Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 2977: “Bá Quyền Toái Thiên!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta từ tư thế thẳng lưng lập tức cong người lại, máu hộc ra điên cuồng.Trước sức mạnh cuồng bạo này, lẽ ra Triệu Vô Cực phải bị văng xa ra như sao băng.Nhưng động tác của Lâm Nhất quá nhanh, năm ngón tay siết chặt thành quyền xoè ra, giữ lấy cổ tay đối phương trước khi đối phương văng ra xa.Một tia sáng lạnh chợt loé qua trên mặt Lâm Nhất, hắn nâng Triệu Vô Cực lên cao rồi nện mạnh xuống đất.AdvertisementRăng rắc!Mặt đất nơi Triệu Vô Cực nện xuống xuất hiện một vết nứt thật dài, nó đang không ngừng lan rộng, chớp mắt đã kéo dài nghìn mét.Quá tàn bạo!AdvertisementChẳng ai ngờ được Triệu Vô Cực nhìn như mạnh vô địch lại không yếu ớt như thế trong tay Lâm Nhất, bị nhào nặn tuỳ ý chẳng khác nào món đồ chơi. Nhìn vết nứt sâu hoắm dưới mặt đất, mọi người đều cảm thấy lạnh run.Chuyện này sao có thể...Tất cả thành viên Tử Lôi Tông đều kinh ngạc không nói nên lời, trợn mắt ngoác mồm ra nhìn.“Bá Quyền Toái Thiên!”Nhưng khi mọi người đang khiếp sợ, trên bầu trời lại có phong vân nổi lên, Vũ Hạo Thiên lạnh lùng thi triển thức cuối cùng của Bá Quyền đánh tới.Cùng là Toái Thiên, nhưng cú đấm này lại có uy lực mạnh hơn gấp đôi so với trận đấu với Lâm Nhất.Toàn thân hắn ta toả ra ánh sáng tím, mỗi lỗ chân lông đều bắn ra ánh sáng, bá khí của hắn ta gần như biến thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời, hắn ta bay lên không trung như một vầng trăng tím sâu thẳm.Khi mọi người vừa ồ lên, Lâm Nhất nhướng mày, lạnh lùng nhìn qua.Sâu trong mắt hắn có ánh sáng bừng lên, ánh sáng kia che kín cả đôi mắt. Đôi mắt hắn sáng như sao, mái tóc đen như thác nước tung bay, áo xanh như kiếm bay phất phới.Trước vô số ánh mắt dõi theo, luồng kiếm ý mênh mông hơn cả đại dương sau lưng hắn lập tức lộ diện.Đó là hư ảnh của một con Thương Long dài mười trượng, bề mặt vảy rồng không có ánh chớp, vuốt rồng không có gió thổi, không có kiếm ý Thông Linh càn quét bốn phương, chỉ có kiếm quang trong đôi mắt rồng kia là vĩnh hằng, Thương Long mười trượng tràn ngập hơi thở cổ xưa bất diệt.Thương Long bất diệt, bất diệt Thương Long!Lâm Nhất không cần ra tay, hắn chỉ liếc mắt nhìn qua, kiếm ý Thương Long bất diệt đã điên cuồng phóng thích ra ngoài. Dị tượng hoá thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời kia lập tức bị đâm thủng trăm nghìn lỗ.Trước kiếm ý bất diệt này, cái gọi là bá khí dễ dàng sụp đổ, hoàn toàn không có sức chống trả.Phụt!Vũ Hạo Thiên hộc ra một búng máu, từ trên trời rơi xuống trước mặt Lâm Nhất, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, hắn ta đang định loạng choạng đứng dậy.“Quỳ xuống!”Lâm Nhất nói ra hai từ vang lên bên tai hắn ta như tiếng sấm.Phịch!
Hắn ta từ tư thế thẳng lưng lập tức cong người lại, máu hộc ra điên cuồng.
Trước sức mạnh cuồng bạo này, lẽ ra Triệu Vô Cực phải bị văng xa ra như sao băng.
Nhưng động tác của Lâm Nhất quá nhanh, năm ngón tay siết chặt thành quyền xoè ra, giữ lấy cổ tay đối phương trước khi đối phương văng ra xa.
Một tia sáng lạnh chợt loé qua trên mặt Lâm Nhất, hắn nâng Triệu Vô Cực lên cao rồi nện mạnh xuống đất.
Advertisement
Răng rắc!
Mặt đất nơi Triệu Vô Cực nện xuống xuất hiện một vết nứt thật dài, nó đang không ngừng lan rộng, chớp mắt đã kéo dài nghìn mét.
Quá tàn bạo!
Advertisement
Chẳng ai ngờ được Triệu Vô Cực nhìn như mạnh vô địch lại không yếu ớt như thế trong tay Lâm Nhất, bị nhào nặn tuỳ ý chẳng khác nào món đồ chơi. Nhìn vết nứt sâu hoắm dưới mặt đất, mọi người đều cảm thấy lạnh run.
Chuyện này sao có thể...
Tất cả thành viên Tử Lôi Tông đều kinh ngạc không nói nên lời, trợn mắt ngoác mồm ra nhìn.
“Bá Quyền Toái Thiên!”
Nhưng khi mọi người đang khiếp sợ, trên bầu trời lại có phong vân nổi lên, Vũ Hạo Thiên lạnh lùng thi triển thức cuối cùng của Bá Quyền đánh tới.
Cùng là Toái Thiên, nhưng cú đấm này lại có uy lực mạnh hơn gấp đôi so với trận đấu với Lâm Nhất.
Toàn thân hắn ta toả ra ánh sáng tím, mỗi lỗ chân lông đều bắn ra ánh sáng, bá khí của hắn ta gần như biến thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời, hắn ta bay lên không trung như một vầng trăng tím sâu thẳm.
Khi mọi người vừa ồ lên, Lâm Nhất nhướng mày, lạnh lùng nhìn qua.
Sâu trong mắt hắn có ánh sáng bừng lên, ánh sáng kia che kín cả đôi mắt. Đôi mắt hắn sáng như sao, mái tóc đen như thác nước tung bay, áo xanh như kiếm bay phất phới.
Trước vô số ánh mắt dõi theo, luồng kiếm ý mênh mông hơn cả đại dương sau lưng hắn lập tức lộ diện.
Đó là hư ảnh của một con Thương Long dài mười trượng, bề mặt vảy rồng không có ánh chớp, vuốt rồng không có gió thổi, không có kiếm ý Thông Linh càn quét bốn phương, chỉ có kiếm quang trong đôi mắt rồng kia là vĩnh hằng, Thương Long mười trượng tràn ngập hơi thở cổ xưa bất diệt.
Thương Long bất diệt, bất diệt Thương Long!
Lâm Nhất không cần ra tay, hắn chỉ liếc mắt nhìn qua, kiếm ý Thương Long bất diệt đã điên cuồng phóng thích ra ngoài. Dị tượng hoá thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời kia lập tức bị đâm thủng trăm nghìn lỗ.
Trước kiếm ý bất diệt này, cái gọi là bá khí dễ dàng sụp đổ, hoàn toàn không có sức chống trả.
Phụt!
Vũ Hạo Thiên hộc ra một búng máu, từ trên trời rơi xuống trước mặt Lâm Nhất, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, hắn ta đang định loạng choạng đứng dậy.
“Quỳ xuống!”
Lâm Nhất nói ra hai từ vang lên bên tai hắn ta như tiếng sấm.
Phịch!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta từ tư thế thẳng lưng lập tức cong người lại, máu hộc ra điên cuồng.Trước sức mạnh cuồng bạo này, lẽ ra Triệu Vô Cực phải bị văng xa ra như sao băng.Nhưng động tác của Lâm Nhất quá nhanh, năm ngón tay siết chặt thành quyền xoè ra, giữ lấy cổ tay đối phương trước khi đối phương văng ra xa.Một tia sáng lạnh chợt loé qua trên mặt Lâm Nhất, hắn nâng Triệu Vô Cực lên cao rồi nện mạnh xuống đất.AdvertisementRăng rắc!Mặt đất nơi Triệu Vô Cực nện xuống xuất hiện một vết nứt thật dài, nó đang không ngừng lan rộng, chớp mắt đã kéo dài nghìn mét.Quá tàn bạo!AdvertisementChẳng ai ngờ được Triệu Vô Cực nhìn như mạnh vô địch lại không yếu ớt như thế trong tay Lâm Nhất, bị nhào nặn tuỳ ý chẳng khác nào món đồ chơi. Nhìn vết nứt sâu hoắm dưới mặt đất, mọi người đều cảm thấy lạnh run.Chuyện này sao có thể...Tất cả thành viên Tử Lôi Tông đều kinh ngạc không nói nên lời, trợn mắt ngoác mồm ra nhìn.“Bá Quyền Toái Thiên!”Nhưng khi mọi người đang khiếp sợ, trên bầu trời lại có phong vân nổi lên, Vũ Hạo Thiên lạnh lùng thi triển thức cuối cùng của Bá Quyền đánh tới.Cùng là Toái Thiên, nhưng cú đấm này lại có uy lực mạnh hơn gấp đôi so với trận đấu với Lâm Nhất.Toàn thân hắn ta toả ra ánh sáng tím, mỗi lỗ chân lông đều bắn ra ánh sáng, bá khí của hắn ta gần như biến thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời, hắn ta bay lên không trung như một vầng trăng tím sâu thẳm.Khi mọi người vừa ồ lên, Lâm Nhất nhướng mày, lạnh lùng nhìn qua.Sâu trong mắt hắn có ánh sáng bừng lên, ánh sáng kia che kín cả đôi mắt. Đôi mắt hắn sáng như sao, mái tóc đen như thác nước tung bay, áo xanh như kiếm bay phất phới.Trước vô số ánh mắt dõi theo, luồng kiếm ý mênh mông hơn cả đại dương sau lưng hắn lập tức lộ diện.Đó là hư ảnh của một con Thương Long dài mười trượng, bề mặt vảy rồng không có ánh chớp, vuốt rồng không có gió thổi, không có kiếm ý Thông Linh càn quét bốn phương, chỉ có kiếm quang trong đôi mắt rồng kia là vĩnh hằng, Thương Long mười trượng tràn ngập hơi thở cổ xưa bất diệt.Thương Long bất diệt, bất diệt Thương Long!Lâm Nhất không cần ra tay, hắn chỉ liếc mắt nhìn qua, kiếm ý Thương Long bất diệt đã điên cuồng phóng thích ra ngoài. Dị tượng hoá thành thực thể, nhuộm tím cả bầu trời kia lập tức bị đâm thủng trăm nghìn lỗ.Trước kiếm ý bất diệt này, cái gọi là bá khí dễ dàng sụp đổ, hoàn toàn không có sức chống trả.Phụt!Vũ Hạo Thiên hộc ra một búng máu, từ trên trời rơi xuống trước mặt Lâm Nhất, sợ tới mức mặt mũi trắng bệch, hắn ta đang định loạng choạng đứng dậy.“Quỳ xuống!”Lâm Nhất nói ra hai từ vang lên bên tai hắn ta như tiếng sấm.Phịch!