Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3086: “Kiếm của ta vẫn chưa đủ nhanh”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Chờ Táng Hoa quay trở về bao kiếm, lốc xoáy mới dần tan đi, đảo mắt nhìn lại, trước mặt Lâm Nhất đã xuất hiện cái hố thật lớn.Trông cái hố như vết tích của thiên thạch rơi xuống để lại, rất khó tưởng tượng khu vực trung tâm đó còn nguy hiểm đến mức nào.Lâm Nhất hít một hơi thật sâu, suy nghĩ lại xem đối phương đã lừa gạt mình thế nào.AdvertisementĐối phương vẫn chưa thật sự bị Kiếm Phá Sơn Hà đánh trúng, khi một kiếm dung hợp chín loại dị tượng kia chuẩn bị rơi xuống, thì chân thân đã bỏ lại bức tượng Ma này để tạo thành phân thân giả. Thế nhưng làm việc đó có mức độ khó cũng như nguy hiểm rất lớn, chỉ cần chân thân bị chém trúng một vị trí nhỏ thôi, cũng sẽ vạn kiếp bất phục.Nhưng bí bảo tượng Ma này có gì đó kỳ lạ, e là nó ẩn chưa rất nhiều máu huyết cũng như hồn phách của Vũ Hạo Thiên.AdvertisementTượng Ma nổ tung thế này, bản thể cũng sẽ bị thương rất nặng, trong khoảng thời gian ngắn rất khó hồi phục.Nhưng có thể thấy đó không phải là kết quả Lâm Nhất muốn, đánh bị thương lại không chết, sớm muộn gì cũng sẽ thành họa lớn.“Kiếm của ta vẫn chưa đủ nhanh”.Lâm Nhất khẽ thở dài, nếu kiếm có thể nhanh hơn một chút, Vũ Hạo Thiên chắc chắn phải chết.Nhưng trên đời không có chữ nếu, Lâm Nhất cũng không phải hạng người rộng lượng quyết đoán, trong mắt anh ta hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lần sau gặp lại còn muốn nghiền nát ta?Vũ Hạo Thiên, chờ xem!“Về trước đã”.Tia sáng lạnh trong mắt Lâm Nhất chợt tắt, bình ổn tất cả mọi cảm xúc trong lòng.VSau một nén nhang, Lâm Nhất lặng lẽ không một tiếng động trở về tới quảng trường chất đầy đan Tinh Nguyên. Ba người Phương Thiếu Vũ nhìn thấy Lâm Nhất bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm, ai cũng lộ vẻ vui mừng.Lâm Nhất có chút đăm chiêu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, ngựa Huyết Long trong hình thái Long Kình, Long Miêu đang đứng trước đống đan Tinh Nguyên, khí huyết dồi dào trong người bắt đầu khởi động.Trước mặt nó là một vài người đã ngã xuống, không có gì bất ngờ, tất cả đều chết ngất đi.“Sao lại thế này?”Lâm Nhất nhíu mày hỏi.Phương Thiếu Vũ còn chưa trả lời thì có một người đã đi tới, cười nói: “Lâm công tử về đúng lúc lắm, ta chỉ đến lấy đi đan Tinh Nguyên thuộc về mình, nhưng hình như yêu sủng của ngươi không chịu nói lý lẽ, đánh vài người của bọn ta bị thương, con súc sinh đó hung hăng lắm, ngươi nên dạy dỗ nó lại đi”.

Chờ Táng Hoa quay trở về bao kiếm, lốc xoáy mới dần tan đi, đảo mắt nhìn lại, trước mặt Lâm Nhất đã xuất hiện cái hố thật lớn.

Trông cái hố như vết tích của thiên thạch rơi xuống để lại, rất khó tưởng tượng khu vực trung tâm đó còn nguy hiểm đến mức nào.

Lâm Nhất hít một hơi thật sâu, suy nghĩ lại xem đối phương đã lừa gạt mình thế nào.

Advertisement

Đối phương vẫn chưa thật sự bị Kiếm Phá Sơn Hà đánh trúng, khi một kiếm dung hợp chín loại dị tượng kia chuẩn bị rơi xuống, thì chân thân đã bỏ lại bức tượng Ma này để tạo thành phân thân giả. Thế nhưng làm việc đó có mức độ khó cũng như nguy hiểm rất lớn, chỉ cần chân thân bị chém trúng một vị trí nhỏ thôi, cũng sẽ vạn kiếp bất phục.

Nhưng bí bảo tượng Ma này có gì đó kỳ lạ, e là nó ẩn chưa rất nhiều máu huyết cũng như hồn phách của Vũ Hạo Thiên.

Advertisement

Tượng Ma nổ tung thế này, bản thể cũng sẽ bị thương rất nặng, trong khoảng thời gian ngắn rất khó hồi phục.

Nhưng có thể thấy đó không phải là kết quả Lâm Nhất muốn, đánh bị thương lại không chết, sớm muộn gì cũng sẽ thành họa lớn.

“Kiếm của ta vẫn chưa đủ nhanh”.

Lâm Nhất khẽ thở dài, nếu kiếm có thể nhanh hơn một chút, Vũ Hạo Thiên chắc chắn phải chết.

Nhưng trên đời không có chữ nếu, Lâm Nhất cũng không phải hạng người rộng lượng quyết đoán, trong mắt anh ta hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lần sau gặp lại còn muốn nghiền nát ta?

Vũ Hạo Thiên, chờ xem!

“Về trước đã”.

Tia sáng lạnh trong mắt Lâm Nhất chợt tắt, bình ổn tất cả mọi cảm xúc trong lòng.

V

Sau một nén nhang, Lâm Nhất lặng lẽ không một tiếng động trở về tới quảng trường chất đầy đan Tinh Nguyên. Ba người Phương Thiếu Vũ nhìn thấy Lâm Nhất bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm, ai cũng lộ vẻ vui mừng.

Lâm Nhất có chút đăm chiêu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, ngựa Huyết Long trong hình thái Long Kình, Long Miêu đang đứng trước đống đan Tinh Nguyên, khí huyết dồi dào trong người bắt đầu khởi động.

Trước mặt nó là một vài người đã ngã xuống, không có gì bất ngờ, tất cả đều chết ngất đi.

“Sao lại thế này?”

Lâm Nhất nhíu mày hỏi.

Phương Thiếu Vũ còn chưa trả lời thì có một người đã đi tới, cười nói: “Lâm công tử về đúng lúc lắm, ta chỉ đến lấy đi đan Tinh Nguyên thuộc về mình, nhưng hình như yêu sủng của ngươi không chịu nói lý lẽ, đánh vài người của bọn ta bị thương, con súc sinh đó hung hăng lắm, ngươi nên dạy dỗ nó lại đi”.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Chờ Táng Hoa quay trở về bao kiếm, lốc xoáy mới dần tan đi, đảo mắt nhìn lại, trước mặt Lâm Nhất đã xuất hiện cái hố thật lớn.Trông cái hố như vết tích của thiên thạch rơi xuống để lại, rất khó tưởng tượng khu vực trung tâm đó còn nguy hiểm đến mức nào.Lâm Nhất hít một hơi thật sâu, suy nghĩ lại xem đối phương đã lừa gạt mình thế nào.AdvertisementĐối phương vẫn chưa thật sự bị Kiếm Phá Sơn Hà đánh trúng, khi một kiếm dung hợp chín loại dị tượng kia chuẩn bị rơi xuống, thì chân thân đã bỏ lại bức tượng Ma này để tạo thành phân thân giả. Thế nhưng làm việc đó có mức độ khó cũng như nguy hiểm rất lớn, chỉ cần chân thân bị chém trúng một vị trí nhỏ thôi, cũng sẽ vạn kiếp bất phục.Nhưng bí bảo tượng Ma này có gì đó kỳ lạ, e là nó ẩn chưa rất nhiều máu huyết cũng như hồn phách của Vũ Hạo Thiên.AdvertisementTượng Ma nổ tung thế này, bản thể cũng sẽ bị thương rất nặng, trong khoảng thời gian ngắn rất khó hồi phục.Nhưng có thể thấy đó không phải là kết quả Lâm Nhất muốn, đánh bị thương lại không chết, sớm muộn gì cũng sẽ thành họa lớn.“Kiếm của ta vẫn chưa đủ nhanh”.Lâm Nhất khẽ thở dài, nếu kiếm có thể nhanh hơn một chút, Vũ Hạo Thiên chắc chắn phải chết.Nhưng trên đời không có chữ nếu, Lâm Nhất cũng không phải hạng người rộng lượng quyết đoán, trong mắt anh ta hiện lên tia sáng lạnh lẽo, lần sau gặp lại còn muốn nghiền nát ta?Vũ Hạo Thiên, chờ xem!“Về trước đã”.Tia sáng lạnh trong mắt Lâm Nhất chợt tắt, bình ổn tất cả mọi cảm xúc trong lòng.VSau một nén nhang, Lâm Nhất lặng lẽ không một tiếng động trở về tới quảng trường chất đầy đan Tinh Nguyên. Ba người Phương Thiếu Vũ nhìn thấy Lâm Nhất bình an trở về thì thở phào nhẹ nhõm, ai cũng lộ vẻ vui mừng.Lâm Nhất có chút đăm chiêu, cảm thấy có gì đó không đúng lắm, ngựa Huyết Long trong hình thái Long Kình, Long Miêu đang đứng trước đống đan Tinh Nguyên, khí huyết dồi dào trong người bắt đầu khởi động.Trước mặt nó là một vài người đã ngã xuống, không có gì bất ngờ, tất cả đều chết ngất đi.“Sao lại thế này?”Lâm Nhất nhíu mày hỏi.Phương Thiếu Vũ còn chưa trả lời thì có một người đã đi tới, cười nói: “Lâm công tử về đúng lúc lắm, ta chỉ đến lấy đi đan Tinh Nguyên thuộc về mình, nhưng hình như yêu sủng của ngươi không chịu nói lý lẽ, đánh vài người của bọn ta bị thương, con súc sinh đó hung hăng lắm, ngươi nên dạy dỗ nó lại đi”.

Chương 3086: “Kiếm của ta vẫn chưa đủ nhanh”.