Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 51
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 51Đây đã gần đạt đến cảnh giới viên mãn của Di Hình Hoán Ảnh rồi!Điều quan trọng nhất là ông tự tu luyện thân pháp Di Hình Hoán Ảnh đến nay đã mười năm nhưng mới chỉ chỉ luyện đến bước tám tàn ảnh.Mà mỗi tàn ảnh không vững chắc như đối phương thi triển.Chuyện này… chuyện này… Lâm Tiêu là yêu quái sao?Sao hắn có thể tu luyện nhanh như vậy?Ban đầu khi kiểm tra tư chất cho hắn, rõ ràng là không có tư chất.Sắc mặt Trần trưởng lão trở nên khó coi, cảm thấy mười năm tu luyện của mình đều vô dụng.Không chỉ là ông ta, ngay cả ánh mắt Mục lão ở bên cạnh cũng tỏ vô cùng kinh ngạc.Chưa đến nửa năm, hắn đã tu luyện địa cấp thân pháp đạt đến gần viên mãn, ngộ tính của tiểu tử này thật đáng sợ.Trên đài tỉ thí, Cố Thạch cau mày.Hắn đã phát huy chiêu thức săn bắn đến cực hạn nhưng thậm chí còn chưa thể chạm vào vạt áo của Lâm Tiêu.Kết thúc quá nhanh chóng.Cảm giác như hoàn toàn vượt xa trình độ của Tụ Linh cảnh.Có điều, Cố Thạch chỉ cảm thấy có chút phiền phức về điều này mà thôi.Hắn vẫn còn có cách để khống chế Lâm Tiêu.Một trong những quy tắc của cuộc tỉ thí, ai rời khỏi đài thì sẽ là người thua.Nếu đã như vậy.“Liệu Nguyên!” Cố Thạch hét lớn rồi vung trường kiếm trong tay lên.Trong nháy mắt,Một làn sóng lửa quét qua toàn bộ đài tỉ thí.Ngươi có thể chạy ư? Tốc độ của ngươi rất nhanh sao?Vậy thì hắn sẽ bao phủ toàn bộ đài tỉ thí để không ai có thể chạy thoát.Quả nhiên,sau khi Lâm Tiêu thấy vậy, hắn dừng lại.Bùm bùm!!Làn sóng lửa nuốt chửng Lâm Tiêu vào bên trong. Con rắn lửa đã bị Cố Thạch đuổi việc và biến mất.Hắn chỉ muốn thắng, không muốn làm hại sinh mạng.Nhưng ngay sau đó, mặt Cố Thạch toát lên vẻ sửng sốt. Hắn cảm thấy có gì đó không ổn.Sau một âm thanh như bị bóp nghẹt, toàn bộ làn sóng nuốt chửng Lâm Tiêu đều bị một luồng lực lượng dập tắt.Nhìn về phía Lâm Tiêu, hắn đang đứng ở trong một sơn ấn màu xanh. Những làn sóng lửa đã bị sơn ấn này trấn áp.“Đây là… Bão Sơn Ấn!!” Cố Thạch nghi hoặc nói.Công pháp luyện thể nhân giai đỉnh cấp.Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Lâm Tiêu lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như vậy.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 51Đây đã gần đạt đến cảnh giới viên mãn của Di Hình Hoán Ảnh rồi!Điều quan trọng nhất là ông tự tu luyện thân pháp Di Hình Hoán Ảnh đến nay đã mười năm nhưng mới chỉ chỉ luyện đến bước tám tàn ảnh.Mà mỗi tàn ảnh không vững chắc như đối phương thi triển.Chuyện này… chuyện này… Lâm Tiêu là yêu quái sao?Sao hắn có thể tu luyện nhanh như vậy?Ban đầu khi kiểm tra tư chất cho hắn, rõ ràng là không có tư chất.Sắc mặt Trần trưởng lão trở nên khó coi, cảm thấy mười năm tu luyện của mình đều vô dụng.Không chỉ là ông ta, ngay cả ánh mắt Mục lão ở bên cạnh cũng tỏ vô cùng kinh ngạc.Chưa đến nửa năm, hắn đã tu luyện địa cấp thân pháp đạt đến gần viên mãn, ngộ tính của tiểu tử này thật đáng sợ.Trên đài tỉ thí, Cố Thạch cau mày.Hắn đã phát huy chiêu thức săn bắn đến cực hạn nhưng thậm chí còn chưa thể chạm vào vạt áo của Lâm Tiêu.Kết thúc quá nhanh chóng.Cảm giác như hoàn toàn vượt xa trình độ của Tụ Linh cảnh.Có điều, Cố Thạch chỉ cảm thấy có chút phiền phức về điều này mà thôi.Hắn vẫn còn có cách để khống chế Lâm Tiêu.Một trong những quy tắc của cuộc tỉ thí, ai rời khỏi đài thì sẽ là người thua.Nếu đã như vậy.“Liệu Nguyên!” Cố Thạch hét lớn rồi vung trường kiếm trong tay lên.Trong nháy mắt,Một làn sóng lửa quét qua toàn bộ đài tỉ thí.Ngươi có thể chạy ư? Tốc độ của ngươi rất nhanh sao?Vậy thì hắn sẽ bao phủ toàn bộ đài tỉ thí để không ai có thể chạy thoát.Quả nhiên,sau khi Lâm Tiêu thấy vậy, hắn dừng lại.Bùm bùm!!Làn sóng lửa nuốt chửng Lâm Tiêu vào bên trong. Con rắn lửa đã bị Cố Thạch đuổi việc và biến mất.Hắn chỉ muốn thắng, không muốn làm hại sinh mạng.Nhưng ngay sau đó, mặt Cố Thạch toát lên vẻ sửng sốt. Hắn cảm thấy có gì đó không ổn.Sau một âm thanh như bị bóp nghẹt, toàn bộ làn sóng nuốt chửng Lâm Tiêu đều bị một luồng lực lượng dập tắt.Nhìn về phía Lâm Tiêu, hắn đang đứng ở trong một sơn ấn màu xanh. Những làn sóng lửa đã bị sơn ấn này trấn áp.“Đây là… Bão Sơn Ấn!!” Cố Thạch nghi hoặc nói.Công pháp luyện thể nhân giai đỉnh cấp.Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Lâm Tiêu lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như vậy.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 51Đây đã gần đạt đến cảnh giới viên mãn của Di Hình Hoán Ảnh rồi!Điều quan trọng nhất là ông tự tu luyện thân pháp Di Hình Hoán Ảnh đến nay đã mười năm nhưng mới chỉ chỉ luyện đến bước tám tàn ảnh.Mà mỗi tàn ảnh không vững chắc như đối phương thi triển.Chuyện này… chuyện này… Lâm Tiêu là yêu quái sao?Sao hắn có thể tu luyện nhanh như vậy?Ban đầu khi kiểm tra tư chất cho hắn, rõ ràng là không có tư chất.Sắc mặt Trần trưởng lão trở nên khó coi, cảm thấy mười năm tu luyện của mình đều vô dụng.Không chỉ là ông ta, ngay cả ánh mắt Mục lão ở bên cạnh cũng tỏ vô cùng kinh ngạc.Chưa đến nửa năm, hắn đã tu luyện địa cấp thân pháp đạt đến gần viên mãn, ngộ tính của tiểu tử này thật đáng sợ.Trên đài tỉ thí, Cố Thạch cau mày.Hắn đã phát huy chiêu thức săn bắn đến cực hạn nhưng thậm chí còn chưa thể chạm vào vạt áo của Lâm Tiêu.Kết thúc quá nhanh chóng.Cảm giác như hoàn toàn vượt xa trình độ của Tụ Linh cảnh.Có điều, Cố Thạch chỉ cảm thấy có chút phiền phức về điều này mà thôi.Hắn vẫn còn có cách để khống chế Lâm Tiêu.Một trong những quy tắc của cuộc tỉ thí, ai rời khỏi đài thì sẽ là người thua.Nếu đã như vậy.“Liệu Nguyên!” Cố Thạch hét lớn rồi vung trường kiếm trong tay lên.Trong nháy mắt,Một làn sóng lửa quét qua toàn bộ đài tỉ thí.Ngươi có thể chạy ư? Tốc độ của ngươi rất nhanh sao?Vậy thì hắn sẽ bao phủ toàn bộ đài tỉ thí để không ai có thể chạy thoát.Quả nhiên,sau khi Lâm Tiêu thấy vậy, hắn dừng lại.Bùm bùm!!Làn sóng lửa nuốt chửng Lâm Tiêu vào bên trong. Con rắn lửa đã bị Cố Thạch đuổi việc và biến mất.Hắn chỉ muốn thắng, không muốn làm hại sinh mạng.Nhưng ngay sau đó, mặt Cố Thạch toát lên vẻ sửng sốt. Hắn cảm thấy có gì đó không ổn.Sau một âm thanh như bị bóp nghẹt, toàn bộ làn sóng nuốt chửng Lâm Tiêu đều bị một luồng lực lượng dập tắt.Nhìn về phía Lâm Tiêu, hắn đang đứng ở trong một sơn ấn màu xanh. Những làn sóng lửa đã bị sơn ấn này trấn áp.“Đây là… Bão Sơn Ấn!!” Cố Thạch nghi hoặc nói.Công pháp luyện thể nhân giai đỉnh cấp.Cuối cùng hắn cũng hiểu tại sao Lâm Tiêu lại có sức mạnh đáng kinh ngạc như vậy.