Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2342: “Ta không tin!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không chỉ như vậy, hoa Tử Diên trong đan điền cũng trở nên rực rỡ xinh đẹp, phong thái lỗi lạc, óng ánh giống như nhuộm máu khiến người ta muốn hái. Trong lúc cánh hoa rung động, tiếng kiếm ngân vang hòa cùng tiếng rồng kêu nơi ngực trái, vô cùng tỏa sáng.Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng, dường như đã hiểu ra điều gì.Bất kể là Thương Long thượng cổ hay là kiếm đạo mà hắn đi đều chủ sát phạt, ân đền oán trả, tiêu dao tự tại.Không thể bị khi dễ, không thể bị sỉ nhục, đều là sự tồn tại vô cùng kiêu ngạo.AdvertisementTừ khi hắn đến thành Thiên Lăng gì đó, đầu thiên là Khuynh Nhược U kiêu ngạo, sau đó là một đám được gọi là nhân tài chế giễu khinh thường, muốn trấn áp hắn đổi một nụ cười của giai nhân.Thương Long, Tử Diên đã bất mãn từ lâu, nhịn một bụng tức giận, có muôn điều ấm ức.AdvertisementNếu hắn cứ nhẫn nhịn, cơn giận này sẽ làm tổn thương đến căn nguyên, không những tu vi kiếm đạo sẽ bị tổn hại, mà thậm chí Thương Long Ấn cũng sẽ trở nên ảm đạm. Dẫn đến thực lực hắn suy giảm, cuối cùng mất hút trong đám người, còn Thương Long và Tử Diên sẽ lựa chọn chủ nhân mới của mình.Bây giờ, hắn đạp chết Hướng Thiên Hà, suy nghĩ lập tức trở nên thông suốt.Loại vui sướng đó không thể dùng lời để hình dung. Cái gọi là nội thánh ngoại vương chính là như vậy, trái tim son sắt thề chết không đổi, phẩm đức giống như thánh nhân, nhưng bên ngoài thì phải có thủ đoạn như vương đạo.Sát phạt quyết đoán, ân đền oán trả!Trong lòng hắn giác ngộ nhiều thứ, cảm nhận được kiếm ý của mình và Thương Long Cửu Biến đều có sự biến hóa kỳ diệu, huyền ảo vô cùng, lợi ích rất nhiều.Nhưng cả hoang nguyên lại yên lặng vô cùng, đặc biệt là nhân tài và các cao thủ của Trần gia ở thành Thiên Lăng. Bọn họ sững sờ, ánh mắt vô hồn nhìn cảnh ấy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.Thực lực của Hướng Thiên Hà không cần phải nói nhiều, hắn ta không bằng thất tú Thiên Lăng, nhưng vẫn là yêu nghiệt bảng trong thực thụ.Dựa vào Sơn Hà thương pháp và tu vi của hắn ta, trong cùng lứa tuổi gần như không có đối thủ, chắc chắn có thể xem là nhân tài đỉnh cao.Nhưng bây giờ hắn ta lại bị Lâm Nhất đạp nát dưới chân, không bằng cả con chó chết.“Chuyện… chuyện này sao có thể…”“Ta không tin!”Đám nhân tài bản địa trước kia vốn hả hê, tưởng tượng đến cảnh Lâm Nhất bị trấn áp, bây giờ mặt mày xám xịt, giống như phát điên.Chuyện này đúng là khiến người ta kinh hãi, yêu nghiệt bảng trong của thành Thiên Lăng lại bị Lâm Nhất dùng một chân đạp chết, thế gian từ nay không còn Hướng Thiên Hà nữa.Trước kia đã có tin tức truyền ra, Lâm Nhất với tu vi cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong trấn áp một cao thủ đời trước cảnh giới Âm Dương đại thành. Nhưng đó không phải là yêu nghiệt, càng không phải nhân tài xuất chúng trên bảng Long Vân, tuy kinh ngạc nhưng cũng không bất ngờ gì nhiều.Thậm chí chưa tận mắt nhìn thấy thì thật giả khó mà phán định.Nhưng bây giờ bọn họ lại nhìn thấy rõ ràng Lâm Nhất dùng khí thế vô địch trấn áp yêu nghiệt bảng trong.Nhất là sau khi thất tú Thiên Lăng tuyên bố sẽ giết chết Lâm Nhất, mọi người đều cho rằng Lâm Nhất đã không còn ngang tàng phách lối nữa, đã chạy đi thật xa như con chó chết rồi, chắc chắn không dám xuất hiện nữa.Nhưng hắn không chỉ đã xuất hiện, mà còn tát cho đám nhân tài ở thành Thiên Lăng một bạt tai.Trong sự chú ý của mọi người, đầu tiên là đánh cho Trần Hùng đái ỉa ra quần, sau đó lại đạp chết Hướng Thiên Hà.Chết tiệt…

Không chỉ như vậy, hoa Tử Diên trong đan điền cũng trở nên rực rỡ xinh đẹp, phong thái lỗi lạc, óng ánh giống như nhuộm máu khiến người ta muốn hái. Trong lúc cánh hoa rung động, tiếng kiếm ngân vang hòa cùng tiếng rồng kêu nơi ngực trái, vô cùng tỏa sáng.

Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng, dường như đã hiểu ra điều gì.

Bất kể là Thương Long thượng cổ hay là kiếm đạo mà hắn đi đều chủ sát phạt, ân đền oán trả, tiêu dao tự tại.

Không thể bị khi dễ, không thể bị sỉ nhục, đều là sự tồn tại vô cùng kiêu ngạo.

Advertisement

Từ khi hắn đến thành Thiên Lăng gì đó, đầu thiên là Khuynh Nhược U kiêu ngạo, sau đó là một đám được gọi là nhân tài chế giễu khinh thường, muốn trấn áp hắn đổi một nụ cười của giai nhân.

Thương Long, Tử Diên đã bất mãn từ lâu, nhịn một bụng tức giận, có muôn điều ấm ức.

Advertisement

Nếu hắn cứ nhẫn nhịn, cơn giận này sẽ làm tổn thương đến căn nguyên, không những tu vi kiếm đạo sẽ bị tổn hại, mà thậm chí Thương Long Ấn cũng sẽ trở nên ảm đạm. Dẫn đến thực lực hắn suy giảm, cuối cùng mất hút trong đám người, còn Thương Long và Tử Diên sẽ lựa chọn chủ nhân mới của mình.

Bây giờ, hắn đạp chết Hướng Thiên Hà, suy nghĩ lập tức trở nên thông suốt.

Loại vui sướng đó không thể dùng lời để hình dung. Cái gọi là nội thánh ngoại vương chính là như vậy, trái tim son sắt thề chết không đổi, phẩm đức giống như thánh nhân, nhưng bên ngoài thì phải có thủ đoạn như vương đạo.

Sát phạt quyết đoán, ân đền oán trả!

Trong lòng hắn giác ngộ nhiều thứ, cảm nhận được kiếm ý của mình và Thương Long Cửu Biến đều có sự biến hóa kỳ diệu, huyền ảo vô cùng, lợi ích rất nhiều.

Nhưng cả hoang nguyên lại yên lặng vô cùng, đặc biệt là nhân tài và các cao thủ của Trần gia ở thành Thiên Lăng. Bọn họ sững sờ, ánh mắt vô hồn nhìn cảnh ấy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Thực lực của Hướng Thiên Hà không cần phải nói nhiều, hắn ta không bằng thất tú Thiên Lăng, nhưng vẫn là yêu nghiệt bảng trong thực thụ.

Dựa vào Sơn Hà thương pháp và tu vi của hắn ta, trong cùng lứa tuổi gần như không có đối thủ, chắc chắn có thể xem là nhân tài đỉnh cao.

Nhưng bây giờ hắn ta lại bị Lâm Nhất đạp nát dưới chân, không bằng cả con chó chết.

“Chuyện… chuyện này sao có thể…”

“Ta không tin!”

Đám nhân tài bản địa trước kia vốn hả hê, tưởng tượng đến cảnh Lâm Nhất bị trấn áp, bây giờ mặt mày xám xịt, giống như phát điên.

Chuyện này đúng là khiến người ta kinh hãi, yêu nghiệt bảng trong của thành Thiên Lăng lại bị Lâm Nhất dùng một chân đạp chết, thế gian từ nay không còn Hướng Thiên Hà nữa.

Trước kia đã có tin tức truyền ra, Lâm Nhất với tu vi cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong trấn áp một cao thủ đời trước cảnh giới Âm Dương đại thành. Nhưng đó không phải là yêu nghiệt, càng không phải nhân tài xuất chúng trên bảng Long Vân, tuy kinh ngạc nhưng cũng không bất ngờ gì nhiều.

Thậm chí chưa tận mắt nhìn thấy thì thật giả khó mà phán định.

Nhưng bây giờ bọn họ lại nhìn thấy rõ ràng Lâm Nhất dùng khí thế vô địch trấn áp yêu nghiệt bảng trong.

Nhất là sau khi thất tú Thiên Lăng tuyên bố sẽ giết chết Lâm Nhất, mọi người đều cho rằng Lâm Nhất đã không còn ngang tàng phách lối nữa, đã chạy đi thật xa như con chó chết rồi, chắc chắn không dám xuất hiện nữa.

Nhưng hắn không chỉ đã xuất hiện, mà còn tát cho đám nhân tài ở thành Thiên Lăng một bạt tai.

Trong sự chú ý của mọi người, đầu tiên là đánh cho Trần Hùng đái ỉa ra quần, sau đó lại đạp chết Hướng Thiên Hà.

Chết tiệt…

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Không chỉ như vậy, hoa Tử Diên trong đan điền cũng trở nên rực rỡ xinh đẹp, phong thái lỗi lạc, óng ánh giống như nhuộm máu khiến người ta muốn hái. Trong lúc cánh hoa rung động, tiếng kiếm ngân vang hòa cùng tiếng rồng kêu nơi ngực trái, vô cùng tỏa sáng.Trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng, dường như đã hiểu ra điều gì.Bất kể là Thương Long thượng cổ hay là kiếm đạo mà hắn đi đều chủ sát phạt, ân đền oán trả, tiêu dao tự tại.Không thể bị khi dễ, không thể bị sỉ nhục, đều là sự tồn tại vô cùng kiêu ngạo.AdvertisementTừ khi hắn đến thành Thiên Lăng gì đó, đầu thiên là Khuynh Nhược U kiêu ngạo, sau đó là một đám được gọi là nhân tài chế giễu khinh thường, muốn trấn áp hắn đổi một nụ cười của giai nhân.Thương Long, Tử Diên đã bất mãn từ lâu, nhịn một bụng tức giận, có muôn điều ấm ức.AdvertisementNếu hắn cứ nhẫn nhịn, cơn giận này sẽ làm tổn thương đến căn nguyên, không những tu vi kiếm đạo sẽ bị tổn hại, mà thậm chí Thương Long Ấn cũng sẽ trở nên ảm đạm. Dẫn đến thực lực hắn suy giảm, cuối cùng mất hút trong đám người, còn Thương Long và Tử Diên sẽ lựa chọn chủ nhân mới của mình.Bây giờ, hắn đạp chết Hướng Thiên Hà, suy nghĩ lập tức trở nên thông suốt.Loại vui sướng đó không thể dùng lời để hình dung. Cái gọi là nội thánh ngoại vương chính là như vậy, trái tim son sắt thề chết không đổi, phẩm đức giống như thánh nhân, nhưng bên ngoài thì phải có thủ đoạn như vương đạo.Sát phạt quyết đoán, ân đền oán trả!Trong lòng hắn giác ngộ nhiều thứ, cảm nhận được kiếm ý của mình và Thương Long Cửu Biến đều có sự biến hóa kỳ diệu, huyền ảo vô cùng, lợi ích rất nhiều.Nhưng cả hoang nguyên lại yên lặng vô cùng, đặc biệt là nhân tài và các cao thủ của Trần gia ở thành Thiên Lăng. Bọn họ sững sờ, ánh mắt vô hồn nhìn cảnh ấy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.Thực lực của Hướng Thiên Hà không cần phải nói nhiều, hắn ta không bằng thất tú Thiên Lăng, nhưng vẫn là yêu nghiệt bảng trong thực thụ.Dựa vào Sơn Hà thương pháp và tu vi của hắn ta, trong cùng lứa tuổi gần như không có đối thủ, chắc chắn có thể xem là nhân tài đỉnh cao.Nhưng bây giờ hắn ta lại bị Lâm Nhất đạp nát dưới chân, không bằng cả con chó chết.“Chuyện… chuyện này sao có thể…”“Ta không tin!”Đám nhân tài bản địa trước kia vốn hả hê, tưởng tượng đến cảnh Lâm Nhất bị trấn áp, bây giờ mặt mày xám xịt, giống như phát điên.Chuyện này đúng là khiến người ta kinh hãi, yêu nghiệt bảng trong của thành Thiên Lăng lại bị Lâm Nhất dùng một chân đạp chết, thế gian từ nay không còn Hướng Thiên Hà nữa.Trước kia đã có tin tức truyền ra, Lâm Nhất với tu vi cảnh giới Dương Huyền đỉnh phong trấn áp một cao thủ đời trước cảnh giới Âm Dương đại thành. Nhưng đó không phải là yêu nghiệt, càng không phải nhân tài xuất chúng trên bảng Long Vân, tuy kinh ngạc nhưng cũng không bất ngờ gì nhiều.Thậm chí chưa tận mắt nhìn thấy thì thật giả khó mà phán định.Nhưng bây giờ bọn họ lại nhìn thấy rõ ràng Lâm Nhất dùng khí thế vô địch trấn áp yêu nghiệt bảng trong.Nhất là sau khi thất tú Thiên Lăng tuyên bố sẽ giết chết Lâm Nhất, mọi người đều cho rằng Lâm Nhất đã không còn ngang tàng phách lối nữa, đã chạy đi thật xa như con chó chết rồi, chắc chắn không dám xuất hiện nữa.Nhưng hắn không chỉ đã xuất hiện, mà còn tát cho đám nhân tài ở thành Thiên Lăng một bạt tai.Trong sự chú ý của mọi người, đầu tiên là đánh cho Trần Hùng đái ỉa ra quần, sau đó lại đạp chết Hướng Thiên Hà.Chết tiệt…

Chương 2342: “Ta không tin!”