Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2692: Yêu nghiệt tuyệt đỉnh… cứ thế mà chết!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tí tách! Tí tách!Táng Hoa nhỏ máu, lạnh lùng chói mắt trong tiếng kêu của kiếm ý, giống như một dòng nước thu có hoa tươi rơi rụng.Người đời sỉ nhục ta, lấn át ta, cười ta, khinh ta, phỉ báng ta, hạ nhục ta, làm sao xử lý?Nếu có một kiếm, giết chết là được.AdvertisementTáng Hoa quá lạnh, cần uống máu giảm bớt cái lạnh.Tí tách! Tí tách!AdvertisementMáu không ngừng nhỏ xuống từ mũi kiếm, tất cả mọi người trong hội trường rộng lớn đều nghe thấy vô cùng rõ ràng.Hiện trường im lặng một cách chết chóc, thậm chí ngay cả những tiếng đánh nhau khác trên đài Thăng Long cũng tạm thời bị người ta quên lãng.Tất cả ánh mắt đều dừng trên người Lâm Nhất, dừng trên kiếm Táng Hoa nhỏ máu, dừng trên người Tần Dương đầu lìa khỏi cổ.Chết rồi…Yêu nghiệt hàng đầu của bốn năm trước, đệ tử nòng cốt của Huyền Dương Điện, yêu nghiệt huênh hoang muốn bắt Lâm Nhất quỳ xuống như một con chó xin tha.Hắn ta đã bị Lâm Nhất giết chết bằng một kiếm chỉ trong nháy mắt, chết ngay tại chỗ.Cảm giác sốc khó tả đánh úp đến, khiến tất cả mọi người cảm thấy yết hầu như bị bóp chặt, không nói nên lời.Quá mức tàn khốc, cảnh tượng trước mắt tạo thành tác động cực kỳ to lớn.Yêu nghiệt tuyệt đỉnh… cứ thế mà chết!Cho đến hiện tại, không phải trong Quần Long Thịnh Yến không có người chết, nhưng đó đều là những kẻ vô danh, không đủ sức tạo thành sóng gió. Đừng nói một yêu nghiệt tuyệt đỉnh như Tần Dương, dù là những nhân tài mới nổi có thực lực không bằng hắn ta thì cũng chưa có một ai phải bỏ mạng.Có người thua cuộc, nhưng có rất ít người mất mạng.Không ai đoán được cảnh tượng trước mắt, sắc mặt người của Huyền Dương Điện cực kỳ khó coi, thậm chí, nhiều trưởng lão nhịn không được đứng bật dậy, lửa giận trong mắt suýt nữa phun ra ngoài.Vốn dĩ Tần Dương đã qua cửa rồi, chắc chắn sẽ tiến vào vòng thứ hai – vòng đấu loại, thậm chí có hi vọng rất lớn sẽ tiến vào vòng cuối cùng – vòng đấu hạng.Nhưng giờ lại chết trong tay Lâm Nhất một cách vô lý.“Tần Dương chết không oan, rất rõ ràng, Lâm Nhất là tồn tại ở đẳng cấp cao hơn”.“Đáng sợ thật, các ngươi nhìn Lâm Nhất đi, cứ như hắn vừa giết một con chó vậy, hoàn toàn không có cảm giác thành tựu khi đánh bại đối thủ”.“Xem ra, trong tổ 7, có lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn Phong Vô Đạo”.“Rất có thể, tuy nhiên, Phong Vô Đạo cũng không phải đèn cạn dầu, nếu hai người này mà đụng độ thì… khó mà nói trước thắng bại”.

Tí tách! Tí tách!

Táng Hoa nhỏ máu, lạnh lùng chói mắt trong tiếng kêu của kiếm ý, giống như một dòng nước thu có hoa tươi rơi rụng.

Người đời sỉ nhục ta, lấn át ta, cười ta, khinh ta, phỉ báng ta, hạ nhục ta, làm sao xử lý?

Nếu có một kiếm, giết chết là được.

Advertisement

Táng Hoa quá lạnh, cần uống máu giảm bớt cái lạnh.

Tí tách! Tí tách!

Advertisement

Máu không ngừng nhỏ xuống từ mũi kiếm, tất cả mọi người trong hội trường rộng lớn đều nghe thấy vô cùng rõ ràng.

Hiện trường im lặng một cách chết chóc, thậm chí ngay cả những tiếng đánh nhau khác trên đài Thăng Long cũng tạm thời bị người ta quên lãng.

Tất cả ánh mắt đều dừng trên người Lâm Nhất, dừng trên kiếm Táng Hoa nhỏ máu, dừng trên người Tần Dương đầu lìa khỏi cổ.

Chết rồi…

Yêu nghiệt hàng đầu của bốn năm trước, đệ tử nòng cốt của Huyền Dương Điện, yêu nghiệt huênh hoang muốn bắt Lâm Nhất quỳ xuống như một con chó xin tha.

Hắn ta đã bị Lâm Nhất giết chết bằng một kiếm chỉ trong nháy mắt, chết ngay tại chỗ.

Cảm giác sốc khó tả đánh úp đến, khiến tất cả mọi người cảm thấy yết hầu như bị bóp chặt, không nói nên lời.

Quá mức tàn khốc, cảnh tượng trước mắt tạo thành tác động cực kỳ to lớn.

Yêu nghiệt tuyệt đỉnh… cứ thế mà chết!

Cho đến hiện tại, không phải trong Quần Long Thịnh Yến không có người chết, nhưng đó đều là những kẻ vô danh, không đủ sức tạo thành sóng gió. Đừng nói một yêu nghiệt tuyệt đỉnh như Tần Dương, dù là những nhân tài mới nổi có thực lực không bằng hắn ta thì cũng chưa có một ai phải bỏ mạng.

Có người thua cuộc, nhưng có rất ít người mất mạng.

Không ai đoán được cảnh tượng trước mắt, sắc mặt người của Huyền Dương Điện cực kỳ khó coi, thậm chí, nhiều trưởng lão nhịn không được đứng bật dậy, lửa giận trong mắt suýt nữa phun ra ngoài.

Vốn dĩ Tần Dương đã qua cửa rồi, chắc chắn sẽ tiến vào vòng thứ hai – vòng đấu loại, thậm chí có hi vọng rất lớn sẽ tiến vào vòng cuối cùng – vòng đấu hạng.

Nhưng giờ lại chết trong tay Lâm Nhất một cách vô lý.

“Tần Dương chết không oan, rất rõ ràng, Lâm Nhất là tồn tại ở đẳng cấp cao hơn”.

“Đáng sợ thật, các ngươi nhìn Lâm Nhất đi, cứ như hắn vừa giết một con chó vậy, hoàn toàn không có cảm giác thành tựu khi đánh bại đối thủ”.

“Xem ra, trong tổ 7, có lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn Phong Vô Đạo”.

“Rất có thể, tuy nhiên, Phong Vô Đạo cũng không phải đèn cạn dầu, nếu hai người này mà đụng độ thì… khó mà nói trước thắng bại”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Tí tách! Tí tách!Táng Hoa nhỏ máu, lạnh lùng chói mắt trong tiếng kêu của kiếm ý, giống như một dòng nước thu có hoa tươi rơi rụng.Người đời sỉ nhục ta, lấn át ta, cười ta, khinh ta, phỉ báng ta, hạ nhục ta, làm sao xử lý?Nếu có một kiếm, giết chết là được.AdvertisementTáng Hoa quá lạnh, cần uống máu giảm bớt cái lạnh.Tí tách! Tí tách!AdvertisementMáu không ngừng nhỏ xuống từ mũi kiếm, tất cả mọi người trong hội trường rộng lớn đều nghe thấy vô cùng rõ ràng.Hiện trường im lặng một cách chết chóc, thậm chí ngay cả những tiếng đánh nhau khác trên đài Thăng Long cũng tạm thời bị người ta quên lãng.Tất cả ánh mắt đều dừng trên người Lâm Nhất, dừng trên kiếm Táng Hoa nhỏ máu, dừng trên người Tần Dương đầu lìa khỏi cổ.Chết rồi…Yêu nghiệt hàng đầu của bốn năm trước, đệ tử nòng cốt của Huyền Dương Điện, yêu nghiệt huênh hoang muốn bắt Lâm Nhất quỳ xuống như một con chó xin tha.Hắn ta đã bị Lâm Nhất giết chết bằng một kiếm chỉ trong nháy mắt, chết ngay tại chỗ.Cảm giác sốc khó tả đánh úp đến, khiến tất cả mọi người cảm thấy yết hầu như bị bóp chặt, không nói nên lời.Quá mức tàn khốc, cảnh tượng trước mắt tạo thành tác động cực kỳ to lớn.Yêu nghiệt tuyệt đỉnh… cứ thế mà chết!Cho đến hiện tại, không phải trong Quần Long Thịnh Yến không có người chết, nhưng đó đều là những kẻ vô danh, không đủ sức tạo thành sóng gió. Đừng nói một yêu nghiệt tuyệt đỉnh như Tần Dương, dù là những nhân tài mới nổi có thực lực không bằng hắn ta thì cũng chưa có một ai phải bỏ mạng.Có người thua cuộc, nhưng có rất ít người mất mạng.Không ai đoán được cảnh tượng trước mắt, sắc mặt người của Huyền Dương Điện cực kỳ khó coi, thậm chí, nhiều trưởng lão nhịn không được đứng bật dậy, lửa giận trong mắt suýt nữa phun ra ngoài.Vốn dĩ Tần Dương đã qua cửa rồi, chắc chắn sẽ tiến vào vòng thứ hai – vòng đấu loại, thậm chí có hi vọng rất lớn sẽ tiến vào vòng cuối cùng – vòng đấu hạng.Nhưng giờ lại chết trong tay Lâm Nhất một cách vô lý.“Tần Dương chết không oan, rất rõ ràng, Lâm Nhất là tồn tại ở đẳng cấp cao hơn”.“Đáng sợ thật, các ngươi nhìn Lâm Nhất đi, cứ như hắn vừa giết một con chó vậy, hoàn toàn không có cảm giác thành tựu khi đánh bại đối thủ”.“Xem ra, trong tổ 7, có lẽ thực lực của hắn còn mạnh hơn Phong Vô Đạo”.“Rất có thể, tuy nhiên, Phong Vô Đạo cũng không phải đèn cạn dầu, nếu hai người này mà đụng độ thì… khó mà nói trước thắng bại”.

Chương 2692: Yêu nghiệt tuyệt đỉnh… cứ thế mà chết!