Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2795: Có phải may mắn quá không vậy?”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trên đài chiến đấu cực kỳ tàn khốc, thậm chí có thể nói là đẫm máu.Tuyệt Trần trông có vẻ rất khiêm tốn, nhưng một khi ra tay lại lạnh lùng như một khúc gỗ, hắn ta không nhanh không chậm ra tay.Sau lưng hắn ta có dị tượng xuất hiện, đó là một bãi biển mênh mông gợn sóng, trong sóng lớn có một gốc cây chọc trời như ẩn như hiện.Mỗi lần tấn công, Phương Hàn Lạc đều cảm giác như bị cành cây đánh vào người, máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất. Đến khi Phương Hàn Lạc muốn đánh trả, Tuyệt Trần lại không ngừng lùi lại như thuỷ triều, khiến hắn ta không thể đánh trúng.AdvertisementTrong lúc giao thủ, vết thương trên người Phương Hàn Lạc liên tục nhiều hơn, khiến người ta có cảm giác hắn ta có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.Ầm!AdvertisementNhưng vào lúc mọi người cảm thấy Phương Hàn Lạc sắp chết, trên người hắn ta chợt bộc phát một khí thế đáng sợ. Khổ tận cam lai, uy áp tăng vọt, hắn ta giơ tay, dùng một đòn đánh tan sát chiêu của Tuyệt Trần.“Bán Bộ Thiên Phách!”“Chết tiệt, lại đột phá rồi!”“Tên này đúng là đánh mãi không chết, đã đến bước đường cùng thế này vẫn có thể trở mình”.Võ giả trên khán đài thay đổi sắc mặt, không nhịn được thảng thốt, thật sự hơi bất ngờ.Trong mắt Tuyệt Trần lộ vẻ khiếp sợ, vào lúc muốn lùi lại như thuỷ triều, hắn ta chợt phát hiện dưới đất đã phủ đầy sương lạnh từ bao giờ.Rắc rắc rắc!Dị tượng của hắn ta đang dần đóng băng, băng giá không ngừng lan ra. Lúc sắp lan đến toàn thân, Phương Hàn Lạc đột nhiên cười nói: “Ha ha, ta chịu thua”.Long ảnh trên người Tuyệt Trần phóng ta, trong mắt hắn ta lộ vẻ tức giận, chắc chắn là người này muốn chịu thua để củng cố tu vi.Phương Hàn Lạc chẳng những đột phá tu vi, mà cả ý chí Hàn Băng đều có sự nâng cao, rõ ràng là xem hắn ta như đá mài dao.Sớm biết thế, khi nãy hắn ta đã nặng ta xử lý Phương Hàn Lạc luôn rồi.“Ha ha ha, đa tạ Tuyệt Trần huynh đã giúp ta đột phá, chúng ta hẹn gặp lại trong trận đấu thăng cấp hai mươi người mạnh nhất!”Phương Hàn Lạc cười to rời đi, trên người vết thương chồng chất, nhưng trông hắn ta lại không chút nhếch nhác.Rõ ràng là Tuyệt Trần chiến thắng, nhưng sắc mặt hắn ta lại rất khó coi, trong trận chiến hai mươi người mạnh nhất phải tranh giành vị trí mười người mạnh nhất, đến lúc đó muốn đánh bại người này một lần nữa sẽ khá khó khăn.“Phương Hàn Lạc này đúng là không tầm thường, có phải may mắn quá không vậy?”“Vận may là thứ rất khó hiểu, nhưng người này thật sự hơi kỳ lạ, nhiều lần đều vượt qua được cái chết”.“Ta quan sát hắn ta từ vòng tích điểm đến bây giờ, đúng là nhiều lần như thế rồi. Lúc đầu chỉ có thực lực bảng ngoài bảng Long Vân, bây giờ đã có tư cách tranh giành mười vị trí đầu, quái vật”.“Quần Long thịnh yến này ngày càng khiến ta khó hiểu rồi”.Trận chiến này cũng dẫn tới vô số lời bàn tán, Phương Hàn Lạc lại đột phá trước nguy hiểm một lần nữa, địa vị của hắn ta trong tân tú cũng được nâng cao, có thể sánh bằng với nhóm người Chúc Thanh Sơn.
Trên đài chiến đấu cực kỳ tàn khốc, thậm chí có thể nói là đẫm máu.
Tuyệt Trần trông có vẻ rất khiêm tốn, nhưng một khi ra tay lại lạnh lùng như một khúc gỗ, hắn ta không nhanh không chậm ra tay.
Sau lưng hắn ta có dị tượng xuất hiện, đó là một bãi biển mênh mông gợn sóng, trong sóng lớn có một gốc cây chọc trời như ẩn như hiện.
Mỗi lần tấn công, Phương Hàn Lạc đều cảm giác như bị cành cây đánh vào người, máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất. Đến khi Phương Hàn Lạc muốn đánh trả, Tuyệt Trần lại không ngừng lùi lại như thuỷ triều, khiến hắn ta không thể đánh trúng.
Advertisement
Trong lúc giao thủ, vết thương trên người Phương Hàn Lạc liên tục nhiều hơn, khiến người ta có cảm giác hắn ta có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.
Ầm!
Advertisement
Nhưng vào lúc mọi người cảm thấy Phương Hàn Lạc sắp chết, trên người hắn ta chợt bộc phát một khí thế đáng sợ. Khổ tận cam lai, uy áp tăng vọt, hắn ta giơ tay, dùng một đòn đánh tan sát chiêu của Tuyệt Trần.
“Bán Bộ Thiên Phách!”
“Chết tiệt, lại đột phá rồi!”
“Tên này đúng là đánh mãi không chết, đã đến bước đường cùng thế này vẫn có thể trở mình”.
Võ giả trên khán đài thay đổi sắc mặt, không nhịn được thảng thốt, thật sự hơi bất ngờ.
Trong mắt Tuyệt Trần lộ vẻ khiếp sợ, vào lúc muốn lùi lại như thuỷ triều, hắn ta chợt phát hiện dưới đất đã phủ đầy sương lạnh từ bao giờ.
Rắc rắc rắc!
Dị tượng của hắn ta đang dần đóng băng, băng giá không ngừng lan ra. Lúc sắp lan đến toàn thân, Phương Hàn Lạc đột nhiên cười nói: “Ha ha, ta chịu thua”.
Long ảnh trên người Tuyệt Trần phóng ta, trong mắt hắn ta lộ vẻ tức giận, chắc chắn là người này muốn chịu thua để củng cố tu vi.
Phương Hàn Lạc chẳng những đột phá tu vi, mà cả ý chí Hàn Băng đều có sự nâng cao, rõ ràng là xem hắn ta như đá mài dao.
Sớm biết thế, khi nãy hắn ta đã nặng ta xử lý Phương Hàn Lạc luôn rồi.
“Ha ha ha, đa tạ Tuyệt Trần huynh đã giúp ta đột phá, chúng ta hẹn gặp lại trong trận đấu thăng cấp hai mươi người mạnh nhất!”
Phương Hàn Lạc cười to rời đi, trên người vết thương chồng chất, nhưng trông hắn ta lại không chút nhếch nhác.
Rõ ràng là Tuyệt Trần chiến thắng, nhưng sắc mặt hắn ta lại rất khó coi, trong trận chiến hai mươi người mạnh nhất phải tranh giành vị trí mười người mạnh nhất, đến lúc đó muốn đánh bại người này một lần nữa sẽ khá khó khăn.
“Phương Hàn Lạc này đúng là không tầm thường, có phải may mắn quá không vậy?”
“Vận may là thứ rất khó hiểu, nhưng người này thật sự hơi kỳ lạ, nhiều lần đều vượt qua được cái chết”.
“Ta quan sát hắn ta từ vòng tích điểm đến bây giờ, đúng là nhiều lần như thế rồi. Lúc đầu chỉ có thực lực bảng ngoài bảng Long Vân, bây giờ đã có tư cách tranh giành mười vị trí đầu, quái vật”.
“Quần Long thịnh yến này ngày càng khiến ta khó hiểu rồi”.
Trận chiến này cũng dẫn tới vô số lời bàn tán, Phương Hàn Lạc lại đột phá trước nguy hiểm một lần nữa, địa vị của hắn ta trong tân tú cũng được nâng cao, có thể sánh bằng với nhóm người Chúc Thanh Sơn.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Trên đài chiến đấu cực kỳ tàn khốc, thậm chí có thể nói là đẫm máu.Tuyệt Trần trông có vẻ rất khiêm tốn, nhưng một khi ra tay lại lạnh lùng như một khúc gỗ, hắn ta không nhanh không chậm ra tay.Sau lưng hắn ta có dị tượng xuất hiện, đó là một bãi biển mênh mông gợn sóng, trong sóng lớn có một gốc cây chọc trời như ẩn như hiện.Mỗi lần tấn công, Phương Hàn Lạc đều cảm giác như bị cành cây đánh vào người, máu tươi đầm đìa, vết thương chồng chất. Đến khi Phương Hàn Lạc muốn đánh trả, Tuyệt Trần lại không ngừng lùi lại như thuỷ triều, khiến hắn ta không thể đánh trúng.AdvertisementTrong lúc giao thủ, vết thương trên người Phương Hàn Lạc liên tục nhiều hơn, khiến người ta có cảm giác hắn ta có thể ngã xuống bất cứ lúc nào.Ầm!AdvertisementNhưng vào lúc mọi người cảm thấy Phương Hàn Lạc sắp chết, trên người hắn ta chợt bộc phát một khí thế đáng sợ. Khổ tận cam lai, uy áp tăng vọt, hắn ta giơ tay, dùng một đòn đánh tan sát chiêu của Tuyệt Trần.“Bán Bộ Thiên Phách!”“Chết tiệt, lại đột phá rồi!”“Tên này đúng là đánh mãi không chết, đã đến bước đường cùng thế này vẫn có thể trở mình”.Võ giả trên khán đài thay đổi sắc mặt, không nhịn được thảng thốt, thật sự hơi bất ngờ.Trong mắt Tuyệt Trần lộ vẻ khiếp sợ, vào lúc muốn lùi lại như thuỷ triều, hắn ta chợt phát hiện dưới đất đã phủ đầy sương lạnh từ bao giờ.Rắc rắc rắc!Dị tượng của hắn ta đang dần đóng băng, băng giá không ngừng lan ra. Lúc sắp lan đến toàn thân, Phương Hàn Lạc đột nhiên cười nói: “Ha ha, ta chịu thua”.Long ảnh trên người Tuyệt Trần phóng ta, trong mắt hắn ta lộ vẻ tức giận, chắc chắn là người này muốn chịu thua để củng cố tu vi.Phương Hàn Lạc chẳng những đột phá tu vi, mà cả ý chí Hàn Băng đều có sự nâng cao, rõ ràng là xem hắn ta như đá mài dao.Sớm biết thế, khi nãy hắn ta đã nặng ta xử lý Phương Hàn Lạc luôn rồi.“Ha ha ha, đa tạ Tuyệt Trần huynh đã giúp ta đột phá, chúng ta hẹn gặp lại trong trận đấu thăng cấp hai mươi người mạnh nhất!”Phương Hàn Lạc cười to rời đi, trên người vết thương chồng chất, nhưng trông hắn ta lại không chút nhếch nhác.Rõ ràng là Tuyệt Trần chiến thắng, nhưng sắc mặt hắn ta lại rất khó coi, trong trận chiến hai mươi người mạnh nhất phải tranh giành vị trí mười người mạnh nhất, đến lúc đó muốn đánh bại người này một lần nữa sẽ khá khó khăn.“Phương Hàn Lạc này đúng là không tầm thường, có phải may mắn quá không vậy?”“Vận may là thứ rất khó hiểu, nhưng người này thật sự hơi kỳ lạ, nhiều lần đều vượt qua được cái chết”.“Ta quan sát hắn ta từ vòng tích điểm đến bây giờ, đúng là nhiều lần như thế rồi. Lúc đầu chỉ có thực lực bảng ngoài bảng Long Vân, bây giờ đã có tư cách tranh giành mười vị trí đầu, quái vật”.“Quần Long thịnh yến này ngày càng khiến ta khó hiểu rồi”.Trận chiến này cũng dẫn tới vô số lời bàn tán, Phương Hàn Lạc lại đột phá trước nguy hiểm một lần nữa, địa vị của hắn ta trong tân tú cũng được nâng cao, có thể sánh bằng với nhóm người Chúc Thanh Sơn.