Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2125: “Phệ Huyết Ma Điển!"

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ánh mắt Lãnh bảo chủ loé lên, vẻ mặt thay đổi khó lường, ông ta cảm nhận được trên người Lâm Nhất có một hơi thở nguy hiểm, không phải là cảnh giới Dương Huyền đại thành bình thường.Thiếu niên này không phải người của quận Kỳ Liêm, thậm chí còn không phải người Vân Châu.Cũng rất có thể không phải tán tu, dù tán tu có che giấu sát khí trên người mình bằng cách nào thì ánh mắt cũng sẽ không trong sạch như Lâm Nhất.Quan trọng nhất là thiếu niên này vẫn có thể giữ bình tĩnh khi bị kẻ thù bao vây và tuyên bố muốn giết hắn.AdvertisementĐiều này làm cho ông ta không chắc chắn được, dù thế nào thì người này cũng là một nhân tố bất ổn.“Tiểu huynh đệ, ngươi có hứng thú đi cùng chúng ta đến kho báu Lôi Vân không? Khi nào lấy được kho báu, ngươi cũng sẽ có một phần”.AdvertisementLãnh bảo chủ nhanh chóng suy nghĩ rồi đưa ra quyết định, điềm đạm cười hỏi.Hả?Lâm Nhất nhìn ông ta, bình tĩnh đáp: “Được”.Hắn hơi bất ngờ khi nghe ông ta mời mình, nhưng sau khi nghĩ lại thì cũng hiểu. Dù sao ông ta cũng không biết thực lực của Lâm Nhất, thay vì đuổi đánh, tốt hơn hết là nên lợi dụng.Nếu hắn thật sự có ý đồ khác, ông ta người đông thế mạnh, cũng không sợ hắn. Đặc biệt là Lãnh bảo chủ, chắc hẳn trong mắt ông ta, dù Lâm Nhất có mạnh đến đâu thì cũng sẽ không quá mức. Cảnh giới Âm Dương tiểu thành bình thường ông ta còn không sợ, huống gì chỉ là tu vi cảnh giới Dương Huyền đại thành, ông ta có thể bóp chết bất cứ lúc nào.Hơn nữa Huyết Lang đã luyện hoá hoàn toàn giáp Viêm Long, thêm một người trợ giúp rõ ràng sẽ tốt hơn.Dù sao đi nữa, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay ông ta.“Lôi Vân Tử là ai?”Lâm Nhất hỏi.“Cái gì? Ngươi không biết Lôi Vân Tử ư, lạ thật”.Mọi người vô cùng kinh ngạc, nhìn Lâm Nhất với vẻ đầy nghi hoặc.Lãnh bảo chủ nhìn Lâm Nhất, càng thêm chắc chắn người này chỉ đi ngang qua nơi này, bèn cười nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi đến từ nơi khác nên có lẽ không biết, nhưng quận Kỳ Liêm chúng ta, hay nói là cả khu vực Vân Châu có rất ít người không biết hắn ta”.“Hai trăm năm trước, người này là yêu nghiệt của Tử Nguyệt Động Thiên, thiên phú cao không ai bằng, đứng đầu hai đợt Quần Long thịnh yến, nhưng sau này không biết tại sao lại phản bội Tử Nguyệt Động Thiên, dùng tàn giản thượng cổ sáng chế ra Phệ Huyết Ma Điển, nó là ma công vô thượng có thể so sánh với công pháp cấp Thiên. Ma công này có thể cắn nuốt máu thịt con người, luyện hoá trực tiếp tu vi của người khác, rất kì dị. Người Tử Nguyệt Động Thiên đuổi giết hắn ta chẳng những không thể thành công giết được hắn ta, ngược lại còn trở thành đồ ăn của hắn ta”.“Phệ Huyết Ma Điển!"Trong lòng Lâm Nhất thầm kinh hãi, không ngờ thế gian lại có loại tà công có thể cắn nuốt máu thịt của người khác để nâng cao tu vi như thế này. Tu vi sẽ tăng nhanh đến mức nào, loại ma công hại người lợi ta này chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta không rét mà run.Trong suốt hai trăm năm, người này tu luyện Phệ Huyết Ma Điển, cầm roi Tử Diễm Lôi Hoàng tung hoành Vân Châu, đánh giết trưởng lão của các môn phái, khiến cả Vân Châu không được yên bình.Rất nhiều chưởng giáo tông môn hợp lực để truy sát hắn ta.

Ánh mắt Lãnh bảo chủ loé lên, vẻ mặt thay đổi khó lường, ông ta cảm nhận được trên người Lâm Nhất có một hơi thở nguy hiểm, không phải là cảnh giới Dương Huyền đại thành bình thường.

Thiếu niên này không phải người của quận Kỳ Liêm, thậm chí còn không phải người Vân Châu.

Cũng rất có thể không phải tán tu, dù tán tu có che giấu sát khí trên người mình bằng cách nào thì ánh mắt cũng sẽ không trong sạch như Lâm Nhất.

Quan trọng nhất là thiếu niên này vẫn có thể giữ bình tĩnh khi bị kẻ thù bao vây và tuyên bố muốn giết hắn.

Advertisement

Điều này làm cho ông ta không chắc chắn được, dù thế nào thì người này cũng là một nhân tố bất ổn.

“Tiểu huynh đệ, ngươi có hứng thú đi cùng chúng ta đến kho báu Lôi Vân không? Khi nào lấy được kho báu, ngươi cũng sẽ có một phần”.

Advertisement

Lãnh bảo chủ nhanh chóng suy nghĩ rồi đưa ra quyết định, điềm đạm cười hỏi.

Hả?

Lâm Nhất nhìn ông ta, bình tĩnh đáp: “Được”.

Hắn hơi bất ngờ khi nghe ông ta mời mình, nhưng sau khi nghĩ lại thì cũng hiểu. Dù sao ông ta cũng không biết thực lực của Lâm Nhất, thay vì đuổi đánh, tốt hơn hết là nên lợi dụng.

Nếu hắn thật sự có ý đồ khác, ông ta người đông thế mạnh, cũng không sợ hắn. Đặc biệt là Lãnh bảo chủ, chắc hẳn trong mắt ông ta, dù Lâm Nhất có mạnh đến đâu thì cũng sẽ không quá mức. Cảnh giới Âm Dương tiểu thành bình thường ông ta còn không sợ, huống gì chỉ là tu vi cảnh giới Dương Huyền đại thành, ông ta có thể bóp chết bất cứ lúc nào.

Hơn nữa Huyết Lang đã luyện hoá hoàn toàn giáp Viêm Long, thêm một người trợ giúp rõ ràng sẽ tốt hơn.

Dù sao đi nữa, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay ông ta.

“Lôi Vân Tử là ai?”

Lâm Nhất hỏi.

“Cái gì? Ngươi không biết Lôi Vân Tử ư, lạ thật”.

Mọi người vô cùng kinh ngạc, nhìn Lâm Nhất với vẻ đầy nghi hoặc.

Lãnh bảo chủ nhìn Lâm Nhất, càng thêm chắc chắn người này chỉ đi ngang qua nơi này, bèn cười nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi đến từ nơi khác nên có lẽ không biết, nhưng quận Kỳ Liêm chúng ta, hay nói là cả khu vực Vân Châu có rất ít người không biết hắn ta”.

“Hai trăm năm trước, người này là yêu nghiệt của Tử Nguyệt Động Thiên, thiên phú cao không ai bằng, đứng đầu hai đợt Quần Long thịnh yến, nhưng sau này không biết tại sao lại phản bội Tử Nguyệt Động Thiên, dùng tàn giản thượng cổ sáng chế ra Phệ Huyết Ma Điển, nó là ma công vô thượng có thể so sánh với công pháp cấp Thiên. Ma công này có thể cắn nuốt máu thịt con người, luyện hoá trực tiếp tu vi của người khác, rất kì dị. Người Tử Nguyệt Động Thiên đuổi giết hắn ta chẳng những không thể thành công giết được hắn ta, ngược lại còn trở thành đồ ăn của hắn ta”.

“Phệ Huyết Ma Điển!"

Trong lòng Lâm Nhất thầm kinh hãi, không ngờ thế gian lại có loại tà công có thể cắn nuốt máu thịt của người khác để nâng cao tu vi như thế này. Tu vi sẽ tăng nhanh đến mức nào, loại ma công hại người lợi ta này chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta không rét mà run.

Trong suốt hai trăm năm, người này tu luyện Phệ Huyết Ma Điển, cầm roi Tử Diễm Lôi Hoàng tung hoành Vân Châu, đánh giết trưởng lão của các môn phái, khiến cả Vân Châu không được yên bình.

Rất nhiều chưởng giáo tông môn hợp lực để truy sát hắn ta.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Ánh mắt Lãnh bảo chủ loé lên, vẻ mặt thay đổi khó lường, ông ta cảm nhận được trên người Lâm Nhất có một hơi thở nguy hiểm, không phải là cảnh giới Dương Huyền đại thành bình thường.Thiếu niên này không phải người của quận Kỳ Liêm, thậm chí còn không phải người Vân Châu.Cũng rất có thể không phải tán tu, dù tán tu có che giấu sát khí trên người mình bằng cách nào thì ánh mắt cũng sẽ không trong sạch như Lâm Nhất.Quan trọng nhất là thiếu niên này vẫn có thể giữ bình tĩnh khi bị kẻ thù bao vây và tuyên bố muốn giết hắn.AdvertisementĐiều này làm cho ông ta không chắc chắn được, dù thế nào thì người này cũng là một nhân tố bất ổn.“Tiểu huynh đệ, ngươi có hứng thú đi cùng chúng ta đến kho báu Lôi Vân không? Khi nào lấy được kho báu, ngươi cũng sẽ có một phần”.AdvertisementLãnh bảo chủ nhanh chóng suy nghĩ rồi đưa ra quyết định, điềm đạm cười hỏi.Hả?Lâm Nhất nhìn ông ta, bình tĩnh đáp: “Được”.Hắn hơi bất ngờ khi nghe ông ta mời mình, nhưng sau khi nghĩ lại thì cũng hiểu. Dù sao ông ta cũng không biết thực lực của Lâm Nhất, thay vì đuổi đánh, tốt hơn hết là nên lợi dụng.Nếu hắn thật sự có ý đồ khác, ông ta người đông thế mạnh, cũng không sợ hắn. Đặc biệt là Lãnh bảo chủ, chắc hẳn trong mắt ông ta, dù Lâm Nhất có mạnh đến đâu thì cũng sẽ không quá mức. Cảnh giới Âm Dương tiểu thành bình thường ông ta còn không sợ, huống gì chỉ là tu vi cảnh giới Dương Huyền đại thành, ông ta có thể bóp chết bất cứ lúc nào.Hơn nữa Huyết Lang đã luyện hoá hoàn toàn giáp Viêm Long, thêm một người trợ giúp rõ ràng sẽ tốt hơn.Dù sao đi nữa, mọi chuyện đều nằm trong lòng bàn tay ông ta.“Lôi Vân Tử là ai?”Lâm Nhất hỏi.“Cái gì? Ngươi không biết Lôi Vân Tử ư, lạ thật”.Mọi người vô cùng kinh ngạc, nhìn Lâm Nhất với vẻ đầy nghi hoặc.Lãnh bảo chủ nhìn Lâm Nhất, càng thêm chắc chắn người này chỉ đi ngang qua nơi này, bèn cười nói: “Tiểu huynh đệ, ngươi đến từ nơi khác nên có lẽ không biết, nhưng quận Kỳ Liêm chúng ta, hay nói là cả khu vực Vân Châu có rất ít người không biết hắn ta”.“Hai trăm năm trước, người này là yêu nghiệt của Tử Nguyệt Động Thiên, thiên phú cao không ai bằng, đứng đầu hai đợt Quần Long thịnh yến, nhưng sau này không biết tại sao lại phản bội Tử Nguyệt Động Thiên, dùng tàn giản thượng cổ sáng chế ra Phệ Huyết Ma Điển, nó là ma công vô thượng có thể so sánh với công pháp cấp Thiên. Ma công này có thể cắn nuốt máu thịt con người, luyện hoá trực tiếp tu vi của người khác, rất kì dị. Người Tử Nguyệt Động Thiên đuổi giết hắn ta chẳng những không thể thành công giết được hắn ta, ngược lại còn trở thành đồ ăn của hắn ta”.“Phệ Huyết Ma Điển!"Trong lòng Lâm Nhất thầm kinh hãi, không ngờ thế gian lại có loại tà công có thể cắn nuốt máu thịt của người khác để nâng cao tu vi như thế này. Tu vi sẽ tăng nhanh đến mức nào, loại ma công hại người lợi ta này chỉ nghĩ thôi đã khiến người ta không rét mà run.Trong suốt hai trăm năm, người này tu luyện Phệ Huyết Ma Điển, cầm roi Tử Diễm Lôi Hoàng tung hoành Vân Châu, đánh giết trưởng lão của các môn phái, khiến cả Vân Châu không được yên bình.Rất nhiều chưởng giáo tông môn hợp lực để truy sát hắn ta.

Chương 2125: “Phệ Huyết Ma Điển!"