Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3599: Niếp Huyền sa sầm mặt, vô cùng khó coi.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn vẫn luôn không sử dụng kiếm là vì sợ để lộ vị trí.Tuy sớm muộn gì đối phương cũng sẽ phát hiện ra hắn qua yêu thú, nhưng một khi đã sử dụng kiếm ý Thông Thiên thì cũng giống như bật đèn trong bóng tối, chủ động chỉ rõ phương hướng cho đối phương.“Đó là Niếp Huyền, chiến giới Thần U có một người mang danh xưng Thú Vương tên là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng.” Bùi Tuyết vốn mới thả lỏng một chút, khi nhắc tới kẻ này, sắc mặt nàng ta lại trở nên nặng nề một lần nữa.“Chiến tướng?”Lâm Nhất nghi ngờ, tỏ vẻ không hiểu lắm.Bùi Tuyết giải thích: “Mười phương chiến giới ngoài họ của bọn họ, những người khác họ đều là đầy tớ, đầy tớ cũng chia thành rất nhiều loại. Chiến tướng là tồn tại rất cao cấp trong đầy tớ, thậm chí có thể có tuỳ tùng của riêng mình, là thuộc hạ đắc lực của các giới tử. Huyền Lôi song kiếm mà ngươi đánh bại trước đó cũng có địa vị khá cao, nhưng vẫn thua kém chiến tướng khá nhiều”.“Hắn mạnh lắm à?”“Đúng thế”.Sắc mặt Bùi Tuyết nặng nề, nàng ta cắn răng nói.“Ồ”.Lâm Nhất gật đầu, nhưng chữ ồ này lại khiến Bùi Tuyết thấy khó hiểu.Trong lúc Bùi Tuyết đang ngây người, Lâm Nhất lại cõng nàng ta lên lưng, thi triển Kim Ô Cửu Biến, đi tới bộ lạc Ma Lang, nơi có cỏ Nguyệt Hồn.“Ngươi ngươi ngươi, thả ta xuống, vết thương của ta gần như đã lành rồi, có thể tự đi được…”Bùi Tuyết bị hành động không nói một lời nào đã cõng mình lên lưng của đối phương làm kinh ngạc, ngại đến mức đỏ bừng mặc.“Cô lộn xộn cái gì, cũng đâu phải lần đầu tiên”.Lâm Nhất cạn lời, không biết nữ nhân này đang nghĩ gì nữa.“Ngươi ngươi ngươi ngươi, cái gì mà không phải lần đầu chứ, thả ta xuống, cái tên ngu ngốc này!”Bùi Tuyết tức đến mức đỏ bừng mặt, hai tay đánh lên lưng Lâm Nhất, giãy giụa muốn xuống.“Ta cũng muốn thả cô xuống, nhưng cô quá chậm, còn tệ hơn Tiểu Hồng của ta nữa”, Lâm Nhất không để tâm đến nàng ta, tiếp tục điều động Kim Ô Cửu Biến, di chuyển nhanh như chớp, tựa như kéo ngắn khoảng cách, tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.“Tiểu Hồng, Tiểu Hồng là ai?”Bùi Tuyết thoáng ngơ ngác, người này còn có tình nhân khác à?“Kia kìa.”Lâm Nhất tiện tay chỉ, Bùi Tuyết ngẩng đầu lên, lập tức thấy phía trước có bóng đen loé lên, ngựa Huyết Long vừa chạy về cười với nàng ta môtj cái.Bùi Tuyết thoáng chốc sa sầm mắt, màu đỏ ở đâu vậy, rõ ràng là một con mèo mun mà, còn cười bỉ ổi như thế nữa!Nửa ngày sau.Ở nơi thi thể của Huyền Thiên Ma Viên có một bóng người chậm rãi đáp xuống, thân hình hắn ta rất cao lớn, khoác da thú, cơ bắp lộ ra sáng bóng như kim loại, trong mắt loé lên ánh sáng hung ác, vô cùng hoang dã.Thanh niên khoác da thú chính là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng của chiến giới Thần U, có danh xưng Thú Vương.Trên bả vai hắn ta có một con khỉ màu đen, giữa mày con khỉ kia mọc một con mắt, là hậu duệ của Ma Hầu ba mắt trong truyền thuyết.

Hắn vẫn luôn không sử dụng kiếm là vì sợ để lộ vị trí.

Tuy sớm muộn gì đối phương cũng sẽ phát hiện ra hắn qua yêu thú, nhưng một khi đã sử dụng kiếm ý Thông Thiên thì cũng giống như bật đèn trong bóng tối, chủ động chỉ rõ phương hướng cho đối phương.

“Đó là Niếp Huyền, chiến giới Thần U có một người mang danh xưng Thú Vương tên là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng.” Bùi Tuyết vốn mới thả lỏng một chút, khi nhắc tới kẻ này, sắc mặt nàng ta lại trở nên nặng nề một lần nữa.

“Chiến tướng?”

Lâm Nhất nghi ngờ, tỏ vẻ không hiểu lắm.

Bùi Tuyết giải thích: “Mười phương chiến giới ngoài họ của bọn họ, những người khác họ đều là đầy tớ, đầy tớ cũng chia thành rất nhiều loại. Chiến tướng là tồn tại rất cao cấp trong đầy tớ, thậm chí có thể có tuỳ tùng của riêng mình, là thuộc hạ đắc lực của các giới tử. Huyền Lôi song kiếm mà ngươi đánh bại trước đó cũng có địa vị khá cao, nhưng vẫn thua kém chiến tướng khá nhiều”.

“Hắn mạnh lắm à?”

“Đúng thế”.

Sắc mặt Bùi Tuyết nặng nề, nàng ta cắn răng nói.

“Ồ”.

Lâm Nhất gật đầu, nhưng chữ ồ này lại khiến Bùi Tuyết thấy khó hiểu.

Trong lúc Bùi Tuyết đang ngây người, Lâm Nhất lại cõng nàng ta lên lưng, thi triển Kim Ô Cửu Biến, đi tới bộ lạc Ma Lang, nơi có cỏ Nguyệt Hồn.

“Ngươi ngươi ngươi, thả ta xuống, vết thương của ta gần như đã lành rồi, có thể tự đi được…”

Bùi Tuyết bị hành động không nói một lời nào đã cõng mình lên lưng của đối phương làm kinh ngạc, ngại đến mức đỏ bừng mặc.

“Cô lộn xộn cái gì, cũng đâu phải lần đầu tiên”.

Lâm Nhất cạn lời, không biết nữ nhân này đang nghĩ gì nữa.

“Ngươi ngươi ngươi ngươi, cái gì mà không phải lần đầu chứ, thả ta xuống, cái tên ngu ngốc này!”

Bùi Tuyết tức đến mức đỏ bừng mặt, hai tay đánh lên lưng Lâm Nhất, giãy giụa muốn xuống.

“Ta cũng muốn thả cô xuống, nhưng cô quá chậm, còn tệ hơn Tiểu Hồng của ta nữa”, Lâm Nhất không để tâm đến nàng ta, tiếp tục điều động Kim Ô Cửu Biến, di chuyển nhanh như chớp, tựa như kéo ngắn khoảng cách, tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.

“Tiểu Hồng, Tiểu Hồng là ai?”

Bùi Tuyết thoáng ngơ ngác, người này còn có tình nhân khác à?

“Kia kìa.”

Lâm Nhất tiện tay chỉ, Bùi Tuyết ngẩng đầu lên, lập tức thấy phía trước có bóng đen loé lên, ngựa Huyết Long vừa chạy về cười với nàng ta môtj cái.

Bùi Tuyết thoáng chốc sa sầm mắt, màu đỏ ở đâu vậy, rõ ràng là một con mèo mun mà, còn cười bỉ ổi như thế nữa!

Nửa ngày sau.

Ở nơi thi thể của Huyền Thiên Ma Viên có một bóng người chậm rãi đáp xuống, thân hình hắn ta rất cao lớn, khoác da thú, cơ bắp lộ ra sáng bóng như kim loại, trong mắt loé lên ánh sáng hung ác, vô cùng hoang dã.

Thanh niên khoác da thú chính là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng của chiến giới Thần U, có danh xưng Thú Vương.

Trên bả vai hắn ta có một con khỉ màu đen, giữa mày con khỉ kia mọc một con mắt, là hậu duệ của Ma Hầu ba mắt trong truyền thuyết.

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Hắn vẫn luôn không sử dụng kiếm là vì sợ để lộ vị trí.Tuy sớm muộn gì đối phương cũng sẽ phát hiện ra hắn qua yêu thú, nhưng một khi đã sử dụng kiếm ý Thông Thiên thì cũng giống như bật đèn trong bóng tối, chủ động chỉ rõ phương hướng cho đối phương.“Đó là Niếp Huyền, chiến giới Thần U có một người mang danh xưng Thú Vương tên là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng.” Bùi Tuyết vốn mới thả lỏng một chút, khi nhắc tới kẻ này, sắc mặt nàng ta lại trở nên nặng nề một lần nữa.“Chiến tướng?”Lâm Nhất nghi ngờ, tỏ vẻ không hiểu lắm.Bùi Tuyết giải thích: “Mười phương chiến giới ngoài họ của bọn họ, những người khác họ đều là đầy tớ, đầy tớ cũng chia thành rất nhiều loại. Chiến tướng là tồn tại rất cao cấp trong đầy tớ, thậm chí có thể có tuỳ tùng của riêng mình, là thuộc hạ đắc lực của các giới tử. Huyền Lôi song kiếm mà ngươi đánh bại trước đó cũng có địa vị khá cao, nhưng vẫn thua kém chiến tướng khá nhiều”.“Hắn mạnh lắm à?”“Đúng thế”.Sắc mặt Bùi Tuyết nặng nề, nàng ta cắn răng nói.“Ồ”.Lâm Nhất gật đầu, nhưng chữ ồ này lại khiến Bùi Tuyết thấy khó hiểu.Trong lúc Bùi Tuyết đang ngây người, Lâm Nhất lại cõng nàng ta lên lưng, thi triển Kim Ô Cửu Biến, đi tới bộ lạc Ma Lang, nơi có cỏ Nguyệt Hồn.“Ngươi ngươi ngươi, thả ta xuống, vết thương của ta gần như đã lành rồi, có thể tự đi được…”Bùi Tuyết bị hành động không nói một lời nào đã cõng mình lên lưng của đối phương làm kinh ngạc, ngại đến mức đỏ bừng mặc.“Cô lộn xộn cái gì, cũng đâu phải lần đầu tiên”.Lâm Nhất cạn lời, không biết nữ nhân này đang nghĩ gì nữa.“Ngươi ngươi ngươi ngươi, cái gì mà không phải lần đầu chứ, thả ta xuống, cái tên ngu ngốc này!”Bùi Tuyết tức đến mức đỏ bừng mặt, hai tay đánh lên lưng Lâm Nhất, giãy giụa muốn xuống.“Ta cũng muốn thả cô xuống, nhưng cô quá chậm, còn tệ hơn Tiểu Hồng của ta nữa”, Lâm Nhất không để tâm đến nàng ta, tiếp tục điều động Kim Ô Cửu Biến, di chuyển nhanh như chớp, tựa như kéo ngắn khoảng cách, tốc độ nhanh đến mức đáng sợ.“Tiểu Hồng, Tiểu Hồng là ai?”Bùi Tuyết thoáng ngơ ngác, người này còn có tình nhân khác à?“Kia kìa.”Lâm Nhất tiện tay chỉ, Bùi Tuyết ngẩng đầu lên, lập tức thấy phía trước có bóng đen loé lên, ngựa Huyết Long vừa chạy về cười với nàng ta môtj cái.Bùi Tuyết thoáng chốc sa sầm mắt, màu đỏ ở đâu vậy, rõ ràng là một con mèo mun mà, còn cười bỉ ổi như thế nữa!Nửa ngày sau.Ở nơi thi thể của Huyền Thiên Ma Viên có một bóng người chậm rãi đáp xuống, thân hình hắn ta rất cao lớn, khoác da thú, cơ bắp lộ ra sáng bóng như kim loại, trong mắt loé lên ánh sáng hung ác, vô cùng hoang dã.Thanh niên khoác da thú chính là Niếp Huyền, một trong bốn chiến tướng của chiến giới Thần U, có danh xưng Thú Vương.Trên bả vai hắn ta có một con khỉ màu đen, giữa mày con khỉ kia mọc một con mắt, là hậu duệ của Ma Hầu ba mắt trong truyền thuyết.

Chương 3599: Niếp Huyền sa sầm mặt, vô cùng khó coi.