Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…
Chương 3526: "Thì ra là vậy".
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đợi đến khi Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, đấm một quyền xuống dưới thì một mặt trời màu vàng khổng lồ chợt ầm ầm nổ tung dưới đáy biển.Trong tiếng nổ động trời ấy, làn sóng xung kích sinh ra do Thần Dương Toái Thiên Ấn lập tức nâng Lâm Nhất lên như diều gặp gió. Giữa mặt biển mênh mông cuồn cuộn màu đen này, hắn giống như một luồng sấm sét màu vàng thoáng chốc rẽ đôi mặt nước xông ra.Ầm ầm!Bầu trời vẫn âm u một mảnh, chỉ khi sấm sét nhoáng lên mới có thể chiếu sáng cả mảnh không gian.Nhưng cảnh tượng ấy xuất hiện ở trước mặt Lâm Nhất lại khiến hắn thở phào một hơi. So với đáy biển tối tăm nặng nề, cảnh tượng trước mắt lại trông có vẻ thân thiết hơn rất nhiều.Advertisement"Nên đi tiếp về phía trước thôi, ánh sáng hỏa diễm..."Ánh mắt Lâm Nhất nhìn thẳng về phía trước, ở cuối đại dương mênh mông này có một ngọn lửa bập bùng tựa như một vầng Mặt Trời. Đó chắc hẳn là vòng khảo sát cuối cùng.Sau khi trải qua quá trình từ sống đến chết và ngược lại, Lâm Nhất lại tiếp tục lên đường trên mặt biển mênh mông. Trái ngược với trước đó, cơn đau đã vơi đi rất nhiều, thậm chí long uy vẫn luôn tồn tại trên bầu trời cũng yếu đi một chút.Vậy hắn sẽ đẩy nhanh tốc độ hơn một chút để xem thử rốt cuộc thì bên trong ánh sáng hỏa diễm kia có cái gì. Trước mắt, Lâm Nhất chính là cực kỳ tò mò đối với cái truyền thừa của trái tim Thương Long.AdvertisementTrong niềm mong đợi đó, Lâm Nhất lại đi tiếp bảy ngày giữa vùng biển màu đen trông như không có bờ bến ấy.Ầm!Lại là tia sét màu đen cuốn theo sức mạnh khủng bố giống như thác nước trút xuống từ trên bầu trời. Thoáng chốc, mặt biển lập tức dâng lên một con sóng cao cả nghìn trượng. Trong cơn sóng đó còn không ngừng lóe lên tia chớp.Ầm!Mặt biển vừa nổi sóng, một bóng người màu vàng tựa kim ô giương cánh bay lượn kéo theo khí thế bàng bạc lập tức lao xuống, trực tiếp xuyên qua con sóng, đột phá nó một cách dễ dàng.Xẹt! Xẹt!Sau khi Lâm Nhất xuyên qua con sóng, bên ngoài cơ thể không ngừng lóe lên tia chớp giống như rắn độc vặn vẹo cắn xé, khiến người ta nhìn mà ớn lạnh.Nhưng với Lâm Nhất của bây giờ lại chẳng đáng là gì và không có đau đến chết đi sống lại, mặt mày vặn vẹo như lúc trước.Trái lại, trong sự quay cuồng của tia chớp còn rèn luyện được Long huyết màu đen, vô tình tẩm bổ cho cơ thể hắn rất nhiều."Đúng là bảo địa phong thủy... dù không có thần quyết rèn luyện cơ thể nào mà cơ thể mình cũng đã mạnh đến nỗi trước kia cũng không dám nghĩ đến".Lâm Nhất nhìn về phía xa, trong tầm nhìn đằng trước, ánh sáng hỏa diễm bập bùng kia cũng không còn xa xôi như trước.Khác với suy đoán ban đầu, ánh sáng hỏa diễm kia cũng không phải một quả cầu lửa lớn như Mặt Trời, mà là một vòng sáng khổng lồ chiếu xuống mặt biển, hoàn toàn chia tách mặt nước màu đen.Đó là một vòng sáng cực kỳ khổng lồ, sâu bên trong còn thấp thoáng một ngôi đền."Tìm được rồi!"Lâm Nhất nhìn chằm chằm vào vòng sáng kia, trong mắt toát ra một sự nóng bỏng, truyền thừa thuộc về hắn cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật.Vèo! Vèo! Vèo!Lâm Nhất thi triển Kim Ô Cửu Biển đến cùng cực, cơ thể như lóe lên tia sét, nửa khắc sau đã hoàn toàn tiến vào trong vòng sáng kia.Cùng lúc đó, trong truyền thừa tương ứng với Thương Long Chi Giác, La Chấn đang ở trong một kiếm chủng tiêu điều vắng vẻ. Sau khi trải qua vô số kiếp nạn, cuối cùng hắn ta cũng tới được trung tâm kiếm chủng cổ xưa này.Ở trung tâm kiếm chủng, có vô số bãi đã cắm đầy những thanh kiếm rỉ sét loang lổ tràn ngập vẻ cổ xưa.Xoẹt! Xoẹt!Ánh mắt La Chấn lóe lên, giơ tay rút kiếm ra, từng mảng rỉ sét bám đầy trên kiếm lập tức rơi lả tả. Thoáng chốc, nó lập tức tỏa ra vẻ sắc bén lành lạnh, rõ ràng là một thanh đạo binh cổ.Chỉ là, hắn ta còn chưa kịp vui vẻ thì thanh đạo binh đã ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ.Mảnh nhỏ lơ lửng giữa không trung giống như thời gian ngừng trôi, bên trên từng mảnh nhỏ đều khắc một ký hiệu cổ xưa."Thì ra là vậy".Ánh mắt La Chấn lập tức lộ ra vẻ hiểu ra, những ký hiệu trên từng mảnh nhỏ kia chắc hẳn chính là truyền thừa đại biểu cho Thương Long Chi Giác.Đó hẳn là một môn kiếm quyết cực kỳ cao siêu, tu luyện đến đỉnh phong sẽ có được sức mạnh khủng bố. Đây là một môn kiếm quyết cấp Đế Giả cực kỳ quý hiếm, hơn nữa còn đầy đủ, không thiếu phần nào.Có thể thấy được sau khi chứng kiến thực lực của Lâm Nhất, đặc biệt là kiếm ý Thông Thiên do đối phương thể hiện ra thì truyền thừa cỡ này vẫn chưa lọt nổi vào mắt xanh của La Chấn.
Đợi đến khi Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, đấm một quyền xuống dưới thì một mặt trời màu vàng khổng lồ chợt ầm ầm nổ tung dưới đáy biển.
Trong tiếng nổ động trời ấy, làn sóng xung kích sinh ra do Thần Dương Toái Thiên Ấn lập tức nâng Lâm Nhất lên như diều gặp gió. Giữa mặt biển mênh mông cuồn cuộn màu đen này, hắn giống như một luồng sấm sét màu vàng thoáng chốc rẽ đôi mặt nước xông ra.
Ầm ầm!
Bầu trời vẫn âm u một mảnh, chỉ khi sấm sét nhoáng lên mới có thể chiếu sáng cả mảnh không gian.
Nhưng cảnh tượng ấy xuất hiện ở trước mặt Lâm Nhất lại khiến hắn thở phào một hơi. So với đáy biển tối tăm nặng nề, cảnh tượng trước mắt lại trông có vẻ thân thiết hơn rất nhiều.
Advertisement
"Nên đi tiếp về phía trước thôi, ánh sáng hỏa diễm..."
Ánh mắt Lâm Nhất nhìn thẳng về phía trước, ở cuối đại dương mênh mông này có một ngọn lửa bập bùng tựa như một vầng Mặt Trời. Đó chắc hẳn là vòng khảo sát cuối cùng.
Sau khi trải qua quá trình từ sống đến chết và ngược lại, Lâm Nhất lại tiếp tục lên đường trên mặt biển mênh mông. Trái ngược với trước đó, cơn đau đã vơi đi rất nhiều, thậm chí long uy vẫn luôn tồn tại trên bầu trời cũng yếu đi một chút.
Vậy hắn sẽ đẩy nhanh tốc độ hơn một chút để xem thử rốt cuộc thì bên trong ánh sáng hỏa diễm kia có cái gì. Trước mắt, Lâm Nhất chính là cực kỳ tò mò đối với cái truyền thừa của trái tim Thương Long.
Advertisement
Trong niềm mong đợi đó, Lâm Nhất lại đi tiếp bảy ngày giữa vùng biển màu đen trông như không có bờ bến ấy.
Ầm!
Lại là tia sét màu đen cuốn theo sức mạnh khủng bố giống như thác nước trút xuống từ trên bầu trời. Thoáng chốc, mặt biển lập tức dâng lên một con sóng cao cả nghìn trượng. Trong cơn sóng đó còn không ngừng lóe lên tia chớp.
Ầm!
Mặt biển vừa nổi sóng, một bóng người màu vàng tựa kim ô giương cánh bay lượn kéo theo khí thế bàng bạc lập tức lao xuống, trực tiếp xuyên qua con sóng, đột phá nó một cách dễ dàng.
Xẹt! Xẹt!
Sau khi Lâm Nhất xuyên qua con sóng, bên ngoài cơ thể không ngừng lóe lên tia chớp giống như rắn độc vặn vẹo cắn xé, khiến người ta nhìn mà ớn lạnh.
Nhưng với Lâm Nhất của bây giờ lại chẳng đáng là gì và không có đau đến chết đi sống lại, mặt mày vặn vẹo như lúc trước.
Trái lại, trong sự quay cuồng của tia chớp còn rèn luyện được Long huyết màu đen, vô tình tẩm bổ cho cơ thể hắn rất nhiều.
"Đúng là bảo địa phong thủy... dù không có thần quyết rèn luyện cơ thể nào mà cơ thể mình cũng đã mạnh đến nỗi trước kia cũng không dám nghĩ đến".
Lâm Nhất nhìn về phía xa, trong tầm nhìn đằng trước, ánh sáng hỏa diễm bập bùng kia cũng không còn xa xôi như trước.
Khác với suy đoán ban đầu, ánh sáng hỏa diễm kia cũng không phải một quả cầu lửa lớn như Mặt Trời, mà là một vòng sáng khổng lồ chiếu xuống mặt biển, hoàn toàn chia tách mặt nước màu đen.
Đó là một vòng sáng cực kỳ khổng lồ, sâu bên trong còn thấp thoáng một ngôi đền.
"Tìm được rồi!"
Lâm Nhất nhìn chằm chằm vào vòng sáng kia, trong mắt toát ra một sự nóng bỏng, truyền thừa thuộc về hắn cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật.
Vèo! Vèo! Vèo!
Lâm Nhất thi triển Kim Ô Cửu Biển đến cùng cực, cơ thể như lóe lên tia sét, nửa khắc sau đã hoàn toàn tiến vào trong vòng sáng kia.
Cùng lúc đó, trong truyền thừa tương ứng với Thương Long Chi Giác, La Chấn đang ở trong một kiếm chủng tiêu điều vắng vẻ. Sau khi trải qua vô số kiếp nạn, cuối cùng hắn ta cũng tới được trung tâm kiếm chủng cổ xưa này.
Ở trung tâm kiếm chủng, có vô số bãi đã cắm đầy những thanh kiếm rỉ sét loang lổ tràn ngập vẻ cổ xưa.
Xoẹt! Xoẹt!
Ánh mắt La Chấn lóe lên, giơ tay rút kiếm ra, từng mảng rỉ sét bám đầy trên kiếm lập tức rơi lả tả. Thoáng chốc, nó lập tức tỏa ra vẻ sắc bén lành lạnh, rõ ràng là một thanh đạo binh cổ.
Chỉ là, hắn ta còn chưa kịp vui vẻ thì thanh đạo binh đã ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ.
Mảnh nhỏ lơ lửng giữa không trung giống như thời gian ngừng trôi, bên trên từng mảnh nhỏ đều khắc một ký hiệu cổ xưa.
"Thì ra là vậy".
Ánh mắt La Chấn lập tức lộ ra vẻ hiểu ra, những ký hiệu trên từng mảnh nhỏ kia chắc hẳn chính là truyền thừa đại biểu cho Thương Long Chi Giác.
Đó hẳn là một môn kiếm quyết cực kỳ cao siêu, tu luyện đến đỉnh phong sẽ có được sức mạnh khủng bố. Đây là một môn kiếm quyết cấp Đế Giả cực kỳ quý hiếm, hơn nữa còn đầy đủ, không thiếu phần nào.
Có thể thấy được sau khi chứng kiến thực lực của Lâm Nhất, đặc biệt là kiếm ý Thông Thiên do đối phương thể hiện ra thì truyền thừa cỡ này vẫn chưa lọt nổi vào mắt xanh của La Chấn.
Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão. Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện. Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo. Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng. Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức. Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông. Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba. Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đợi đến khi Lâm Nhất siết chặt năm ngón tay, đấm một quyền xuống dưới thì một mặt trời màu vàng khổng lồ chợt ầm ầm nổ tung dưới đáy biển.Trong tiếng nổ động trời ấy, làn sóng xung kích sinh ra do Thần Dương Toái Thiên Ấn lập tức nâng Lâm Nhất lên như diều gặp gió. Giữa mặt biển mênh mông cuồn cuộn màu đen này, hắn giống như một luồng sấm sét màu vàng thoáng chốc rẽ đôi mặt nước xông ra.Ầm ầm!Bầu trời vẫn âm u một mảnh, chỉ khi sấm sét nhoáng lên mới có thể chiếu sáng cả mảnh không gian.Nhưng cảnh tượng ấy xuất hiện ở trước mặt Lâm Nhất lại khiến hắn thở phào một hơi. So với đáy biển tối tăm nặng nề, cảnh tượng trước mắt lại trông có vẻ thân thiết hơn rất nhiều.Advertisement"Nên đi tiếp về phía trước thôi, ánh sáng hỏa diễm..."Ánh mắt Lâm Nhất nhìn thẳng về phía trước, ở cuối đại dương mênh mông này có một ngọn lửa bập bùng tựa như một vầng Mặt Trời. Đó chắc hẳn là vòng khảo sát cuối cùng.Sau khi trải qua quá trình từ sống đến chết và ngược lại, Lâm Nhất lại tiếp tục lên đường trên mặt biển mênh mông. Trái ngược với trước đó, cơn đau đã vơi đi rất nhiều, thậm chí long uy vẫn luôn tồn tại trên bầu trời cũng yếu đi một chút.Vậy hắn sẽ đẩy nhanh tốc độ hơn một chút để xem thử rốt cuộc thì bên trong ánh sáng hỏa diễm kia có cái gì. Trước mắt, Lâm Nhất chính là cực kỳ tò mò đối với cái truyền thừa của trái tim Thương Long.AdvertisementTrong niềm mong đợi đó, Lâm Nhất lại đi tiếp bảy ngày giữa vùng biển màu đen trông như không có bờ bến ấy.Ầm!Lại là tia sét màu đen cuốn theo sức mạnh khủng bố giống như thác nước trút xuống từ trên bầu trời. Thoáng chốc, mặt biển lập tức dâng lên một con sóng cao cả nghìn trượng. Trong cơn sóng đó còn không ngừng lóe lên tia chớp.Ầm!Mặt biển vừa nổi sóng, một bóng người màu vàng tựa kim ô giương cánh bay lượn kéo theo khí thế bàng bạc lập tức lao xuống, trực tiếp xuyên qua con sóng, đột phá nó một cách dễ dàng.Xẹt! Xẹt!Sau khi Lâm Nhất xuyên qua con sóng, bên ngoài cơ thể không ngừng lóe lên tia chớp giống như rắn độc vặn vẹo cắn xé, khiến người ta nhìn mà ớn lạnh.Nhưng với Lâm Nhất của bây giờ lại chẳng đáng là gì và không có đau đến chết đi sống lại, mặt mày vặn vẹo như lúc trước.Trái lại, trong sự quay cuồng của tia chớp còn rèn luyện được Long huyết màu đen, vô tình tẩm bổ cho cơ thể hắn rất nhiều."Đúng là bảo địa phong thủy... dù không có thần quyết rèn luyện cơ thể nào mà cơ thể mình cũng đã mạnh đến nỗi trước kia cũng không dám nghĩ đến".Lâm Nhất nhìn về phía xa, trong tầm nhìn đằng trước, ánh sáng hỏa diễm bập bùng kia cũng không còn xa xôi như trước.Khác với suy đoán ban đầu, ánh sáng hỏa diễm kia cũng không phải một quả cầu lửa lớn như Mặt Trời, mà là một vòng sáng khổng lồ chiếu xuống mặt biển, hoàn toàn chia tách mặt nước màu đen.Đó là một vòng sáng cực kỳ khổng lồ, sâu bên trong còn thấp thoáng một ngôi đền."Tìm được rồi!"Lâm Nhất nhìn chằm chằm vào vòng sáng kia, trong mắt toát ra một sự nóng bỏng, truyền thừa thuộc về hắn cuối cùng cũng lộ ra bộ mặt thật.Vèo! Vèo! Vèo!Lâm Nhất thi triển Kim Ô Cửu Biển đến cùng cực, cơ thể như lóe lên tia sét, nửa khắc sau đã hoàn toàn tiến vào trong vòng sáng kia.Cùng lúc đó, trong truyền thừa tương ứng với Thương Long Chi Giác, La Chấn đang ở trong một kiếm chủng tiêu điều vắng vẻ. Sau khi trải qua vô số kiếp nạn, cuối cùng hắn ta cũng tới được trung tâm kiếm chủng cổ xưa này.Ở trung tâm kiếm chủng, có vô số bãi đã cắm đầy những thanh kiếm rỉ sét loang lổ tràn ngập vẻ cổ xưa.Xoẹt! Xoẹt!Ánh mắt La Chấn lóe lên, giơ tay rút kiếm ra, từng mảng rỉ sét bám đầy trên kiếm lập tức rơi lả tả. Thoáng chốc, nó lập tức tỏa ra vẻ sắc bén lành lạnh, rõ ràng là một thanh đạo binh cổ.Chỉ là, hắn ta còn chưa kịp vui vẻ thì thanh đạo binh đã ầm ầm vỡ vụn, hóa thành vô số mảnh nhỏ.Mảnh nhỏ lơ lửng giữa không trung giống như thời gian ngừng trôi, bên trên từng mảnh nhỏ đều khắc một ký hiệu cổ xưa."Thì ra là vậy".Ánh mắt La Chấn lập tức lộ ra vẻ hiểu ra, những ký hiệu trên từng mảnh nhỏ kia chắc hẳn chính là truyền thừa đại biểu cho Thương Long Chi Giác.Đó hẳn là một môn kiếm quyết cực kỳ cao siêu, tu luyện đến đỉnh phong sẽ có được sức mạnh khủng bố. Đây là một môn kiếm quyết cấp Đế Giả cực kỳ quý hiếm, hơn nữa còn đầy đủ, không thiếu phần nào.Có thể thấy được sau khi chứng kiến thực lực của Lâm Nhất, đặc biệt là kiếm ý Thông Thiên do đối phương thể hiện ra thì truyền thừa cỡ này vẫn chưa lọt nổi vào mắt xanh của La Chấn.