Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2755: Ta nhận thua!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… BOANG...!Tuy nhiên, cục diện này cũng không kéo dài quá lâu, cuối cùng, cũng đến lúc Lâm Nhất quyết định ra tay. Táng Hoa ra khỏi vỏ, hắn nắm chặt chuôi kiếm, tùy ý đâm ra ngoài. Mũi kiếm hướng thẳng vào điểm sơ hở trong chiêu pháp của Chương Hợp.Kiếm quang xỏ xuyên qua vai phải hắn ta, máu tươi trào ra, cả cánh tay của Chương Hợp không cách nào nhấc lên nổi.Advertisement“Tên Chương Hợp này đúng là giỏi nhịn, từ đầu đến cuối vẫn một mực bất hiện sơn, bất lộ thủy, rõ ràng là có tu vi thâm hậu như thế mà lại… Ta nhớ ở vòng loại, hắn ta đã thất bại vài trận, suýt nữa bị đào thải nhưng vẫn quyết không để lộ tu vi chân chính”.“Đáng tiếc, đụng phải Lâm Nhất, nếu đổi lại là một con ngựa đen khác, nói không chừng đã bại trên tay hắn ta”.AdvertisementTrận chiến này cũng đưa đến một vài chú ý, mọi người cảm thấy khiếp sợ trước khả năng ẩn nhẫn của Chương Hợp, nhưng lại càng kinh ngạc trước sự tỉnh táo và quyết đoán của Lâm Nhất.Ung dung bình tĩnh, nhất kích tất sát, phong thái của kiếm khách được hắn phát huy một cách vô cùng tinh tế.“Vốn định ra tay bất ngờ, ít nhất có thể đẩy ngươi vào tuyệt cảnh… Ta nhận thua!”Chương Hợp thở dài, có hơi uể oải nhận thua.Lâm Nhất tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nói: “Thật ra ta đã ở tuyệt cảnh rồi, không hề nhẹ nhàng như đã biểu hiện, tuy nhiên, kiếm khách tồn tại vốn là để không ngừng phá vỡ tuyệt cảnh”.Lời này không hề giả, lúc ấy, nếu không dùng đến át chủ bài đã chuẩn bị cho Nam Hoa Thất Anh, tình huống của Lâm Nhất quả thật rất hung hiểm.Có lẽ là vì hắn đã trải qua tuyệt cảnh quá nhiều, cho nên không hề kinh hoảng, một lòng hướng kiếm, bình tĩnh đến đáng sợ, chẳng mấy chốc, hắn đã nghĩ ra cách đối phó.Chương Hợp thoáng sững sờ, những lời của Lâm Nhất khiến hắn ta như chạm đến thứ gì đó ở nơi tối tăm.Sau một hồi trầm ngâm, hắn ta mới nói một cách đầy ẩn ý: "Có lẽ đây mới là chênh lệch thực sự giữa ngươi và ta”.Sau khi hai người xuống đài, Lâm Đào, đại đệ tử của Huyền Dương Điện, ra sân.Xoạt!Sự xuất hiện của hắn ta dẫn đến một loạt tiếng reo hò, vô số ánh mắt đổ dồn về phía này. Trong các trận đấu trước đó, người này luôn cố sức phô bày thực lực, chiêu pháp bá đạo mà dữ tợn, khiến người xem cảm thấy cực kỳ hưng phấn, có cảm giác phấn khích đến mức nhiệt huyết sôi trào.Đáng tiếc, lần này đã khiến mọi người thất vọng, đối thủ của hắn ta trực tiếp chọn bỏ quyền.“Không thú vị”, sắc mặt Lâm Đào không chút cảm xúc, trông vô cùng lạnh lùng, tuy đã giành chiến thắng nhưng hắn ta không có ý xuống đài.

BOANG...!

Tuy nhiên, cục diện này cũng không kéo dài quá lâu, cuối cùng, cũng đến lúc Lâm Nhất quyết định ra tay. Táng Hoa ra khỏi vỏ, hắn nắm chặt chuôi kiếm, tùy ý đâm ra ngoài. Mũi kiếm hướng thẳng vào điểm sơ hở trong chiêu pháp của Chương Hợp.

Kiếm quang xỏ xuyên qua vai phải hắn ta, máu tươi trào ra, cả cánh tay của Chương Hợp không cách nào nhấc lên nổi.

Advertisement

“Tên Chương Hợp này đúng là giỏi nhịn, từ đầu đến cuối vẫn một mực bất hiện sơn, bất lộ thủy, rõ ràng là có tu vi thâm hậu như thế mà lại… Ta nhớ ở vòng loại, hắn ta đã thất bại vài trận, suýt nữa bị đào thải nhưng vẫn quyết không để lộ tu vi chân chính”.

“Đáng tiếc, đụng phải Lâm Nhất, nếu đổi lại là một con ngựa đen khác, nói không chừng đã bại trên tay hắn ta”.

Advertisement

Trận chiến này cũng đưa đến một vài chú ý, mọi người cảm thấy khiếp sợ trước khả năng ẩn nhẫn của Chương Hợp, nhưng lại càng kinh ngạc trước sự tỉnh táo và quyết đoán của Lâm Nhất.

Ung dung bình tĩnh, nhất kích tất sát, phong thái của kiếm khách được hắn phát huy một cách vô cùng tinh tế.

“Vốn định ra tay bất ngờ, ít nhất có thể đẩy ngươi vào tuyệt cảnh… Ta nhận thua!”

Chương Hợp thở dài, có hơi uể oải nhận thua.

Lâm Nhất tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nói: “Thật ra ta đã ở tuyệt cảnh rồi, không hề nhẹ nhàng như đã biểu hiện, tuy nhiên, kiếm khách tồn tại vốn là để không ngừng phá vỡ tuyệt cảnh”.

Lời này không hề giả, lúc ấy, nếu không dùng đến át chủ bài đã chuẩn bị cho Nam Hoa Thất Anh, tình huống của Lâm Nhất quả thật rất hung hiểm.

Có lẽ là vì hắn đã trải qua tuyệt cảnh quá nhiều, cho nên không hề kinh hoảng, một lòng hướng kiếm, bình tĩnh đến đáng sợ, chẳng mấy chốc, hắn đã nghĩ ra cách đối phó.

Chương Hợp thoáng sững sờ, những lời của Lâm Nhất khiến hắn ta như chạm đến thứ gì đó ở nơi tối tăm.

Sau một hồi trầm ngâm, hắn ta mới nói một cách đầy ẩn ý: "Có lẽ đây mới là chênh lệch thực sự giữa ngươi và ta”.

Sau khi hai người xuống đài, Lâm Đào, đại đệ tử của Huyền Dương Điện, ra sân.

Xoạt!

Sự xuất hiện của hắn ta dẫn đến một loạt tiếng reo hò, vô số ánh mắt đổ dồn về phía này. Trong các trận đấu trước đó, người này luôn cố sức phô bày thực lực, chiêu pháp bá đạo mà dữ tợn, khiến người xem cảm thấy cực kỳ hưng phấn, có cảm giác phấn khích đến mức nhiệt huyết sôi trào.

Đáng tiếc, lần này đã khiến mọi người thất vọng, đối thủ của hắn ta trực tiếp chọn bỏ quyền.

“Không thú vị”, sắc mặt Lâm Đào không chút cảm xúc, trông vô cùng lạnh lùng, tuy đã giành chiến thắng nhưng hắn ta không có ý xuống đài.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… BOANG...!Tuy nhiên, cục diện này cũng không kéo dài quá lâu, cuối cùng, cũng đến lúc Lâm Nhất quyết định ra tay. Táng Hoa ra khỏi vỏ, hắn nắm chặt chuôi kiếm, tùy ý đâm ra ngoài. Mũi kiếm hướng thẳng vào điểm sơ hở trong chiêu pháp của Chương Hợp.Kiếm quang xỏ xuyên qua vai phải hắn ta, máu tươi trào ra, cả cánh tay của Chương Hợp không cách nào nhấc lên nổi.Advertisement“Tên Chương Hợp này đúng là giỏi nhịn, từ đầu đến cuối vẫn một mực bất hiện sơn, bất lộ thủy, rõ ràng là có tu vi thâm hậu như thế mà lại… Ta nhớ ở vòng loại, hắn ta đã thất bại vài trận, suýt nữa bị đào thải nhưng vẫn quyết không để lộ tu vi chân chính”.“Đáng tiếc, đụng phải Lâm Nhất, nếu đổi lại là một con ngựa đen khác, nói không chừng đã bại trên tay hắn ta”.AdvertisementTrận chiến này cũng đưa đến một vài chú ý, mọi người cảm thấy khiếp sợ trước khả năng ẩn nhẫn của Chương Hợp, nhưng lại càng kinh ngạc trước sự tỉnh táo và quyết đoán của Lâm Nhất.Ung dung bình tĩnh, nhất kích tất sát, phong thái của kiếm khách được hắn phát huy một cách vô cùng tinh tế.“Vốn định ra tay bất ngờ, ít nhất có thể đẩy ngươi vào tuyệt cảnh… Ta nhận thua!”Chương Hợp thở dài, có hơi uể oải nhận thua.Lâm Nhất tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nói: “Thật ra ta đã ở tuyệt cảnh rồi, không hề nhẹ nhàng như đã biểu hiện, tuy nhiên, kiếm khách tồn tại vốn là để không ngừng phá vỡ tuyệt cảnh”.Lời này không hề giả, lúc ấy, nếu không dùng đến át chủ bài đã chuẩn bị cho Nam Hoa Thất Anh, tình huống của Lâm Nhất quả thật rất hung hiểm.Có lẽ là vì hắn đã trải qua tuyệt cảnh quá nhiều, cho nên không hề kinh hoảng, một lòng hướng kiếm, bình tĩnh đến đáng sợ, chẳng mấy chốc, hắn đã nghĩ ra cách đối phó.Chương Hợp thoáng sững sờ, những lời của Lâm Nhất khiến hắn ta như chạm đến thứ gì đó ở nơi tối tăm.Sau một hồi trầm ngâm, hắn ta mới nói một cách đầy ẩn ý: "Có lẽ đây mới là chênh lệch thực sự giữa ngươi và ta”.Sau khi hai người xuống đài, Lâm Đào, đại đệ tử của Huyền Dương Điện, ra sân.Xoạt!Sự xuất hiện của hắn ta dẫn đến một loạt tiếng reo hò, vô số ánh mắt đổ dồn về phía này. Trong các trận đấu trước đó, người này luôn cố sức phô bày thực lực, chiêu pháp bá đạo mà dữ tợn, khiến người xem cảm thấy cực kỳ hưng phấn, có cảm giác phấn khích đến mức nhiệt huyết sôi trào.Đáng tiếc, lần này đã khiến mọi người thất vọng, đối thủ của hắn ta trực tiếp chọn bỏ quyền.“Không thú vị”, sắc mặt Lâm Đào không chút cảm xúc, trông vô cùng lạnh lùng, tuy đã giành chiến thắng nhưng hắn ta không có ý xuống đài.

Chương 2755: Ta nhận thua!”