Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3251: Bởi vì hắn không có đạo binh!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn tra kiếm vào vỏ, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía ngọc giản đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ kia, xem ra vẫn nên sớm lấy được võ học Tạo Hóa cao cấp này thì hơn.Bên ngoài kết giới hoả diễm.Tất cả mọi người đang nóng lòng chờ đợi, ai cũng biết bên trong chỉ còn lại bốn người bao gồm Mạc Hàn, Thạch Phong, Lâm Nhất và Trần An, sớm muộn gì họ cũng sẽ gặp nhau.Một khi gặp nhau nhất định sẽ không thể tránh cuộc chém giết khốc liệt.AdvertisementMọi người đều đang đợi xem cuối cùng ai sẽ là người bị loại đầu tiên, ai bị loại trước nghĩa là không có duyên với Nhật Diệu Chi Linh.Nếu là trước khi Lâm Nhất chưa giết Phong Vô Kỵ, sẽ không có ai nghĩ Lâm Nhất đến từ Huyền Hoàng giới sẽ có tư cách tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh.AdvertisementNhưng sau khi chứng kiến uy lực khủng khiếp của nhát kiếm kia, hiển nhiên không còn ai nghi ngờ thực lực của Lâm Nhất nữa.Chỉ là Lâm Nhất đã để lộ con át chủ bài cuối cùng của mình, ba người nhóm Mạc Hàn ỷ vào uy thế đạo binh, thể hiện tu vi của bản thân mình. Chỉ cần không cho hắn cơ hội rút kiếm, tỉ lệ thắng vẫn khá lớn, suy cho cùng mọi người vẫn không đánh giá cao Lâm Nhất.Bởi vì hắn không có đạo binh!Nguyên nhân giết được Phong Vô Kỵ rất quan trọng, đó là đối phương chủ quan, không rút thanh đạo binh U Huyền này.Ba người nhóm Mạc Hàn đã biết với kiếm pháp lợi hại của Lâm Nhất, chắc chắn họ sẽ không cho hắn cơ hội rút kiếm.“Nếu ta là Lâm Nhất thì sẽ chủ động ra ngoài ngay bây giờ, thế mà hắn còn dám ở lại tranh giành Nhật Diệu Chi Linh, muốn chết thật đây mà!”“Giết Phong Vô Kỵ đã đắc tội giới vực Huyết Cốt, hắn đắc tội một giới vực cấp cao, chết là cái chắc, ngay cả cơ hội sống một phần vạn cũng không có”.“Chắc là tiểu tử này không biết sự đáng sợ của giới vực cấp cao, bị người khác biết được át chủ bài thì sao có thể là đối thủ của đám Mạc Hàn”.Rất nhiều người của giới vực cấp cao xì xào bán tán, giọng điệu có thể nói là vô cùng chướng mắt Lâm Nhất.Chỉ có Tiên Vân Chân và Trần Khung, hai nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao từng bị Lâm Nhất đánh bại này giễu cợt không lên tiếng. Đám người này chưa đối mặt với Lâm Nhất, hoàn toàn không biết hắn đáng sợ đến mức nào, lúc này vẫn còn tỏ ra cao cao tại thượng.Họ không thể nào chấp nhận được sự thật rằng đối phương đã giết Phong Vô Kỵ.“Lâm Nhất còn hơi lỗ mãng, Nhật Diệu Chi Linh chưa được mở phong ấn, ngoài tác dụng làm chìa khoá bí mật thì cũng chỉ gianh được danh tiếng thôi”.Trần Huyền khẽ thở dài, nghiêm túc nói.Hắn ta không lo lắng cho sinh tử của Lâm Nhất. Trong cuộc tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh này, dù Lâm Nhất không đánh lại thì cũng sẽ có thể ra ngoài dễ dàng. Hắn ta cảm thấy Lâm Nhất đang lãng phí thời gian, chắc chắn người của giới vực Huyết Cốt đã biết Phong Vô Kỵ chết, người truy sát Lâm Nhất chắc chắn đã lên đường.Thủ đoạn của giới vực cấp cao đáng sợ hơn trong tưởng tượng của rất nhiều người, muốn giết chết đối phương mà thần không biết, quỷ không hay là gần như không thể.Trên người mỗi người đều có mệnh bài, có một số người của giới vực cấp cao còn phân hoá một sợi oán khí quấn lên người đối thủ trước khi mệnh bài vỡ vụn.Chẳng qua hắn ta không thể xác định giới vực Huyết Cốt có thủ đoạn này hay không. Nếu họ dùng đến nó, ở con đường thông thiên, dù Lâm Nhất có chạy đến chân trời góc biển thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đối phương tìm được.

Hắn tra kiếm vào vỏ, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía ngọc giản đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ kia, xem ra vẫn nên sớm lấy được võ học Tạo Hóa cao cấp này thì hơn.

Bên ngoài kết giới hoả diễm.

Tất cả mọi người đang nóng lòng chờ đợi, ai cũng biết bên trong chỉ còn lại bốn người bao gồm Mạc Hàn, Thạch Phong, Lâm Nhất và Trần An, sớm muộn gì họ cũng sẽ gặp nhau.

Một khi gặp nhau nhất định sẽ không thể tránh cuộc chém giết khốc liệt.

Advertisement

Mọi người đều đang đợi xem cuối cùng ai sẽ là người bị loại đầu tiên, ai bị loại trước nghĩa là không có duyên với Nhật Diệu Chi Linh.

Nếu là trước khi Lâm Nhất chưa giết Phong Vô Kỵ, sẽ không có ai nghĩ Lâm Nhất đến từ Huyền Hoàng giới sẽ có tư cách tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh.

Advertisement

Nhưng sau khi chứng kiến uy lực khủng khiếp của nhát kiếm kia, hiển nhiên không còn ai nghi ngờ thực lực của Lâm Nhất nữa.

Chỉ là Lâm Nhất đã để lộ con át chủ bài cuối cùng của mình, ba người nhóm Mạc Hàn ỷ vào uy thế đạo binh, thể hiện tu vi của bản thân mình. Chỉ cần không cho hắn cơ hội rút kiếm, tỉ lệ thắng vẫn khá lớn, suy cho cùng mọi người vẫn không đánh giá cao Lâm Nhất.

Bởi vì hắn không có đạo binh!

Nguyên nhân giết được Phong Vô Kỵ rất quan trọng, đó là đối phương chủ quan, không rút thanh đạo binh U Huyền này.

Ba người nhóm Mạc Hàn đã biết với kiếm pháp lợi hại của Lâm Nhất, chắc chắn họ sẽ không cho hắn cơ hội rút kiếm.

“Nếu ta là Lâm Nhất thì sẽ chủ động ra ngoài ngay bây giờ, thế mà hắn còn dám ở lại tranh giành Nhật Diệu Chi Linh, muốn chết thật đây mà!”

“Giết Phong Vô Kỵ đã đắc tội giới vực Huyết Cốt, hắn đắc tội một giới vực cấp cao, chết là cái chắc, ngay cả cơ hội sống một phần vạn cũng không có”.

“Chắc là tiểu tử này không biết sự đáng sợ của giới vực cấp cao, bị người khác biết được át chủ bài thì sao có thể là đối thủ của đám Mạc Hàn”.

Rất nhiều người của giới vực cấp cao xì xào bán tán, giọng điệu có thể nói là vô cùng chướng mắt Lâm Nhất.

Chỉ có Tiên Vân Chân và Trần Khung, hai nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao từng bị Lâm Nhất đánh bại này giễu cợt không lên tiếng. Đám người này chưa đối mặt với Lâm Nhất, hoàn toàn không biết hắn đáng sợ đến mức nào, lúc này vẫn còn tỏ ra cao cao tại thượng.

Họ không thể nào chấp nhận được sự thật rằng đối phương đã giết Phong Vô Kỵ.

“Lâm Nhất còn hơi lỗ mãng, Nhật Diệu Chi Linh chưa được mở phong ấn, ngoài tác dụng làm chìa khoá bí mật thì cũng chỉ gianh được danh tiếng thôi”.

Trần Huyền khẽ thở dài, nghiêm túc nói.

Hắn ta không lo lắng cho sinh tử của Lâm Nhất. Trong cuộc tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh này, dù Lâm Nhất không đánh lại thì cũng sẽ có thể ra ngoài dễ dàng. Hắn ta cảm thấy Lâm Nhất đang lãng phí thời gian, chắc chắn người của giới vực Huyết Cốt đã biết Phong Vô Kỵ chết, người truy sát Lâm Nhất chắc chắn đã lên đường.

Thủ đoạn của giới vực cấp cao đáng sợ hơn trong tưởng tượng của rất nhiều người, muốn giết chết đối phương mà thần không biết, quỷ không hay là gần như không thể.

Trên người mỗi người đều có mệnh bài, có một số người của giới vực cấp cao còn phân hoá một sợi oán khí quấn lên người đối thủ trước khi mệnh bài vỡ vụn.

Chẳng qua hắn ta không thể xác định giới vực Huyết Cốt có thủ đoạn này hay không. Nếu họ dùng đến nó, ở con đường thông thiên, dù Lâm Nhất có chạy đến chân trời góc biển thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đối phương tìm được.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn tra kiếm vào vỏ, ánh mắt lại một lần nữa hướng về phía ngọc giản đang tỏa ra ánh sáng rực rỡ kia, xem ra vẫn nên sớm lấy được võ học Tạo Hóa cao cấp này thì hơn.Bên ngoài kết giới hoả diễm.Tất cả mọi người đang nóng lòng chờ đợi, ai cũng biết bên trong chỉ còn lại bốn người bao gồm Mạc Hàn, Thạch Phong, Lâm Nhất và Trần An, sớm muộn gì họ cũng sẽ gặp nhau.Một khi gặp nhau nhất định sẽ không thể tránh cuộc chém giết khốc liệt.AdvertisementMọi người đều đang đợi xem cuối cùng ai sẽ là người bị loại đầu tiên, ai bị loại trước nghĩa là không có duyên với Nhật Diệu Chi Linh.Nếu là trước khi Lâm Nhất chưa giết Phong Vô Kỵ, sẽ không có ai nghĩ Lâm Nhất đến từ Huyền Hoàng giới sẽ có tư cách tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh.AdvertisementNhưng sau khi chứng kiến uy lực khủng khiếp của nhát kiếm kia, hiển nhiên không còn ai nghi ngờ thực lực của Lâm Nhất nữa.Chỉ là Lâm Nhất đã để lộ con át chủ bài cuối cùng của mình, ba người nhóm Mạc Hàn ỷ vào uy thế đạo binh, thể hiện tu vi của bản thân mình. Chỉ cần không cho hắn cơ hội rút kiếm, tỉ lệ thắng vẫn khá lớn, suy cho cùng mọi người vẫn không đánh giá cao Lâm Nhất.Bởi vì hắn không có đạo binh!Nguyên nhân giết được Phong Vô Kỵ rất quan trọng, đó là đối phương chủ quan, không rút thanh đạo binh U Huyền này.Ba người nhóm Mạc Hàn đã biết với kiếm pháp lợi hại của Lâm Nhất, chắc chắn họ sẽ không cho hắn cơ hội rút kiếm.“Nếu ta là Lâm Nhất thì sẽ chủ động ra ngoài ngay bây giờ, thế mà hắn còn dám ở lại tranh giành Nhật Diệu Chi Linh, muốn chết thật đây mà!”“Giết Phong Vô Kỵ đã đắc tội giới vực Huyết Cốt, hắn đắc tội một giới vực cấp cao, chết là cái chắc, ngay cả cơ hội sống một phần vạn cũng không có”.“Chắc là tiểu tử này không biết sự đáng sợ của giới vực cấp cao, bị người khác biết được át chủ bài thì sao có thể là đối thủ của đám Mạc Hàn”.Rất nhiều người của giới vực cấp cao xì xào bán tán, giọng điệu có thể nói là vô cùng chướng mắt Lâm Nhất.Chỉ có Tiên Vân Chân và Trần Khung, hai nhân tài kiệt xuất giới vực cấp cao từng bị Lâm Nhất đánh bại này giễu cợt không lên tiếng. Đám người này chưa đối mặt với Lâm Nhất, hoàn toàn không biết hắn đáng sợ đến mức nào, lúc này vẫn còn tỏ ra cao cao tại thượng.Họ không thể nào chấp nhận được sự thật rằng đối phương đã giết Phong Vô Kỵ.“Lâm Nhất còn hơi lỗ mãng, Nhật Diệu Chi Linh chưa được mở phong ấn, ngoài tác dụng làm chìa khoá bí mật thì cũng chỉ gianh được danh tiếng thôi”.Trần Huyền khẽ thở dài, nghiêm túc nói.Hắn ta không lo lắng cho sinh tử của Lâm Nhất. Trong cuộc tranh đoạt Nhật Diệu Chi Linh này, dù Lâm Nhất không đánh lại thì cũng sẽ có thể ra ngoài dễ dàng. Hắn ta cảm thấy Lâm Nhất đang lãng phí thời gian, chắc chắn người của giới vực Huyết Cốt đã biết Phong Vô Kỵ chết, người truy sát Lâm Nhất chắc chắn đã lên đường.Thủ đoạn của giới vực cấp cao đáng sợ hơn trong tưởng tượng của rất nhiều người, muốn giết chết đối phương mà thần không biết, quỷ không hay là gần như không thể.Trên người mỗi người đều có mệnh bài, có một số người của giới vực cấp cao còn phân hoá một sợi oán khí quấn lên người đối thủ trước khi mệnh bài vỡ vụn.Chẳng qua hắn ta không thể xác định giới vực Huyết Cốt có thủ đoạn này hay không. Nếu họ dùng đến nó, ở con đường thông thiên, dù Lâm Nhất có chạy đến chân trời góc biển thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đối phương tìm được.

Chương 3251: Bởi vì hắn không có đạo binh!