Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3032: Thanh Tiêu Lôi Động!”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Một lần bẻ gãy ba nhánh cây phóng đi đã là giới hạn mà Lâm Nhất có thể làm được. Nếu muốn bẻ gãy nhiều nhánh hơn thì sẽ lỡ mất thời cơ, không ngờ đối phương lại tránh được trong tình huống nhanh như vậy.Vậy cứ thêm một nhát kiếm nữa là được!Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng bừng lên, ngón cái tay trái lại đè lên ngón giữa, chân nguyên cuồn cuộn như dòng sông chảy vào trong đó. Giờ phút này, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, người Lâm Nhất phát ra kiếm quang hai màu xanh tím. Trong nháy mắt cuồng phong nổi lên, sấm chớp đùng đùng, chân nguyên mênh mông tràn ngập khắp cơ thể.Hoa Tử Diên như sao trời ở vùng Tử Phủ trong cơ thể hiện ra, những cánh hoa xếp thành bức màn ánh sáng lộng lẫy sau lưng Lâm Nhất.Trên đầu ngón tay Lâm Nhất có một tia kiếm quang sáng chói như nắng ban trưa, kiếm quang này chiếu rọi làm khuôn mặt anh tuấn của hắn trở nên nổi bật.AdvertisementNhất niệm sinh, trăm hoa đua nở!Rầm rầm!Kiếm quang không thể miêu tả bằng lời lập tức bắn ra cực kì khủng khiếp, chùm kiếm quang to hơn cả trụ đá xuyên thủng hư không, chớp mắt đã đuổi theo kịp Diêm Ma trên không trung.AdvertisementPhụt!Diêm Ma hộc ra một búng máu, rơi xuống mái vòm, minh châu trên mái vòm vỡ vụn rồi rơi xuống như sao.Răng rắc!Bức màn sáng trong trận truyền tống trên đỉnh núi Huyền Hoàng đồng thời sụp đổ, mọi người khiếp sợ, lần này không thể nhìn thấy rõ tình hình trong cung điện nữa.“Đây...”“Kiếm quang này thật đáng sợ. Quái vật, đúng là một con quái vật”.“Có khi nào Diêm Ma sẽ chết không?”“Chắc là không, nếu thật sự không đủ thực lực, khi bị kiếm quang đánh trúng thì hắn ta đã chia năm xẻ bảy chứ không phải va vào mái vòm”.“Đúng vậy, có thể làm vỡ mái vòm chứng tỏ hộ thể của hắn ta vẫn chưa bị huỷ hoàn toàn. Lâm Nhất có nhiều át chủ bài thật đấy, không biết hắn tu luyện kiếm quyết gì, chỉ mới để lộ kiếm quang đã có thể khiến ý chí giết chóc không thể đến gần”.Mọi người xì xào, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, họ đều rất tò mò kết quả của trận chiến này sẽ như thế nào.Bịch!Trong mật cảnh Mê Cung, Diêm Ma ngã xuống, sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Lâm Nhất chỉ nhẹ nhàng búng tay đã khiến hắn ta không chịu nổi, suýt chút nữa bị thương, đây là kết quả mà hắn ta không ngờ tới.“Lâm Nhất, ngươi đã thành công chọc giận ta!”Sắc mặt Diêm Ma u ám đến đáng sợ, huyết diễm trong mắt hắn ta gần như muốn bùng nổ, máu không ngừng chảy ra từ vành mắt. Khi máu chảy ra, khí tức của Diêm Ma tăng vọt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cơ thể trở nên khô đét một cách kì dị, sự sống lập tức xói mòn gần hết.Một lượng lớn máu chảy ra tạo thành một vũng máu dưới chân hắn ta.Tiêu hao cực hạn?“Chết đi!”Với khuôn mặt dữ tợn, người gầy như củi khô, Diêm Ma hét lớn lên: “Huyết Diễm Trùng Mâu, Yên Diệt Chi Quang!”Trong cung điện lập tức chiếu rọi vô số huyết quang, những tia huyết quang điên cuồng rơi xuống như mưa. Diêm Ma bay lên không trung, năm ngón tay xoè ra rồi chưởng về phía trước. Rầm rầm, một bàn tay máu chậm rãi xuất hiện trong không trung, cùng với sự xuất hiện của nó là sự sống của tất cả mọi thứ đều như bị phá huỷ.Linh văn kì dị phủ kín trên bàn tay máu lập loè tạo ra dao động đáng sợ, bàn tay máu này cực kì kinh khủng.“Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ tư, Diệp Lạc Mãn Thiên!”Lâm Nhất hít sâu một hơi, đôi mắt của hắn vẫn bình tĩnh trước sự nguy hiểm này. Thanh Tiêu Kiếm Quyết thôi động đến cực hạn, Thanh Tiêu kiếm kình liên tục dung hoà vào tay, điên cuồng rót vào trong kiếm Táng Hoa.Rắc rắc!
Một lần bẻ gãy ba nhánh cây phóng đi đã là giới hạn mà Lâm Nhất có thể làm được. Nếu muốn bẻ gãy nhiều nhánh hơn thì sẽ lỡ mất thời cơ, không ngờ đối phương lại tránh được trong tình huống nhanh như vậy.
Vậy cứ thêm một nhát kiếm nữa là được!
Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng bừng lên, ngón cái tay trái lại đè lên ngón giữa, chân nguyên cuồn cuộn như dòng sông chảy vào trong đó. Giờ phút này, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, người Lâm Nhất phát ra kiếm quang hai màu xanh tím. Trong nháy mắt cuồng phong nổi lên, sấm chớp đùng đùng, chân nguyên mênh mông tràn ngập khắp cơ thể.
Hoa Tử Diên như sao trời ở vùng Tử Phủ trong cơ thể hiện ra, những cánh hoa xếp thành bức màn ánh sáng lộng lẫy sau lưng Lâm Nhất.
Trên đầu ngón tay Lâm Nhất có một tia kiếm quang sáng chói như nắng ban trưa, kiếm quang này chiếu rọi làm khuôn mặt anh tuấn của hắn trở nên nổi bật.
Advertisement
Nhất niệm sinh, trăm hoa đua nở!
Rầm rầm!
Kiếm quang không thể miêu tả bằng lời lập tức bắn ra cực kì khủng khiếp, chùm kiếm quang to hơn cả trụ đá xuyên thủng hư không, chớp mắt đã đuổi theo kịp Diêm Ma trên không trung.
Advertisement
Phụt!
Diêm Ma hộc ra một búng máu, rơi xuống mái vòm, minh châu trên mái vòm vỡ vụn rồi rơi xuống như sao.
Răng rắc!
Bức màn sáng trong trận truyền tống trên đỉnh núi Huyền Hoàng đồng thời sụp đổ, mọi người khiếp sợ, lần này không thể nhìn thấy rõ tình hình trong cung điện nữa.
“Đây...”
“Kiếm quang này thật đáng sợ. Quái vật, đúng là một con quái vật”.
“Có khi nào Diêm Ma sẽ chết không?”
“Chắc là không, nếu thật sự không đủ thực lực, khi bị kiếm quang đánh trúng thì hắn ta đã chia năm xẻ bảy chứ không phải va vào mái vòm”.
“Đúng vậy, có thể làm vỡ mái vòm chứng tỏ hộ thể của hắn ta vẫn chưa bị huỷ hoàn toàn. Lâm Nhất có nhiều át chủ bài thật đấy, không biết hắn tu luyện kiếm quyết gì, chỉ mới để lộ kiếm quang đã có thể khiến ý chí giết chóc không thể đến gần”.
Mọi người xì xào, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, họ đều rất tò mò kết quả của trận chiến này sẽ như thế nào.
Bịch!
Trong mật cảnh Mê Cung, Diêm Ma ngã xuống, sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Lâm Nhất chỉ nhẹ nhàng búng tay đã khiến hắn ta không chịu nổi, suýt chút nữa bị thương, đây là kết quả mà hắn ta không ngờ tới.
“Lâm Nhất, ngươi đã thành công chọc giận ta!”
Sắc mặt Diêm Ma u ám đến đáng sợ, huyết diễm trong mắt hắn ta gần như muốn bùng nổ, máu không ngừng chảy ra từ vành mắt. Khi máu chảy ra, khí tức của Diêm Ma tăng vọt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cơ thể trở nên khô đét một cách kì dị, sự sống lập tức xói mòn gần hết.
Một lượng lớn máu chảy ra tạo thành một vũng máu dưới chân hắn ta.
Tiêu hao cực hạn?
“Chết đi!”
Với khuôn mặt dữ tợn, người gầy như củi khô, Diêm Ma hét lớn lên: “Huyết Diễm Trùng Mâu, Yên Diệt Chi Quang!”
Trong cung điện lập tức chiếu rọi vô số huyết quang, những tia huyết quang điên cuồng rơi xuống như mưa. Diêm Ma bay lên không trung, năm ngón tay xoè ra rồi chưởng về phía trước. Rầm rầm, một bàn tay máu chậm rãi xuất hiện trong không trung, cùng với sự xuất hiện của nó là sự sống của tất cả mọi thứ đều như bị phá huỷ.
Linh văn kì dị phủ kín trên bàn tay máu lập loè tạo ra dao động đáng sợ, bàn tay máu này cực kì kinh khủng.
“Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ tư, Diệp Lạc Mãn Thiên!”
Lâm Nhất hít sâu một hơi, đôi mắt của hắn vẫn bình tĩnh trước sự nguy hiểm này. Thanh Tiêu Kiếm Quyết thôi động đến cực hạn, Thanh Tiêu kiếm kình liên tục dung hoà vào tay, điên cuồng rót vào trong kiếm Táng Hoa.
Rắc rắc!
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Một lần bẻ gãy ba nhánh cây phóng đi đã là giới hạn mà Lâm Nhất có thể làm được. Nếu muốn bẻ gãy nhiều nhánh hơn thì sẽ lỡ mất thời cơ, không ngờ đối phương lại tránh được trong tình huống nhanh như vậy.Vậy cứ thêm một nhát kiếm nữa là được!Trong mắt Lâm Nhất có ánh sáng bừng lên, ngón cái tay trái lại đè lên ngón giữa, chân nguyên cuồn cuộn như dòng sông chảy vào trong đó. Giờ phút này, Tử Diên Kiếm Quyết và Thanh Tiêu Kiếm Quyết đồng thời thôi động, người Lâm Nhất phát ra kiếm quang hai màu xanh tím. Trong nháy mắt cuồng phong nổi lên, sấm chớp đùng đùng, chân nguyên mênh mông tràn ngập khắp cơ thể.Hoa Tử Diên như sao trời ở vùng Tử Phủ trong cơ thể hiện ra, những cánh hoa xếp thành bức màn ánh sáng lộng lẫy sau lưng Lâm Nhất.Trên đầu ngón tay Lâm Nhất có một tia kiếm quang sáng chói như nắng ban trưa, kiếm quang này chiếu rọi làm khuôn mặt anh tuấn của hắn trở nên nổi bật.AdvertisementNhất niệm sinh, trăm hoa đua nở!Rầm rầm!Kiếm quang không thể miêu tả bằng lời lập tức bắn ra cực kì khủng khiếp, chùm kiếm quang to hơn cả trụ đá xuyên thủng hư không, chớp mắt đã đuổi theo kịp Diêm Ma trên không trung.AdvertisementPhụt!Diêm Ma hộc ra một búng máu, rơi xuống mái vòm, minh châu trên mái vòm vỡ vụn rồi rơi xuống như sao.Răng rắc!Bức màn sáng trong trận truyền tống trên đỉnh núi Huyền Hoàng đồng thời sụp đổ, mọi người khiếp sợ, lần này không thể nhìn thấy rõ tình hình trong cung điện nữa.“Đây...”“Kiếm quang này thật đáng sợ. Quái vật, đúng là một con quái vật”.“Có khi nào Diêm Ma sẽ chết không?”“Chắc là không, nếu thật sự không đủ thực lực, khi bị kiếm quang đánh trúng thì hắn ta đã chia năm xẻ bảy chứ không phải va vào mái vòm”.“Đúng vậy, có thể làm vỡ mái vòm chứng tỏ hộ thể của hắn ta vẫn chưa bị huỷ hoàn toàn. Lâm Nhất có nhiều át chủ bài thật đấy, không biết hắn tu luyện kiếm quyết gì, chỉ mới để lộ kiếm quang đã có thể khiến ý chí giết chóc không thể đến gần”.Mọi người xì xào, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, họ đều rất tò mò kết quả của trận chiến này sẽ như thế nào.Bịch!Trong mật cảnh Mê Cung, Diêm Ma ngã xuống, sắc mặt trở nên cực kì khó coi. Lâm Nhất chỉ nhẹ nhàng búng tay đã khiến hắn ta không chịu nổi, suýt chút nữa bị thương, đây là kết quả mà hắn ta không ngờ tới.“Lâm Nhất, ngươi đã thành công chọc giận ta!”Sắc mặt Diêm Ma u ám đến đáng sợ, huyết diễm trong mắt hắn ta gần như muốn bùng nổ, máu không ngừng chảy ra từ vành mắt. Khi máu chảy ra, khí tức của Diêm Ma tăng vọt với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, cơ thể trở nên khô đét một cách kì dị, sự sống lập tức xói mòn gần hết.Một lượng lớn máu chảy ra tạo thành một vũng máu dưới chân hắn ta.Tiêu hao cực hạn?“Chết đi!”Với khuôn mặt dữ tợn, người gầy như củi khô, Diêm Ma hét lớn lên: “Huyết Diễm Trùng Mâu, Yên Diệt Chi Quang!”Trong cung điện lập tức chiếu rọi vô số huyết quang, những tia huyết quang điên cuồng rơi xuống như mưa. Diêm Ma bay lên không trung, năm ngón tay xoè ra rồi chưởng về phía trước. Rầm rầm, một bàn tay máu chậm rãi xuất hiện trong không trung, cùng với sự xuất hiện của nó là sự sống của tất cả mọi thứ đều như bị phá huỷ.Linh văn kì dị phủ kín trên bàn tay máu lập loè tạo ra dao động đáng sợ, bàn tay máu này cực kì kinh khủng.“Thanh Tiêu Thập Tam Kiếm, kiếm thứ tư, Diệp Lạc Mãn Thiên!”Lâm Nhất hít sâu một hơi, đôi mắt của hắn vẫn bình tĩnh trước sự nguy hiểm này. Thanh Tiêu Kiếm Quyết thôi động đến cực hạn, Thanh Tiêu kiếm kình liên tục dung hoà vào tay, điên cuồng rót vào trong kiếm Táng Hoa.Rắc rắc!