Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3092: Đây lại mới chỉ là Nhật Diệu Chi Địa!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Phương Thiếu Vũ nhíu mày nói: “Người này cho ta cảm giác không tốt lắm, trong cơ thể hắn ta giống như có một luồng khí tức khác. Tử Nguyệt Động Thiên có lai lịch quỷ dị. Lâm Nhất, người không được có chút sơ suất nào, năm xưa Kiếm Tông từ hưng thịnh đi đến diệt vong cũng vì Tử Nguyệt Động Thiên giở trò sau lưng”.“Chuyện này ta biết”.AdvertisementLâm Nhất gật đầu, nhìn về phía Phương Thiếu Vũ, nói: “Nhưng bây giờ ngươi nên nói hết tin tức về con đường thông thiên này cho bọn ta rồi nhỉ? Ví dụ như người của những giới vực khác rõ ràng đến sớm hơn chúng ta rất nhiều, chẳng lẽ thời gian mọi người đến đây đều khác nhau?”“Quả thật khác nhau”.AdvertisementPhương Thiếu Vũ giải thích: “Cuộc tranh tài vạn giới, cái gọi là vạn giới và đại thế Côn Luân đều là hư ảo, thực tế không chỉ có vạn giới. Ngoài mười phương chiến giới ra, quy tắc thời không của các giới vực khác và Côn Luân đều khác nhau. Con đường thông thiên này cũng có quy tắc thời không đặc biệt của nó”.“Nói tóm lại, giới vực có nội tình thực lực càng mạnh thì sẽ đến đây càng sớm. Đối với các giới vực đỉnh cao mà nói thì hơn kém nhau không bao nhiêu, nhưng nếu nội tình chênh lệch quá nhiều, thời gian xuống đây sẽ chênh lệch rất lớn”.Nghe xong, mọi người mới hiểu ra.Phương Thiếu Vũ lấy bản đồ bí ẩn trong túi trữ vật ra, nói: “Khu vực mà bây giờ chúng ta đang đứng tên là Nhật Diệu Chi Địa. Nhật Diệu Chi Địa có hơn một trăm tòa Long Thành thượng cổ. Cái gọi là Long Thành chỉ thành trì cỡ lớn được thần long cự tượng bảo vệ. Long Thành ít nhất có thể chứa được mấy vạn người, Long Thành cỡ lớn thậm chí có thể chứa mười vạn người, thậm chí là mấy chục vạn người”.“Nhiều vậy sao?”Triệu Thần và Chúc Thanh Sơn đều bị lời nói của Phương Thiếu Vũ làm kinh ngạc, thực sự không ngờ cái gọi là cuộc tranh tài vạn giới lại đáng sợ như vậy.Một tòa Long Thành là có thể tụ tập mấy vạn người, thậm chí là mười vạn người, hơn nữa mỗi một người đều là nhân tài đỉnh cao trong mỗi giới vực.Đây lại mới chỉ là Nhật Diệu Chi Địa!Cuộc tranh tài mức độ này sẽ thảm khốc đến thế nào, đúng là không dám tưởng tượng.Phương Thiếu Vũ nói tiếp: “Long Thành bao phủ cứ điểm đơn sơ của chúng ta tên là thành Lôi Hỏa. Vào Long Thành, bái Long Tượng sẽ nhận được một mảnh long bài. Có được long bài, chúng ta mới xem như có chỗ đứng chính thức trong con đường thông thiên, long bài sẽ ghi lại long vận và chiến tích của chúng ta… Nếu bóp nát long bài có thể rời khỏi con đường thông thiên, trở về giới vực cũ”.Đồng nghĩa có được đường lui, nếu thất bại trong cuộc tranh tài, ít nhất còn có thể bảo toàn một mạng.Nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ, có lẽ không ai muốn bóp nát long bài.Trừ điều đó ra, cuối con đường thông thiên sẽ có một bảo kính thông thiên. Nếu long vận và chiến tích trên long bài đủ siêu phàm sẽ xuất hiện trên bảo kính đó, được các tông phái siêu cấp trong Hoang Cổ Vực đại thế bên kia chú ý đến.

Phương Thiếu Vũ nhíu mày nói: “Người này cho ta cảm giác không tốt lắm, trong cơ thể hắn ta giống như có một luồng khí tức khác. Tử Nguyệt Động Thiên có lai lịch quỷ dị. Lâm Nhất, người không được có chút sơ suất nào, năm xưa Kiếm Tông từ hưng thịnh đi đến diệt vong cũng vì Tử Nguyệt Động Thiên giở trò sau lưng”.

“Chuyện này ta biết”.

Advertisement

Lâm Nhất gật đầu, nhìn về phía Phương Thiếu Vũ, nói: “Nhưng bây giờ ngươi nên nói hết tin tức về con đường thông thiên này cho bọn ta rồi nhỉ? Ví dụ như người của những giới vực khác rõ ràng đến sớm hơn chúng ta rất nhiều, chẳng lẽ thời gian mọi người đến đây đều khác nhau?”

“Quả thật khác nhau”.

Advertisement

Phương Thiếu Vũ giải thích: “Cuộc tranh tài vạn giới, cái gọi là vạn giới và đại thế Côn Luân đều là hư ảo, thực tế không chỉ có vạn giới. Ngoài mười phương chiến giới ra, quy tắc thời không của các giới vực khác và Côn Luân đều khác nhau. Con đường thông thiên này cũng có quy tắc thời không đặc biệt của nó”.

“Nói tóm lại, giới vực có nội tình thực lực càng mạnh thì sẽ đến đây càng sớm. Đối với các giới vực đỉnh cao mà nói thì hơn kém nhau không bao nhiêu, nhưng nếu nội tình chênh lệch quá nhiều, thời gian xuống đây sẽ chênh lệch rất lớn”.

Nghe xong, mọi người mới hiểu ra.

Phương Thiếu Vũ lấy bản đồ bí ẩn trong túi trữ vật ra, nói: “Khu vực mà bây giờ chúng ta đang đứng tên là Nhật Diệu Chi Địa. Nhật Diệu Chi Địa có hơn một trăm tòa Long Thành thượng cổ. Cái gọi là Long Thành chỉ thành trì cỡ lớn được thần long cự tượng bảo vệ. Long Thành ít nhất có thể chứa được mấy vạn người, Long Thành cỡ lớn thậm chí có thể chứa mười vạn người, thậm chí là mấy chục vạn người”.

“Nhiều vậy sao?”

Triệu Thần và Chúc Thanh Sơn đều bị lời nói của Phương Thiếu Vũ làm kinh ngạc, thực sự không ngờ cái gọi là cuộc tranh tài vạn giới lại đáng sợ như vậy.

Một tòa Long Thành là có thể tụ tập mấy vạn người, thậm chí là mười vạn người, hơn nữa mỗi một người đều là nhân tài đỉnh cao trong mỗi giới vực.

Đây lại mới chỉ là Nhật Diệu Chi Địa!

Cuộc tranh tài mức độ này sẽ thảm khốc đến thế nào, đúng là không dám tưởng tượng.

Phương Thiếu Vũ nói tiếp: “Long Thành bao phủ cứ điểm đơn sơ của chúng ta tên là thành Lôi Hỏa. Vào Long Thành, bái Long Tượng sẽ nhận được một mảnh long bài. Có được long bài, chúng ta mới xem như có chỗ đứng chính thức trong con đường thông thiên, long bài sẽ ghi lại long vận và chiến tích của chúng ta… Nếu bóp nát long bài có thể rời khỏi con đường thông thiên, trở về giới vực cũ”.

Đồng nghĩa có được đường lui, nếu thất bại trong cuộc tranh tài, ít nhất còn có thể bảo toàn một mạng.

Nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ, có lẽ không ai muốn bóp nát long bài.

Trừ điều đó ra, cuối con đường thông thiên sẽ có một bảo kính thông thiên. Nếu long vận và chiến tích trên long bài đủ siêu phàm sẽ xuất hiện trên bảo kính đó, được các tông phái siêu cấp trong Hoang Cổ Vực đại thế bên kia chú ý đến.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Phương Thiếu Vũ nhíu mày nói: “Người này cho ta cảm giác không tốt lắm, trong cơ thể hắn ta giống như có một luồng khí tức khác. Tử Nguyệt Động Thiên có lai lịch quỷ dị. Lâm Nhất, người không được có chút sơ suất nào, năm xưa Kiếm Tông từ hưng thịnh đi đến diệt vong cũng vì Tử Nguyệt Động Thiên giở trò sau lưng”.“Chuyện này ta biết”.AdvertisementLâm Nhất gật đầu, nhìn về phía Phương Thiếu Vũ, nói: “Nhưng bây giờ ngươi nên nói hết tin tức về con đường thông thiên này cho bọn ta rồi nhỉ? Ví dụ như người của những giới vực khác rõ ràng đến sớm hơn chúng ta rất nhiều, chẳng lẽ thời gian mọi người đến đây đều khác nhau?”“Quả thật khác nhau”.AdvertisementPhương Thiếu Vũ giải thích: “Cuộc tranh tài vạn giới, cái gọi là vạn giới và đại thế Côn Luân đều là hư ảo, thực tế không chỉ có vạn giới. Ngoài mười phương chiến giới ra, quy tắc thời không của các giới vực khác và Côn Luân đều khác nhau. Con đường thông thiên này cũng có quy tắc thời không đặc biệt của nó”.“Nói tóm lại, giới vực có nội tình thực lực càng mạnh thì sẽ đến đây càng sớm. Đối với các giới vực đỉnh cao mà nói thì hơn kém nhau không bao nhiêu, nhưng nếu nội tình chênh lệch quá nhiều, thời gian xuống đây sẽ chênh lệch rất lớn”.Nghe xong, mọi người mới hiểu ra.Phương Thiếu Vũ lấy bản đồ bí ẩn trong túi trữ vật ra, nói: “Khu vực mà bây giờ chúng ta đang đứng tên là Nhật Diệu Chi Địa. Nhật Diệu Chi Địa có hơn một trăm tòa Long Thành thượng cổ. Cái gọi là Long Thành chỉ thành trì cỡ lớn được thần long cự tượng bảo vệ. Long Thành ít nhất có thể chứa được mấy vạn người, Long Thành cỡ lớn thậm chí có thể chứa mười vạn người, thậm chí là mấy chục vạn người”.“Nhiều vậy sao?”Triệu Thần và Chúc Thanh Sơn đều bị lời nói của Phương Thiếu Vũ làm kinh ngạc, thực sự không ngờ cái gọi là cuộc tranh tài vạn giới lại đáng sợ như vậy.Một tòa Long Thành là có thể tụ tập mấy vạn người, thậm chí là mười vạn người, hơn nữa mỗi một người đều là nhân tài đỉnh cao trong mỗi giới vực.Đây lại mới chỉ là Nhật Diệu Chi Địa!Cuộc tranh tài mức độ này sẽ thảm khốc đến thế nào, đúng là không dám tưởng tượng.Phương Thiếu Vũ nói tiếp: “Long Thành bao phủ cứ điểm đơn sơ của chúng ta tên là thành Lôi Hỏa. Vào Long Thành, bái Long Tượng sẽ nhận được một mảnh long bài. Có được long bài, chúng ta mới xem như có chỗ đứng chính thức trong con đường thông thiên, long bài sẽ ghi lại long vận và chiến tích của chúng ta… Nếu bóp nát long bài có thể rời khỏi con đường thông thiên, trở về giới vực cũ”.Đồng nghĩa có được đường lui, nếu thất bại trong cuộc tranh tài, ít nhất còn có thể bảo toàn một mạng.Nhưng nếu không phải vạn bất đắc dĩ, có lẽ không ai muốn bóp nát long bài.Trừ điều đó ra, cuối con đường thông thiên sẽ có một bảo kính thông thiên. Nếu long vận và chiến tích trên long bài đủ siêu phàm sẽ xuất hiện trên bảo kính đó, được các tông phái siêu cấp trong Hoang Cổ Vực đại thế bên kia chú ý đến.

Chương 3092: Đây lại mới chỉ là Nhật Diệu Chi Địa!