Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2629: Thần huyết Chu Tước!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tin này là do Mặc Thành nói với Lâm Nhất, hiện tại hắn ta là người đứng đầu Lạc Già sơn. Theo như lời hắn ta, Lý Vô Ưu đã để lại một phong thư ở gác Hồn Kiếm và cố ý căn dặn nhất định phải do Lâm Nhất đi lấy.“Sư tỷ có quay về không?”, trước khi đi gác Hồn Kiếm, Lâm Nhất hỏi Mặc Thành.Nhắc đến Hân Nghiên, người đàn ông khôi ngô cường tráng này bỗng thất thần, mãi một lúc lâu sau mới thở dài buồn bã: “Không có tin tức, trước kia, thỉnh thoảng chúng ta còn nhận được tin của ngươi, còn sư tỷ thì… chưa bao giờ”.Lâm Nhất nao nao, hắn cũng có chút thất thần, có lẽ sư tỷ đã đi thật rồi.AdvertisementTuy nhiên, sư tỷ cũng là một kỳ nhân, võ hồn của cô thật không đơn giản, dù ở bên ngoài thì chắc hắn cũng tìm được cơ duyên của riêng mình.Có điều… còn có ngày gặp lại không?AdvertisementLâm Nhất có hơi phiền muộn, hắn gạt bỏ suy nghĩ, nhanh chân đi đến gác Hồn Kiếm. Lý Vô Ưu để lại thư, bất kể giá nào, hắn cũng phải đến lấy.Tên nhóc kia vẫn luôn giữ thái độ bất cần, hắn ta tu luyện Đại Diễn Tinh Quyết đã đến trình độ sâu không lường được, cho đến bây giờ, Lâm Nhất đã có chút nhìn không thấu rồi.Hơn nữa, đối phương ở cảnh giới Tiên Thiên hoàn toàn không dùng bất kỳ loại đan dược gì, cho nên Lâm Nhất cũng sớm đoán được lai lịch của hắn ta chắc chắn không đơn giản.Chỉ không ngờ là chưa kịp gặp mặt một lần mà đối phương đã rời đi.Gác Hồn Kiếm là một trong ngũ đại bảo địa của tông môn, một nơi cực kỳ thần bí.Trước kia, Lâm Nhất thường hay lui đến đài Vạn Kiếm và núi Mai Kiếm, còn gác Hồn Kiếm thì chưa một lần đặt chân đến, nên có hơi lạ lẫm.Trong tông môn, nơi đây được xem như cấm địa trong cấm địa.Tuy nhiên, với Lâm Nhất hiện tại thì không có gì ngăn cản bước chân hắn được, bởi vì hắn đã có một địa vị đặc biệt tại tông môn. Huống hồ, trước khi bế quan, Mai hộ pháp cũng đã căn dặn các trưởng lão rằng Lâm Nhất sẽ đại diện Kiếm Các tranh tài tại Quần Long Thịnh Yến, cho nên cần phải tôn kính hắn.Biết hắn muốn đến, chấp sự canh giữ gác liền dẫn hắn đến mật thất nằm ở tầng cao nhất của gác Hồn Kiếm.Trong mật thất có một ông lão áo tím trấn thủ, ông ta khoanh chân mà ngồi, tu vi Bán Bộ Thiên Phách. Tuy trong mắt Lâm Nhất chẳng là gì, nhưng ở đế quốc Đại Tần, người này có thể xem như cao thủ đứng đầu rồi.“Trưởng bối của Lý Vô Ưu từng là bạn cố tri với tổ sư Kiếm Vô Danh, người này có để lại một món đồ ở gác Hồn Kiếm, nhờ Kiếm Các trông coi, chờ ngày hậu bối đến lấy. Nếu con cháu đời sau có thể thông qua khảo nghiệm thì sẽ được đem món đồ đó đi”, ông lão áo tím cũng không giấu diếm mà nói toàn bộ chi tiết cho Lâm Nhất nghe.“Đó là gì?”, Lâm Nhất tò mò hỏi.“Một viên ngọc Côn Luân, bên trong có phong ấn một giọt thần huyết Chu Tước”, ông lão áo tím thong dong nói, nhưng chuyện ông ta nói ra lại có sức nặng kinh người, khiến Lâm Nhất chấn động không thôi.Thần huyết Chu Tước!Với thần vật thiên địa bực này thì ngay cả Tinh Quân cũng phải động lòng, vậy mà lại được giấu ở một tông môn nhỏ bé như Lăng Tiêu Kiếm Các, thật sự khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.Nếu có người nổi lòng tham thì sao Kiếm Các giữ được?Tuy nhiên, ngẫm lại thì tin tức này nếu có lộ ra ngoài cũng chẳng mấy ai tin. Từ đó thấy được, đặt ở Lăng Tiêu Kiếm Các mới thật sự là an toàn.“Đây là thư của hắn!”Ông lão áo tím lấy ra một phong thư từ trong tay áo. Lâm Nhất duỗi tay nhận lấy và mở ra.

Tin này là do Mặc Thành nói với Lâm Nhất, hiện tại hắn ta là người đứng đầu Lạc Già sơn. Theo như lời hắn ta, Lý Vô Ưu đã để lại một phong thư ở gác Hồn Kiếm và cố ý căn dặn nhất định phải do Lâm Nhất đi lấy.

“Sư tỷ có quay về không?”, trước khi đi gác Hồn Kiếm, Lâm Nhất hỏi Mặc Thành.

Nhắc đến Hân Nghiên, người đàn ông khôi ngô cường tráng này bỗng thất thần, mãi một lúc lâu sau mới thở dài buồn bã: “Không có tin tức, trước kia, thỉnh thoảng chúng ta còn nhận được tin của ngươi, còn sư tỷ thì… chưa bao giờ”.

Lâm Nhất nao nao, hắn cũng có chút thất thần, có lẽ sư tỷ đã đi thật rồi.

Advertisement

Tuy nhiên, sư tỷ cũng là một kỳ nhân, võ hồn của cô thật không đơn giản, dù ở bên ngoài thì chắc hắn cũng tìm được cơ duyên của riêng mình.

Có điều… còn có ngày gặp lại không?

Advertisement

Lâm Nhất có hơi phiền muộn, hắn gạt bỏ suy nghĩ, nhanh chân đi đến gác Hồn Kiếm. Lý Vô Ưu để lại thư, bất kể giá nào, hắn cũng phải đến lấy.

Tên nhóc kia vẫn luôn giữ thái độ bất cần, hắn ta tu luyện Đại Diễn Tinh Quyết đã đến trình độ sâu không lường được, cho đến bây giờ, Lâm Nhất đã có chút nhìn không thấu rồi.

Hơn nữa, đối phương ở cảnh giới Tiên Thiên hoàn toàn không dùng bất kỳ loại đan dược gì, cho nên Lâm Nhất cũng sớm đoán được lai lịch của hắn ta chắc chắn không đơn giản.

Chỉ không ngờ là chưa kịp gặp mặt một lần mà đối phương đã rời đi.

Gác Hồn Kiếm là một trong ngũ đại bảo địa của tông môn, một nơi cực kỳ thần bí.

Trước kia, Lâm Nhất thường hay lui đến đài Vạn Kiếm và núi Mai Kiếm, còn gác Hồn Kiếm thì chưa một lần đặt chân đến, nên có hơi lạ lẫm.

Trong tông môn, nơi đây được xem như cấm địa trong cấm địa.

Tuy nhiên, với Lâm Nhất hiện tại thì không có gì ngăn cản bước chân hắn được, bởi vì hắn đã có một địa vị đặc biệt tại tông môn. Huống hồ, trước khi bế quan, Mai hộ pháp cũng đã căn dặn các trưởng lão rằng Lâm Nhất sẽ đại diện Kiếm Các tranh tài tại Quần Long Thịnh Yến, cho nên cần phải tôn kính hắn.

Biết hắn muốn đến, chấp sự canh giữ gác liền dẫn hắn đến mật thất nằm ở tầng cao nhất của gác Hồn Kiếm.

Trong mật thất có một ông lão áo tím trấn thủ, ông ta khoanh chân mà ngồi, tu vi Bán Bộ Thiên Phách. Tuy trong mắt Lâm Nhất chẳng là gì, nhưng ở đế quốc Đại Tần, người này có thể xem như cao thủ đứng đầu rồi.

“Trưởng bối của Lý Vô Ưu từng là bạn cố tri với tổ sư Kiếm Vô Danh, người này có để lại một món đồ ở gác Hồn Kiếm, nhờ Kiếm Các trông coi, chờ ngày hậu bối đến lấy. Nếu con cháu đời sau có thể thông qua khảo nghiệm thì sẽ được đem món đồ đó đi”, ông lão áo tím cũng không giấu diếm mà nói toàn bộ chi tiết cho Lâm Nhất nghe.

“Đó là gì?”, Lâm Nhất tò mò hỏi.

“Một viên ngọc Côn Luân, bên trong có phong ấn một giọt thần huyết Chu Tước”, ông lão áo tím thong dong nói, nhưng chuyện ông ta nói ra lại có sức nặng kinh người, khiến Lâm Nhất chấn động không thôi.

Thần huyết Chu Tước!

Với thần vật thiên địa bực này thì ngay cả Tinh Quân cũng phải động lòng, vậy mà lại được giấu ở một tông môn nhỏ bé như Lăng Tiêu Kiếm Các, thật sự khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.

Nếu có người nổi lòng tham thì sao Kiếm Các giữ được?

Tuy nhiên, ngẫm lại thì tin tức này nếu có lộ ra ngoài cũng chẳng mấy ai tin. Từ đó thấy được, đặt ở Lăng Tiêu Kiếm Các mới thật sự là an toàn.

“Đây là thư của hắn!”

Ông lão áo tím lấy ra một phong thư từ trong tay áo. Lâm Nhất duỗi tay nhận lấy và mở ra.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tin này là do Mặc Thành nói với Lâm Nhất, hiện tại hắn ta là người đứng đầu Lạc Già sơn. Theo như lời hắn ta, Lý Vô Ưu đã để lại một phong thư ở gác Hồn Kiếm và cố ý căn dặn nhất định phải do Lâm Nhất đi lấy.“Sư tỷ có quay về không?”, trước khi đi gác Hồn Kiếm, Lâm Nhất hỏi Mặc Thành.Nhắc đến Hân Nghiên, người đàn ông khôi ngô cường tráng này bỗng thất thần, mãi một lúc lâu sau mới thở dài buồn bã: “Không có tin tức, trước kia, thỉnh thoảng chúng ta còn nhận được tin của ngươi, còn sư tỷ thì… chưa bao giờ”.Lâm Nhất nao nao, hắn cũng có chút thất thần, có lẽ sư tỷ đã đi thật rồi.AdvertisementTuy nhiên, sư tỷ cũng là một kỳ nhân, võ hồn của cô thật không đơn giản, dù ở bên ngoài thì chắc hắn cũng tìm được cơ duyên của riêng mình.Có điều… còn có ngày gặp lại không?AdvertisementLâm Nhất có hơi phiền muộn, hắn gạt bỏ suy nghĩ, nhanh chân đi đến gác Hồn Kiếm. Lý Vô Ưu để lại thư, bất kể giá nào, hắn cũng phải đến lấy.Tên nhóc kia vẫn luôn giữ thái độ bất cần, hắn ta tu luyện Đại Diễn Tinh Quyết đã đến trình độ sâu không lường được, cho đến bây giờ, Lâm Nhất đã có chút nhìn không thấu rồi.Hơn nữa, đối phương ở cảnh giới Tiên Thiên hoàn toàn không dùng bất kỳ loại đan dược gì, cho nên Lâm Nhất cũng sớm đoán được lai lịch của hắn ta chắc chắn không đơn giản.Chỉ không ngờ là chưa kịp gặp mặt một lần mà đối phương đã rời đi.Gác Hồn Kiếm là một trong ngũ đại bảo địa của tông môn, một nơi cực kỳ thần bí.Trước kia, Lâm Nhất thường hay lui đến đài Vạn Kiếm và núi Mai Kiếm, còn gác Hồn Kiếm thì chưa một lần đặt chân đến, nên có hơi lạ lẫm.Trong tông môn, nơi đây được xem như cấm địa trong cấm địa.Tuy nhiên, với Lâm Nhất hiện tại thì không có gì ngăn cản bước chân hắn được, bởi vì hắn đã có một địa vị đặc biệt tại tông môn. Huống hồ, trước khi bế quan, Mai hộ pháp cũng đã căn dặn các trưởng lão rằng Lâm Nhất sẽ đại diện Kiếm Các tranh tài tại Quần Long Thịnh Yến, cho nên cần phải tôn kính hắn.Biết hắn muốn đến, chấp sự canh giữ gác liền dẫn hắn đến mật thất nằm ở tầng cao nhất của gác Hồn Kiếm.Trong mật thất có một ông lão áo tím trấn thủ, ông ta khoanh chân mà ngồi, tu vi Bán Bộ Thiên Phách. Tuy trong mắt Lâm Nhất chẳng là gì, nhưng ở đế quốc Đại Tần, người này có thể xem như cao thủ đứng đầu rồi.“Trưởng bối của Lý Vô Ưu từng là bạn cố tri với tổ sư Kiếm Vô Danh, người này có để lại một món đồ ở gác Hồn Kiếm, nhờ Kiếm Các trông coi, chờ ngày hậu bối đến lấy. Nếu con cháu đời sau có thể thông qua khảo nghiệm thì sẽ được đem món đồ đó đi”, ông lão áo tím cũng không giấu diếm mà nói toàn bộ chi tiết cho Lâm Nhất nghe.“Đó là gì?”, Lâm Nhất tò mò hỏi.“Một viên ngọc Côn Luân, bên trong có phong ấn một giọt thần huyết Chu Tước”, ông lão áo tím thong dong nói, nhưng chuyện ông ta nói ra lại có sức nặng kinh người, khiến Lâm Nhất chấn động không thôi.Thần huyết Chu Tước!Với thần vật thiên địa bực này thì ngay cả Tinh Quân cũng phải động lòng, vậy mà lại được giấu ở một tông môn nhỏ bé như Lăng Tiêu Kiếm Các, thật sự khiến người ta khó mà tưởng tượng nổi.Nếu có người nổi lòng tham thì sao Kiếm Các giữ được?Tuy nhiên, ngẫm lại thì tin tức này nếu có lộ ra ngoài cũng chẳng mấy ai tin. Từ đó thấy được, đặt ở Lăng Tiêu Kiếm Các mới thật sự là an toàn.“Đây là thư của hắn!”Ông lão áo tím lấy ra một phong thư từ trong tay áo. Lâm Nhất duỗi tay nhận lấy và mở ra.

Chương 2629: Thần huyết Chu Tước!