Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2545: Lâm Nhất sẽ chết mất”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bùm!Khi bóp chết người này, cây trụ đá khổng lồ trong tay nó cũng không ngừng quơ qua quơ lại, đánh về phía mấy người ở bên dưới như cây gậy gộc.Phụt!Một số người bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ, dư chấn dao động. Lâm Nhất nhìn thấy Tả Vân và Phong Dã bị dư chấn đánh bay, còn hắn thì hộc ra một búng máu, vừa đáp xuống đất đã có một bầy yêu thú xông tới.AdvertisementThất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh!Lâm Nhất bước lên một bước, chạy vụt đi như tia chớp, hắn bước liền chín bước, dùng chân nguyên hùng hậu ngưng tụ chín bóng ảnh. Mỗi bóng ảnh đều chém một nhát kiếm, mỗi tia kiếm quang đều cô đọng thành ánh trăng tím như lửa cháy.Rắc! Rắc! Rắc!AdvertisementMáu bắn tung toé, những con yêu thú nhào tới lần lượt bị chém thành mảnh nhỏ, chết ngay tại chỗ.“Lâm Nhất”.Phong Dã mừng rỡ, suýt chút nữa tưởng mình sẽ bỏ mạng ở đây.Lâm Nhất khẽ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn lướt nhanh qua xung quanh, phát hiện ngoại trừ con Hám Thiên Ma Viên này thì những con yêu thú khác cũng không quá nghịch thiên.Có lẽ cũng không hẳn bất ổn như trong tưởng tượng.“Các ngươi đi trước đi, ra ngoài thành mở đường cho những người dân tị nạn kia chạy. Ta sẽ ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên này trước, sau đó tập hợp với các ngươi”.Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, Lâm Nhất nhanh chóng đưa ra quyết định.“Lâm Nhất, ngươi đang nghĩ gì vậy, cùng đi đi chứ, toà thành này đã bị phá huỷ rồi”.Nghe vậy, Phong Dã lập tức sốt ruột quát.Lâm Nhất nhìn về phía Tả Vân, đối phương gật đầu sau đó kéo Phong Dã đi.“Buông ra, ngươi kéo ta làm gì, Lâm Nhất sẽ chết mất”.Phong Dã nổi giận muốn hất Tả Vân ra, nhưng bất ngờ phát hiện chân nguyên của đối phương vô cùng nặng nề. Đối phương giữ chặt hắn ta chỉ bằng một tay, hoàn toàn không thể hất ra, lúc này hắn ta mới sợ hãi nhận ra.Trong vô thức, thực lực của vị bằng hữu bên nhau sớm chiều với hắn ta này đã vượt xa hắn ta.“Để hắn đi đi, một khi kiếm khách đã quyết định chuyện gì thì sao có thể dễ dàng đổi ý?”Tả Vân chỉ nói một câu, sau đó nhìn ra ngoài thành để tìm điểm đột phá yếu nhất. Nhiều võ giả Tử Phủ bỏ thành đi khiến cả toà thành trì bị yêu thú bao vây, những người bị mắc kẹt trong thành như miếng thịt trên thớt, không ai rời đi được.Chỉ cần tìm được điểm đột phá, dù thế nào thì ít nhất cũng sẽ có một số người chạy thoát được, biện pháp của Lâm Nhất là chính xác.Điều kiện tiên quyết là hắn thật sự có thể ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên kia.Ầm!Khi hai người đang suy nghĩ, Hám Thiên Ma Viên tấn công nhanh như chớp, đánh về phía Lâm Nhất.Bùm!Nơi Lâm Nhất vừa đứng trước đó bị một cây trụ đá khổng lồ chiếm cứ, con Hám Thiên Ma Viên kia không chỉ có sức mạnh.
Bùm!
Khi bóp chết người này, cây trụ đá khổng lồ trong tay nó cũng không ngừng quơ qua quơ lại, đánh về phía mấy người ở bên dưới như cây gậy gộc.
Phụt!
Một số người bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ, dư chấn dao động. Lâm Nhất nhìn thấy Tả Vân và Phong Dã bị dư chấn đánh bay, còn hắn thì hộc ra một búng máu, vừa đáp xuống đất đã có một bầy yêu thú xông tới.
Advertisement
Thất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh!
Lâm Nhất bước lên một bước, chạy vụt đi như tia chớp, hắn bước liền chín bước, dùng chân nguyên hùng hậu ngưng tụ chín bóng ảnh. Mỗi bóng ảnh đều chém một nhát kiếm, mỗi tia kiếm quang đều cô đọng thành ánh trăng tím như lửa cháy.
Rắc! Rắc! Rắc!
Advertisement
Máu bắn tung toé, những con yêu thú nhào tới lần lượt bị chém thành mảnh nhỏ, chết ngay tại chỗ.
“Lâm Nhất”.
Phong Dã mừng rỡ, suýt chút nữa tưởng mình sẽ bỏ mạng ở đây.
Lâm Nhất khẽ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn lướt nhanh qua xung quanh, phát hiện ngoại trừ con Hám Thiên Ma Viên này thì những con yêu thú khác cũng không quá nghịch thiên.
Có lẽ cũng không hẳn bất ổn như trong tưởng tượng.
“Các ngươi đi trước đi, ra ngoài thành mở đường cho những người dân tị nạn kia chạy. Ta sẽ ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên này trước, sau đó tập hợp với các ngươi”.
Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, Lâm Nhất nhanh chóng đưa ra quyết định.
“Lâm Nhất, ngươi đang nghĩ gì vậy, cùng đi đi chứ, toà thành này đã bị phá huỷ rồi”.
Nghe vậy, Phong Dã lập tức sốt ruột quát.
Lâm Nhất nhìn về phía Tả Vân, đối phương gật đầu sau đó kéo Phong Dã đi.
“Buông ra, ngươi kéo ta làm gì, Lâm Nhất sẽ chết mất”.
Phong Dã nổi giận muốn hất Tả Vân ra, nhưng bất ngờ phát hiện chân nguyên của đối phương vô cùng nặng nề. Đối phương giữ chặt hắn ta chỉ bằng một tay, hoàn toàn không thể hất ra, lúc này hắn ta mới sợ hãi nhận ra.
Trong vô thức, thực lực của vị bằng hữu bên nhau sớm chiều với hắn ta này đã vượt xa hắn ta.
“Để hắn đi đi, một khi kiếm khách đã quyết định chuyện gì thì sao có thể dễ dàng đổi ý?”
Tả Vân chỉ nói một câu, sau đó nhìn ra ngoài thành để tìm điểm đột phá yếu nhất. Nhiều võ giả Tử Phủ bỏ thành đi khiến cả toà thành trì bị yêu thú bao vây, những người bị mắc kẹt trong thành như miếng thịt trên thớt, không ai rời đi được.
Chỉ cần tìm được điểm đột phá, dù thế nào thì ít nhất cũng sẽ có một số người chạy thoát được, biện pháp của Lâm Nhất là chính xác.
Điều kiện tiên quyết là hắn thật sự có thể ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên kia.
Ầm!
Khi hai người đang suy nghĩ, Hám Thiên Ma Viên tấn công nhanh như chớp, đánh về phía Lâm Nhất.
Bùm!
Nơi Lâm Nhất vừa đứng trước đó bị một cây trụ đá khổng lồ chiếm cứ, con Hám Thiên Ma Viên kia không chỉ có sức mạnh.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bùm!Khi bóp chết người này, cây trụ đá khổng lồ trong tay nó cũng không ngừng quơ qua quơ lại, đánh về phía mấy người ở bên dưới như cây gậy gộc.Phụt!Một số người bị đánh thành thịt nát ngay tại chỗ, dư chấn dao động. Lâm Nhất nhìn thấy Tả Vân và Phong Dã bị dư chấn đánh bay, còn hắn thì hộc ra một búng máu, vừa đáp xuống đất đã có một bầy yêu thú xông tới.AdvertisementThất Huyền bộ, người đi để lại bóng ảnh!Lâm Nhất bước lên một bước, chạy vụt đi như tia chớp, hắn bước liền chín bước, dùng chân nguyên hùng hậu ngưng tụ chín bóng ảnh. Mỗi bóng ảnh đều chém một nhát kiếm, mỗi tia kiếm quang đều cô đọng thành ánh trăng tím như lửa cháy.Rắc! Rắc! Rắc!AdvertisementMáu bắn tung toé, những con yêu thú nhào tới lần lượt bị chém thành mảnh nhỏ, chết ngay tại chỗ.“Lâm Nhất”.Phong Dã mừng rỡ, suýt chút nữa tưởng mình sẽ bỏ mạng ở đây.Lâm Nhất khẽ gật đầu, ánh mắt hắn nhìn lướt nhanh qua xung quanh, phát hiện ngoại trừ con Hám Thiên Ma Viên này thì những con yêu thú khác cũng không quá nghịch thiên.Có lẽ cũng không hẳn bất ổn như trong tưởng tượng.“Các ngươi đi trước đi, ra ngoài thành mở đường cho những người dân tị nạn kia chạy. Ta sẽ ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên này trước, sau đó tập hợp với các ngươi”.Trong đầu suy nghĩ nhanh như chớp, Lâm Nhất nhanh chóng đưa ra quyết định.“Lâm Nhất, ngươi đang nghĩ gì vậy, cùng đi đi chứ, toà thành này đã bị phá huỷ rồi”.Nghe vậy, Phong Dã lập tức sốt ruột quát.Lâm Nhất nhìn về phía Tả Vân, đối phương gật đầu sau đó kéo Phong Dã đi.“Buông ra, ngươi kéo ta làm gì, Lâm Nhất sẽ chết mất”.Phong Dã nổi giận muốn hất Tả Vân ra, nhưng bất ngờ phát hiện chân nguyên của đối phương vô cùng nặng nề. Đối phương giữ chặt hắn ta chỉ bằng một tay, hoàn toàn không thể hất ra, lúc này hắn ta mới sợ hãi nhận ra.Trong vô thức, thực lực của vị bằng hữu bên nhau sớm chiều với hắn ta này đã vượt xa hắn ta.“Để hắn đi đi, một khi kiếm khách đã quyết định chuyện gì thì sao có thể dễ dàng đổi ý?”Tả Vân chỉ nói một câu, sau đó nhìn ra ngoài thành để tìm điểm đột phá yếu nhất. Nhiều võ giả Tử Phủ bỏ thành đi khiến cả toà thành trì bị yêu thú bao vây, những người bị mắc kẹt trong thành như miếng thịt trên thớt, không ai rời đi được.Chỉ cần tìm được điểm đột phá, dù thế nào thì ít nhất cũng sẽ có một số người chạy thoát được, biện pháp của Lâm Nhất là chính xác.Điều kiện tiên quyết là hắn thật sự có thể ngăn chặn con Hám Thiên Ma Viên kia.Ầm!Khi hai người đang suy nghĩ, Hám Thiên Ma Viên tấn công nhanh như chớp, đánh về phía Lâm Nhất.Bùm!Nơi Lâm Nhất vừa đứng trước đó bị một cây trụ đá khổng lồ chiếm cứ, con Hám Thiên Ma Viên kia không chỉ có sức mạnh.