Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3736: Hay là cao thủ phía trên Thần Đan?

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đế Vũ cười đẩy ẩn ý nói: "Dù sao tiềm lực mà hắn thể hiện ra cũng rất lớn, chỉ cần không chết thì chắc chắn sẽ vùng lên trong thời đại này, đáng để thân".Hắn ta nói xong bèn cất tiếng cười to rời đi.Sắc mặt giới tử Hoàng Đồ âm u thất thường, câu nói ấy của Đế Vũ giống như là cố tình gây xích mích giữa hắn ta với Bùi Tuyết.Một lúc lâu sau, hắn ta mới như thể đưa ra quyết định nào đó, trầm ngâm nói: "Đi xem thử đi".Nếu đã đến nước này mà hắn ta vẫn không tỏ thái độ, e rằng Bùi Tuyết sẽ trực tiếp trở mặt với mình. Điều đó không khỏi khiến Hoàng Đồ hơi do dự.Bùi Tuyết trừng hắn ta một cái, đứng dậy chạy theo ra ngoài thành."Trưởng lão cũng ra tay thì Lâm Nhất còn đường sống nào nữa".Giới tử Hoàng Đồ lắc đầu thở dài nói.Tuy trưởng lão kia lén ra tay, còn kiêng kỵ gì đó, nhưng đối phương đã liếc Lâm Nhất một cái. Cú liếc mắt ấy chẳng những đánh nát kiếm ý Thông Thiên, còn chặt đứt mọi số mệnh của hắn trên con đường thông thiên.Tiềm năng của một người có lớn đến mấy, cũng không đáng để làm quen."Lâm Nhất bị thương?""E là bị thương rất nặng, tam đại giới tử không tiếc sử dụng đan Niết Bàn, hiển nhiên nắm chắc giết được hắn"."Nếu lần này có thể trở lại thành Tứ Tượng, chẳng phải đan Niết bàn của tam đại giới tử sẽ trở nên công cốc à".Theo tam đại giới tử và các giới tử khác liều chết xông ra ngoài, các võ giả trong thành Phong Lăng lập tức túm năm túm ba bàn tán xôn xao.Đây quả thật là một tin tức khiến người ta kinh ngạc, cảnh Lâm Nhất tát bay giới tử Thần U trước đó vẫn còn ấn tượng khắc sâu.Phong thái mạnh mẽ như vậy ngoài hai chữ vô địch ra thì chẳng còn từ nào có thể hình dung được nữa.Ai cũng nghĩ rằng hắn có thể quay về thành Tứ Tượng được, nhưng tình huống chợt xoay chuyển, kiếm ý của Lâm Nhất bỗng vỡ nát khiến người ta lo lắng không thôi.Lẽ nào một ngôi sao mới nổi, một con ngựa ô như hắn sẽ chết thật ư?Bên ngoài thành Phong Lăng.Lâm Nhất mặt mày trắng bệch nằm trên người Xích Huyết Long Viên.Hắn ôm ngực, mặt đầy đau đớn, miệng trào máu, cơ thể suy yếu hơn bao giờ hết.Lâm Nhất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn qua, thấy được cặp mắt ở phương xa, nó vừa âm u lại lạnh lẽo, chỉ thoáng chốc đã đánh nát kiếm ý Thông Thiên của hắn.Tim gan phèo phổi, kinh mạch cả người đều xuất hiện vô số vết rạn, lập tức đánh hắn bị thương nặng.Tinh Quân?Thần Đan?Hay là cao thủ phía trên Thần Đan?Thật sự quá mạnh, hoàn toàn không thể chống cự lại được, bên trong ánh mắt ấy chứa đựng ý chí võ đạo. Nếu đối phương muốn thì không chỉ đơn giản là đánh nát kiếm ý, thậm chí còn có thể bổ nát trái tim của Lâm Nhất nữa là.Chủ nhân của ánh mắt đó chắc hẳn đang ở trong thành Tứ Tượng, đối phương rất kiêng kỵ, nói đúng hơn là e sợ, chỉ liếc mắt một cái đã ngừng tay lại.Phụt!Lâm Nhất lại phun ra một ngụm máu tươi, không nhịn nổi quỳ một gối xuống đất."Lại là lão già đó!"

Đế Vũ cười đẩy ẩn ý nói: "Dù sao tiềm lực mà hắn thể hiện ra cũng rất lớn, chỉ cần không chết thì chắc chắn sẽ vùng lên trong thời đại này, đáng để thân".

Hắn ta nói xong bèn cất tiếng cười to rời đi.

Sắc mặt giới tử Hoàng Đồ âm u thất thường, câu nói ấy của Đế Vũ giống như là cố tình gây xích mích giữa hắn ta với Bùi Tuyết.

Một lúc lâu sau, hắn ta mới như thể đưa ra quyết định nào đó, trầm ngâm nói: "Đi xem thử đi".

Nếu đã đến nước này mà hắn ta vẫn không tỏ thái độ, e rằng Bùi Tuyết sẽ trực tiếp trở mặt với mình. Điều đó không khỏi khiến Hoàng Đồ hơi do dự.

Bùi Tuyết trừng hắn ta một cái, đứng dậy chạy theo ra ngoài thành.

"Trưởng lão cũng ra tay thì Lâm Nhất còn đường sống nào nữa".

Giới tử Hoàng Đồ lắc đầu thở dài nói.

Tuy trưởng lão kia lén ra tay, còn kiêng kỵ gì đó, nhưng đối phương đã liếc Lâm Nhất một cái. Cú liếc mắt ấy chẳng những đánh nát kiếm ý Thông Thiên, còn chặt đứt mọi số mệnh của hắn trên con đường thông thiên.

Tiềm năng của một người có lớn đến mấy, cũng không đáng để làm quen.

"Lâm Nhất bị thương?"

"E là bị thương rất nặng, tam đại giới tử không tiếc sử dụng đan Niết Bàn, hiển nhiên nắm chắc giết được hắn".

"Nếu lần này có thể trở lại thành Tứ Tượng, chẳng phải đan Niết bàn của tam đại giới tử sẽ trở nên công cốc à".

Theo tam đại giới tử và các giới tử khác liều chết xông ra ngoài, các võ giả trong thành Phong Lăng lập tức túm năm túm ba bàn tán xôn xao.

Đây quả thật là một tin tức khiến người ta kinh ngạc, cảnh Lâm Nhất tát bay giới tử Thần U trước đó vẫn còn ấn tượng khắc sâu.

Phong thái mạnh mẽ như vậy ngoài hai chữ vô địch ra thì chẳng còn từ nào có thể hình dung được nữa.

Ai cũng nghĩ rằng hắn có thể quay về thành Tứ Tượng được, nhưng tình huống chợt xoay chuyển, kiếm ý của Lâm Nhất bỗng vỡ nát khiến người ta lo lắng không thôi.

Lẽ nào một ngôi sao mới nổi, một con ngựa ô như hắn sẽ chết thật ư?

Bên ngoài thành Phong Lăng.

Lâm Nhất mặt mày trắng bệch nằm trên người Xích Huyết Long Viên.

Hắn ôm ngực, mặt đầy đau đớn, miệng trào máu, cơ thể suy yếu hơn bao giờ hết.

Lâm Nhất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn qua, thấy được cặp mắt ở phương xa, nó vừa âm u lại lạnh lẽo, chỉ thoáng chốc đã đánh nát kiếm ý Thông Thiên của hắn.

Tim gan phèo phổi, kinh mạch cả người đều xuất hiện vô số vết rạn, lập tức đánh hắn bị thương nặng.

Tinh Quân?

Thần Đan?

Hay là cao thủ phía trên Thần Đan?

Thật sự quá mạnh, hoàn toàn không thể chống cự lại được, bên trong ánh mắt ấy chứa đựng ý chí võ đạo. Nếu đối phương muốn thì không chỉ đơn giản là đánh nát kiếm ý, thậm chí còn có thể bổ nát trái tim của Lâm Nhất nữa là.

Chủ nhân của ánh mắt đó chắc hẳn đang ở trong thành Tứ Tượng, đối phương rất kiêng kỵ, nói đúng hơn là e sợ, chỉ liếc mắt một cái đã ngừng tay lại.

Phụt!

Lâm Nhất lại phun ra một ngụm máu tươi, không nhịn nổi quỳ một gối xuống đất.

"Lại là lão già đó!"

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Đế Vũ cười đẩy ẩn ý nói: "Dù sao tiềm lực mà hắn thể hiện ra cũng rất lớn, chỉ cần không chết thì chắc chắn sẽ vùng lên trong thời đại này, đáng để thân".Hắn ta nói xong bèn cất tiếng cười to rời đi.Sắc mặt giới tử Hoàng Đồ âm u thất thường, câu nói ấy của Đế Vũ giống như là cố tình gây xích mích giữa hắn ta với Bùi Tuyết.Một lúc lâu sau, hắn ta mới như thể đưa ra quyết định nào đó, trầm ngâm nói: "Đi xem thử đi".Nếu đã đến nước này mà hắn ta vẫn không tỏ thái độ, e rằng Bùi Tuyết sẽ trực tiếp trở mặt với mình. Điều đó không khỏi khiến Hoàng Đồ hơi do dự.Bùi Tuyết trừng hắn ta một cái, đứng dậy chạy theo ra ngoài thành."Trưởng lão cũng ra tay thì Lâm Nhất còn đường sống nào nữa".Giới tử Hoàng Đồ lắc đầu thở dài nói.Tuy trưởng lão kia lén ra tay, còn kiêng kỵ gì đó, nhưng đối phương đã liếc Lâm Nhất một cái. Cú liếc mắt ấy chẳng những đánh nát kiếm ý Thông Thiên, còn chặt đứt mọi số mệnh của hắn trên con đường thông thiên.Tiềm năng của một người có lớn đến mấy, cũng không đáng để làm quen."Lâm Nhất bị thương?""E là bị thương rất nặng, tam đại giới tử không tiếc sử dụng đan Niết Bàn, hiển nhiên nắm chắc giết được hắn"."Nếu lần này có thể trở lại thành Tứ Tượng, chẳng phải đan Niết bàn của tam đại giới tử sẽ trở nên công cốc à".Theo tam đại giới tử và các giới tử khác liều chết xông ra ngoài, các võ giả trong thành Phong Lăng lập tức túm năm túm ba bàn tán xôn xao.Đây quả thật là một tin tức khiến người ta kinh ngạc, cảnh Lâm Nhất tát bay giới tử Thần U trước đó vẫn còn ấn tượng khắc sâu.Phong thái mạnh mẽ như vậy ngoài hai chữ vô địch ra thì chẳng còn từ nào có thể hình dung được nữa.Ai cũng nghĩ rằng hắn có thể quay về thành Tứ Tượng được, nhưng tình huống chợt xoay chuyển, kiếm ý của Lâm Nhất bỗng vỡ nát khiến người ta lo lắng không thôi.Lẽ nào một ngôi sao mới nổi, một con ngựa ô như hắn sẽ chết thật ư?Bên ngoài thành Phong Lăng.Lâm Nhất mặt mày trắng bệch nằm trên người Xích Huyết Long Viên.Hắn ôm ngực, mặt đầy đau đớn, miệng trào máu, cơ thể suy yếu hơn bao giờ hết.Lâm Nhất kinh ngạc ngẩng đầu nhìn qua, thấy được cặp mắt ở phương xa, nó vừa âm u lại lạnh lẽo, chỉ thoáng chốc đã đánh nát kiếm ý Thông Thiên của hắn.Tim gan phèo phổi, kinh mạch cả người đều xuất hiện vô số vết rạn, lập tức đánh hắn bị thương nặng.Tinh Quân?Thần Đan?Hay là cao thủ phía trên Thần Đan?Thật sự quá mạnh, hoàn toàn không thể chống cự lại được, bên trong ánh mắt ấy chứa đựng ý chí võ đạo. Nếu đối phương muốn thì không chỉ đơn giản là đánh nát kiếm ý, thậm chí còn có thể bổ nát trái tim của Lâm Nhất nữa là.Chủ nhân của ánh mắt đó chắc hẳn đang ở trong thành Tứ Tượng, đối phương rất kiêng kỵ, nói đúng hơn là e sợ, chỉ liếc mắt một cái đã ngừng tay lại.Phụt!Lâm Nhất lại phun ra một ngụm máu tươi, không nhịn nổi quỳ một gối xuống đất."Lại là lão già đó!"

Chương 3736: Hay là cao thủ phía trên Thần Đan?