Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3458: “Đôi mắt thật đáng sợ...”
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Đôi mắt!”Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Lâm Nhất, hắn đột nhiên nhớ tới gì đó.Khi hắn tìm được Thiên Niên Hoả trong tàng bảo lâu đã xuất hiện huyễn tượng Kim Ô, đôi mắt đó là thần mâu của Kim Ô.Thần mâu Kim Ô, chắc chắn là thế!AdvertisementLâm Nhất càng nghĩ càng thấy đúng, hắn nhìn thẳng vào bức tường kia, mơ hồ như thấy được một đôi mắt thần lạnh lùng bá đạo khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào hắn.“Cái nơi quái quỷ này, ta không tin không có gì cả”.AdvertisementCó người nóng tính mắng thành tiếng, hội tụ chân nguyên lao thẳng về phía vách tướng phía trước mặt.“Đừng ra tay!”Lâm Nhất hoảng sợ, vội lên tiếng.Có chuyện gì vậy?Lâm Nhất đột nhiên lên tiếng khiến mọi người giật mình, khó hiểu nhìn về phía hắn.Thạch Huyên và Tống Nhuệ cũng nghi hoặc nhìn qua.Phụt!Mọi người còn chưa kịp phản ứng, người vừa lao về phía vách tường trước mặt đã hộc ra một búng máu, khi chạm vào vách tường hắn ta bị bắn ngược trở về, ngay sau đó toàn thân hắn ta bốc lên lửa vàng.Tiếng hét thê thảm lập tức vang lên, người nọ còn chưa ngã xuống đất đã bị đốt thành tro tàn.Mà trên vách tường, một đôi mắt vàng kim từ từ hiện lên, những hoa văn phủ kín cả toà điện chính đều được thắp sáng như những ngọn lửa cháy hừng hực.“Thần mâu Kim Ô!”Cảm nhận được sự uy nghiêm và lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt kia, tất cả mọi người đều cảm thấy không rét mà run, sắc mặt thay đổi.Sau khi đôi mắt trên tường tan biến, trên tường có một cuộn tranh chậm rãi khép lại, đợi đến khi nó biến mất, áp lực bao trùm điện chính mới dần dần tan đi.“Đôi mắt thật đáng sợ...”“Một ánh mắt đã đánh bay, còn bị đốt thành tro tàn”.“Đó là Thái Dương Chân Hoả phải không?”“Chắc chắn là đôi mắt của kiếm uy, thần mâu Kim Ô!”Trong đại điện bàn tán ầm ĩ, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, ngay cả Tống Nhuệ và Thạch Huyên cũng tỏ ra kinh ngạc, sau đó chuyển thành mừng như điên. Đây là bảo vật mà họ cần, ít nhất là có thể so sánh với đan dược thánh phẩm.Ánh mắt Lâm Nhất chợt loé, hắn lên tiếng nhắc nhở chung quy vẫn chậm một bước, có lẽ bảo vật trong điện chính này có liên quan tới đôi mắt này.Nhưng rốt cuộc phía sau đôi mắt này có gì thìvẫn là một ẩn số.
“Đôi mắt!”
Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Lâm Nhất, hắn đột nhiên nhớ tới gì đó.
Khi hắn tìm được Thiên Niên Hoả trong tàng bảo lâu đã xuất hiện huyễn tượng Kim Ô, đôi mắt đó là thần mâu của Kim Ô.
Thần mâu Kim Ô, chắc chắn là thế!
Advertisement
Lâm Nhất càng nghĩ càng thấy đúng, hắn nhìn thẳng vào bức tường kia, mơ hồ như thấy được một đôi mắt thần lạnh lùng bá đạo khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào hắn.
“Cái nơi quái quỷ này, ta không tin không có gì cả”.
Advertisement
Có người nóng tính mắng thành tiếng, hội tụ chân nguyên lao thẳng về phía vách tướng phía trước mặt.
“Đừng ra tay!”
Lâm Nhất hoảng sợ, vội lên tiếng.
Có chuyện gì vậy?
Lâm Nhất đột nhiên lên tiếng khiến mọi người giật mình, khó hiểu nhìn về phía hắn.
Thạch Huyên và Tống Nhuệ cũng nghi hoặc nhìn qua.
Phụt!
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, người vừa lao về phía vách tường trước mặt đã hộc ra một búng máu, khi chạm vào vách tường hắn ta bị bắn ngược trở về, ngay sau đó toàn thân hắn ta bốc lên lửa vàng.
Tiếng hét thê thảm lập tức vang lên, người nọ còn chưa ngã xuống đất đã bị đốt thành tro tàn.
Mà trên vách tường, một đôi mắt vàng kim từ từ hiện lên, những hoa văn phủ kín cả toà điện chính đều được thắp sáng như những ngọn lửa cháy hừng hực.
“Thần mâu Kim Ô!”
Cảm nhận được sự uy nghiêm và lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt kia, tất cả mọi người đều cảm thấy không rét mà run, sắc mặt thay đổi.
Sau khi đôi mắt trên tường tan biến, trên tường có một cuộn tranh chậm rãi khép lại, đợi đến khi nó biến mất, áp lực bao trùm điện chính mới dần dần tan đi.
“Đôi mắt thật đáng sợ...”
“Một ánh mắt đã đánh bay, còn bị đốt thành tro tàn”.
“Đó là Thái Dương Chân Hoả phải không?”
“Chắc chắn là đôi mắt của kiếm uy, thần mâu Kim Ô!”
Trong đại điện bàn tán ầm ĩ, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, ngay cả Tống Nhuệ và Thạch Huyên cũng tỏ ra kinh ngạc, sau đó chuyển thành mừng như điên. Đây là bảo vật mà họ cần, ít nhất là có thể so sánh với đan dược thánh phẩm.
Ánh mắt Lâm Nhất chợt loé, hắn lên tiếng nhắc nhở chung quy vẫn chậm một bước, có lẽ bảo vật trong điện chính này có liên quan tới đôi mắt này.
Nhưng rốt cuộc phía sau đôi mắt này có gì thì
vẫn là một ẩn số.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… “Đôi mắt!”Một ý nghĩ chợt nảy ra trong đầu Lâm Nhất, hắn đột nhiên nhớ tới gì đó.Khi hắn tìm được Thiên Niên Hoả trong tàng bảo lâu đã xuất hiện huyễn tượng Kim Ô, đôi mắt đó là thần mâu của Kim Ô.Thần mâu Kim Ô, chắc chắn là thế!AdvertisementLâm Nhất càng nghĩ càng thấy đúng, hắn nhìn thẳng vào bức tường kia, mơ hồ như thấy được một đôi mắt thần lạnh lùng bá đạo khổng lồ đang nhìn chằm chằm vào hắn.“Cái nơi quái quỷ này, ta không tin không có gì cả”.AdvertisementCó người nóng tính mắng thành tiếng, hội tụ chân nguyên lao thẳng về phía vách tướng phía trước mặt.“Đừng ra tay!”Lâm Nhất hoảng sợ, vội lên tiếng.Có chuyện gì vậy?Lâm Nhất đột nhiên lên tiếng khiến mọi người giật mình, khó hiểu nhìn về phía hắn.Thạch Huyên và Tống Nhuệ cũng nghi hoặc nhìn qua.Phụt!Mọi người còn chưa kịp phản ứng, người vừa lao về phía vách tường trước mặt đã hộc ra một búng máu, khi chạm vào vách tường hắn ta bị bắn ngược trở về, ngay sau đó toàn thân hắn ta bốc lên lửa vàng.Tiếng hét thê thảm lập tức vang lên, người nọ còn chưa ngã xuống đất đã bị đốt thành tro tàn.Mà trên vách tường, một đôi mắt vàng kim từ từ hiện lên, những hoa văn phủ kín cả toà điện chính đều được thắp sáng như những ngọn lửa cháy hừng hực.“Thần mâu Kim Ô!”Cảm nhận được sự uy nghiêm và lạnh lẽo bắn ra từ đôi mắt kia, tất cả mọi người đều cảm thấy không rét mà run, sắc mặt thay đổi.Sau khi đôi mắt trên tường tan biến, trên tường có một cuộn tranh chậm rãi khép lại, đợi đến khi nó biến mất, áp lực bao trùm điện chính mới dần dần tan đi.“Đôi mắt thật đáng sợ...”“Một ánh mắt đã đánh bay, còn bị đốt thành tro tàn”.“Đó là Thái Dương Chân Hoả phải không?”“Chắc chắn là đôi mắt của kiếm uy, thần mâu Kim Ô!”Trong đại điện bàn tán ầm ĩ, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm túc, ngay cả Tống Nhuệ và Thạch Huyên cũng tỏ ra kinh ngạc, sau đó chuyển thành mừng như điên. Đây là bảo vật mà họ cần, ít nhất là có thể so sánh với đan dược thánh phẩm.Ánh mắt Lâm Nhất chợt loé, hắn lên tiếng nhắc nhở chung quy vẫn chậm một bước, có lẽ bảo vật trong điện chính này có liên quan tới đôi mắt này.Nhưng rốt cuộc phía sau đôi mắt này có gì thìvẫn là một ẩn số.