Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2649: “Đường xá xa xôi, đề phòng bất trắc”.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đại Tần đế quốc nói là có tám ngươi, nhưng thực tế cộng cả Lâm Nhất vào thì chỉ có năm người tham gia Quần Long thịnh yến.Nhưng theo như lời của Mai các chủ thì ở thành Long Vân còn có một sát hạch, mấy người này có thể thông qua sát hạch hay không vẫn chưa biết.“Đã lâu không gặp”.Mấy người nhóm Thuỷ Nguyệt và Tư Tuyết Y chào hỏi với Lâm Nhất, trong mắt họ lộ vẻ khiếp sợ, trong lòng cũng rất kinh ngạc.AdvertisementLâm Nhất vừa về đến đại Tần đã đem đến xôn xao, khiến họ cực kỳ chấn động. Trong lòng họ cũng biết rõ họ đã hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Lâm Nhất nữa rồi, đối phương là yêu nghiệt thật sự có thể tranh đấu với thiên tài của toàn bộ Nam Vực ở Quần Long thịnh yến.Còn bản thân mình, họ cũng biết chỉ có thể đi mở mang tầm mắt thôi, hoàn toàn không có khả năng được vào bảng.AdvertisementLâm Nhất gật đầu đáp lại, tán gẫu với họ mấy câu.Sau đó Mai các chủ và trưởng lão của các tông môn xuất hiện, gọi mọi người ngồi lên Kiếm Điêu.“Kiếm Hàm Quang”.Lâm Nhất đảo mắt nhìn qua, phát hiện Mai hộ pháp đeo kiếm trên lưng, đó là bảo vật trấn tông của Lăng Tiêu Kiếm Các.Người ngoài không biết, chỉ có Lâm Nhất biết đây là một thanh danh kiếm hơn cả bảo khí. Không rời khỏi vỏ thì thôi, một khi ra khỏi vỏ phong mang vô địch, rất hiếm có cơ hội sử dụng.Trước đó đấu với trưởng lão Thiên Phách của Huyền Dương Điện và Tần Dương, Mai hồ pháp cũng chỉ sử dụng kiếm Tiêu Vân, cũng không lấy thanh kiếm này ra.“Đường xá xa xôi, đề phòng bất trắc”.Mai hộ pháp nhìn Lâm Nhất, giải thích một câu, sau đó nghiêm túc nói: “Đi!”Những con Kiếm Điêu lần lượt bay lên trời, chở mấy người lên tận trời cao, lúc Phong Dã còn đang không hiểu vì sao Lâm Nhất không leo lên Kiếm Điêu. Tử Điện Ma Long Điểu đã bay đến, xuất hiện trên đầu mọi người, sau đó chậm rãi giảm tốc độ lặng lẽ đi theo sau lưng mọi người.Có Tử Điện Ma Long Điểu bảo vệ, mọi người có thể không sợ hãi tiến lên phía trước, không gặp phải phiền phức gì.Trên đường đi hắn cũng gặp rất nhiều tông môn tiến về thành Long Vân giống như họ. Quy mô cực lớn, cảnh tượng đồ sộ khiến mọi người càng thêm mong chờ sự kiện trọng đại này.Nửa tháng sau, đoàn người đi ngang qua mấy châu và đến một vùng đất cổ xưa.Vùng đất này có mây dày đặc bao phủ, diện tích rộng lớn vô bờ, dãy núi trùng điệp toát ra khí tức cực kì tang thương. Núi non hoang vu trập trùng, bao la bát ngát, mênh mông xa xăm.Nghe nói đây là châu thứ mười của cổ vực Nam Hoa, có tên là Long Vân Châu.Nhưng ngày thường nó bị phong ấn trong kết giới thần bí, dù có tìm kiếm thế nào cũng không thể vào trong, chỉ khi Quần Long thịnh yến sắp diễn ra thì bức màn bí ẩn mới được hé lộ, thành Long Vân nằm sâu trong vùng đất cổ xưa này.Đến nơi đây, tất cả yêu thú phi hành đều không thể bay, mọi người chỉ có thể đi bộ.Lâm Nhất và Tử Điện Ma Long Điểu tạm thời tách ra, nhưng khi đối phương chuẩn bị đi, hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện.“Tiểu Tử”.Dứt lời, Lâm Nhất lấy kén máu do ngựa Huyết Long biến thành ra, hắn muốn hỏi đối phương rốt cuộc trạng thái của ngựa Huyết Long là thế nào.
Đại Tần đế quốc nói là có tám ngươi, nhưng thực tế cộng cả Lâm Nhất vào thì chỉ có năm người tham gia Quần Long thịnh yến.
Nhưng theo như lời của Mai các chủ thì ở thành Long Vân còn có một sát hạch, mấy người này có thể thông qua sát hạch hay không vẫn chưa biết.
“Đã lâu không gặp”.
Mấy người nhóm Thuỷ Nguyệt và Tư Tuyết Y chào hỏi với Lâm Nhất, trong mắt họ lộ vẻ khiếp sợ, trong lòng cũng rất kinh ngạc.
Advertisement
Lâm Nhất vừa về đến đại Tần đã đem đến xôn xao, khiến họ cực kỳ chấn động. Trong lòng họ cũng biết rõ họ đã hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Lâm Nhất nữa rồi, đối phương là yêu nghiệt thật sự có thể tranh đấu với thiên tài của toàn bộ Nam Vực ở Quần Long thịnh yến.
Còn bản thân mình, họ cũng biết chỉ có thể đi mở mang tầm mắt thôi, hoàn toàn không có khả năng được vào bảng.
Advertisement
Lâm Nhất gật đầu đáp lại, tán gẫu với họ mấy câu.
Sau đó Mai các chủ và trưởng lão của các tông môn xuất hiện, gọi mọi người ngồi lên Kiếm Điêu.
“Kiếm Hàm Quang”.
Lâm Nhất đảo mắt nhìn qua, phát hiện Mai hộ pháp đeo kiếm trên lưng, đó là bảo vật trấn tông của Lăng Tiêu Kiếm Các.
Người ngoài không biết, chỉ có Lâm Nhất biết đây là một thanh danh kiếm hơn cả bảo khí. Không rời khỏi vỏ thì thôi, một khi ra khỏi vỏ phong mang vô địch, rất hiếm có cơ hội sử dụng.
Trước đó đấu với trưởng lão Thiên Phách của Huyền Dương Điện và Tần Dương, Mai hồ pháp cũng chỉ sử dụng kiếm Tiêu Vân, cũng không lấy thanh kiếm này ra.
“Đường xá xa xôi, đề phòng bất trắc”.
Mai hộ pháp nhìn Lâm Nhất, giải thích một câu, sau đó nghiêm túc nói: “Đi!”
Những con Kiếm Điêu lần lượt bay lên trời, chở mấy người lên tận trời cao, lúc Phong Dã còn đang không hiểu vì sao Lâm Nhất không leo lên Kiếm Điêu. Tử Điện Ma Long Điểu đã bay đến, xuất hiện trên đầu mọi người, sau đó chậm rãi giảm tốc độ lặng lẽ đi theo sau lưng mọi người.
Có Tử Điện Ma Long Điểu bảo vệ, mọi người có thể không sợ hãi tiến lên phía trước, không gặp phải phiền phức gì.
Trên đường đi hắn cũng gặp rất nhiều tông môn tiến về thành Long Vân giống như họ. Quy mô cực lớn, cảnh tượng đồ sộ khiến mọi người càng thêm mong chờ sự kiện trọng đại này.
Nửa tháng sau, đoàn người đi ngang qua mấy châu và đến một vùng đất cổ xưa.
Vùng đất này có mây dày đặc bao phủ, diện tích rộng lớn vô bờ, dãy núi trùng điệp toát ra khí tức cực kì tang thương. Núi non hoang vu trập trùng, bao la bát ngát, mênh mông xa xăm.
Nghe nói đây là châu thứ mười của cổ vực Nam Hoa, có tên là Long Vân Châu.
Nhưng ngày thường nó bị phong ấn trong kết giới thần bí, dù có tìm kiếm thế nào cũng không thể vào trong, chỉ khi Quần Long thịnh yến sắp diễn ra thì bức màn bí ẩn mới được hé lộ, thành Long Vân nằm sâu trong vùng đất cổ xưa này.
Đến nơi đây, tất cả yêu thú phi hành đều không thể bay, mọi người chỉ có thể đi bộ.
Lâm Nhất và Tử Điện Ma Long Điểu tạm thời tách ra, nhưng khi đối phương chuẩn bị đi, hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện.
“Tiểu Tử”.
Dứt lời, Lâm Nhất lấy kén máu do ngựa Huyết Long biến thành ra, hắn muốn hỏi đối phương rốt cuộc trạng thái của ngựa Huyết Long là thế nào.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đại Tần đế quốc nói là có tám ngươi, nhưng thực tế cộng cả Lâm Nhất vào thì chỉ có năm người tham gia Quần Long thịnh yến.Nhưng theo như lời của Mai các chủ thì ở thành Long Vân còn có một sát hạch, mấy người này có thể thông qua sát hạch hay không vẫn chưa biết.“Đã lâu không gặp”.Mấy người nhóm Thuỷ Nguyệt và Tư Tuyết Y chào hỏi với Lâm Nhất, trong mắt họ lộ vẻ khiếp sợ, trong lòng cũng rất kinh ngạc.AdvertisementLâm Nhất vừa về đến đại Tần đã đem đến xôn xao, khiến họ cực kỳ chấn động. Trong lòng họ cũng biết rõ họ đã hoàn toàn không cùng một đẳng cấp với Lâm Nhất nữa rồi, đối phương là yêu nghiệt thật sự có thể tranh đấu với thiên tài của toàn bộ Nam Vực ở Quần Long thịnh yến.Còn bản thân mình, họ cũng biết chỉ có thể đi mở mang tầm mắt thôi, hoàn toàn không có khả năng được vào bảng.AdvertisementLâm Nhất gật đầu đáp lại, tán gẫu với họ mấy câu.Sau đó Mai các chủ và trưởng lão của các tông môn xuất hiện, gọi mọi người ngồi lên Kiếm Điêu.“Kiếm Hàm Quang”.Lâm Nhất đảo mắt nhìn qua, phát hiện Mai hộ pháp đeo kiếm trên lưng, đó là bảo vật trấn tông của Lăng Tiêu Kiếm Các.Người ngoài không biết, chỉ có Lâm Nhất biết đây là một thanh danh kiếm hơn cả bảo khí. Không rời khỏi vỏ thì thôi, một khi ra khỏi vỏ phong mang vô địch, rất hiếm có cơ hội sử dụng.Trước đó đấu với trưởng lão Thiên Phách của Huyền Dương Điện và Tần Dương, Mai hồ pháp cũng chỉ sử dụng kiếm Tiêu Vân, cũng không lấy thanh kiếm này ra.“Đường xá xa xôi, đề phòng bất trắc”.Mai hộ pháp nhìn Lâm Nhất, giải thích một câu, sau đó nghiêm túc nói: “Đi!”Những con Kiếm Điêu lần lượt bay lên trời, chở mấy người lên tận trời cao, lúc Phong Dã còn đang không hiểu vì sao Lâm Nhất không leo lên Kiếm Điêu. Tử Điện Ma Long Điểu đã bay đến, xuất hiện trên đầu mọi người, sau đó chậm rãi giảm tốc độ lặng lẽ đi theo sau lưng mọi người.Có Tử Điện Ma Long Điểu bảo vệ, mọi người có thể không sợ hãi tiến lên phía trước, không gặp phải phiền phức gì.Trên đường đi hắn cũng gặp rất nhiều tông môn tiến về thành Long Vân giống như họ. Quy mô cực lớn, cảnh tượng đồ sộ khiến mọi người càng thêm mong chờ sự kiện trọng đại này.Nửa tháng sau, đoàn người đi ngang qua mấy châu và đến một vùng đất cổ xưa.Vùng đất này có mây dày đặc bao phủ, diện tích rộng lớn vô bờ, dãy núi trùng điệp toát ra khí tức cực kì tang thương. Núi non hoang vu trập trùng, bao la bát ngát, mênh mông xa xăm.Nghe nói đây là châu thứ mười của cổ vực Nam Hoa, có tên là Long Vân Châu.Nhưng ngày thường nó bị phong ấn trong kết giới thần bí, dù có tìm kiếm thế nào cũng không thể vào trong, chỉ khi Quần Long thịnh yến sắp diễn ra thì bức màn bí ẩn mới được hé lộ, thành Long Vân nằm sâu trong vùng đất cổ xưa này.Đến nơi đây, tất cả yêu thú phi hành đều không thể bay, mọi người chỉ có thể đi bộ.Lâm Nhất và Tử Điện Ma Long Điểu tạm thời tách ra, nhưng khi đối phương chuẩn bị đi, hắn đột nhiên nhớ ra một chuyện.“Tiểu Tử”.Dứt lời, Lâm Nhất lấy kén máu do ngựa Huyết Long biến thành ra, hắn muốn hỏi đối phương rốt cuộc trạng thái của ngựa Huyết Long là thế nào.