Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 2911: "Cô đã thua rồi".

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… "Phong, Lôi, Vũ, Vụ!"Mỗi một chưởng tung ra mây trên trời sẽ va chạm vào nhau, biến hóa ra dị tượng hết sức cuồng bạo, trong nhất thời mưa gió đan xen, sương mù tràn ngập, trên trời giáng xuống từng tia sấm chớp.Khi Khương Tử Diệp đứng vững lại trên mặt đất, sắc mặt bèn trở nên nghiêm trọng, vận chuyển chân nguyên điên cuồng ép đao ý của Chúc Thanh Sơn ra khỏi cơ thể.Chúc Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài lại cười gằn rồi lồm cồm bò dậy, không màng đến thương tích khắp người mà vọt thẳng vào giữa màn sương mù mờ mịt, cốt yếu là muốn sáp đến gần Khương Tử Diệp.AdvertisementOành!Lúc hắn ta lao ra vào nhanh như chớp, sắc mặt Khương Tử Diệp đại biến, còn hơn một nửa đao ý vẫn chưa xua ra được."Phệ Không!"AdvertisementẦm!Ngọn lửa màu đen của đao mang bốc cao lên hàng trăm trượng, mỗi một nơi mà nó đi qua đều lấp đầy mọi ngóc ngách của không khí và bị thiêu đốt đến mức đen kịt. Khương Tử Diệp đã dốc hết sức để ngăn lại, nhưng vẫn không tài nào ngăn nổi chiêu đao này, sau cùng bị đánh bay cả người ra ngoài.Trên vai phải xuất hiện vết chém dữ tợn, vô cùng đáng sợ."Cô đã thua rồi".Chúc Thanh Sơn cũng không truy đuổi nữa, chỉ lạnh lùng nói.Khương Tử Diệp thở dài, bảng Long Vân lần này xem như nàng ta dừng bước ở hạng thứ năm, so với lần trước cũng không có quá nhiều cạnh tranh.Nhưng sau trận này, mọi người dưới đài đều cảm thấy thổn thức không thôi.Quần Long thịnh yến năm nay quả thật quá quyết liệt, vào năm ngoái Nam Hoa Thất Anh cũng chỉ có mỗi Khương Tử Diệp là vào được mười vị trí đầu, hiện tại thì nàng ta cũng phải dừng bước trước ma đao trong tay Chúc Thanh Sơn.Trận tiếp theo, Bạch Lê Hiên đối đầu với Phương Hàn Lạc, vốn dĩ Phương Hàn Lạc sẽ mạnh hơn một chút, dù sao thì hắn ta cũng nắm được kiếm ý Bán Bộ Thông Linh.Nhưng thương tích của hắn ta vẫn quá nặng từ hồi trận thua với Viêm Long Tử, trong thời gian ngắn vẫn còn sức đánh vài trận nhưng lại không có cách nào so được như lúc đỉnh phong.Cục diện hiện tại là hai người giao thủ ngang sức ngang tài, lúc này chỉ chờ xem người nào nhìn ra được sơ hở của đối thủ, hoặc là Bạch Lê Hiên có thể thăng cấp được kiếm ý Lôi Đình của bản thân lên tầm cao mới.Sau hơn trăm chiêu, Phương Hàn Lạc nhờ vào chiến thể Tử Băng mà dành được thắng lợi trong gang tấc.Sau khi trận chiến kết thúc, vẻ mặt mọi người trên khán đài đột nhiên lại khẩn trương, nếu không lầm trận kế sẽ đến lượt Lâm Nhất ra sân.Đối thủ trước mắt của hắn chỉ có ba người là Triệu Vô Cực, Vũ Hạo Thiên và Chúc Thanh Sơn. Rất có khả năng hắn sẽ đụng độ với một trong hai Tam Tiểu Vương còn lại."Trận tiếp theo, Lâm Nhất đấu với Triệu Vô Cực!"Thánh Minh - đứng đầu tổ trọng tài đích thân mở miệng, đọc lớn tên mười tuyển thủ mạnh nhất trong năm nay.Oành!Gần như chỉ trong nháy mắt, bốn phía hội trường vang vọng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Lúc này đã hơn nửa đêm, nhưng vẻ mặt mọi người lại phấn khởi và kích động không thôi.

"Phong, Lôi, Vũ, Vụ!"

Mỗi một chưởng tung ra mây trên trời sẽ va chạm vào nhau, biến hóa ra dị tượng hết sức cuồng bạo, trong nhất thời mưa gió đan xen, sương mù tràn ngập, trên trời giáng xuống từng tia sấm chớp.

Khi Khương Tử Diệp đứng vững lại trên mặt đất, sắc mặt bèn trở nên nghiêm trọng, vận chuyển chân nguyên điên cuồng ép đao ý của Chúc Thanh Sơn ra khỏi cơ thể.

Chúc Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài lại cười gằn rồi lồm cồm bò dậy, không màng đến thương tích khắp người mà vọt thẳng vào giữa màn sương mù mờ mịt, cốt yếu là muốn sáp đến gần Khương Tử Diệp.

Advertisement

Oành!

Lúc hắn ta lao ra vào nhanh như chớp, sắc mặt Khương Tử Diệp đại biến, còn hơn một nửa đao ý vẫn chưa xua ra được.

"Phệ Không!"

Advertisement

Ầm!

Ngọn lửa màu đen của đao mang bốc cao lên hàng trăm trượng, mỗi một nơi mà nó đi qua đều lấp đầy mọi ngóc ngách của không khí và bị thiêu đốt đến mức đen kịt. Khương Tử Diệp đã dốc hết sức để ngăn lại, nhưng vẫn không tài nào ngăn nổi chiêu đao này, sau cùng bị đánh bay cả người ra ngoài.

Trên vai phải xuất hiện vết chém dữ tợn, vô cùng đáng sợ.

"Cô đã thua rồi".

Chúc Thanh Sơn cũng không truy đuổi nữa, chỉ lạnh lùng nói.

Khương Tử Diệp thở dài, bảng Long Vân lần này xem như nàng ta dừng bước ở hạng thứ năm, so với lần trước cũng không có quá nhiều cạnh tranh.

Nhưng sau trận này, mọi người dưới đài đều cảm thấy thổn thức không thôi.

Quần Long thịnh yến năm nay quả thật quá quyết liệt, vào năm ngoái Nam Hoa Thất Anh cũng chỉ có mỗi Khương Tử Diệp là vào được mười vị trí đầu, hiện tại thì nàng ta cũng phải dừng bước trước ma đao trong tay Chúc Thanh Sơn.

Trận tiếp theo, Bạch Lê Hiên đối đầu với Phương Hàn Lạc, vốn dĩ Phương Hàn Lạc sẽ mạnh hơn một chút, dù sao thì hắn ta cũng nắm được kiếm ý Bán Bộ Thông Linh.

Nhưng thương tích của hắn ta vẫn quá nặng từ hồi trận thua với Viêm Long Tử, trong thời gian ngắn vẫn còn sức đánh vài trận nhưng lại không có cách nào so được như lúc đỉnh phong.

Cục diện hiện tại là hai người giao thủ ngang sức ngang tài, lúc này chỉ chờ xem người nào nhìn ra được sơ hở của đối thủ, hoặc là Bạch Lê Hiên có thể thăng cấp được kiếm ý Lôi Đình của bản thân lên tầm cao mới.

Sau hơn trăm chiêu, Phương Hàn Lạc nhờ vào chiến thể Tử Băng mà dành được thắng lợi trong gang tấc.

Sau khi trận chiến kết thúc, vẻ mặt mọi người trên khán đài đột nhiên lại khẩn trương, nếu không lầm trận kế sẽ đến lượt Lâm Nhất ra sân.

Đối thủ trước mắt của hắn chỉ có ba người là Triệu Vô Cực, Vũ Hạo Thiên và Chúc Thanh Sơn. Rất có khả năng hắn sẽ đụng độ với một trong hai Tam Tiểu Vương còn lại.

"Trận tiếp theo, Lâm Nhất đấu với Triệu Vô Cực!"

Thánh Minh - đứng đầu tổ trọng tài đích thân mở miệng, đọc lớn tên mười tuyển thủ mạnh nhất trong năm nay.

Oành!

Gần như chỉ trong nháy mắt, bốn phía hội trường vang vọng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Lúc này đã hơn nửa đêm, nhưng vẻ mặt mọi người lại phấn khởi và kích động không thôi.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… "Phong, Lôi, Vũ, Vụ!"Mỗi một chưởng tung ra mây trên trời sẽ va chạm vào nhau, biến hóa ra dị tượng hết sức cuồng bạo, trong nhất thời mưa gió đan xen, sương mù tràn ngập, trên trời giáng xuống từng tia sấm chớp.Khi Khương Tử Diệp đứng vững lại trên mặt đất, sắc mặt bèn trở nên nghiêm trọng, vận chuyển chân nguyên điên cuồng ép đao ý của Chúc Thanh Sơn ra khỏi cơ thể.Chúc Thanh Sơn bị đánh bay ra ngoài lại cười gằn rồi lồm cồm bò dậy, không màng đến thương tích khắp người mà vọt thẳng vào giữa màn sương mù mờ mịt, cốt yếu là muốn sáp đến gần Khương Tử Diệp.AdvertisementOành!Lúc hắn ta lao ra vào nhanh như chớp, sắc mặt Khương Tử Diệp đại biến, còn hơn một nửa đao ý vẫn chưa xua ra được."Phệ Không!"AdvertisementẦm!Ngọn lửa màu đen của đao mang bốc cao lên hàng trăm trượng, mỗi một nơi mà nó đi qua đều lấp đầy mọi ngóc ngách của không khí và bị thiêu đốt đến mức đen kịt. Khương Tử Diệp đã dốc hết sức để ngăn lại, nhưng vẫn không tài nào ngăn nổi chiêu đao này, sau cùng bị đánh bay cả người ra ngoài.Trên vai phải xuất hiện vết chém dữ tợn, vô cùng đáng sợ."Cô đã thua rồi".Chúc Thanh Sơn cũng không truy đuổi nữa, chỉ lạnh lùng nói.Khương Tử Diệp thở dài, bảng Long Vân lần này xem như nàng ta dừng bước ở hạng thứ năm, so với lần trước cũng không có quá nhiều cạnh tranh.Nhưng sau trận này, mọi người dưới đài đều cảm thấy thổn thức không thôi.Quần Long thịnh yến năm nay quả thật quá quyết liệt, vào năm ngoái Nam Hoa Thất Anh cũng chỉ có mỗi Khương Tử Diệp là vào được mười vị trí đầu, hiện tại thì nàng ta cũng phải dừng bước trước ma đao trong tay Chúc Thanh Sơn.Trận tiếp theo, Bạch Lê Hiên đối đầu với Phương Hàn Lạc, vốn dĩ Phương Hàn Lạc sẽ mạnh hơn một chút, dù sao thì hắn ta cũng nắm được kiếm ý Bán Bộ Thông Linh.Nhưng thương tích của hắn ta vẫn quá nặng từ hồi trận thua với Viêm Long Tử, trong thời gian ngắn vẫn còn sức đánh vài trận nhưng lại không có cách nào so được như lúc đỉnh phong.Cục diện hiện tại là hai người giao thủ ngang sức ngang tài, lúc này chỉ chờ xem người nào nhìn ra được sơ hở của đối thủ, hoặc là Bạch Lê Hiên có thể thăng cấp được kiếm ý Lôi Đình của bản thân lên tầm cao mới.Sau hơn trăm chiêu, Phương Hàn Lạc nhờ vào chiến thể Tử Băng mà dành được thắng lợi trong gang tấc.Sau khi trận chiến kết thúc, vẻ mặt mọi người trên khán đài đột nhiên lại khẩn trương, nếu không lầm trận kế sẽ đến lượt Lâm Nhất ra sân.Đối thủ trước mắt của hắn chỉ có ba người là Triệu Vô Cực, Vũ Hạo Thiên và Chúc Thanh Sơn. Rất có khả năng hắn sẽ đụng độ với một trong hai Tam Tiểu Vương còn lại."Trận tiếp theo, Lâm Nhất đấu với Triệu Vô Cực!"Thánh Minh - đứng đầu tổ trọng tài đích thân mở miệng, đọc lớn tên mười tuyển thủ mạnh nhất trong năm nay.Oành!Gần như chỉ trong nháy mắt, bốn phía hội trường vang vọng tiếng hoan hô đinh tai nhức óc. Lúc này đã hơn nửa đêm, nhưng vẻ mặt mọi người lại phấn khởi và kích động không thôi.

Chương 2911: "Cô đã thua rồi".