Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2789: “Ta chịu thua”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, mái tóc dài nhẹ phấp phới, hắn ta nhếch môi, cười nói: “Dương huynh có lẽ đã thấy bản lĩnh của tại hạ, ta không phải ngông cuồng, chỉ vừa đủ có thể thắng ngươi thôi”.Chí khí cao tận tầng mây, ai còn trẻ không ngông cuồng!Phụt!Dương Liệt phun ra một ngụm máu tươi, vào khoảnh khắc Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, hắn ta cảm nhận được kiếm ý Lôi Đình trên người đã yếu đi rất nhiều.AdvertisementNếu không, có lẽ hắn ta còn không thể phun máu ra, sẽ càng khó chịu hơn.“Lĩnh giáo được rồi”.AdvertisementDương Liệt ho khan mấy tiếng, trong mắt lộ vẻ chán nản, trận chiến này hắn ta thua là đúng. Đối thủ đường đường chính chính đánh bại hắn ta, không phải là vì may mắn, nói cách khác, chiến đấu thêm một trăm trận nữa thì hắn ta vẫn thua một trăm trận.Hai người không phải đối thủ cùng một đẳng cấp.Nghĩ đến đi, Dương Liệt không khỏi thấy đau thương, lại nghĩ đến việc đối phương có Thánh thể. E rằng sau này… Không, e rằng cả đời này hắn ta đều không thể đuổi kịp đối phương.Cảm giác này còn khó chịu hơn bị thương, đem lại đả kích rất lớn với hắn ta.Nhưng con đường võ đạo luôn tàn khốc như thế, lội ngược dòng không tiến ắt sẽ lùi, một khi bị người khác vượt qua thì rất khó có cơ hội trở mình.“Ta chịu thua”.Một lúc sau, Dương Liệt mới không cam lòng nói.Gào!Có tiếng rồng gầm thét vang lên, long ảnh bay ra từ trong cơ thể Bạch Lê Hiên, nuốt trọn hơn một nửa khí Huyền Hoàng của đối thủ. Long ảnh của Dương Liệt từ bảy trượng ngắn lại còn ba trượng, trái tim hắn ta đang rỉ máu, sắc mặt không khỏi tái hơn.Oanh!Ánh sáng chớp loé, long ảnh trên người Bạch Lê Hiên dài lên đến chín trượng, trở thành kỳ tài thứ năm đạt đến chín trượng sau Tam Tiểu Vương và Lâm Nhất.“Đa tạ”.Đợi sau khi long ảnh ẩn vào bên trong cơ thể, Bạch Lê Hiên chắp tay rời đi.“Một trận đấu quá đặc sắc, Bạch Lê Hiên này thắng quá đẹp, trận chiến này đã quyết định vị trí chiến thắng trong nhóm nhỏ của hắn ta rồi, rất có cơ hội bước vào bảng mười.”“Nam Hoa Thất Anh lần lượt ngã xuống, thật sự khiến người ta thấy ngạc nhiên”.“Bây giờ xem ra Bạch Lê Hiên cũng cùng một đẳng cấp như Lâm Nhất và Chúc Thanh Sơn rồi, còn Phương Hàn Lạc và Nguyệt Vi Vi thì phải quan sát thêm”.“Phương Hàn Lạc quá bất ổn, Nguyệt Vi Vi thì tính cách bướng bỉnh, luôn có cảm giác không nghiêm túc cho lắm”.“Ha ha, cho dù thế nào thì Quần Long thịnh yếu lần này cũng quá xuất sắc. Điều không thể đoán được còn lại chính là trong nhóm bốn, ai mới có thể giành được danh ngạch hạt giống đây, Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch vẫn luôn nhìn chằm chằm khí Huyền Hoàng trên người Lâm Nhất!”Có thể nói, trận chiến đặc sắc lần này đã khiến mọi người mở rộng tầm mắt, chiến thắng của Bạch Lê Hiên khiến người xem nhiệt huyết sôi trào.Khí phách thiếu niên và phong mang kia khiến người ta phải mở rộng tầm mắt.

Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, mái tóc dài nhẹ phấp phới, hắn ta nhếch môi, cười nói: “Dương huynh có lẽ đã thấy bản lĩnh của tại hạ, ta không phải ngông cuồng, chỉ vừa đủ có thể thắng ngươi thôi”.

Chí khí cao tận tầng mây, ai còn trẻ không ngông cuồng!

Phụt!

Dương Liệt phun ra một ngụm máu tươi, vào khoảnh khắc Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, hắn ta cảm nhận được kiếm ý Lôi Đình trên người đã yếu đi rất nhiều.

Advertisement

Nếu không, có lẽ hắn ta còn không thể phun máu ra, sẽ càng khó chịu hơn.

“Lĩnh giáo được rồi”.

Advertisement

Dương Liệt ho khan mấy tiếng, trong mắt lộ vẻ chán nản, trận chiến này hắn ta thua là đúng. Đối thủ đường đường chính chính đánh bại hắn ta, không phải là vì may mắn, nói cách khác, chiến đấu thêm một trăm trận nữa thì hắn ta vẫn thua một trăm trận.

Hai người không phải đối thủ cùng một đẳng cấp.

Nghĩ đến đi, Dương Liệt không khỏi thấy đau thương, lại nghĩ đến việc đối phương có Thánh thể. E rằng sau này… Không, e rằng cả đời này hắn ta đều không thể đuổi kịp đối phương.

Cảm giác này còn khó chịu hơn bị thương, đem lại đả kích rất lớn với hắn ta.

Nhưng con đường võ đạo luôn tàn khốc như thế, lội ngược dòng không tiến ắt sẽ lùi, một khi bị người khác vượt qua thì rất khó có cơ hội trở mình.

“Ta chịu thua”.

Một lúc sau, Dương Liệt mới không cam lòng nói.

Gào!

Có tiếng rồng gầm thét vang lên, long ảnh bay ra từ trong cơ thể Bạch Lê Hiên, nuốt trọn hơn một nửa khí Huyền Hoàng của đối thủ. Long ảnh của Dương Liệt từ bảy trượng ngắn lại còn ba trượng, trái tim hắn ta đang rỉ máu, sắc mặt không khỏi tái hơn.

Oanh!

Ánh sáng chớp loé, long ảnh trên người Bạch Lê Hiên dài lên đến chín trượng, trở thành kỳ tài thứ năm đạt đến chín trượng sau Tam Tiểu Vương và Lâm Nhất.

“Đa tạ”.

Đợi sau khi long ảnh ẩn vào bên trong cơ thể, Bạch Lê Hiên chắp tay rời đi.

“Một trận đấu quá đặc sắc, Bạch Lê Hiên này thắng quá đẹp, trận chiến này đã quyết định vị trí chiến thắng trong nhóm nhỏ của hắn ta rồi, rất có cơ hội bước vào bảng mười.”

“Nam Hoa Thất Anh lần lượt ngã xuống, thật sự khiến người ta thấy ngạc nhiên”.

“Bây giờ xem ra Bạch Lê Hiên cũng cùng một đẳng cấp như Lâm Nhất và Chúc Thanh Sơn rồi, còn Phương Hàn Lạc và Nguyệt Vi Vi thì phải quan sát thêm”.

“Phương Hàn Lạc quá bất ổn, Nguyệt Vi Vi thì tính cách bướng bỉnh, luôn có cảm giác không nghiêm túc cho lắm”.

“Ha ha, cho dù thế nào thì Quần Long thịnh yếu lần này cũng quá xuất sắc. Điều không thể đoán được còn lại chính là trong nhóm bốn, ai mới có thể giành được danh ngạch hạt giống đây, Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch vẫn luôn nhìn chằm chằm khí Huyền Hoàng trên người Lâm Nhất!”

Có thể nói, trận chiến đặc sắc lần này đã khiến mọi người mở rộng tầm mắt, chiến thắng của Bạch Lê Hiên khiến người xem nhiệt huyết sôi trào.

Khí phách thiếu niên và phong mang kia khiến người ta phải mở rộng tầm mắt.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, mái tóc dài nhẹ phấp phới, hắn ta nhếch môi, cười nói: “Dương huynh có lẽ đã thấy bản lĩnh của tại hạ, ta không phải ngông cuồng, chỉ vừa đủ có thể thắng ngươi thôi”.Chí khí cao tận tầng mây, ai còn trẻ không ngông cuồng!Phụt!Dương Liệt phun ra một ngụm máu tươi, vào khoảnh khắc Bạch Lê Hiên cất kiếm vào trong vỏ, hắn ta cảm nhận được kiếm ý Lôi Đình trên người đã yếu đi rất nhiều.AdvertisementNếu không, có lẽ hắn ta còn không thể phun máu ra, sẽ càng khó chịu hơn.“Lĩnh giáo được rồi”.AdvertisementDương Liệt ho khan mấy tiếng, trong mắt lộ vẻ chán nản, trận chiến này hắn ta thua là đúng. Đối thủ đường đường chính chính đánh bại hắn ta, không phải là vì may mắn, nói cách khác, chiến đấu thêm một trăm trận nữa thì hắn ta vẫn thua một trăm trận.Hai người không phải đối thủ cùng một đẳng cấp.Nghĩ đến đi, Dương Liệt không khỏi thấy đau thương, lại nghĩ đến việc đối phương có Thánh thể. E rằng sau này… Không, e rằng cả đời này hắn ta đều không thể đuổi kịp đối phương.Cảm giác này còn khó chịu hơn bị thương, đem lại đả kích rất lớn với hắn ta.Nhưng con đường võ đạo luôn tàn khốc như thế, lội ngược dòng không tiến ắt sẽ lùi, một khi bị người khác vượt qua thì rất khó có cơ hội trở mình.“Ta chịu thua”.Một lúc sau, Dương Liệt mới không cam lòng nói.Gào!Có tiếng rồng gầm thét vang lên, long ảnh bay ra từ trong cơ thể Bạch Lê Hiên, nuốt trọn hơn một nửa khí Huyền Hoàng của đối thủ. Long ảnh của Dương Liệt từ bảy trượng ngắn lại còn ba trượng, trái tim hắn ta đang rỉ máu, sắc mặt không khỏi tái hơn.Oanh!Ánh sáng chớp loé, long ảnh trên người Bạch Lê Hiên dài lên đến chín trượng, trở thành kỳ tài thứ năm đạt đến chín trượng sau Tam Tiểu Vương và Lâm Nhất.“Đa tạ”.Đợi sau khi long ảnh ẩn vào bên trong cơ thể, Bạch Lê Hiên chắp tay rời đi.“Một trận đấu quá đặc sắc, Bạch Lê Hiên này thắng quá đẹp, trận chiến này đã quyết định vị trí chiến thắng trong nhóm nhỏ của hắn ta rồi, rất có cơ hội bước vào bảng mười.”“Nam Hoa Thất Anh lần lượt ngã xuống, thật sự khiến người ta thấy ngạc nhiên”.“Bây giờ xem ra Bạch Lê Hiên cũng cùng một đẳng cấp như Lâm Nhất và Chúc Thanh Sơn rồi, còn Phương Hàn Lạc và Nguyệt Vi Vi thì phải quan sát thêm”.“Phương Hàn Lạc quá bất ổn, Nguyệt Vi Vi thì tính cách bướng bỉnh, luôn có cảm giác không nghiêm túc cho lắm”.“Ha ha, cho dù thế nào thì Quần Long thịnh yếu lần này cũng quá xuất sắc. Điều không thể đoán được còn lại chính là trong nhóm bốn, ai mới có thể giành được danh ngạch hạt giống đây, Nam Cung Vãn Ngọc và Lý Mộ Bạch vẫn luôn nhìn chằm chằm khí Huyền Hoàng trên người Lâm Nhất!”Có thể nói, trận chiến đặc sắc lần này đã khiến mọi người mở rộng tầm mắt, chiến thắng của Bạch Lê Hiên khiến người xem nhiệt huyết sôi trào.Khí phách thiếu niên và phong mang kia khiến người ta phải mở rộng tầm mắt.

Chương 2789: “Ta chịu thua”.