Tác giả:

Lâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh…

Chương 3757: Ta kể xong rồi!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Còn một loại khác là tử, chứa đựng tử khí mù mịt. Có thể nói nó là một chí bảo khó tin đối với người tu luyện đạo tử vong, e rằng chỉ cần một giọt sương thôi cũng có thể lập tức phá hủy chướng ngại của ý chí tử vong.Bất kể là ý chí sinh hay tử thì Lâm Nhất cũng chẳng thể nào luyện hóa được. Hắn không hiểu đạo đó, nếu thử luyện hóa thì chỉ có chết.Chỉ có Phong và Lôi là phù hợp với hắn.Trên hai chiếc lá có thuộc tính Phong Lôi lần lượt có mười giọt sương, Lâm Nhất ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Mỗi loại luyện hóa một giọt đi".Hắn thử luyện hóa một giọt trước, nếu được thì đương nhiên sẽ luyện hóa hết.Lâm Nhất cũng khá là chờ mong uy áp Thương Long sẽ đạt tới cảnh giới gì sau khi luyện hóa giọt sương trên lá thần."Lâm ca ca, huynh không hỏi ta tại sao phải lấy quả Thần Huyết hả?", Nguyệt Vi Vi cất bình Tịnh Ngọc đi, khẽ hỏi."Không cần hỏi, ta chỉ cần biết cô cần là được"."Nhưng ta muốn nói", Nguyệt Vi Vi hơi bực nói. Nàng ta trừng Lâm Nhất, hừ hừ thầm nhủ huynh chẳng quan tâm ta gì hết."Vậy nói đi, ta cũng rất tò mò".Sắc mặt Nguyệt Vi Vi lập tức thay đổi, mặt mày tươi rói, thầm nghĩ ta biết ngay mà, Lâm ca ca chắc chắn để ý mình.Nàng ta nhỏ giọng nói: "Ta lấy quả Thần Huyết để cứu mẹ mình. Khi ta còn nhỏ, mẹ đã chìm vào ngủ say, vẫn luôn trong tình trạng chết giả, chỉ khi lấy được quả Thần Huyết mới có thể giúp mẹ tỉnh lại. Cha ta cực kỳ mạnh, nhưng kẻ thù cũng nhiều, muốn lấy được quả Thần Huyết quả thật cực kỳ khó. Ông ấy không muốn trả giá đắt để lấy được quả Thần Huyết, ta giận quá bèn lén chạy ra ngoài. Ta đến con đường thông thiên này cũng vì nó"."Nếu không thì ta chắc chắn sẽ không cần quả Thần Huyết của Lâm ca ca".Lâm Nhất chợt hiểu ra, hèn gì nàng ta lại bằng lòng chịu nhiều cực khổ như vậy.Trước đó, khi lấy châm độc hàn băng ra khỏi cơ thể nàng ta đã cảm giác có một phong ấn, tu vi thật của Nguyệt Vi Vi cực kỳ khủng bố. Nhưng vì hạ xuống Huyền Hoàng Giới nên đã trả giá rất lớn, một trong số đó là phong ấn tu vi mình lại.Nếu không phải vì quả Thần Huyết, cũng sẽ chẳng bị tam đại giới tử bắt được, cũng chẳng bị giới tử Thần U tra tấn.Lâm Nhất kinh ngạc đến không nói ra lời, bỗng dưng có hơi đau lòng Nguyệt Vi Vi.Mẹ nàng ta chết giả nên chắc trong lòng rất buồn, còn phải trả giá rất đắt để hạ xuống Huyền Hoàng Giới, rời nhà trốn đi cũng cần phải cực kỳ can đảm.Nhưng khi mới gặp, thiếu nữ áo đỏ thổi sáo trên cây phong bên bờ Trường Giang lại cười vô cùng rạng rỡ, không hề khiến người khác cảm thấy nàng đang buồn.Nàng ta chịu nhiều cực khổ như vậy, nhưng chưa bao giờ kể với hắn, chỉ khiến Lâm Nhất nhớ kỹ những điều tốt đẹp và nụ cười của mình."Ta kể xong rồi!"Nguyệt Vi Vi cười tươi nói, chưa chờ Lâm Nhất đáp lại đã dùng bình Tịnh Ngọc lấy ra hai giọt sương trên lá thần.Một giọt chứa ý chí Phong, một giọt chứa ý chí Lôi đồng loạt có vô cùng vô tận tinh hoa đất trời.Thoáng chốc, cả người Lâm Nhất lập tức tràn ngập sức mạnh khủng bố, vô vàn ánh sáng thần thánh bắn ra từ lỗ chân lông trên người hắn.Ầm!

Còn một loại khác là tử, chứa đựng tử khí mù mịt. Có thể nói nó là một chí bảo khó tin đối với người tu luyện đạo tử vong, e rằng chỉ cần một giọt sương thôi cũng có thể lập tức phá hủy chướng ngại của ý chí tử vong.

Bất kể là ý chí sinh hay tử thì Lâm Nhất cũng chẳng thể nào luyện hóa được. Hắn không hiểu đạo đó, nếu thử luyện hóa thì chỉ có chết.

Chỉ có Phong và Lôi là phù hợp với hắn.

Trên hai chiếc lá có thuộc tính Phong Lôi lần lượt có mười giọt sương, Lâm Nhất ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Mỗi loại luyện hóa một giọt đi".

Hắn thử luyện hóa một giọt trước, nếu được thì đương nhiên sẽ luyện hóa hết.

Lâm Nhất cũng khá là chờ mong uy áp Thương Long sẽ đạt tới cảnh giới gì sau khi luyện hóa giọt sương trên lá thần.

"Lâm ca ca, huynh không hỏi ta tại sao phải lấy quả Thần Huyết hả?", Nguyệt Vi Vi cất bình Tịnh Ngọc đi, khẽ hỏi.

"Không cần hỏi, ta chỉ cần biết cô cần là được".

"Nhưng ta muốn nói", Nguyệt Vi Vi hơi bực nói. Nàng ta trừng Lâm Nhất, hừ hừ thầm nhủ huynh chẳng quan tâm ta gì hết.

"Vậy nói đi, ta cũng rất tò mò".

Sắc mặt Nguyệt Vi Vi lập tức thay đổi, mặt mày tươi rói, thầm nghĩ ta biết ngay mà, Lâm ca ca chắc chắn để ý mình.

Nàng ta nhỏ giọng nói: "Ta lấy quả Thần Huyết để cứu mẹ mình. Khi ta còn nhỏ, mẹ đã chìm vào ngủ say, vẫn luôn trong tình trạng chết giả, chỉ khi lấy được quả Thần Huyết mới có thể giúp mẹ tỉnh lại. Cha ta cực kỳ mạnh, nhưng kẻ thù cũng nhiều, muốn lấy được quả Thần Huyết quả thật cực kỳ khó. Ông ấy không muốn trả giá đắt để lấy được quả Thần Huyết, ta giận quá bèn lén chạy ra ngoài. Ta đến con đường thông thiên này cũng vì nó".

"Nếu không thì ta chắc chắn sẽ không cần quả Thần Huyết của Lâm ca ca".

Lâm Nhất chợt hiểu ra, hèn gì nàng ta lại bằng lòng chịu nhiều cực khổ như vậy.

Trước đó, khi lấy châm độc hàn băng ra khỏi cơ thể nàng ta đã cảm giác có một phong ấn, tu vi thật của Nguyệt Vi Vi cực kỳ khủng bố. Nhưng vì hạ xuống Huyền Hoàng Giới nên đã trả giá rất lớn, một trong số đó là phong ấn tu vi mình lại.

Nếu không phải vì quả Thần Huyết, cũng sẽ chẳng bị tam đại giới tử bắt được, cũng chẳng bị giới tử Thần U tra tấn.

Lâm Nhất kinh ngạc đến không nói ra lời, bỗng dưng có hơi đau lòng Nguyệt Vi Vi.

Mẹ nàng ta chết giả nên chắc trong lòng rất buồn, còn phải trả giá rất đắt để hạ xuống Huyền Hoàng Giới, rời nhà trốn đi cũng cần phải cực kỳ can đảm.

Nhưng khi mới gặp, thiếu nữ áo đỏ thổi sáo trên cây phong bên bờ Trường Giang lại cười vô cùng rạng rỡ, không hề khiến người khác cảm thấy nàng đang buồn.

Nàng ta chịu nhiều cực khổ như vậy, nhưng chưa bao giờ kể với hắn, chỉ khiến Lâm Nhất nhớ kỹ những điều tốt đẹp và nụ cười của mình.

"Ta kể xong rồi!"

Nguyệt Vi Vi cười tươi nói, chưa chờ Lâm Nhất đáp lại đã dùng bình Tịnh Ngọc lấy ra hai giọt sương trên lá thần.

Một giọt chứa ý chí Phong, một giọt chứa ý chí Lôi đồng loạt có vô cùng vô tận tinh hoa đất trời.

Thoáng chốc, cả người Lâm Nhất lập tức tràn ngập sức mạnh khủng bố, vô vàn ánh sáng thần thánh bắn ra từ lỗ chân lông trên người hắn.

Ầm!

Độc Tôn Truyền Kỳ - Thanh Vân MônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Tiên Hiệp, Truyện Xuyên KhôngLâm Nhất chỉ có thể làm những việc lặt vặt tại phòng tẩy kiếm trong tông, trở thành một Kiếm Nô, phụ trách bảo dưỡng bội kiếm cho các đệ tử và trưởng lão.   Cũng may, Thanh Vân Môn không phải môn phái chuyên về kiếm, nên công việc của hắn cũng không tính là bận rộn, mỗi ngày đều có một ít thời gian rảnh rỗi để tu luyện.   Thế giới Huyền Hoàng lấy thực lực làm chủ đạo.   Sinh ra làm Kiếm Nô, có được cơ hội tu luyện đã là chuyện không mấy dễ dàng.   Thanh Vân tông có quy củ, hễ là tạp dịch, chỉ cần tu luyện đến tiểu thành là sẽ có thể trở thành đệ tử chính thức.   Chính quy củ này đã khích lệ Lâm Nhất suốt thời gian qua, khiến hắn bằng lòng làm nô, không rời khỏi Thanh Vân tông.   Đáng tiếc, cái người tên Lâm Nhất này có thừa nghị lực, nhưng lại không đủ ngộ tính. Tu luyện ba năm cùng lắm chỉ đến võ đạo tầng hai, mãi vẫn không tiến lên được tầng ba.   Trong khi, tiêu chuẩn để trở thành đệ tử ngoại môn phải đạt đến võ đạo tầng ba, chỉ một bước ngắn này đã ngăn cách Lâm Nhất trước cánh… Còn một loại khác là tử, chứa đựng tử khí mù mịt. Có thể nói nó là một chí bảo khó tin đối với người tu luyện đạo tử vong, e rằng chỉ cần một giọt sương thôi cũng có thể lập tức phá hủy chướng ngại của ý chí tử vong.Bất kể là ý chí sinh hay tử thì Lâm Nhất cũng chẳng thể nào luyện hóa được. Hắn không hiểu đạo đó, nếu thử luyện hóa thì chỉ có chết.Chỉ có Phong và Lôi là phù hợp với hắn.Trên hai chiếc lá có thuộc tính Phong Lôi lần lượt có mười giọt sương, Lâm Nhất ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Mỗi loại luyện hóa một giọt đi".Hắn thử luyện hóa một giọt trước, nếu được thì đương nhiên sẽ luyện hóa hết.Lâm Nhất cũng khá là chờ mong uy áp Thương Long sẽ đạt tới cảnh giới gì sau khi luyện hóa giọt sương trên lá thần."Lâm ca ca, huynh không hỏi ta tại sao phải lấy quả Thần Huyết hả?", Nguyệt Vi Vi cất bình Tịnh Ngọc đi, khẽ hỏi."Không cần hỏi, ta chỉ cần biết cô cần là được"."Nhưng ta muốn nói", Nguyệt Vi Vi hơi bực nói. Nàng ta trừng Lâm Nhất, hừ hừ thầm nhủ huynh chẳng quan tâm ta gì hết."Vậy nói đi, ta cũng rất tò mò".Sắc mặt Nguyệt Vi Vi lập tức thay đổi, mặt mày tươi rói, thầm nghĩ ta biết ngay mà, Lâm ca ca chắc chắn để ý mình.Nàng ta nhỏ giọng nói: "Ta lấy quả Thần Huyết để cứu mẹ mình. Khi ta còn nhỏ, mẹ đã chìm vào ngủ say, vẫn luôn trong tình trạng chết giả, chỉ khi lấy được quả Thần Huyết mới có thể giúp mẹ tỉnh lại. Cha ta cực kỳ mạnh, nhưng kẻ thù cũng nhiều, muốn lấy được quả Thần Huyết quả thật cực kỳ khó. Ông ấy không muốn trả giá đắt để lấy được quả Thần Huyết, ta giận quá bèn lén chạy ra ngoài. Ta đến con đường thông thiên này cũng vì nó"."Nếu không thì ta chắc chắn sẽ không cần quả Thần Huyết của Lâm ca ca".Lâm Nhất chợt hiểu ra, hèn gì nàng ta lại bằng lòng chịu nhiều cực khổ như vậy.Trước đó, khi lấy châm độc hàn băng ra khỏi cơ thể nàng ta đã cảm giác có một phong ấn, tu vi thật của Nguyệt Vi Vi cực kỳ khủng bố. Nhưng vì hạ xuống Huyền Hoàng Giới nên đã trả giá rất lớn, một trong số đó là phong ấn tu vi mình lại.Nếu không phải vì quả Thần Huyết, cũng sẽ chẳng bị tam đại giới tử bắt được, cũng chẳng bị giới tử Thần U tra tấn.Lâm Nhất kinh ngạc đến không nói ra lời, bỗng dưng có hơi đau lòng Nguyệt Vi Vi.Mẹ nàng ta chết giả nên chắc trong lòng rất buồn, còn phải trả giá rất đắt để hạ xuống Huyền Hoàng Giới, rời nhà trốn đi cũng cần phải cực kỳ can đảm.Nhưng khi mới gặp, thiếu nữ áo đỏ thổi sáo trên cây phong bên bờ Trường Giang lại cười vô cùng rạng rỡ, không hề khiến người khác cảm thấy nàng đang buồn.Nàng ta chịu nhiều cực khổ như vậy, nhưng chưa bao giờ kể với hắn, chỉ khiến Lâm Nhất nhớ kỹ những điều tốt đẹp và nụ cười của mình."Ta kể xong rồi!"Nguyệt Vi Vi cười tươi nói, chưa chờ Lâm Nhất đáp lại đã dùng bình Tịnh Ngọc lấy ra hai giọt sương trên lá thần.Một giọt chứa ý chí Phong, một giọt chứa ý chí Lôi đồng loạt có vô cùng vô tận tinh hoa đất trời.Thoáng chốc, cả người Lâm Nhất lập tức tràn ngập sức mạnh khủng bố, vô vàn ánh sáng thần thánh bắn ra từ lỗ chân lông trên người hắn.Ầm!

Chương 3757: Ta kể xong rồi!