, giống như một ngọn núi.Chỉ một cái nhấc tay, ông ta đã phá vỡ kiếm thế của Lâm Nhất, đánh bay hắn từ vạn bậc thang xuống hết lần này tới lần khác, vô cùng chật vật thảm hại.Soạt!Đúng lúc đó, trên vũng máu của U Vân lão quỷ đột nhiên dâng lên những tia sáng u ám đáng sợ. Những tia sáng u ám đó giống như ác quỷ oan hồn từ địa ngục, hung uy ngút trời, vô cùng đáng sợ, người ngoài nhìn vào chắc chắn sẽ run rẩy. Nhưng khi những ác quỷ đó nhìn thấy ông lão thì lập tức sợ hãi la lên, chạy đi tứ phía.“Tà tu quỷ đạo? Lúc còn sống lão già này luyện ác hồn cũng không ít…”Ông lão mặc áo gai liếc nhìn qua, phất ống tay áo, những oan hồn đó lập tức hóa thành tro bụi. Ông ta chắp tay đứng đó, ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi xa xa, Lâm Nhất với ánh chớp lấp lóe trên người bên dưới mây đen che phủ.Khi nhìn thấy ngọn lửa màu đen bốc cháy trước mặt hắn, trong mắt ông ta lập tức lóe lên tia sáng kỳ lạ.“Lửa U Minh?”.Ông lão áo gai hơi kinh ngạc, thứ kỳ lạ này lại có thể nhìn thấy ở đây. Lửa U Minh là ngọn lửa đan xen giữa hư và thực, là một loại lửa kỳ lạ khá hiếm thấy.Trong ngọn lửa đó là thứ gì thế kia?Ông lão áo gai vốn không định ở lại đây lâu lập tức nảy sinh hứng thú. Ông ta nhìn chăm chú, cảnh tượng ở cách xa mấy chục dặm không ngừng rõ dần trong mắt ông ta.“Máu Thương Long!”Ông lão áo gai kinh ngạc kêu lên, chợt hiểu ra.