Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2433: Muốn đấu thì đấu!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Xương sườn trước ngực đối phương gãy lìa, chưởng ấn của Lâm Nhất đánh xuống, như để lại một dấu tay sâu nửa tấc dưới nền đất bị cát bụi bao phủ.“Phụt!”Kim Dực phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, sau đó bay lên, đụng vào một cành cây rũ xuống trên gốc đại thụ chọc trời.Cùng lúc đó, sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc đồng thời đánh lên người Lâm Nhất.AdvertisementẦm!Ánh sáng bùng lên, hai người như đánh vào một ngọn núi đúc từ vàng, bị chấn động lùi lại.“Thân thể hắn quá mạnh…”AdvertisementSau khi dừng lại, hai người tỏ vẻ cực kỳ ngạc nhiên.Oanh!Lâm Nhất xoay người, mái tóc dài tung bay, khoé miệng có chút máu chảy ra, sát khí điên cuồng dâng trào trên người. Dáng vẻ đáng sợ đó khiến người ta sợ hết hồn hết vía.Quá tàn nhẫn!Hắn thà rằng đỡ lấy sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc cũng phải cho Kim Dực một bài học.Khụ! Khụ! Khụ!Kim Dực cố sức đứng dậy, không ngừng ho khan, mỗi lần ho đều phun ra máu tươi.“Ca ca!”Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Kim Dực, Kim Triển giận dữ hô to.“Nếu có gan thì tiếp tục đuổi theo đi!”Lâm Nhất lạnh lùng nhìn hai người, hắn giẫm mạnh xuống đất, bay lên trời, bay về phía tầng cao hơn.Hắn đã lấy được một quả Hoá Yêu có sáu luồng huyết quang nhưng vẫn chưa hài lòng, hoàn toàn coi thường sự tồn tại của thất tú Thiên Lăng. Hắn tiếp tục bay tới chỗ cao nhất của cây Luyện Yên, nơi đó có cao thủ tập trung, Trần Tử Ngọc và Sở Mộ Viêm đều ở đây.Mọi người bên dưới đều sợ ngây người.Ba người bị cướp đi quả Hoá Yêu thì thôi đi, mà còn không thể chặn Lâm Nhất lại.Giao thủ một lúc vẫn để hắn ung dung rời đi.Trong thoáng chốc, mọi người nhớ đến lời hắn nói khi đối mặt với đám người nhóm Trần Tử Ngọc trước khi quả Hoá Yêu chín.Muốn đấu thì đấu!Đại thụ chọc trời, cao không biết bao nhiêu vạn trượng.Chỗ cao nhất tựa như xúc tua của yêu ma, thậm chí xuyên thủng biển mây màu máu. Dưới biển mây cũng không nhìn thấy quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang.Rất nhiều người thầm đoán, có lẽ muốn lấy được quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang phải xuyên qua biển máu, ở trên chỗ cao nhất của biển mây mới có thể tìm thấy.Nhưng cổ thụ chọc trời thế này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, chứa đựng uy thế đáng sợ.

Xương sườn trước ngực đối phương gãy lìa, chưởng ấn của Lâm Nhất đánh xuống, như để lại một dấu tay sâu nửa tấc dưới nền đất bị cát bụi bao phủ.

“Phụt!”

Kim Dực phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, sau đó bay lên, đụng vào một cành cây rũ xuống trên gốc đại thụ chọc trời.

Cùng lúc đó, sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc đồng thời đánh lên người Lâm Nhất.

Advertisement

Ầm!

Ánh sáng bùng lên, hai người như đánh vào một ngọn núi đúc từ vàng, bị chấn động lùi lại.

“Thân thể hắn quá mạnh…”

Advertisement

Sau khi dừng lại, hai người tỏ vẻ cực kỳ ngạc nhiên.

Oanh!

Lâm Nhất xoay người, mái tóc dài tung bay, khoé miệng có chút máu chảy ra, sát khí điên cuồng dâng trào trên người. Dáng vẻ đáng sợ đó khiến người ta sợ hết hồn hết vía.

Quá tàn nhẫn!

Hắn thà rằng đỡ lấy sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc cũng phải cho Kim Dực một bài học.

Khụ! Khụ! Khụ!

Kim Dực cố sức đứng dậy, không ngừng ho khan, mỗi lần ho đều phun ra máu tươi.

“Ca ca!”

Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Kim Dực, Kim Triển giận dữ hô to.

“Nếu có gan thì tiếp tục đuổi theo đi!”

Lâm Nhất lạnh lùng nhìn hai người, hắn giẫm mạnh xuống đất, bay lên trời, bay về phía tầng cao hơn.

Hắn đã lấy được một quả Hoá Yêu có sáu luồng huyết quang nhưng vẫn chưa hài lòng, hoàn toàn coi thường sự tồn tại của thất tú Thiên Lăng. Hắn tiếp tục bay tới chỗ cao nhất của cây Luyện Yên, nơi đó có cao thủ tập trung, Trần Tử Ngọc và Sở Mộ Viêm đều ở đây.

Mọi người bên dưới đều sợ ngây người.

Ba người bị cướp đi quả Hoá Yêu thì thôi đi, mà còn không thể chặn Lâm Nhất lại.

Giao thủ một lúc vẫn để hắn ung dung rời đi.

Trong thoáng chốc, mọi người nhớ đến lời hắn nói khi đối mặt với đám người nhóm Trần Tử Ngọc trước khi quả Hoá Yêu chín.

Muốn đấu thì đấu!

Đại thụ chọc trời, cao không biết bao nhiêu vạn trượng.

Chỗ cao nhất tựa như xúc tua của yêu ma, thậm chí xuyên thủng biển mây màu máu. Dưới biển mây cũng không nhìn thấy quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang.

Rất nhiều người thầm đoán, có lẽ muốn lấy được quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang phải xuyên qua biển máu, ở trên chỗ cao nhất của biển mây mới có thể tìm thấy.

Nhưng cổ thụ chọc trời thế này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, chứa đựng uy thế đáng sợ.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Xương sườn trước ngực đối phương gãy lìa, chưởng ấn của Lâm Nhất đánh xuống, như để lại một dấu tay sâu nửa tấc dưới nền đất bị cát bụi bao phủ.“Phụt!”Kim Dực phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt tái nhợt, sau đó bay lên, đụng vào một cành cây rũ xuống trên gốc đại thụ chọc trời.Cùng lúc đó, sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc đồng thời đánh lên người Lâm Nhất.AdvertisementẦm!Ánh sáng bùng lên, hai người như đánh vào một ngọn núi đúc từ vàng, bị chấn động lùi lại.“Thân thể hắn quá mạnh…”AdvertisementSau khi dừng lại, hai người tỏ vẻ cực kỳ ngạc nhiên.Oanh!Lâm Nhất xoay người, mái tóc dài tung bay, khoé miệng có chút máu chảy ra, sát khí điên cuồng dâng trào trên người. Dáng vẻ đáng sợ đó khiến người ta sợ hết hồn hết vía.Quá tàn nhẫn!Hắn thà rằng đỡ lấy sát chiêu của Kim Triển và Tần Húc cũng phải cho Kim Dực một bài học.Khụ! Khụ! Khụ!Kim Dực cố sức đứng dậy, không ngừng ho khan, mỗi lần ho đều phun ra máu tươi.“Ca ca!”Nhìn thấy dáng vẻ thê thảm của Kim Dực, Kim Triển giận dữ hô to.“Nếu có gan thì tiếp tục đuổi theo đi!”Lâm Nhất lạnh lùng nhìn hai người, hắn giẫm mạnh xuống đất, bay lên trời, bay về phía tầng cao hơn.Hắn đã lấy được một quả Hoá Yêu có sáu luồng huyết quang nhưng vẫn chưa hài lòng, hoàn toàn coi thường sự tồn tại của thất tú Thiên Lăng. Hắn tiếp tục bay tới chỗ cao nhất của cây Luyện Yên, nơi đó có cao thủ tập trung, Trần Tử Ngọc và Sở Mộ Viêm đều ở đây.Mọi người bên dưới đều sợ ngây người.Ba người bị cướp đi quả Hoá Yêu thì thôi đi, mà còn không thể chặn Lâm Nhất lại.Giao thủ một lúc vẫn để hắn ung dung rời đi.Trong thoáng chốc, mọi người nhớ đến lời hắn nói khi đối mặt với đám người nhóm Trần Tử Ngọc trước khi quả Hoá Yêu chín.Muốn đấu thì đấu!Đại thụ chọc trời, cao không biết bao nhiêu vạn trượng.Chỗ cao nhất tựa như xúc tua của yêu ma, thậm chí xuyên thủng biển mây màu máu. Dưới biển mây cũng không nhìn thấy quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang.Rất nhiều người thầm đoán, có lẽ muốn lấy được quả Hoá Yêu có chín luồng huyết quang phải xuyên qua biển máu, ở trên chỗ cao nhất của biển mây mới có thể tìm thấy.Nhưng cổ thụ chọc trời thế này không biết đã tồn tại bao nhiêu năm, chứa đựng uy thế đáng sợ.

Chương 2433: Muốn đấu thì đấu!