Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2887: Trận chiến kết thúc, dưới đài vô cùng náo nhiệt.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bạch Lê Hiên nhíu mày, lao theo kiếm trong tay, từng luồng kiếm quang đâm ra nhanh như tia chớp, nhưng lần nào cũng rơi vào khoảng không.Giữa những tiếng rít gào, kiếm uy Thương Long đang vờn quanh bốn phía đã tích tụ đến tình trạng vô cùng khủng bố, rồi đột nhiên, nó khuếch tán.Ầm!Ngay lập tức, kiếm ý vô biên diễn hóa thành long ảnh oai nghiêm, một vòng lại một vòng vờn quanh Bạch Lê Hiên, vây chặt lấy hắn ta. Giữa không trung, Lâm Nhất hiện thân, hắn cầm trong tay kiếm Táng Hoa, tà áo xanh bay phấp phới trong gió, một đầu Thương Long khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ở vị trí phía trên vai trái hắn 10 mét.AdvertisementXÍU...UU!!Ánh mắt Lâm Nhất và Thương Long đồng thời khóa chặt Bạch Lê Hiên. Tim Bạch Lê Hiên đập mạnh, không khống chế được phun ra một ngụm máu tươi.AdvertisementKiếm uy Thương Long tựa như một ngọn Phật sơn cao lớn đổ ập về phía hắn ta, thoáng chốc đánh bay hắn ta.“Ngươi thắng”.Sắc mặt Bạch Lê Hiên tái nhợt, hắn ta vẫn còn một sát chiêu chưa thi triển nhưng giờ đã không còn tâm tình tiếp tục cuộc chiến.Lâm Nhất có hơi kinh ngạc, bởi lẽ đối phương vẫn còn khả năng đánh tiếp.“Đấu tiếp cũng chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, kiếm uy Thương Long quả thực đáng sợ, bấy nhiêu đó là đủ rồi, không nên bại lộ quá nhiều”, Bạch Lê Hiên tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nhận thua.Hắn ta có Thương Long kiếm quyết, đối phương có chiến thể Thương Long, đáng lý ra, hắn ta sẽ dễ dàng nắm giữ kiếm uy Thương Long hơn. Thế nhưng… Không phải Bạch Lê Hiên không thử, chỉ tiếc là mãi cho đến bây giờ, hắn ta vẫn không cách nào dung hợp được, vì lẽ đó, mới buộc phải lùi một bước, thay thế bằng việc lĩnh ngộ kiếm ý Lôi Đình.Có chỗ dựa này, có lẽ… Lâm Nhất sẽ có hi vọng đấu một trận với Tam Tiểu Vương.Dù sao, hắn ta vẫn có tình cảm với Lăng Tiêu Kiếm Các, từ tận đáy lòng, Bạch Lê Hiên hi vọng Lâm Nhất có thể tiến xa hơn.Lâm Nhất thầm hiểu rõ, đồng thời, càng thêm kính trọng đối phương.Sau khi cắn nuốt hết khí Huyền Hoàng của đối phương, long ảnh thuộc về Lâm Nhất càng phát ra kim quang sáng chói, bất kỳ lúc nào, Kim Long tứ trảo cũng có thể biến thành ngũ trảo.Trận chiến kết thúc, dưới đài vô cùng náo nhiệt.“Xem ra, Lâm Nhất đã chính thức trở thành kiếm khách mạnh nhất Quần Long Thịnh Yến rồi, đúng là danh xứng với thực, hoàn toàn xứng đáng”.“Kiếm uy Thương Long thật sự lợi hại, rõ ràng là nó đã hoàn toàn áp chế kiếm ý Lôi Đình, so với kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Phương Hàn Lạc còn mạnh hơn một ít!”“Thật khó mà tin được, Lâm Nhất thắng rất nhẹ nhàng, không kém hơn bao nhiêu so với Triệu Vô Cực”.Trận chiến này đã khiến mọi người chấn động mạnh, không ai ngờ Lâm Nhất sẽ thắng một cách dễ dàng như vậy. Hình ảnh gian nan, chật vật trong tưởng tượng không hề xuất hiện, hắn vẫn tiếp tục viết tiếp truyền kỳ bất bại của mình, đồng thời, phá vỡ lý giải của quần chúng về kiếm khách.Hiện tại, đối thủ chân chính của hắn chỉ còn lại bốn người: Chúc Thanh Sơn, Viêm Long Tử, Triệu Vô Cực và Vũ Hạo Thiên.
Bạch Lê Hiên nhíu mày, lao theo kiếm trong tay, từng luồng kiếm quang đâm ra nhanh như tia chớp, nhưng lần nào cũng rơi vào khoảng không.
Giữa những tiếng rít gào, kiếm uy Thương Long đang vờn quanh bốn phía đã tích tụ đến tình trạng vô cùng khủng bố, rồi đột nhiên, nó khuếch tán.
Ầm!
Ngay lập tức, kiếm ý vô biên diễn hóa thành long ảnh oai nghiêm, một vòng lại một vòng vờn quanh Bạch Lê Hiên, vây chặt lấy hắn ta. Giữa không trung, Lâm Nhất hiện thân, hắn cầm trong tay kiếm Táng Hoa, tà áo xanh bay phấp phới trong gió, một đầu Thương Long khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ở vị trí phía trên vai trái hắn 10 mét.
Advertisement
XÍU...UU!!
Ánh mắt Lâm Nhất và Thương Long đồng thời khóa chặt Bạch Lê Hiên. Tim Bạch Lê Hiên đập mạnh, không khống chế được phun ra một ngụm máu tươi.
Advertisement
Kiếm uy Thương Long tựa như một ngọn Phật sơn cao lớn đổ ập về phía hắn ta, thoáng chốc đánh bay hắn ta.
“Ngươi thắng”.
Sắc mặt Bạch Lê Hiên tái nhợt, hắn ta vẫn còn một sát chiêu chưa thi triển nhưng giờ đã không còn tâm tình tiếp tục cuộc chiến.
Lâm Nhất có hơi kinh ngạc, bởi lẽ đối phương vẫn còn khả năng đánh tiếp.
“Đấu tiếp cũng chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, kiếm uy Thương Long quả thực đáng sợ, bấy nhiêu đó là đủ rồi, không nên bại lộ quá nhiều”, Bạch Lê Hiên tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nhận thua.
Hắn ta có Thương Long kiếm quyết, đối phương có chiến thể Thương Long, đáng lý ra, hắn ta sẽ dễ dàng nắm giữ kiếm uy Thương Long hơn. Thế nhưng… Không phải Bạch Lê Hiên không thử, chỉ tiếc là mãi cho đến bây giờ, hắn ta vẫn không cách nào dung hợp được, vì lẽ đó, mới buộc phải lùi một bước, thay thế bằng việc lĩnh ngộ kiếm ý Lôi Đình.
Có chỗ dựa này, có lẽ… Lâm Nhất sẽ có hi vọng đấu một trận với Tam Tiểu Vương.
Dù sao, hắn ta vẫn có tình cảm với Lăng Tiêu Kiếm Các, từ tận đáy lòng, Bạch Lê Hiên hi vọng Lâm Nhất có thể tiến xa hơn.
Lâm Nhất thầm hiểu rõ, đồng thời, càng thêm kính trọng đối phương.
Sau khi cắn nuốt hết khí Huyền Hoàng của đối phương, long ảnh thuộc về Lâm Nhất càng phát ra kim quang sáng chói, bất kỳ lúc nào, Kim Long tứ trảo cũng có thể biến thành ngũ trảo.
Trận chiến kết thúc, dưới đài vô cùng náo nhiệt.
“Xem ra, Lâm Nhất đã chính thức trở thành kiếm khách mạnh nhất Quần Long Thịnh Yến rồi, đúng là danh xứng với thực, hoàn toàn xứng đáng”.
“Kiếm uy Thương Long thật sự lợi hại, rõ ràng là nó đã hoàn toàn áp chế kiếm ý Lôi Đình, so với kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Phương Hàn Lạc còn mạnh hơn một ít!”
“Thật khó mà tin được, Lâm Nhất thắng rất nhẹ nhàng, không kém hơn bao nhiêu so với Triệu Vô Cực”.
Trận chiến này đã khiến mọi người chấn động mạnh, không ai ngờ Lâm Nhất sẽ thắng một cách dễ dàng như vậy. Hình ảnh gian nan, chật vật trong tưởng tượng không hề xuất hiện, hắn vẫn tiếp tục viết tiếp truyền kỳ bất bại của mình, đồng thời, phá vỡ lý giải của quần chúng về kiếm khách.
Hiện tại, đối thủ chân chính của hắn chỉ còn lại bốn người: Chúc Thanh Sơn, Viêm Long Tử, Triệu Vô Cực và Vũ Hạo Thiên.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Bạch Lê Hiên nhíu mày, lao theo kiếm trong tay, từng luồng kiếm quang đâm ra nhanh như tia chớp, nhưng lần nào cũng rơi vào khoảng không.Giữa những tiếng rít gào, kiếm uy Thương Long đang vờn quanh bốn phía đã tích tụ đến tình trạng vô cùng khủng bố, rồi đột nhiên, nó khuếch tán.Ầm!Ngay lập tức, kiếm ý vô biên diễn hóa thành long ảnh oai nghiêm, một vòng lại một vòng vờn quanh Bạch Lê Hiên, vây chặt lấy hắn ta. Giữa không trung, Lâm Nhất hiện thân, hắn cầm trong tay kiếm Táng Hoa, tà áo xanh bay phấp phới trong gió, một đầu Thương Long khổng lồ mà dữ tợn xuất hiện ở vị trí phía trên vai trái hắn 10 mét.AdvertisementXÍU...UU!!Ánh mắt Lâm Nhất và Thương Long đồng thời khóa chặt Bạch Lê Hiên. Tim Bạch Lê Hiên đập mạnh, không khống chế được phun ra một ngụm máu tươi.AdvertisementKiếm uy Thương Long tựa như một ngọn Phật sơn cao lớn đổ ập về phía hắn ta, thoáng chốc đánh bay hắn ta.“Ngươi thắng”.Sắc mặt Bạch Lê Hiên tái nhợt, hắn ta vẫn còn một sát chiêu chưa thi triển nhưng giờ đã không còn tâm tình tiếp tục cuộc chiến.Lâm Nhất có hơi kinh ngạc, bởi lẽ đối phương vẫn còn khả năng đánh tiếp.“Đấu tiếp cũng chỉ tự rước lấy nhục mà thôi, kiếm uy Thương Long quả thực đáng sợ, bấy nhiêu đó là đủ rồi, không nên bại lộ quá nhiều”, Bạch Lê Hiên tra kiếm vào vỏ, bình tĩnh nhận thua.Hắn ta có Thương Long kiếm quyết, đối phương có chiến thể Thương Long, đáng lý ra, hắn ta sẽ dễ dàng nắm giữ kiếm uy Thương Long hơn. Thế nhưng… Không phải Bạch Lê Hiên không thử, chỉ tiếc là mãi cho đến bây giờ, hắn ta vẫn không cách nào dung hợp được, vì lẽ đó, mới buộc phải lùi một bước, thay thế bằng việc lĩnh ngộ kiếm ý Lôi Đình.Có chỗ dựa này, có lẽ… Lâm Nhất sẽ có hi vọng đấu một trận với Tam Tiểu Vương.Dù sao, hắn ta vẫn có tình cảm với Lăng Tiêu Kiếm Các, từ tận đáy lòng, Bạch Lê Hiên hi vọng Lâm Nhất có thể tiến xa hơn.Lâm Nhất thầm hiểu rõ, đồng thời, càng thêm kính trọng đối phương.Sau khi cắn nuốt hết khí Huyền Hoàng của đối phương, long ảnh thuộc về Lâm Nhất càng phát ra kim quang sáng chói, bất kỳ lúc nào, Kim Long tứ trảo cũng có thể biến thành ngũ trảo.Trận chiến kết thúc, dưới đài vô cùng náo nhiệt.“Xem ra, Lâm Nhất đã chính thức trở thành kiếm khách mạnh nhất Quần Long Thịnh Yến rồi, đúng là danh xứng với thực, hoàn toàn xứng đáng”.“Kiếm uy Thương Long thật sự lợi hại, rõ ràng là nó đã hoàn toàn áp chế kiếm ý Lôi Đình, so với kiếm ý Bán Bộ Thông Linh của Phương Hàn Lạc còn mạnh hơn một ít!”“Thật khó mà tin được, Lâm Nhất thắng rất nhẹ nhàng, không kém hơn bao nhiêu so với Triệu Vô Cực”.Trận chiến này đã khiến mọi người chấn động mạnh, không ai ngờ Lâm Nhất sẽ thắng một cách dễ dàng như vậy. Hình ảnh gian nan, chật vật trong tưởng tượng không hề xuất hiện, hắn vẫn tiếp tục viết tiếp truyền kỳ bất bại của mình, đồng thời, phá vỡ lý giải của quần chúng về kiếm khách.Hiện tại, đối thủ chân chính của hắn chỉ còn lại bốn người: Chúc Thanh Sơn, Viêm Long Tử, Triệu Vô Cực và Vũ Hạo Thiên.