Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3009: Bầu không khí có vẻ không đúng lắm.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Long văn Tử Điện trên người bắt đầu di chuyển, Lâm Nhất khó khăn sải bước, nhẹ nhàng bước đi từng bước một. Có điều cứ mỗi bước chân đạp xuống đất đều nặng tựa núi đè, lối đi lại cứ rung chuyển lắc lư, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ vậy.Đến khi đi được một nửa, toàn bộ lối đi bắt đầu nứt toạc ra, ầm ầm sụp đổ.Lâm Nhất nhìn xuống dưới chân khẽ biến sắc, những khe nứt trên mặt đất đã lan ra quá nhanh, hoàn toàn không để cho bất kỳ ai có đủ thời gian để suy tính.Thất Huyền Bộ, Kim Ô tung cánh!AdvertisementLâm Nhất giang rộng hai cánh tay, kim quang trên người chợt lóe, tốc độ tăng vọt như cắt. Giờ phút này trong lòng hắn đã rõ, cũng đã hiểu đại khái về con đường này, thử thách ở đây là dùng tốc độ cùng luyện thể.Cuối lối ra là một cánh cổng bằng đồng khổng lồ."Toái!"AdvertisementLâm Nhất không suy nghĩ nhiều liền bay vọt lên, ngay lúc hắn nắm chặt năm ngón tay lại, liền đấm ra một quyền.Lâm Nhất không ngừng tiến đến gần cánh cổng khổng lồ bằng đồng, thần sắc càng ác liệt hơn, có lẽ hắn biết mình sẽ phải đối mặt với những gì khi cánh cửa được mở ra.Vừa gặp đã bắt đầu chân chính đánh giết, cuộc tranh đấu với anh tài ngoại vực nghĩa là người thua sẽ bị loại, người thắng mới có thể tiếp tục đi tiếp.Tổng cộng có ba cửa ải, đây chắc là cửa thứ nhất."Tới thì tới thôi!"Số người được bước vào con đường thông thiên, Lâm Nhất ta phải là người đưa ra quyết định!Oành!Hàn mang trong mắt Lâm Nhất dao động, hắn nắm chặt năm ngón tay, hung hăng đánh vào cửa đồng khổng lồ. Một tiếng nổ tung vang trời, cả cửa đồng khổng lồ đều bị đánh vỡ thành vô số mảnh vụn.Trong những mảnh vụn rơi vãi chợt có một cái có hình chìa khóa, Lâm Nhất tiện tay cầm lên, thân hình chợt lóe vọt thẳng vào trong.Phía sau cánh cửa đồng khổng lồ là một đại điện vô cùng rộng lớn, bên trong có ba bóng người đang hỗn chiến kịch liệt.Mỗi một bóng người đều bùng nổ khí tức cực kỳ kinh người, lúc giao thủ không ngừng vang lên những dư âm đinh tai nhức óc.Vù!Nhưng ngay lúc Lâm Nhất bước vào, ba người đang giao thủ kịch liệt, mỗi người đều nhanh chóng lùi về sau. Đảo mắt qua, ánh mắt cùng lúc rơi vào trên người Lâm Nhất, đáy mắt mỗi người đều lộ ra hàn ý lạnh như băng.Bầu không khí có vẻ không đúng lắm.Lâm Nhất nhìn về phía ba người cùng lúc thu tay lại, những người này dường như cũng đã nhận ra hắn.Đỉnh núi Huyền Hoàng, trong trận pháp có tám luồng linh hỏa đang thiêu đốt, cảnh tượng Lâm Nhất nổ nát cánh cửa lớn bằng đồng thau vừa vặn xuất hiện phía trên màn sáng.“Tên nhóc Nam Vực này hình như gặp phải rắc rối!”Một vị trưởng lão của Tây Sơn Vực có tên là Xương Hải ngước nhìn màn sáng và nở nụ cười vui vẻ.“Có vẻ như rắc rối không nhỏ, hình như ba người kia đã từng nghe qua danh tiếng của hắn nên đồng loạt dừng tay, chắc là có ý định liên thủ rồi!”“Dù sao thì hắn cũng nắm giữ kiếm ý Thông Linh, ai dám xem nhẹ chứ?”

Long văn Tử Điện trên người bắt đầu di chuyển, Lâm Nhất khó khăn sải bước, nhẹ nhàng bước đi từng bước một. Có điều cứ mỗi bước chân đạp xuống đất đều nặng tựa núi đè, lối đi lại cứ rung chuyển lắc lư, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ vậy.

Đến khi đi được một nửa, toàn bộ lối đi bắt đầu nứt toạc ra, ầm ầm sụp đổ.

Lâm Nhất nhìn xuống dưới chân khẽ biến sắc, những khe nứt trên mặt đất đã lan ra quá nhanh, hoàn toàn không để cho bất kỳ ai có đủ thời gian để suy tính.

Thất Huyền Bộ, Kim Ô tung cánh!

Advertisement

Lâm Nhất giang rộng hai cánh tay, kim quang trên người chợt lóe, tốc độ tăng vọt như cắt. Giờ phút này trong lòng hắn đã rõ, cũng đã hiểu đại khái về con đường này, thử thách ở đây là dùng tốc độ cùng luyện thể.

Cuối lối ra là một cánh cổng bằng đồng khổng lồ.

"Toái!"

Advertisement

Lâm Nhất không suy nghĩ nhiều liền bay vọt lên, ngay lúc hắn nắm chặt năm ngón tay lại, liền đấm ra một quyền.

Lâm Nhất không ngừng tiến đến gần cánh cổng khổng lồ bằng đồng, thần sắc càng ác liệt hơn, có lẽ hắn biết mình sẽ phải đối mặt với những gì khi cánh cửa được mở ra.

Vừa gặp đã bắt đầu chân chính đánh giết, cuộc tranh đấu với anh tài ngoại vực nghĩa là người thua sẽ bị loại, người thắng mới có thể tiếp tục đi tiếp.

Tổng cộng có ba cửa ải, đây chắc là cửa thứ nhất.

"Tới thì tới thôi!"

Số người được bước vào con đường thông thiên, Lâm Nhất ta phải là người đưa ra quyết định!

Oành!

Hàn mang trong mắt Lâm Nhất dao động, hắn nắm chặt năm ngón tay, hung hăng đánh vào cửa đồng khổng lồ. Một tiếng nổ tung vang trời, cả cửa đồng khổng lồ đều bị đánh vỡ thành vô số mảnh vụn.

Trong những mảnh vụn rơi vãi chợt có một cái có hình chìa khóa, Lâm Nhất tiện tay cầm lên, thân hình chợt lóe vọt thẳng vào trong.

Phía sau cánh cửa đồng khổng lồ là một đại điện vô cùng rộng lớn, bên trong có ba bóng người đang hỗn chiến kịch liệt.

Mỗi một bóng người đều bùng nổ khí tức cực kỳ kinh người, lúc giao thủ không ngừng vang lên những dư âm đinh tai nhức óc.

Vù!

Nhưng ngay lúc Lâm Nhất bước vào, ba người đang giao thủ kịch liệt, mỗi người đều nhanh chóng lùi về sau. Đảo mắt qua, ánh mắt cùng lúc rơi vào trên người Lâm Nhất, đáy mắt mỗi người đều lộ ra hàn ý lạnh như băng.

Bầu không khí có vẻ không đúng lắm.

Lâm Nhất nhìn về phía ba người cùng lúc thu tay lại, những người này dường như cũng đã nhận ra hắn.

Đỉnh núi Huyền Hoàng, trong trận pháp có tám luồng linh hỏa đang thiêu đốt, cảnh tượng Lâm Nhất nổ nát cánh cửa lớn bằng đồng thau vừa vặn xuất hiện phía trên màn sáng.

“Tên nhóc Nam Vực này hình như gặp phải rắc rối!”

Một vị trưởng lão của Tây Sơn Vực có tên là Xương Hải ngước nhìn màn sáng và nở nụ cười vui vẻ.

“Có vẻ như rắc rối không nhỏ, hình như ba người kia đã từng nghe qua danh tiếng của hắn nên đồng loạt dừng tay, chắc là có ý định liên thủ rồi!”

“Dù sao thì hắn cũng nắm giữ kiếm ý Thông Linh, ai dám xem nhẹ chứ?”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Long văn Tử Điện trên người bắt đầu di chuyển, Lâm Nhất khó khăn sải bước, nhẹ nhàng bước đi từng bước một. Có điều cứ mỗi bước chân đạp xuống đất đều nặng tựa núi đè, lối đi lại cứ rung chuyển lắc lư, giống như lúc nào cũng có thể sụp đổ vậy.Đến khi đi được một nửa, toàn bộ lối đi bắt đầu nứt toạc ra, ầm ầm sụp đổ.Lâm Nhất nhìn xuống dưới chân khẽ biến sắc, những khe nứt trên mặt đất đã lan ra quá nhanh, hoàn toàn không để cho bất kỳ ai có đủ thời gian để suy tính.Thất Huyền Bộ, Kim Ô tung cánh!AdvertisementLâm Nhất giang rộng hai cánh tay, kim quang trên người chợt lóe, tốc độ tăng vọt như cắt. Giờ phút này trong lòng hắn đã rõ, cũng đã hiểu đại khái về con đường này, thử thách ở đây là dùng tốc độ cùng luyện thể.Cuối lối ra là một cánh cổng bằng đồng khổng lồ."Toái!"AdvertisementLâm Nhất không suy nghĩ nhiều liền bay vọt lên, ngay lúc hắn nắm chặt năm ngón tay lại, liền đấm ra một quyền.Lâm Nhất không ngừng tiến đến gần cánh cổng khổng lồ bằng đồng, thần sắc càng ác liệt hơn, có lẽ hắn biết mình sẽ phải đối mặt với những gì khi cánh cửa được mở ra.Vừa gặp đã bắt đầu chân chính đánh giết, cuộc tranh đấu với anh tài ngoại vực nghĩa là người thua sẽ bị loại, người thắng mới có thể tiếp tục đi tiếp.Tổng cộng có ba cửa ải, đây chắc là cửa thứ nhất."Tới thì tới thôi!"Số người được bước vào con đường thông thiên, Lâm Nhất ta phải là người đưa ra quyết định!Oành!Hàn mang trong mắt Lâm Nhất dao động, hắn nắm chặt năm ngón tay, hung hăng đánh vào cửa đồng khổng lồ. Một tiếng nổ tung vang trời, cả cửa đồng khổng lồ đều bị đánh vỡ thành vô số mảnh vụn.Trong những mảnh vụn rơi vãi chợt có một cái có hình chìa khóa, Lâm Nhất tiện tay cầm lên, thân hình chợt lóe vọt thẳng vào trong.Phía sau cánh cửa đồng khổng lồ là một đại điện vô cùng rộng lớn, bên trong có ba bóng người đang hỗn chiến kịch liệt.Mỗi một bóng người đều bùng nổ khí tức cực kỳ kinh người, lúc giao thủ không ngừng vang lên những dư âm đinh tai nhức óc.Vù!Nhưng ngay lúc Lâm Nhất bước vào, ba người đang giao thủ kịch liệt, mỗi người đều nhanh chóng lùi về sau. Đảo mắt qua, ánh mắt cùng lúc rơi vào trên người Lâm Nhất, đáy mắt mỗi người đều lộ ra hàn ý lạnh như băng.Bầu không khí có vẻ không đúng lắm.Lâm Nhất nhìn về phía ba người cùng lúc thu tay lại, những người này dường như cũng đã nhận ra hắn.Đỉnh núi Huyền Hoàng, trong trận pháp có tám luồng linh hỏa đang thiêu đốt, cảnh tượng Lâm Nhất nổ nát cánh cửa lớn bằng đồng thau vừa vặn xuất hiện phía trên màn sáng.“Tên nhóc Nam Vực này hình như gặp phải rắc rối!”Một vị trưởng lão của Tây Sơn Vực có tên là Xương Hải ngước nhìn màn sáng và nở nụ cười vui vẻ.“Có vẻ như rắc rối không nhỏ, hình như ba người kia đã từng nghe qua danh tiếng của hắn nên đồng loạt dừng tay, chắc là có ý định liên thủ rồi!”“Dù sao thì hắn cũng nắm giữ kiếm ý Thông Linh, ai dám xem nhẹ chứ?”

Chương 3009: Bầu không khí có vẻ không đúng lắm.