Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2547: Ánh Sáng Hạo Nguyệt!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hám Thiên Ma Viên còn chưa kịp phản ứng, trong dị tượng lộng lẫy này, Táng Hoa trong tay Lâm Nhất đã đâm vào ấn đường của nó.Keng!Một tiếng kim loại va chạm nặng nề vang lên, máu bắn ra, kiếm của Lâm Nhất như đâm vào món bảo khí kiên cố khiến cánh tay hắn hơi tê dại.Trên ấn đường trơn bóng của Hám Thiên Ma Viên xuất hiện một vết thương sâu ba tấc, máu không ngừng tuôn ra làm ướt đẫm cả mặt nó.AdvertisementThoạt nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng thực chất đó chỉ là vết thương nhẹ, đầu con yêu thú này cứng đến mức không thể tưởng tượng nổi.“Rút lui!”Lâm Nhất kinh hãi, vội vàng bay ngược về phía sau. Hắn cách con ma viên kia quá gần, mặt đối phương dài bằng cơ thể hắn, nhiệt độ trong đôi mắt đen ma diễm kia như thiêu đốt cả da thịt trên người hắn.AdvertisementGrừ!Vừa bị đau, Hám Thiên Ma Viên lập tức rơi vào trạng thái cuồng bạo chưa từng có, nó phát ra tiếng rít gào chói tai.Vù! Vù! Vù!Nó thở ra những làn yêu phong đáng sợ, hai tai Lâm Nhất bị ù, sóng âm dao động lập tức đánh bay hắn, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn.Keng! Keng!Đoá hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ không ngừng dao động, khi dao động cánh hoa phát ra tiếng leng keng trong cơ thể Lâm Nhất.Không đợi Lâm Nhất bình tĩnh lại, cây trụ đá như một ngọn núi kia quét ngang qua, những nơi nó đi qua tạo thành những luồng khí nổ tung, phát ra tiếng nổ ầm ầm giữa không trung.Lâm Nhất còn chưa kịp lau máu trên khoé miệng, trong nháy mắt lại đâm ra một nhát kiếm.Keng!Khi mũi kiếm nhìn như mờ nhạt đỡ lấy cây trụ đá vụt tới nhanh như chớp kia với khí thế sắc bén.Rắc! Rắc! Rắc!Mũi kiếm đâm vào trụ đá nửa tấc, bề mặt trụ đá bắt đầu rạn nứt, bụi bặm và mảnh đá vụn rơi vù vù xuống.Ngay sau đó, một luồng khí kình đáng sợ phun trào ra từ trụ đá, Lâm Nhất bị đánh văng ngay giữa không trung.Trong lúc văng ra, năm ngón tay trái của Lâm Nhất trở nên lấp lánh như ngọc tím, không dính bụi trần, ngón tay gợn sóng như đang gảy dây đàn.Hắn đang vồ gió bắt kiếm, cô đọng đại thế vô biên.Khi trên mu bàn tay bóng loáng như ngọc có hoa Tử Diên nở rộ, Lâm Nhất gập đầu ngón tay búng ra, sau lưng hắn lập tức xuất hiện một đoá hoa Tử Diên kết tinh từ băng.Mười ngón tay nối với tim, thần kiếm có linh!Trong bóng tối, một tia kiếm quang màu tím to bằng thùng nước lướt ngang qua hư không như dải lụa màu, sau đó đâm thẳng vào cổ Hám Thiên Ma Viên.Ầm!Khi bị tia kiếm quang thô to này đâm vào, cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên run rẩy lùi về sau.Mỗi bước lùi lại, mặt đất đều rung chuyển khiến rất nhiều yêu thú ở gần đó nổ tung, máu thịt bay tán loạn, chết thảm ngay tại chỗ.Ánh Sáng Hạo Nguyệt!

Hám Thiên Ma Viên còn chưa kịp phản ứng, trong dị tượng lộng lẫy này, Táng Hoa trong tay Lâm Nhất đã đâm vào ấn đường của nó.

Keng!

Một tiếng kim loại va chạm nặng nề vang lên, máu bắn ra, kiếm của Lâm Nhất như đâm vào món bảo khí kiên cố khiến cánh tay hắn hơi tê dại.

Trên ấn đường trơn bóng của Hám Thiên Ma Viên xuất hiện một vết thương sâu ba tấc, máu không ngừng tuôn ra làm ướt đẫm cả mặt nó.

Advertisement

Thoạt nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng thực chất đó chỉ là vết thương nhẹ, đầu con yêu thú này cứng đến mức không thể tưởng tượng nổi.

“Rút lui!”

Lâm Nhất kinh hãi, vội vàng bay ngược về phía sau. Hắn cách con ma viên kia quá gần, mặt đối phương dài bằng cơ thể hắn, nhiệt độ trong đôi mắt đen ma diễm kia như thiêu đốt cả da thịt trên người hắn.

Advertisement

Grừ!

Vừa bị đau, Hám Thiên Ma Viên lập tức rơi vào trạng thái cuồng bạo chưa từng có, nó phát ra tiếng rít gào chói tai.

Vù! Vù! Vù!

Nó thở ra những làn yêu phong đáng sợ, hai tai Lâm Nhất bị ù, sóng âm dao động lập tức đánh bay hắn, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn.

Keng! Keng!

Đoá hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ không ngừng dao động, khi dao động cánh hoa phát ra tiếng leng keng trong cơ thể Lâm Nhất.

Không đợi Lâm Nhất bình tĩnh lại, cây trụ đá như một ngọn núi kia quét ngang qua, những nơi nó đi qua tạo thành những luồng khí nổ tung, phát ra tiếng nổ ầm ầm giữa không trung.

Lâm Nhất còn chưa kịp lau máu trên khoé miệng, trong nháy mắt lại đâm ra một nhát kiếm.

Keng!

Khi mũi kiếm nhìn như mờ nhạt đỡ lấy cây trụ đá vụt tới nhanh như chớp kia với khí thế sắc bén.

Rắc! Rắc! Rắc!

Mũi kiếm đâm vào trụ đá nửa tấc, bề mặt trụ đá bắt đầu rạn nứt, bụi bặm và mảnh đá vụn rơi vù vù xuống.

Ngay sau đó, một luồng khí kình đáng sợ phun trào ra từ trụ đá, Lâm Nhất bị đánh văng ngay giữa không trung.

Trong lúc văng ra, năm ngón tay trái của Lâm Nhất trở nên lấp lánh như ngọc tím, không dính bụi trần, ngón tay gợn sóng như đang gảy dây đàn.

Hắn đang vồ gió bắt kiếm, cô đọng đại thế vô biên.

Khi trên mu bàn tay bóng loáng như ngọc có hoa Tử Diên nở rộ, Lâm Nhất gập đầu ngón tay búng ra, sau lưng hắn lập tức xuất hiện một đoá hoa Tử Diên kết tinh từ băng.

Mười ngón tay nối với tim, thần kiếm có linh!

Trong bóng tối, một tia kiếm quang màu tím to bằng thùng nước lướt ngang qua hư không như dải lụa màu, sau đó đâm thẳng vào cổ Hám Thiên Ma Viên.

Ầm!

Khi bị tia kiếm quang thô to này đâm vào, cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên run rẩy lùi về sau.

Mỗi bước lùi lại, mặt đất đều rung chuyển khiến rất nhiều yêu thú ở gần đó nổ tung, máu thịt bay tán loạn, chết thảm ngay tại chỗ.

Ánh Sáng Hạo Nguyệt!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hám Thiên Ma Viên còn chưa kịp phản ứng, trong dị tượng lộng lẫy này, Táng Hoa trong tay Lâm Nhất đã đâm vào ấn đường của nó.Keng!Một tiếng kim loại va chạm nặng nề vang lên, máu bắn ra, kiếm của Lâm Nhất như đâm vào món bảo khí kiên cố khiến cánh tay hắn hơi tê dại.Trên ấn đường trơn bóng của Hám Thiên Ma Viên xuất hiện một vết thương sâu ba tấc, máu không ngừng tuôn ra làm ướt đẫm cả mặt nó.AdvertisementThoạt nhìn có vẻ đáng sợ, nhưng thực chất đó chỉ là vết thương nhẹ, đầu con yêu thú này cứng đến mức không thể tưởng tượng nổi.“Rút lui!”Lâm Nhất kinh hãi, vội vàng bay ngược về phía sau. Hắn cách con ma viên kia quá gần, mặt đối phương dài bằng cơ thể hắn, nhiệt độ trong đôi mắt đen ma diễm kia như thiêu đốt cả da thịt trên người hắn.AdvertisementGrừ!Vừa bị đau, Hám Thiên Ma Viên lập tức rơi vào trạng thái cuồng bạo chưa từng có, nó phát ra tiếng rít gào chói tai.Vù! Vù! Vù!Nó thở ra những làn yêu phong đáng sợ, hai tai Lâm Nhất bị ù, sóng âm dao động lập tức đánh bay hắn, chân nguyên trong cơ thể hỗn loạn.Keng! Keng!Đoá hoa Tử Diên màu bạc ở vùng Tử Phủ không ngừng dao động, khi dao động cánh hoa phát ra tiếng leng keng trong cơ thể Lâm Nhất.Không đợi Lâm Nhất bình tĩnh lại, cây trụ đá như một ngọn núi kia quét ngang qua, những nơi nó đi qua tạo thành những luồng khí nổ tung, phát ra tiếng nổ ầm ầm giữa không trung.Lâm Nhất còn chưa kịp lau máu trên khoé miệng, trong nháy mắt lại đâm ra một nhát kiếm.Keng!Khi mũi kiếm nhìn như mờ nhạt đỡ lấy cây trụ đá vụt tới nhanh như chớp kia với khí thế sắc bén.Rắc! Rắc! Rắc!Mũi kiếm đâm vào trụ đá nửa tấc, bề mặt trụ đá bắt đầu rạn nứt, bụi bặm và mảnh đá vụn rơi vù vù xuống.Ngay sau đó, một luồng khí kình đáng sợ phun trào ra từ trụ đá, Lâm Nhất bị đánh văng ngay giữa không trung.Trong lúc văng ra, năm ngón tay trái của Lâm Nhất trở nên lấp lánh như ngọc tím, không dính bụi trần, ngón tay gợn sóng như đang gảy dây đàn.Hắn đang vồ gió bắt kiếm, cô đọng đại thế vô biên.Khi trên mu bàn tay bóng loáng như ngọc có hoa Tử Diên nở rộ, Lâm Nhất gập đầu ngón tay búng ra, sau lưng hắn lập tức xuất hiện một đoá hoa Tử Diên kết tinh từ băng.Mười ngón tay nối với tim, thần kiếm có linh!Trong bóng tối, một tia kiếm quang màu tím to bằng thùng nước lướt ngang qua hư không như dải lụa màu, sau đó đâm thẳng vào cổ Hám Thiên Ma Viên.Ầm!Khi bị tia kiếm quang thô to này đâm vào, cơ thể khổng lồ của Hám Thiên Ma Viên run rẩy lùi về sau.Mỗi bước lùi lại, mặt đất đều rung chuyển khiến rất nhiều yêu thú ở gần đó nổ tung, máu thịt bay tán loạn, chết thảm ngay tại chỗ.Ánh Sáng Hạo Nguyệt!

Chương 2547: Ánh Sáng Hạo Nguyệt!