Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3280: Hắn ta đánh đâu thắng đó, gần như vô địch.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thực lực của hắn hiện giờ đang ở một giai đoạn khá xấu hổ.Nếu có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, hắn có thể dễ dàng giết chết con sói ma Hắc Huyết này. Nhưng nếu không thăng cấp, trong tình huống không sử dụng đến kiếm Táng Hoa, hắn cần ít nhất mấy chục chiêu mới có thể giết đối phương.Mười ngày!Còn mười ngày nữa là có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, trong vòng mười ngày nhất định không thể xảy ra sự cố.Advertisement...Khi Lâm Nhất đang lên đường tới Thương Long Cấm Khu, cuộc tranh đoạt Tinh Diệu Chi Linh ở những Tinh Diệu Chi Địa khác đã kết thúc hoặc đang đến hồi kết thúc.AdvertisementNguyệt Diệu Chi Địa, di tích sinh ra Nguyệt Diệu Chi Linh.Trong cung điện rộng lớn cổ xưa, Nguyệt Diệu Chi Linh yên tĩnh nằm trên tế đàn ở chính giữa cung điện.Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuyên qua tế đàn bao trùm cả cung điện, khiến ba người còn lại trong cung điện đều rùng mình.Ba người lần lượt là Lâm Chân của giới vực Tử Dương, Tần Động của giới vực Vạn Mang và Bạch Vô Thanh của giới vực Hắc Sa.Có thể đến được địa điểm cuối cùng trong cuộc tranh đoạt Nguyệt Diệu Chi Linh, thực lực của ba người này không cần phải bàn cãi.Cả ba người đều là yêu nghiệt giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long, đặc biệt là Bạch Vô Thanh, hắn ta là người đứng đầu được công nhận của bảng Thương Long!Lâm Chân và Tần Động đều có vẻ hơi căng thẳng, dù hai người liên minh với nhau cũng chưa chắc có thể dễ dàng thắng được Bạch Vô Thanh.Hắn ta đánh đâu thắng đó, gần như vô địch.Thủ đoạn ấy khiến người ta phải run sợ, hình như Hắc Sa Ma Quyết của hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới tầng mười một kinh khủng.Bạch Vô Thanh nhìn Lâm Chân và Tần Động đang từ từ xích lại gần nhau, cười khẩy: “Các ngươi định liên minh đấy à?”Tần Động cười nhạt: “Dù sao cũng là Bạch Vô Thanh, dù chuyện liên minh bị truyền ra ngoài thì có lẽ cũng sẽ không ai nói chúng ta lấy nhiều đánh ít”.Lâm Chân trầm giọng: “Bạch Vô Thanh, hai người chúng ta đấu một một chắc chắn không phải đối thủ của ngươi, nhưng với thực lực của ngươi mà muốn lấy một địch hai thì hầu như không có cơ hội thắng”.“Thì sao?”Bạch Vô Thanh khịt mũi, nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Chẳng lẽ Nguyệt Diệu Chi Linh có thể chia thành hai à? Hôm nay ta xin nói luôn tại đây, hai người các ngươi chỉ cần ai chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh trước, Bạch Vô Thanh ta sẽ nhằm vào kẻ đó đến khi chết mới thôi, để ta xem ai dám chạm vào!”Sát ý đáng sợ cùng với lời cảnh cáo thâm độc làm cho cung điện vốn đã lạnh lẽo trở nên càng thêm buốt giá.Tiểu tử này!Sắc mặt Lâm Chân và Tần Động hơi khó coi, tiểu tử này muốn trở mặt, không thèm để ý tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao với nhau đây mà.Nhưng cả hai người đều hiểu, đã đến nước này thì cần gì phải quan tâm tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao, thế chẳng khác gì thằng đần cả.Hai người không sợ đối phương, nhưng nếu phải một mình đối mặt với Bạch Vô Thanh thì họ không có lá gan này.“Ăn nói hùng hồn thật đấy, không ai được phép chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh thật à?”
Thực lực của hắn hiện giờ đang ở một giai đoạn khá xấu hổ.
Nếu có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, hắn có thể dễ dàng giết chết con sói ma Hắc Huyết này. Nhưng nếu không thăng cấp, trong tình huống không sử dụng đến kiếm Táng Hoa, hắn cần ít nhất mấy chục chiêu mới có thể giết đối phương.
Mười ngày!
Còn mười ngày nữa là có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, trong vòng mười ngày nhất định không thể xảy ra sự cố.
Advertisement
...
Khi Lâm Nhất đang lên đường tới Thương Long Cấm Khu, cuộc tranh đoạt Tinh Diệu Chi Linh ở những Tinh Diệu Chi Địa khác đã kết thúc hoặc đang đến hồi kết thúc.
Advertisement
Nguyệt Diệu Chi Địa, di tích sinh ra Nguyệt Diệu Chi Linh.
Trong cung điện rộng lớn cổ xưa, Nguyệt Diệu Chi Linh yên tĩnh nằm trên tế đàn ở chính giữa cung điện.
Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuyên qua tế đàn bao trùm cả cung điện, khiến ba người còn lại trong cung điện đều rùng mình.
Ba người lần lượt là Lâm Chân của giới vực Tử Dương, Tần Động của giới vực Vạn Mang và Bạch Vô Thanh của giới vực Hắc Sa.
Có thể đến được địa điểm cuối cùng trong cuộc tranh đoạt Nguyệt Diệu Chi Linh, thực lực của ba người này không cần phải bàn cãi.
Cả ba người đều là yêu nghiệt giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long, đặc biệt là Bạch Vô Thanh, hắn ta là người đứng đầu được công nhận của bảng Thương Long!
Lâm Chân và Tần Động đều có vẻ hơi căng thẳng, dù hai người liên minh với nhau cũng chưa chắc có thể dễ dàng thắng được Bạch Vô Thanh.
Hắn ta đánh đâu thắng đó, gần như vô địch.
Thủ đoạn ấy khiến người ta phải run sợ, hình như Hắc Sa Ma Quyết của hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới tầng mười một kinh khủng.
Bạch Vô Thanh nhìn Lâm Chân và Tần Động đang từ từ xích lại gần nhau, cười khẩy: “Các ngươi định liên minh đấy à?”
Tần Động cười nhạt: “Dù sao cũng là Bạch Vô Thanh, dù chuyện liên minh bị truyền ra ngoài thì có lẽ cũng sẽ không ai nói chúng ta lấy nhiều đánh ít”.
Lâm Chân trầm giọng: “Bạch Vô Thanh, hai người chúng ta đấu một một chắc chắn không phải đối thủ của ngươi, nhưng với thực lực của ngươi mà muốn lấy một địch hai thì hầu như không có cơ hội thắng”.
“Thì sao?”
Bạch Vô Thanh khịt mũi, nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Chẳng lẽ Nguyệt Diệu Chi Linh có thể chia thành hai à? Hôm nay ta xin nói luôn tại đây, hai người các ngươi chỉ cần ai chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh trước, Bạch Vô Thanh ta sẽ nhằm vào kẻ đó đến khi chết mới thôi, để ta xem ai dám chạm vào!”
Sát ý đáng sợ cùng với lời cảnh cáo thâm độc làm cho cung điện vốn đã lạnh lẽo trở nên càng thêm buốt giá.
Tiểu tử này!
Sắc mặt Lâm Chân và Tần Động hơi khó coi, tiểu tử này muốn trở mặt, không thèm để ý tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao với nhau đây mà.
Nhưng cả hai người đều hiểu, đã đến nước này thì cần gì phải quan tâm tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao, thế chẳng khác gì thằng đần cả.
Hai người không sợ đối phương, nhưng nếu phải một mình đối mặt với Bạch Vô Thanh thì họ không có lá gan này.
“Ăn nói hùng hồn thật đấy, không ai được phép chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh thật à?”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Thực lực của hắn hiện giờ đang ở một giai đoạn khá xấu hổ.Nếu có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, hắn có thể dễ dàng giết chết con sói ma Hắc Huyết này. Nhưng nếu không thăng cấp, trong tình huống không sử dụng đến kiếm Táng Hoa, hắn cần ít nhất mấy chục chiêu mới có thể giết đối phương.Mười ngày!Còn mười ngày nữa là có thể thăng lên cảnh giới Thiên Phách tầng một, trong vòng mười ngày nhất định không thể xảy ra sự cố.Advertisement...Khi Lâm Nhất đang lên đường tới Thương Long Cấm Khu, cuộc tranh đoạt Tinh Diệu Chi Linh ở những Tinh Diệu Chi Địa khác đã kết thúc hoặc đang đến hồi kết thúc.AdvertisementNguyệt Diệu Chi Địa, di tích sinh ra Nguyệt Diệu Chi Linh.Trong cung điện rộng lớn cổ xưa, Nguyệt Diệu Chi Linh yên tĩnh nằm trên tế đàn ở chính giữa cung điện.Ánh trăng lạnh lẽo chiếu xuyên qua tế đàn bao trùm cả cung điện, khiến ba người còn lại trong cung điện đều rùng mình.Ba người lần lượt là Lâm Chân của giới vực Tử Dương, Tần Động của giới vực Vạn Mang và Bạch Vô Thanh của giới vực Hắc Sa.Có thể đến được địa điểm cuối cùng trong cuộc tranh đoạt Nguyệt Diệu Chi Linh, thực lực của ba người này không cần phải bàn cãi.Cả ba người đều là yêu nghiệt giới vực cấp cao xếp hạng mười vị trí đầu bảng Thương Long, đặc biệt là Bạch Vô Thanh, hắn ta là người đứng đầu được công nhận của bảng Thương Long!Lâm Chân và Tần Động đều có vẻ hơi căng thẳng, dù hai người liên minh với nhau cũng chưa chắc có thể dễ dàng thắng được Bạch Vô Thanh.Hắn ta đánh đâu thắng đó, gần như vô địch.Thủ đoạn ấy khiến người ta phải run sợ, hình như Hắc Sa Ma Quyết của hắn ta đã tu luyện đến cảnh giới tầng mười một kinh khủng.Bạch Vô Thanh nhìn Lâm Chân và Tần Động đang từ từ xích lại gần nhau, cười khẩy: “Các ngươi định liên minh đấy à?”Tần Động cười nhạt: “Dù sao cũng là Bạch Vô Thanh, dù chuyện liên minh bị truyền ra ngoài thì có lẽ cũng sẽ không ai nói chúng ta lấy nhiều đánh ít”.Lâm Chân trầm giọng: “Bạch Vô Thanh, hai người chúng ta đấu một một chắc chắn không phải đối thủ của ngươi, nhưng với thực lực của ngươi mà muốn lấy một địch hai thì hầu như không có cơ hội thắng”.“Thì sao?”Bạch Vô Thanh khịt mũi, nói với vẻ mặt đằng đằng sát khí: “Chẳng lẽ Nguyệt Diệu Chi Linh có thể chia thành hai à? Hôm nay ta xin nói luôn tại đây, hai người các ngươi chỉ cần ai chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh trước, Bạch Vô Thanh ta sẽ nhằm vào kẻ đó đến khi chết mới thôi, để ta xem ai dám chạm vào!”Sát ý đáng sợ cùng với lời cảnh cáo thâm độc làm cho cung điện vốn đã lạnh lẽo trở nên càng thêm buốt giá.Tiểu tử này!Sắc mặt Lâm Chân và Tần Động hơi khó coi, tiểu tử này muốn trở mặt, không thèm để ý tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao với nhau đây mà.Nhưng cả hai người đều hiểu, đã đến nước này thì cần gì phải quan tâm tới quan hệ hữu nghị giữa các giới vực cấp cao, thế chẳng khác gì thằng đần cả.Hai người không sợ đối phương, nhưng nếu phải một mình đối mặt với Bạch Vô Thanh thì họ không có lá gan này.“Ăn nói hùng hồn thật đấy, không ai được phép chạm vào Nguyệt Diệu Chi Linh thật à?”