Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2634: Đó là một con Thú Vương.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Ở một nơi thế này mà lại có người có thể thăng cấp Thiên Phách, khí tức còn nặng nề như vậy, không yếu hơn các trưởng lão thâm niên của Huyền Dương Điện bao nhiêu, hình như là phương hướng của Kiếm Các”.Tần Dương lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên, sau đó lập tức trở nên nghiêm túc.“Chắc hẳn là vị Mai các chủ đang bế quan kia”.Ánh mắt ông lão áo đen chợt loé, dù sao Kiếm Các cũng do Kiếm Vô Danh sáng lập, đến nay vẫn có cao thủ xuất ẩn.“Có điều chuyện cần làm vẫn phải làm”.AdvertisementNhưng ánh mắt của Tần Dương lại cực kì kiên định, như thể có chuyện rất quan trọng cần phải đến Kiếm Các.Sự cố chấp của Tần Dương khiến ông lão áo đen hơi bất đắc dĩ.Ông ta ngẩng đầu nhìn tia kiếm quang ở phía xa kia, khẽ chau mày, Thiên Phách với khí tức này chắc chắn không phải kẻ yếu.AdvertisementHọ đã hơi chủ quan trong chuyến đi lần này.“Ngươi có chắc viên yêu đan đó vẫn còn không?”Ông lão áo đen đột nhiên hỏi.“Chắc chắn vẫn còn. Đó là một viên yêu đan cấp bậc vương giả, với cảnh giới của hắn thì không thể nào luyện hoá hoàn toàn được, ít nhất phải có cảnh giới Âm Dương viên mãn mới được”.Vẻ nham hiểm chợt loé qua trong mắt Tần Dương, hắn ta lạnh giọng: “Sau khi con Hám Thiên Ma Viên đó bị ta đánh trọng thương đã may mắn thăng cấp thành yêu thú vương giả, tự dưng lại hời cho tiểu tử kia. Sau đó trong cuộc đại quyết chiến, các yêu nghiệt hàng đầu và nhân tài mới nổi khác hầu như đều tranh giành một viên yêu đan Thú Vương. Ta cố hết sức lại không giành được một viên nào. Dù thế nào thì ta cũng phải giành lại viên yêu đan vốn nên thuộc về ta”.Hám Thiên Ma Viên đã thăng cấp thành yêu thú vương giả vào thời khắc sinh tử, đó là một con Thú Vương.Yêu thú cấp bậc bá chủ vốn đã vô cùng quý hiếm, giá trị của nó lập tức tăng vọt. Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp này, mục tiêu của các yêu nghiệt hàng đầu là giết một con Thú Vương, thu hoạch một viên yêu đan vương giả.Một khi luyện hoá yêu đan cấp bậc vương giả, thực lực bản thân sẽ mạnh lên rất nhiều. Yêu sát vương giả ẩn chứa trong huyết mạch có lợi ích rất lớn đối với uy áp võ đạo.Nó thậm chí có thể giúp đánh thức một loại ý chí võ học, làm cho thực lực thoát thai đổi cốt.“Lạ thật, tại sao lúc đó ngươi không ra tay?”Ông lão áo đen khó hiểu hỏi, nếu Tần Dương giải quyết ngay lúc ấy thì bây giờ đã không rắc rối thế này.Tần Dương cười khổ: “Trưởng lão, có một chuyện ông không biết. Nghe nói Khuynh Nhược U của Tử Nguyệt Động Thiên từng bị người khác tát một bạt tai ở thành Thiên Lăng, mặc dù Tử Nguyệt Động Thiên đã đè chuyện này xuống, không để lọt ra ngoài quá nhiều tiếng gió, nhưng vẫn có một số tin đồn. Nghe nói chuyện đó có liên quan đến tiểu tử này, sau lưng hắn có Lạc Thuỷ thượng nhân chống lưng”.“Thành Mộ Kiếm cũng nằm trong biên giới Lôi Châu, ta không dám chắc tin đồn này là thật hay giả, nhưng đến đế quốc Đại Tần, dù tiểu tử này có quan hệ với Lạc Thuỷ thượng nhân, ông ta cũng không với tay được xa như vậy”.Tần Dương tạm dừng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, trầm giọng nói tiếp: “Với lại U Châu chung quy vẫn thuộc địa bàn của Huyền Dương Điện. Ta không tin Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ dám chống đối Huyền Dương Điện!”Dứt lời, hai người thi triển thân pháp lao về phía Kiếm Các với tốc độ nhanh như chớp....Núi Hậu Sơn, Lăng Tiêu Kiếm Các.Trong dãy núi trùng điệp, một bóng dáng áo xanh đeo hộp đựng kiếm đang bay tới bay lui trên đỉnh núi, hai tay dang ra, kim quang lập loè không ngừng.Mỗi lần hắn di chuyển đều có tiếng Kim Ô kêu, âm thanh đó trong trẻo dao động như sắt đá ngọc nát, quanh quẩn giữa dãy núi trập trùng.Choang! Choang! Choang!Âm thanh dao động chấn động lòng người, nhưng bóng dáng áo xanh kia lại lạnh lùng, không vui cũng không buồn, chỉ là tốc độ di chuyển trong núi của hắn càng lúc càng nhanh, thậm chí còn có thể bật nhảy lên đỉnh núi cao nghìn trượng.Hắn dang hai tay ra giữa không trung, kim quang lấp loé như nghìn vạn cánh chim, vô số bóng ảnh chồng lên nhau rồi lại tách rời ra như cánh chim vỗ, chớp mắt đã lướt qua hư không.Nhìn từ xa, thân pháp khó bề tưởng tượng kia nhìn như đang bay trên không trung.

“Ở một nơi thế này mà lại có người có thể thăng cấp Thiên Phách, khí tức còn nặng nề như vậy, không yếu hơn các trưởng lão thâm niên của Huyền Dương Điện bao nhiêu, hình như là phương hướng của Kiếm Các”.

Tần Dương lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên, sau đó lập tức trở nên nghiêm túc.

“Chắc hẳn là vị Mai các chủ đang bế quan kia”.

Ánh mắt ông lão áo đen chợt loé, dù sao Kiếm Các cũng do Kiếm Vô Danh sáng lập, đến nay vẫn có cao thủ xuất ẩn.

“Có điều chuyện cần làm vẫn phải làm”.

Advertisement

Nhưng ánh mắt của Tần Dương lại cực kì kiên định, như thể có chuyện rất quan trọng cần phải đến Kiếm Các.

Sự cố chấp của Tần Dương khiến ông lão áo đen hơi bất đắc dĩ.

Ông ta ngẩng đầu nhìn tia kiếm quang ở phía xa kia, khẽ chau mày, Thiên Phách với khí tức này chắc chắn không phải kẻ yếu.

Advertisement

Họ đã hơi chủ quan trong chuyến đi lần này.

“Ngươi có chắc viên yêu đan đó vẫn còn không?”

Ông lão áo đen đột nhiên hỏi.

“Chắc chắn vẫn còn. Đó là một viên yêu đan cấp bậc vương giả, với cảnh giới của hắn thì không thể nào luyện hoá hoàn toàn được, ít nhất phải có cảnh giới Âm Dương viên mãn mới được”.

Vẻ nham hiểm chợt loé qua trong mắt Tần Dương, hắn ta lạnh giọng: “Sau khi con Hám Thiên Ma Viên đó bị ta đánh trọng thương đã may mắn thăng cấp thành yêu thú vương giả, tự dưng lại hời cho tiểu tử kia. Sau đó trong cuộc đại quyết chiến, các yêu nghiệt hàng đầu và nhân tài mới nổi khác hầu như đều tranh giành một viên yêu đan Thú Vương. Ta cố hết sức lại không giành được một viên nào. Dù thế nào thì ta cũng phải giành lại viên yêu đan vốn nên thuộc về ta”.

Hám Thiên Ma Viên đã thăng cấp thành yêu thú vương giả vào thời khắc sinh tử, đó là một con Thú Vương.

Yêu thú cấp bậc bá chủ vốn đã vô cùng quý hiếm, giá trị của nó lập tức tăng vọt. Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp này, mục tiêu của các yêu nghiệt hàng đầu là giết một con Thú Vương, thu hoạch một viên yêu đan vương giả.

Một khi luyện hoá yêu đan cấp bậc vương giả, thực lực bản thân sẽ mạnh lên rất nhiều. Yêu sát vương giả ẩn chứa trong huyết mạch có lợi ích rất lớn đối với uy áp võ đạo.

Nó thậm chí có thể giúp đánh thức một loại ý chí võ học, làm cho thực lực thoát thai đổi cốt.

“Lạ thật, tại sao lúc đó ngươi không ra tay?”

Ông lão áo đen khó hiểu hỏi, nếu Tần Dương giải quyết ngay lúc ấy thì bây giờ đã không rắc rối thế này.

Tần Dương cười khổ: “Trưởng lão, có một chuyện ông không biết. Nghe nói Khuynh Nhược U của Tử Nguyệt Động Thiên từng bị người khác tát một bạt tai ở thành Thiên Lăng, mặc dù Tử Nguyệt Động Thiên đã đè chuyện này xuống, không để lọt ra ngoài quá nhiều tiếng gió, nhưng vẫn có một số tin đồn. Nghe nói chuyện đó có liên quan đến tiểu tử này, sau lưng hắn có Lạc Thuỷ thượng nhân chống lưng”.

“Thành Mộ Kiếm cũng nằm trong biên giới Lôi Châu, ta không dám chắc tin đồn này là thật hay giả, nhưng đến đế quốc Đại Tần, dù tiểu tử này có quan hệ với Lạc Thuỷ thượng nhân, ông ta cũng không với tay được xa như vậy”.

Tần Dương tạm dừng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, trầm giọng nói tiếp: “Với lại U Châu chung quy vẫn thuộc địa bàn của Huyền Dương Điện. Ta không tin Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ dám chống đối Huyền Dương Điện!”

Dứt lời, hai người thi triển thân pháp lao về phía Kiếm Các với tốc độ nhanh như chớp.

...

Núi Hậu Sơn, Lăng Tiêu Kiếm Các.

Trong dãy núi trùng điệp, một bóng dáng áo xanh đeo hộp đựng kiếm đang bay tới bay lui trên đỉnh núi, hai tay dang ra, kim quang lập loè không ngừng.

Mỗi lần hắn di chuyển đều có tiếng Kim Ô kêu, âm thanh đó trong trẻo dao động như sắt đá ngọc nát, quanh quẩn giữa dãy núi trập trùng.

Choang! Choang! Choang!

Âm thanh dao động chấn động lòng người, nhưng bóng dáng áo xanh kia lại lạnh lùng, không vui cũng không buồn, chỉ là tốc độ di chuyển trong núi của hắn càng lúc càng nhanh, thậm chí còn có thể bật nhảy lên đỉnh núi cao nghìn trượng.

Hắn dang hai tay ra giữa không trung, kim quang lấp loé như nghìn vạn cánh chim, vô số bóng ảnh chồng lên nhau rồi lại tách rời ra như cánh chim vỗ, chớp mắt đã lướt qua hư không.

Nhìn từ xa, thân pháp khó bề tưởng tượng kia nhìn như đang bay trên không trung.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Ở một nơi thế này mà lại có người có thể thăng cấp Thiên Phách, khí tức còn nặng nề như vậy, không yếu hơn các trưởng lão thâm niên của Huyền Dương Điện bao nhiêu, hình như là phương hướng của Kiếm Các”.Tần Dương lộ ra vẻ hết sức ngạc nhiên, sau đó lập tức trở nên nghiêm túc.“Chắc hẳn là vị Mai các chủ đang bế quan kia”.Ánh mắt ông lão áo đen chợt loé, dù sao Kiếm Các cũng do Kiếm Vô Danh sáng lập, đến nay vẫn có cao thủ xuất ẩn.“Có điều chuyện cần làm vẫn phải làm”.AdvertisementNhưng ánh mắt của Tần Dương lại cực kì kiên định, như thể có chuyện rất quan trọng cần phải đến Kiếm Các.Sự cố chấp của Tần Dương khiến ông lão áo đen hơi bất đắc dĩ.Ông ta ngẩng đầu nhìn tia kiếm quang ở phía xa kia, khẽ chau mày, Thiên Phách với khí tức này chắc chắn không phải kẻ yếu.AdvertisementHọ đã hơi chủ quan trong chuyến đi lần này.“Ngươi có chắc viên yêu đan đó vẫn còn không?”Ông lão áo đen đột nhiên hỏi.“Chắc chắn vẫn còn. Đó là một viên yêu đan cấp bậc vương giả, với cảnh giới của hắn thì không thể nào luyện hoá hoàn toàn được, ít nhất phải có cảnh giới Âm Dương viên mãn mới được”.Vẻ nham hiểm chợt loé qua trong mắt Tần Dương, hắn ta lạnh giọng: “Sau khi con Hám Thiên Ma Viên đó bị ta đánh trọng thương đã may mắn thăng cấp thành yêu thú vương giả, tự dưng lại hời cho tiểu tử kia. Sau đó trong cuộc đại quyết chiến, các yêu nghiệt hàng đầu và nhân tài mới nổi khác hầu như đều tranh giành một viên yêu đan Thú Vương. Ta cố hết sức lại không giành được một viên nào. Dù thế nào thì ta cũng phải giành lại viên yêu đan vốn nên thuộc về ta”.Hám Thiên Ma Viên đã thăng cấp thành yêu thú vương giả vào thời khắc sinh tử, đó là một con Thú Vương.Yêu thú cấp bậc bá chủ vốn đã vô cùng quý hiếm, giá trị của nó lập tức tăng vọt. Trong đợt thú triều nghìn năm khó gặp này, mục tiêu của các yêu nghiệt hàng đầu là giết một con Thú Vương, thu hoạch một viên yêu đan vương giả.Một khi luyện hoá yêu đan cấp bậc vương giả, thực lực bản thân sẽ mạnh lên rất nhiều. Yêu sát vương giả ẩn chứa trong huyết mạch có lợi ích rất lớn đối với uy áp võ đạo.Nó thậm chí có thể giúp đánh thức một loại ý chí võ học, làm cho thực lực thoát thai đổi cốt.“Lạ thật, tại sao lúc đó ngươi không ra tay?”Ông lão áo đen khó hiểu hỏi, nếu Tần Dương giải quyết ngay lúc ấy thì bây giờ đã không rắc rối thế này.Tần Dương cười khổ: “Trưởng lão, có một chuyện ông không biết. Nghe nói Khuynh Nhược U của Tử Nguyệt Động Thiên từng bị người khác tát một bạt tai ở thành Thiên Lăng, mặc dù Tử Nguyệt Động Thiên đã đè chuyện này xuống, không để lọt ra ngoài quá nhiều tiếng gió, nhưng vẫn có một số tin đồn. Nghe nói chuyện đó có liên quan đến tiểu tử này, sau lưng hắn có Lạc Thuỷ thượng nhân chống lưng”.“Thành Mộ Kiếm cũng nằm trong biên giới Lôi Châu, ta không dám chắc tin đồn này là thật hay giả, nhưng đến đế quốc Đại Tần, dù tiểu tử này có quan hệ với Lạc Thuỷ thượng nhân, ông ta cũng không với tay được xa như vậy”.Tần Dương tạm dừng, sắc mặt chuyển sang lạnh lẽo, trầm giọng nói tiếp: “Với lại U Châu chung quy vẫn thuộc địa bàn của Huyền Dương Điện. Ta không tin Lăng Tiêu Kiếm Các sẽ dám chống đối Huyền Dương Điện!”Dứt lời, hai người thi triển thân pháp lao về phía Kiếm Các với tốc độ nhanh như chớp....Núi Hậu Sơn, Lăng Tiêu Kiếm Các.Trong dãy núi trùng điệp, một bóng dáng áo xanh đeo hộp đựng kiếm đang bay tới bay lui trên đỉnh núi, hai tay dang ra, kim quang lập loè không ngừng.Mỗi lần hắn di chuyển đều có tiếng Kim Ô kêu, âm thanh đó trong trẻo dao động như sắt đá ngọc nát, quanh quẩn giữa dãy núi trập trùng.Choang! Choang! Choang!Âm thanh dao động chấn động lòng người, nhưng bóng dáng áo xanh kia lại lạnh lùng, không vui cũng không buồn, chỉ là tốc độ di chuyển trong núi của hắn càng lúc càng nhanh, thậm chí còn có thể bật nhảy lên đỉnh núi cao nghìn trượng.Hắn dang hai tay ra giữa không trung, kim quang lấp loé như nghìn vạn cánh chim, vô số bóng ảnh chồng lên nhau rồi lại tách rời ra như cánh chim vỗ, chớp mắt đã lướt qua hư không.Nhìn từ xa, thân pháp khó bề tưởng tượng kia nhìn như đang bay trên không trung.

Chương 2634: Đó là một con Thú Vương.