Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2344: Bây giờ không ra tay thì phải đợi đến khi nào?

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thật sự không có ai ngăn được hắn sao?Nhìn Lâm Nhất cách kiếm quang càng lúc càng gần, mọi người thầm tức giận gào thét trong lòng, lửa giận dâng lên.“Một tên Kiếm Nô nho nhỏ! Đừng khinh thành Thiên Lăng bọn ta không còn ai!”AdvertisementĐúng lúc đó, một tiếng quát vang lên giữa đất trời, giống như tiếng sấm ầm ầm vang dội trong đám đông.Là Lục Thông!AdvertisementĐệ tử nòng cốt xếp hạng ba của Tiêu Vân Tông, trước kia hắn ta rất nổi danh, nói rằng nể mặt Hướng Thiên Hà là yêu nghiệt bảng trong, chuyện giết Lâm Nhất tạm thời nhường cho Hướng Thiên Hà.Khi Hướng Thiên Hà biến thành đống thịt nát, hắn ta không lên tiếng, nhiều người tưởng hắn ta sợ uy thế của Lâm Nhất, không dám làm gì nữa.Nhưng không ngờ khi mọi người đều bừng bừng lửa giận, hắn ta lại đứng ra, khiến nhiều người sáng mắt lên, gần như lệ nóng quanh tròng.“Tiêu Vân Tông uy vũ!”“Vẫn phải trông cậy vào Tiêu Vân Tông, đệ nhất đại tông của thành Thiên Lăng. Tông môn có thể cho ra đời yêu nghiệt giống như Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm, nội tình đúng là khác!”“Giết!”“Lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng, giết tên Kiếm Nô kia đi, rửa mối nhục của thành Thiên Lăng chúng ta!”Đám đông phẫn nộ gào thét không thôi, tiếng hô giết chấn động mây xanh. Mấy nhân tài bản địa của thành Thiên Lăng ai nấy đều hung hăng gào lên, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì.Bọn họ không hề nghĩ tới Lâm Nhất hoàn toàn không làm sai điều gì.Hắn chỉ cạnh tranh công bằng với Khuynh Nhược U, giành được viên thần thạch Tử Diệu đó rồi bị đám nhân tài bản địa cao cao tại thượng gán cho tội đại nghịch bất đạo, vả vào mặt bọn họ.Hô hào gì mà lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng mà chẳng thấy xấu hổ.Vẻ mặt Lục Thông dữ tợn, trong mắt hiện lên vẻ phấn khởi. Tim hắn ta đập thình thịch điên cuồng, vừa hồi hộp vừa thấp thỏm, kích động đến mức cả người run lên.Hắn ta phải thừa nhận rằng Lâm Nhất rất mạnh, có thể gọi là yêu nghiệt.Trước mọi sự chú ý, hắn ta nghe thấy tiếng kêu giết chấn động bầu trời, nhiệt huyết trong người hắn ta sôi trào. Hắn ta cảm thấy cơ hội đã đến, lúc này là cơ hội tuyệt vời để ra tay. Một khi thành công giết được người này, thất tú Thiên Lăng sẽ có thêm một người, ánh hào quang của hắn ta trong Tiêu Vân Tông cũng sẽ không bị Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm che lấp.Bây giờ không ra tay thì phải đợi đến khi nào?Trong mắt hắn ta phóng ra tia sáng, trường thương trong tay càng thêm rực rỡ như pháo hoa, mang theo vẻ đẹp bạo lực tràn đầy sức mạnh.Thứ đẹp nhất trên thế gian chính là vũ khí sắc bén nhất, hoa và mỹ nhân cũng vậy, trường thương trong tay hắn ta cũng vậy!

Thật sự không có ai ngăn được hắn sao?

Nhìn Lâm Nhất cách kiếm quang càng lúc càng gần, mọi người thầm tức giận gào thét trong lòng, lửa giận dâng lên.

“Một tên Kiếm Nô nho nhỏ! Đừng khinh thành Thiên Lăng bọn ta không còn ai!”

Advertisement

Đúng lúc đó, một tiếng quát vang lên giữa đất trời, giống như tiếng sấm ầm ầm vang dội trong đám đông.

Là Lục Thông!

Advertisement

Đệ tử nòng cốt xếp hạng ba của Tiêu Vân Tông, trước kia hắn ta rất nổi danh, nói rằng nể mặt Hướng Thiên Hà là yêu nghiệt bảng trong, chuyện giết Lâm Nhất tạm thời nhường cho Hướng Thiên Hà.

Khi Hướng Thiên Hà biến thành đống thịt nát, hắn ta không lên tiếng, nhiều người tưởng hắn ta sợ uy thế của Lâm Nhất, không dám làm gì nữa.

Nhưng không ngờ khi mọi người đều bừng bừng lửa giận, hắn ta lại đứng ra, khiến nhiều người sáng mắt lên, gần như lệ nóng quanh tròng.

“Tiêu Vân Tông uy vũ!”

“Vẫn phải trông cậy vào Tiêu Vân Tông, đệ nhất đại tông của thành Thiên Lăng. Tông môn có thể cho ra đời yêu nghiệt giống như Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm, nội tình đúng là khác!”

“Giết!”

“Lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng, giết tên Kiếm Nô kia đi, rửa mối nhục của thành Thiên Lăng chúng ta!”

Đám đông phẫn nộ gào thét không thôi, tiếng hô giết chấn động mây xanh. Mấy nhân tài bản địa của thành Thiên Lăng ai nấy đều hung hăng gào lên, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì.

Bọn họ không hề nghĩ tới Lâm Nhất hoàn toàn không làm sai điều gì.

Hắn chỉ cạnh tranh công bằng với Khuynh Nhược U, giành được viên thần thạch Tử Diệu đó rồi bị đám nhân tài bản địa cao cao tại thượng gán cho tội đại nghịch bất đạo, vả vào mặt bọn họ.

Hô hào gì mà lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng mà chẳng thấy xấu hổ.

Vẻ mặt Lục Thông dữ tợn, trong mắt hiện lên vẻ phấn khởi. Tim hắn ta đập thình thịch điên cuồng, vừa hồi hộp vừa thấp thỏm, kích động đến mức cả người run lên.

Hắn ta phải thừa nhận rằng Lâm Nhất rất mạnh, có thể gọi là yêu nghiệt.

Trước mọi sự chú ý, hắn ta nghe thấy tiếng kêu giết chấn động bầu trời, nhiệt huyết trong người hắn ta sôi trào. Hắn ta cảm thấy cơ hội đã đến, lúc này là cơ hội tuyệt vời để ra tay. Một khi thành công giết được người này, thất tú Thiên Lăng sẽ có thêm một người, ánh hào quang của hắn ta trong Tiêu Vân Tông cũng sẽ không bị Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm che lấp.

Bây giờ không ra tay thì phải đợi đến khi nào?

Trong mắt hắn ta phóng ra tia sáng, trường thương trong tay càng thêm rực rỡ như pháo hoa, mang theo vẻ đẹp bạo lực tràn đầy sức mạnh.

Thứ đẹp nhất trên thế gian chính là vũ khí sắc bén nhất, hoa và mỹ nhân cũng vậy, trường thương trong tay hắn ta cũng vậy!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thật sự không có ai ngăn được hắn sao?Nhìn Lâm Nhất cách kiếm quang càng lúc càng gần, mọi người thầm tức giận gào thét trong lòng, lửa giận dâng lên.“Một tên Kiếm Nô nho nhỏ! Đừng khinh thành Thiên Lăng bọn ta không còn ai!”AdvertisementĐúng lúc đó, một tiếng quát vang lên giữa đất trời, giống như tiếng sấm ầm ầm vang dội trong đám đông.Là Lục Thông!AdvertisementĐệ tử nòng cốt xếp hạng ba của Tiêu Vân Tông, trước kia hắn ta rất nổi danh, nói rằng nể mặt Hướng Thiên Hà là yêu nghiệt bảng trong, chuyện giết Lâm Nhất tạm thời nhường cho Hướng Thiên Hà.Khi Hướng Thiên Hà biến thành đống thịt nát, hắn ta không lên tiếng, nhiều người tưởng hắn ta sợ uy thế của Lâm Nhất, không dám làm gì nữa.Nhưng không ngờ khi mọi người đều bừng bừng lửa giận, hắn ta lại đứng ra, khiến nhiều người sáng mắt lên, gần như lệ nóng quanh tròng.“Tiêu Vân Tông uy vũ!”“Vẫn phải trông cậy vào Tiêu Vân Tông, đệ nhất đại tông của thành Thiên Lăng. Tông môn có thể cho ra đời yêu nghiệt giống như Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm, nội tình đúng là khác!”“Giết!”“Lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng, giết tên Kiếm Nô kia đi, rửa mối nhục của thành Thiên Lăng chúng ta!”Đám đông phẫn nộ gào thét không thôi, tiếng hô giết chấn động mây xanh. Mấy nhân tài bản địa của thành Thiên Lăng ai nấy đều hung hăng gào lên, hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì.Bọn họ không hề nghĩ tới Lâm Nhất hoàn toàn không làm sai điều gì.Hắn chỉ cạnh tranh công bằng với Khuynh Nhược U, giành được viên thần thạch Tử Diệu đó rồi bị đám nhân tài bản địa cao cao tại thượng gán cho tội đại nghịch bất đạo, vả vào mặt bọn họ.Hô hào gì mà lấy mắt trả mắt, lấy răng trả răng mà chẳng thấy xấu hổ.Vẻ mặt Lục Thông dữ tợn, trong mắt hiện lên vẻ phấn khởi. Tim hắn ta đập thình thịch điên cuồng, vừa hồi hộp vừa thấp thỏm, kích động đến mức cả người run lên.Hắn ta phải thừa nhận rằng Lâm Nhất rất mạnh, có thể gọi là yêu nghiệt.Trước mọi sự chú ý, hắn ta nghe thấy tiếng kêu giết chấn động bầu trời, nhiệt huyết trong người hắn ta sôi trào. Hắn ta cảm thấy cơ hội đã đến, lúc này là cơ hội tuyệt vời để ra tay. Một khi thành công giết được người này, thất tú Thiên Lăng sẽ có thêm một người, ánh hào quang của hắn ta trong Tiêu Vân Tông cũng sẽ không bị Âu Dương Hạo và Sở Mộ Viêm che lấp.Bây giờ không ra tay thì phải đợi đến khi nào?Trong mắt hắn ta phóng ra tia sáng, trường thương trong tay càng thêm rực rỡ như pháo hoa, mang theo vẻ đẹp bạo lực tràn đầy sức mạnh.Thứ đẹp nhất trên thế gian chính là vũ khí sắc bén nhất, hoa và mỹ nhân cũng vậy, trường thương trong tay hắn ta cũng vậy!

Chương 2344: Bây giờ không ra tay thì phải đợi đến khi nào?