Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3169: “Hương hoa nồng thật!”

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Khi con Hắc Lân Cự Mãng kia một lần nữa chồm đến, trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng lạnh, đã thu được Lưu Quang Kim Trản nên hắn không có ý định khách khí với cự mãng.Rầm!Một tiếng động cực lớn vang lên, thân hình khổng lồ của Hắc Lân Cự Mãng trực tiếp bị Lâm Nhất đánh bay.Nhưng sau khi rơi xuống, nó xoay người một cái, dường như không hề bị thương, lại gào lên rồi lần nữa xông đến.Advertisement“Phiền toái!”Lâm Nhất khẽ nhíu mày, có chút chán ghét đối với loại yêu thú bị giày vò nửa sống nửa chết này.Lập tức, chỉ trong một nhịp thở, hơn trăm sợi long văn Tử Điện rót vào cánh tay phải của hắn, khoảnh khắc năm ngón tay siết chặt lại, lôi quang sáng chói bùng lên, khí lực cuồng bạo tiếp cận 300 đỉnh hùng hổ đánh tới.AdvertisementRầm!Ngoại trừ khí lực khủng bố, Lâm Nhất còn gia trì kiếm ý vào một quyền này, ngay khi va chạm Hắc Lân Cự Mãng, quyền mang đã trực tiếp đánh nó nát vụn.Tuy nhiên, nguy cơ vẫn chưa được giải trừ, khi Hắc Lân Cự Mãng hoàn toàn tử vong, mặt đất bắt đầu chấn động.“Hình như cũng chỉ có thế!”Lâm Nhất thờ ơ liếc nhìn, sau khi phát hiện thi thể của Hắc Lân Cự Mãng không có thứ tài liệu nào có giá trị, hắn liền bay thẳng đến phía trước.Tiếp đó, Lâm Nhất vẫn tiến thẳng một mạch về phía trước, cố hết sức tránh những nơi có nhiều người tụ tập, tập trung thu thập Lưu Quang Kim Trản. Sau hai ngày, thu hoạch của hắn coi như không tệ. Tổng cộng thu được ba đóa hạ phẩm, bốn đóa trung phẩm, hắn đem toàn bộ hoa bóp nát rồi rải vào hộp đựng kiếm Tử Diên sau lưng.Có thể cảm nhận được rất rõ, nhờ có hương hoa uẩn dưỡng, phẩm chất của kiếm Táng Hoa thật sự đã có tiến bộ.Tuy nhiên, trong hai ngày này, những yêu thú mà Lâm Nhất đụng độ ngày càng khủng bố, có một lần, thậm chí hắn đã đối mặt với bốn con Hắc Lân Cự Mãng đồng loạt tập kích.“Hương hoa nồng thật!”Trước một kiến trúc hoang phế, Lâm Nhất dừng bước, ánh mắt lóe lên tia khác thường.Hương hoa Lưu Quang Kim Trản theo gió từ xa truyền đến, hai ngày qua, Lâm Nhất chưa từng ngửi thấy hương hoa nồng như vậy.Chẳng lẽ là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm?Tim Lâm Nhất lỡ một nhịp, không chút nghĩ ngợi, lập tức đi theo hương hoa tìm kiếm.Vèo! Vèo!Càng đến gần, Lâm Nhất càng cảm thấy kinh ngạc, hương hoa nồng như rượu, khó mà cưỡng được, chỉ nghe thấy thôi đã chếnh choáng say rồi… e rằng không chỉ đơn giản là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm.Nửa ngày sau, cuối cùng, Lâm Nhất cũng dừng bước.Đằng trước, một cái cây cao trên mười mét, trên cành cây có một đóa Lưu Quang Kim Trản màu vàng chói rủ xuống. Cẩn thận đếm có đến mười cánh hoa, cánh hoa sắc vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời càng thêm chói lóa, mê người.Nhụy hoa lóe lên tia lưu quang đỏ như máu.Sắc lưu quang đỏ tươi hòa cùng sắc vàng óng ánh, khiến đóa Lưu Quang Kim Trản kia như được phết lên một tấm áo choàng mộng ảo.Lâm Nhất nhanh chóng có phán đoán, đây chính là gốc Lưu Quang Kim Trản cực phẩm, phải mất ngàn năm mới nở hoa.

Khi con Hắc Lân Cự Mãng kia một lần nữa chồm đến, trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng lạnh, đã thu được Lưu Quang Kim Trản nên hắn không có ý định khách khí với cự mãng.

Rầm!

Một tiếng động cực lớn vang lên, thân hình khổng lồ của Hắc Lân Cự Mãng trực tiếp bị Lâm Nhất đánh bay.

Nhưng sau khi rơi xuống, nó xoay người một cái, dường như không hề bị thương, lại gào lên rồi lần nữa xông đến.

Advertisement

“Phiền toái!”

Lâm Nhất khẽ nhíu mày, có chút chán ghét đối với loại yêu thú bị giày vò nửa sống nửa chết này.

Lập tức, chỉ trong một nhịp thở, hơn trăm sợi long văn Tử Điện rót vào cánh tay phải của hắn, khoảnh khắc năm ngón tay siết chặt lại, lôi quang sáng chói bùng lên, khí lực cuồng bạo tiếp cận 300 đỉnh hùng hổ đánh tới.

Advertisement

Rầm!

Ngoại trừ khí lực khủng bố, Lâm Nhất còn gia trì kiếm ý vào một quyền này, ngay khi va chạm Hắc Lân Cự Mãng, quyền mang đã trực tiếp đánh nó nát vụn.

Tuy nhiên, nguy cơ vẫn chưa được giải trừ, khi Hắc Lân Cự Mãng hoàn toàn tử vong, mặt đất bắt đầu chấn động.

“Hình như cũng chỉ có thế!”

Lâm Nhất thờ ơ liếc nhìn, sau khi phát hiện thi thể của Hắc Lân Cự Mãng không có thứ tài liệu nào có giá trị, hắn liền bay thẳng đến phía trước.

Tiếp đó, Lâm Nhất vẫn tiến thẳng một mạch về phía trước, cố hết sức tránh những nơi có nhiều người tụ tập, tập trung thu thập Lưu Quang Kim Trản. Sau hai ngày, thu hoạch của hắn coi như không tệ. Tổng cộng thu được ba đóa hạ phẩm, bốn đóa trung phẩm, hắn đem toàn bộ hoa bóp nát rồi rải vào hộp đựng kiếm Tử Diên sau lưng.

Có thể cảm nhận được rất rõ, nhờ có hương hoa uẩn dưỡng, phẩm chất của kiếm Táng Hoa thật sự đã có tiến bộ.

Tuy nhiên, trong hai ngày này, những yêu thú mà Lâm Nhất đụng độ ngày càng khủng bố, có một lần, thậm chí hắn đã đối mặt với bốn con Hắc Lân Cự Mãng đồng loạt tập kích.

“Hương hoa nồng thật!”

Trước một kiến trúc hoang phế, Lâm Nhất dừng bước, ánh mắt lóe lên tia khác thường.

Hương hoa Lưu Quang Kim Trản theo gió từ xa truyền đến, hai ngày qua, Lâm Nhất chưa từng ngửi thấy hương hoa nồng như vậy.

Chẳng lẽ là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm?

Tim Lâm Nhất lỡ một nhịp, không chút nghĩ ngợi, lập tức đi theo hương hoa tìm kiếm.

Vèo! Vèo!

Càng đến gần, Lâm Nhất càng cảm thấy kinh ngạc, hương hoa nồng như rượu, khó mà cưỡng được, chỉ nghe thấy thôi đã chếnh choáng say rồi… e rằng không chỉ đơn giản là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm.

Nửa ngày sau, cuối cùng, Lâm Nhất cũng dừng bước.

Đằng trước, một cái cây cao trên mười mét, trên cành cây có một đóa Lưu Quang Kim Trản màu vàng chói rủ xuống. Cẩn thận đếm có đến mười cánh hoa, cánh hoa sắc vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời càng thêm chói lóa, mê người.

Nhụy hoa lóe lên tia lưu quang đỏ như máu.

Sắc lưu quang đỏ tươi hòa cùng sắc vàng óng ánh, khiến đóa Lưu Quang Kim Trản kia như được phết lên một tấm áo choàng mộng ảo.

Lâm Nhất nhanh chóng có phán đoán, đây chính là gốc Lưu Quang Kim Trản cực phẩm, phải mất ngàn năm mới nở hoa.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Khi con Hắc Lân Cự Mãng kia một lần nữa chồm đến, trong mắt Lâm Nhất lóe lên tia sáng lạnh, đã thu được Lưu Quang Kim Trản nên hắn không có ý định khách khí với cự mãng.Rầm!Một tiếng động cực lớn vang lên, thân hình khổng lồ của Hắc Lân Cự Mãng trực tiếp bị Lâm Nhất đánh bay.Nhưng sau khi rơi xuống, nó xoay người một cái, dường như không hề bị thương, lại gào lên rồi lần nữa xông đến.Advertisement“Phiền toái!”Lâm Nhất khẽ nhíu mày, có chút chán ghét đối với loại yêu thú bị giày vò nửa sống nửa chết này.Lập tức, chỉ trong một nhịp thở, hơn trăm sợi long văn Tử Điện rót vào cánh tay phải của hắn, khoảnh khắc năm ngón tay siết chặt lại, lôi quang sáng chói bùng lên, khí lực cuồng bạo tiếp cận 300 đỉnh hùng hổ đánh tới.AdvertisementRầm!Ngoại trừ khí lực khủng bố, Lâm Nhất còn gia trì kiếm ý vào một quyền này, ngay khi va chạm Hắc Lân Cự Mãng, quyền mang đã trực tiếp đánh nó nát vụn.Tuy nhiên, nguy cơ vẫn chưa được giải trừ, khi Hắc Lân Cự Mãng hoàn toàn tử vong, mặt đất bắt đầu chấn động.“Hình như cũng chỉ có thế!”Lâm Nhất thờ ơ liếc nhìn, sau khi phát hiện thi thể của Hắc Lân Cự Mãng không có thứ tài liệu nào có giá trị, hắn liền bay thẳng đến phía trước.Tiếp đó, Lâm Nhất vẫn tiến thẳng một mạch về phía trước, cố hết sức tránh những nơi có nhiều người tụ tập, tập trung thu thập Lưu Quang Kim Trản. Sau hai ngày, thu hoạch của hắn coi như không tệ. Tổng cộng thu được ba đóa hạ phẩm, bốn đóa trung phẩm, hắn đem toàn bộ hoa bóp nát rồi rải vào hộp đựng kiếm Tử Diên sau lưng.Có thể cảm nhận được rất rõ, nhờ có hương hoa uẩn dưỡng, phẩm chất của kiếm Táng Hoa thật sự đã có tiến bộ.Tuy nhiên, trong hai ngày này, những yêu thú mà Lâm Nhất đụng độ ngày càng khủng bố, có một lần, thậm chí hắn đã đối mặt với bốn con Hắc Lân Cự Mãng đồng loạt tập kích.“Hương hoa nồng thật!”Trước một kiến trúc hoang phế, Lâm Nhất dừng bước, ánh mắt lóe lên tia khác thường.Hương hoa Lưu Quang Kim Trản theo gió từ xa truyền đến, hai ngày qua, Lâm Nhất chưa từng ngửi thấy hương hoa nồng như vậy.Chẳng lẽ là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm?Tim Lâm Nhất lỡ một nhịp, không chút nghĩ ngợi, lập tức đi theo hương hoa tìm kiếm.Vèo! Vèo!Càng đến gần, Lâm Nhất càng cảm thấy kinh ngạc, hương hoa nồng như rượu, khó mà cưỡng được, chỉ nghe thấy thôi đã chếnh choáng say rồi… e rằng không chỉ đơn giản là Lưu Quang Kim Trản thượng phẩm.Nửa ngày sau, cuối cùng, Lâm Nhất cũng dừng bước.Đằng trước, một cái cây cao trên mười mét, trên cành cây có một đóa Lưu Quang Kim Trản màu vàng chói rủ xuống. Cẩn thận đếm có đến mười cánh hoa, cánh hoa sắc vàng óng ánh dưới ánh nắng mặt trời càng thêm chói lóa, mê người.Nhụy hoa lóe lên tia lưu quang đỏ như máu.Sắc lưu quang đỏ tươi hòa cùng sắc vàng óng ánh, khiến đóa Lưu Quang Kim Trản kia như được phết lên một tấm áo choàng mộng ảo.Lâm Nhất nhanh chóng có phán đoán, đây chính là gốc Lưu Quang Kim Trản cực phẩm, phải mất ngàn năm mới nở hoa.

Chương 3169: “Hương hoa nồng thật!”