Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3062: Đó là sát ý của Đường Nham!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta cảm thấy dù Lâm Nhất có may mắn thắng được Đường Nham thì cũng sẽ bị thương nặng, đến lúc đó muốn giết hắn dễ như trở bàn tay. Nếu bất cẩn một chút nhất định sẽ chết trong tay Đường Nham, dù thế nào cũng chỉ có một từ “chết”.Phương Thiếu Vũ và Triệu Thần ở bên cạnh cũng sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nhất, dù biết hắn từng giết liên tiếp hai người trong khảo hạch tuyển chọn, nhưng không thể ngờ được đến con đường thông thiên hắn vẫn kiêu ngạo như vậy.Chỉ có Chúc Thanh Sơn cảm thấy hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào.AdvertisementLâm Nhất!Hắn vẫn là Lâm Nhất như trước, ngông cuồng chưa đổi, vẫn sắc bén như cũ!AdvertisementĐường Nham của Hoả Vân giới, lại đây cho ta!Lời Lâm Nhất nói làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được sự sắc bén và ngông cuồng của hắn, không ai nghĩ hắn sẽ thắng, mọi ánh mắt đổ dồn vào hắn đều như đang nhìn một người chết.Không phải chưa từng có ai khiêu chiến Đường Nham, nhưng kết cục của họ chỉ có một, tất cả đều chết thảm!Tình trạng chết thê thảm đến mức không toàn thây, trở thành một hạt bụi trong con đường thông thiên này.Ở trong mắt họ, Hỏa Vân Phần Thiên Thủ là một sự tồn tại gần như không thể thắng, in sâu vào trong lòng mọi người một bóng ma không thể xoá nhoà.Phương Thiếu Vũ định thần lại từ trong sự kinh ngạc, lo sợ bảo Lâm Nhất: “Lâm Nhất, đừng... đừng kích động, việc gì cần nhịn thì nên nhịn”.Lâm Nhất bình tĩnh đáp: “Phương Thiếu Vũ, ngươi còn ngây thơ thật đấy, sớm muộn gì cũng phải đánh thì cần gì phải sợ. Hơn nữa, nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”“Hay cho câu nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”Đường Nham đứng trên đài cao nở một nụ cười cực kì lạnh lẽo, rõ ràng nắng đang rất gắt nhưng mọi người lại cảm thấy lạnh run như rơi vào hầm băng.Sát ý!Đó là sát ý của Đường Nham!Các võ giả của giới vực khác trên quảng trường khiếp sợ, bất giác lùi về sau vài bước.Đường Nham vừa nói, đôi mắt lạnh băng vừa nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất như một con rắn độc, trong ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn và hung ác: “Tiểu tử, ta quản lí toà thành giáp biên giới này gần một tháng, trong một tháng này đã có mười tám người lần lượt khiêu khích ta, tất cả đều bị ta đốt thành tro”.Ầm!

Hắn ta cảm thấy dù Lâm Nhất có may mắn thắng được Đường Nham thì cũng sẽ bị thương nặng, đến lúc đó muốn giết hắn dễ như trở bàn tay. Nếu bất cẩn một chút nhất định sẽ chết trong tay Đường Nham, dù thế nào cũng chỉ có một từ “chết”.

Phương Thiếu Vũ và Triệu Thần ở bên cạnh cũng sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nhất, dù biết hắn từng giết liên tiếp hai người trong khảo hạch tuyển chọn, nhưng không thể ngờ được đến con đường thông thiên hắn vẫn kiêu ngạo như vậy.

Chỉ có Chúc Thanh Sơn cảm thấy hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào.

Advertisement

Lâm Nhất!

Hắn vẫn là Lâm Nhất như trước, ngông cuồng chưa đổi, vẫn sắc bén như cũ!

Advertisement

Đường Nham của Hoả Vân giới, lại đây cho ta!

Lời Lâm Nhất nói làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được sự sắc bén và ngông cuồng của hắn, không ai nghĩ hắn sẽ thắng, mọi ánh mắt đổ dồn vào hắn đều như đang nhìn một người chết.

Không phải chưa từng có ai khiêu chiến Đường Nham, nhưng kết cục của họ chỉ có một, tất cả đều chết thảm!

Tình trạng chết thê thảm đến mức không toàn thây, trở thành một hạt bụi trong con đường thông thiên này.

Ở trong mắt họ, Hỏa Vân Phần Thiên Thủ là một sự tồn tại gần như không thể thắng, in sâu vào trong lòng mọi người một bóng ma không thể xoá nhoà.

Phương Thiếu Vũ định thần lại từ trong sự kinh ngạc, lo sợ bảo Lâm Nhất: “Lâm Nhất, đừng... đừng kích động, việc gì cần nhịn thì nên nhịn”.

Lâm Nhất bình tĩnh đáp: “Phương Thiếu Vũ, ngươi còn ngây thơ thật đấy, sớm muộn gì cũng phải đánh thì cần gì phải sợ. Hơn nữa, nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”

“Hay cho câu nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”

Đường Nham đứng trên đài cao nở một nụ cười cực kì lạnh lẽo, rõ ràng nắng đang rất gắt nhưng mọi người lại cảm thấy lạnh run như rơi vào hầm băng.

Sát ý!

Đó là sát ý của Đường Nham!

Các võ giả của giới vực khác trên quảng trường khiếp sợ, bất giác lùi về sau vài bước.

Đường Nham vừa nói, đôi mắt lạnh băng vừa nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất như một con rắn độc, trong ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn và hung ác: “Tiểu tử, ta quản lí toà thành giáp biên giới này gần một tháng, trong một tháng này đã có mười tám người lần lượt khiêu khích ta, tất cả đều bị ta đốt thành tro”.

Ầm!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn ta cảm thấy dù Lâm Nhất có may mắn thắng được Đường Nham thì cũng sẽ bị thương nặng, đến lúc đó muốn giết hắn dễ như trở bàn tay. Nếu bất cẩn một chút nhất định sẽ chết trong tay Đường Nham, dù thế nào cũng chỉ có một từ “chết”.Phương Thiếu Vũ và Triệu Thần ở bên cạnh cũng sững sờ, kinh ngạc nhìn về phía Lâm Nhất, dù biết hắn từng giết liên tiếp hai người trong khảo hạch tuyển chọn, nhưng không thể ngờ được đến con đường thông thiên hắn vẫn kiêu ngạo như vậy.Chỉ có Chúc Thanh Sơn cảm thấy hưng phấn, nhiệt huyết sôi trào.AdvertisementLâm Nhất!Hắn vẫn là Lâm Nhất như trước, ngông cuồng chưa đổi, vẫn sắc bén như cũ!AdvertisementĐường Nham của Hoả Vân giới, lại đây cho ta!Lời Lâm Nhất nói làm cho tất cả mọi người đều cảm nhận được sự sắc bén và ngông cuồng của hắn, không ai nghĩ hắn sẽ thắng, mọi ánh mắt đổ dồn vào hắn đều như đang nhìn một người chết.Không phải chưa từng có ai khiêu chiến Đường Nham, nhưng kết cục của họ chỉ có một, tất cả đều chết thảm!Tình trạng chết thê thảm đến mức không toàn thây, trở thành một hạt bụi trong con đường thông thiên này.Ở trong mắt họ, Hỏa Vân Phần Thiên Thủ là một sự tồn tại gần như không thể thắng, in sâu vào trong lòng mọi người một bóng ma không thể xoá nhoà.Phương Thiếu Vũ định thần lại từ trong sự kinh ngạc, lo sợ bảo Lâm Nhất: “Lâm Nhất, đừng... đừng kích động, việc gì cần nhịn thì nên nhịn”.Lâm Nhất bình tĩnh đáp: “Phương Thiếu Vũ, ngươi còn ngây thơ thật đấy, sớm muộn gì cũng phải đánh thì cần gì phải sợ. Hơn nữa, nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”“Hay cho câu nếu không thể nhịn thì không cần nhịn!”Đường Nham đứng trên đài cao nở một nụ cười cực kì lạnh lẽo, rõ ràng nắng đang rất gắt nhưng mọi người lại cảm thấy lạnh run như rơi vào hầm băng.Sát ý!Đó là sát ý của Đường Nham!Các võ giả của giới vực khác trên quảng trường khiếp sợ, bất giác lùi về sau vài bước.Đường Nham vừa nói, đôi mắt lạnh băng vừa nhìn chằm chằm vào Lâm Nhất như một con rắn độc, trong ánh mắt tràn đầy tàn nhẫn và hung ác: “Tiểu tử, ta quản lí toà thành giáp biên giới này gần một tháng, trong một tháng này đã có mười tám người lần lượt khiêu khích ta, tất cả đều bị ta đốt thành tro”.Ầm!

Chương 3062: Đó là sát ý của Đường Nham!