Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3137: Kiếm vẫn chưa đủ nhanh!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Phương Thiếu Vũ suy tư hồi lâu mới nói: “Hình như tên Tần Phong này đã che giấu một số thông tin quan trọng, hắn ta chưa nói cho ngươi biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra”.Lâm Nhất bình tĩnh tiếp lời: “Trước mắt chỉ có những giới vực có cao thủ Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra. Lần đầu gặp nhau, hắn ta che giấu cũng coi như bình thường, ta cũng không hoàn toàn tin tưởng vào hắn ta”.Nhật Diệu Chi Địa tập trung hàng trăm, hàng nghìn giới vực trung đẳng.Nhân vật cỡ như Phong Huyền đặt ở thành Lôi Hỏa còn tạm được, nhưng nếu ở Nhật Diệu Chi Địa thì hoàn toàn chẳng là gì cả.AdvertisementChỉ khi nào độ kiếp Thiên Phách, đạt tới Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới có thể có chỗ đứng ở Nhật Diệu Chi Địa.Nhật Diệu Chi Linh không quá cấp bách đối với Lâm Nhất, thứ mà hắn thực sự quan tâm là Lưu Quang Kim Trản, loại kỳ hoa hiếm thấy có thể giúp kiếm Táng Hoa biến thành đạo binh kia.AdvertisementNhưng Tần Phong nói cũng rất đúng, số người mơ ước Lưu Quang Kim Trản này chắc chắn sẽ nhiều không kể xiết, trong đó sẽ khó tránh được kẻ địch mạnh, có lẽ cao thủ mạnh hơn Tần Phong và Diêm Khôi cũng có thể có.Kiếm vẫn chưa đủ nhanh!Lâm Nhất nhắm mắt lại, trong mắt bắn ra tia sáng sắc lạnh.Nếu thực lực đủ mạnh thì không cần phức tạp như vậy, cứ cho một nhát kiếm là được. Nhật Diệu Chi Địa nho nhỏ còn phiền phức như thế, đợi đến Thương Long Cấm Giới đối mặt với yêu nghiệt của giới vực cao đẳng sẽ tới mức nào?Con đường thông thiên đã được định sẵn rằng vô cùng tàn khốc, đừng nói là không tiến ắt lùi, chỉ cần sự tiến bộ của ngươi chậm hơn người khác thì đã là đang lùi.Thực lực không đủ, đừng nói là gặp phải yêu nghiệt của giới vực cao đẳng, chỉ sợ gặp Vũ Hạo Thiên thôi cũng đã quá sức.Nghĩ đến Vũ Hạo Thiên, mối hoạ âm hồn không tan này, áp lực trên người Lâm Nhất lại lớn hơn rất nhiều.“Chiêu kiếm tất sát của Thanh Tiêu Kiếm Quyết không được có sai lầm, mình phải nắm giữ ý nghĩa thật sự của nó trong vòng bảy ngày này mới được”.Lâm Nhất nói thầm trong lòng.Hai ngày sau.Màn đêm buông xuống, thành Lôi Hỏa vẫn sáng choang dưới sự che chở của cự tượng thần long.Tại khu vực của Phong Sát giới, trong một ngôi nhà thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thật ra có khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Nơi đây linh khí thiên địa dồi dào, thậm chí ở sân sau còn có linh trì to vừa phải, hòn non bộ, đình đài và hành lang quanh co.Dưới nền đất ngôi nhà còn có một không gian rộng lớn hơn, nơi này không chỉ có phòng tu luyện kết hợp linh trận mà còn có sàn diễn võ rất lớn.Trong một căn phòng khói xanh lượn lờ, ánh đèn chập chờn.Lâm Nhất đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn trong linh trận, trong trận pháp chứa đầy đan Tinh Nguyên đã hấp thu sạch sẽ.Soạt!Phần còn lại của những viên đan Tinh Nguyên này đang bay múa như đom đóm, phát ra ánh sáng dìu dịu.

Phương Thiếu Vũ suy tư hồi lâu mới nói: “Hình như tên Tần Phong này đã che giấu một số thông tin quan trọng, hắn ta chưa nói cho ngươi biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra”.

Lâm Nhất bình tĩnh tiếp lời: “Trước mắt chỉ có những giới vực có cao thủ Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra. Lần đầu gặp nhau, hắn ta che giấu cũng coi như bình thường, ta cũng không hoàn toàn tin tưởng vào hắn ta”.

Nhật Diệu Chi Địa tập trung hàng trăm, hàng nghìn giới vực trung đẳng.

Nhân vật cỡ như Phong Huyền đặt ở thành Lôi Hỏa còn tạm được, nhưng nếu ở Nhật Diệu Chi Địa thì hoàn toàn chẳng là gì cả.

Advertisement

Chỉ khi nào độ kiếp Thiên Phách, đạt tới Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới có thể có chỗ đứng ở Nhật Diệu Chi Địa.

Nhật Diệu Chi Linh không quá cấp bách đối với Lâm Nhất, thứ mà hắn thực sự quan tâm là Lưu Quang Kim Trản, loại kỳ hoa hiếm thấy có thể giúp kiếm Táng Hoa biến thành đạo binh kia.

Advertisement

Nhưng Tần Phong nói cũng rất đúng, số người mơ ước Lưu Quang Kim Trản này chắc chắn sẽ nhiều không kể xiết, trong đó sẽ khó tránh được kẻ địch mạnh, có lẽ cao thủ mạnh hơn Tần Phong và Diêm Khôi cũng có thể có.

Kiếm vẫn chưa đủ nhanh!

Lâm Nhất nhắm mắt lại, trong mắt bắn ra tia sáng sắc lạnh.

Nếu thực lực đủ mạnh thì không cần phức tạp như vậy, cứ cho một nhát kiếm là được. Nhật Diệu Chi Địa nho nhỏ còn phiền phức như thế, đợi đến Thương Long Cấm Giới đối mặt với yêu nghiệt của giới vực cao đẳng sẽ tới mức nào?

Con đường thông thiên đã được định sẵn rằng vô cùng tàn khốc, đừng nói là không tiến ắt lùi, chỉ cần sự tiến bộ của ngươi chậm hơn người khác thì đã là đang lùi.

Thực lực không đủ, đừng nói là gặp phải yêu nghiệt của giới vực cao đẳng, chỉ sợ gặp Vũ Hạo Thiên thôi cũng đã quá sức.

Nghĩ đến Vũ Hạo Thiên, mối hoạ âm hồn không tan này, áp lực trên người Lâm Nhất lại lớn hơn rất nhiều.

“Chiêu kiếm tất sát của Thanh Tiêu Kiếm Quyết không được có sai lầm, mình phải nắm giữ ý nghĩa thật sự của nó trong vòng bảy ngày này mới được”.

Lâm Nhất nói thầm trong lòng.

Hai ngày sau.

Màn đêm buông xuống, thành Lôi Hỏa vẫn sáng choang dưới sự che chở của cự tượng thần long.

Tại khu vực của Phong Sát giới, trong một ngôi nhà thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thật ra có khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Nơi đây linh khí thiên địa dồi dào, thậm chí ở sân sau còn có linh trì to vừa phải, hòn non bộ, đình đài và hành lang quanh co.

Dưới nền đất ngôi nhà còn có một không gian rộng lớn hơn, nơi này không chỉ có phòng tu luyện kết hợp linh trận mà còn có sàn diễn võ rất lớn.

Trong một căn phòng khói xanh lượn lờ, ánh đèn chập chờn.

Lâm Nhất đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn trong linh trận, trong trận pháp chứa đầy đan Tinh Nguyên đã hấp thu sạch sẽ.

Soạt!

Phần còn lại của những viên đan Tinh Nguyên này đang bay múa như đom đóm, phát ra ánh sáng dìu dịu.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Phương Thiếu Vũ suy tư hồi lâu mới nói: “Hình như tên Tần Phong này đã che giấu một số thông tin quan trọng, hắn ta chưa nói cho ngươi biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra”.Lâm Nhất bình tĩnh tiếp lời: “Trước mắt chỉ có những giới vực có cao thủ Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới biết nơi Nhật Diệu Chi Linh sinh ra. Lần đầu gặp nhau, hắn ta che giấu cũng coi như bình thường, ta cũng không hoàn toàn tin tưởng vào hắn ta”.Nhật Diệu Chi Địa tập trung hàng trăm, hàng nghìn giới vực trung đẳng.Nhân vật cỡ như Phong Huyền đặt ở thành Lôi Hỏa còn tạm được, nhưng nếu ở Nhật Diệu Chi Địa thì hoàn toàn chẳng là gì cả.AdvertisementChỉ khi nào độ kiếp Thiên Phách, đạt tới Thiên Phách Nhất Trùng Thiên mới có thể có chỗ đứng ở Nhật Diệu Chi Địa.Nhật Diệu Chi Linh không quá cấp bách đối với Lâm Nhất, thứ mà hắn thực sự quan tâm là Lưu Quang Kim Trản, loại kỳ hoa hiếm thấy có thể giúp kiếm Táng Hoa biến thành đạo binh kia.AdvertisementNhưng Tần Phong nói cũng rất đúng, số người mơ ước Lưu Quang Kim Trản này chắc chắn sẽ nhiều không kể xiết, trong đó sẽ khó tránh được kẻ địch mạnh, có lẽ cao thủ mạnh hơn Tần Phong và Diêm Khôi cũng có thể có.Kiếm vẫn chưa đủ nhanh!Lâm Nhất nhắm mắt lại, trong mắt bắn ra tia sáng sắc lạnh.Nếu thực lực đủ mạnh thì không cần phức tạp như vậy, cứ cho một nhát kiếm là được. Nhật Diệu Chi Địa nho nhỏ còn phiền phức như thế, đợi đến Thương Long Cấm Giới đối mặt với yêu nghiệt của giới vực cao đẳng sẽ tới mức nào?Con đường thông thiên đã được định sẵn rằng vô cùng tàn khốc, đừng nói là không tiến ắt lùi, chỉ cần sự tiến bộ của ngươi chậm hơn người khác thì đã là đang lùi.Thực lực không đủ, đừng nói là gặp phải yêu nghiệt của giới vực cao đẳng, chỉ sợ gặp Vũ Hạo Thiên thôi cũng đã quá sức.Nghĩ đến Vũ Hạo Thiên, mối hoạ âm hồn không tan này, áp lực trên người Lâm Nhất lại lớn hơn rất nhiều.“Chiêu kiếm tất sát của Thanh Tiêu Kiếm Quyết không được có sai lầm, mình phải nắm giữ ý nghĩa thật sự của nó trong vòng bảy ngày này mới được”.Lâm Nhất nói thầm trong lòng.Hai ngày sau.Màn đêm buông xuống, thành Lôi Hỏa vẫn sáng choang dưới sự che chở của cự tượng thần long.Tại khu vực của Phong Sát giới, trong một ngôi nhà thoạt nhìn có vẻ bình thường nhưng thật ra có khung cảnh hoàn toàn khác biệt. Nơi đây linh khí thiên địa dồi dào, thậm chí ở sân sau còn có linh trì to vừa phải, hòn non bộ, đình đài và hành lang quanh co.Dưới nền đất ngôi nhà còn có một không gian rộng lớn hơn, nơi này không chỉ có phòng tu luyện kết hợp linh trận mà còn có sàn diễn võ rất lớn.Trong một căn phòng khói xanh lượn lờ, ánh đèn chập chờn.Lâm Nhất đang ngồi khoanh chân trên bồ đoàn trong linh trận, trong trận pháp chứa đầy đan Tinh Nguyên đã hấp thu sạch sẽ.Soạt!Phần còn lại của những viên đan Tinh Nguyên này đang bay múa như đom đóm, phát ra ánh sáng dìu dịu.

Chương 3137: Kiếm vẫn chưa đủ nhanh!