Tác giả:

Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…

Chương 209

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 210Trong nửa năm trước, hắn gần như là ngày ngày ở trong nghĩa trang mộ kiếm, quét mộ lau kiếm, lau kiếm quét mộ.Đợi chút.Lâm Tiêu nhìn khắp bốn phía, chợt nhớ ra một chuyện rất nghiêm trọng.Hắn được luồng ánh sáng kia đưa tới đây.Vậy đi ra thì sao?Làm thế nào mới có thể rời khỏi đây?Ôi vãi!!!!Chắc không phải hắn bị gài rồi đấy chứ.Chính vào lúc này, một âm thanh phiêu đãng, hư vô, từ trong không trung truyền tới.“Chúc mừng ngươi, người hữu duyên, có lẽ ngươi rất thắc mắc. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, nơi đây chính là nơi truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta, đồng thời cũng là nơi quay về của đệ tử tiên tổ chúng ta.“Chỉ cần ngươi thành tâm đi lau chùi từng thanh kiếm, truyền thừa tự khắc sẽ xuất hiện.”“Cuối cùng, vẫn hi vọng người hữu duyên có thể đem truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta duy trì đến mai sau.Lâm Tiêu: “????”Ủa ủa, cái thứ gì vậy hả??Lại là lau kiếm?.Sao lại đạp hắn quay về con đường hành nghề cũ vậy.Hơn nữa.Lâm Tiêu dùng sắc mặt khó coi mà nhìn bốn phía xung quanh.Khu nghĩa trang mộ kiếm của kiếm phái Vô Cực này, thật đúng là một nơi nhìn mãi không thấy điểm cuối.Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông so với nơi này, thì đúng là con chim ri gặp đại bàng.Thành tâm lau chùi mỗi một thanh kiếm? Mới có thể có được truyền thừa?Vậy CMN phải mất bao lâu chứ.Hơn nữa vốn dĩ câu nói này đã có chút hàm ý sâu xa rồi.Cái thiết lập người truyền thừa này, làm thế nào để biết được hắn có thành tâm đi lau kiếm hay không???Một nơi kì lạ.Nhưng mà, bất luận thế nào, khi Lâm Tiêu nhìn thấy khu mộ kiếm có quy mô như này, trong lòng vẫn tràn đầy sự kích động.Thiên Khôi Kiếm Điển của hắn cần phải ở một nơi tràn đầy kiếm khí như thế này, mới có thể nhanh chóng tu luyện.Chất lượng kiếm khí càng cao, hắn tu luyện càng nhanh.Khu mộ kiếm của Kiếm Ma tông, cấp bậc có hơi thấp rồi.

Chương 210

Trong nửa năm trước, hắn gần như là ngày ngày ở trong nghĩa trang mộ kiếm, quét mộ lau kiếm, lau kiếm quét mộ.

Đợi chút.

Lâm Tiêu nhìn khắp bốn phía, chợt nhớ ra một chuyện rất nghiêm trọng.

Hắn được luồng ánh sáng kia đưa tới đây.

Vậy đi ra thì sao?

Làm thế nào mới có thể rời khỏi đây?

Ôi vãi!!!!

Chắc không phải hắn bị gài rồi đấy chứ.

Chính vào lúc này, một âm thanh phiêu đãng, hư vô, từ trong không trung truyền tới.

“Chúc mừng ngươi, người hữu duyên, có lẽ ngươi rất thắc mắc. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, nơi đây chính là nơi truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta, đồng thời cũng là nơi quay về của đệ tử tiên tổ chúng ta.

“Chỉ cần ngươi thành tâm đi lau chùi từng thanh kiếm, truyền thừa tự khắc sẽ xuất hiện.”

“Cuối cùng, vẫn hi vọng người hữu duyên có thể đem truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta duy trì đến mai sau.

Lâm Tiêu: “????”

Ủa ủa, cái thứ gì vậy hả??

Lại là lau kiếm?

.

Sao lại đạp hắn quay về con đường hành nghề cũ vậy.

Hơn nữa.

Lâm Tiêu dùng sắc mặt khó coi mà nhìn bốn phía xung quanh.

Khu nghĩa trang mộ kiếm của kiếm phái Vô Cực này, thật đúng là một nơi nhìn mãi không thấy điểm cuối.

Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông so với nơi này, thì đúng là con chim ri gặp đại bàng.

Thành tâm lau chùi mỗi một thanh kiếm? Mới có thể có được truyền thừa?

Vậy CMN phải mất bao lâu chứ.

Hơn nữa vốn dĩ câu nói này đã có chút hàm ý sâu xa rồi.

Cái thiết lập người truyền thừa này, làm thế nào để biết được hắn có thành tâm đi lau kiếm hay không???

Một nơi kì lạ.

Nhưng mà, bất luận thế nào, khi Lâm Tiêu nhìn thấy khu mộ kiếm có quy mô như này, trong lòng vẫn tràn đầy sự kích động.

Thiên Khôi Kiếm Điển của hắn cần phải ở một nơi tràn đầy kiếm khí như thế này, mới có thể nhanh chóng tu luyện.

Chất lượng kiếm khí càng cao, hắn tu luyện càng nhanh.

Khu mộ kiếm của Kiếm Ma tông, cấp bậc có hơi thấp rồi.

Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 210Trong nửa năm trước, hắn gần như là ngày ngày ở trong nghĩa trang mộ kiếm, quét mộ lau kiếm, lau kiếm quét mộ.Đợi chút.Lâm Tiêu nhìn khắp bốn phía, chợt nhớ ra một chuyện rất nghiêm trọng.Hắn được luồng ánh sáng kia đưa tới đây.Vậy đi ra thì sao?Làm thế nào mới có thể rời khỏi đây?Ôi vãi!!!!Chắc không phải hắn bị gài rồi đấy chứ.Chính vào lúc này, một âm thanh phiêu đãng, hư vô, từ trong không trung truyền tới.“Chúc mừng ngươi, người hữu duyên, có lẽ ngươi rất thắc mắc. Nhưng ta có thể nói cho ngươi biết, nơi đây chính là nơi truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta, đồng thời cũng là nơi quay về của đệ tử tiên tổ chúng ta.“Chỉ cần ngươi thành tâm đi lau chùi từng thanh kiếm, truyền thừa tự khắc sẽ xuất hiện.”“Cuối cùng, vẫn hi vọng người hữu duyên có thể đem truyền thừa của kiếm phái Vô Cực chúng ta duy trì đến mai sau.Lâm Tiêu: “????”Ủa ủa, cái thứ gì vậy hả??Lại là lau kiếm?.Sao lại đạp hắn quay về con đường hành nghề cũ vậy.Hơn nữa.Lâm Tiêu dùng sắc mặt khó coi mà nhìn bốn phía xung quanh.Khu nghĩa trang mộ kiếm của kiếm phái Vô Cực này, thật đúng là một nơi nhìn mãi không thấy điểm cuối.Phạm Thiên mộ kiếm của Kiếm Ma tông so với nơi này, thì đúng là con chim ri gặp đại bàng.Thành tâm lau chùi mỗi một thanh kiếm? Mới có thể có được truyền thừa?Vậy CMN phải mất bao lâu chứ.Hơn nữa vốn dĩ câu nói này đã có chút hàm ý sâu xa rồi.Cái thiết lập người truyền thừa này, làm thế nào để biết được hắn có thành tâm đi lau kiếm hay không???Một nơi kì lạ.Nhưng mà, bất luận thế nào, khi Lâm Tiêu nhìn thấy khu mộ kiếm có quy mô như này, trong lòng vẫn tràn đầy sự kích động.Thiên Khôi Kiếm Điển của hắn cần phải ở một nơi tràn đầy kiếm khí như thế này, mới có thể nhanh chóng tu luyện.Chất lượng kiếm khí càng cao, hắn tu luyện càng nhanh.Khu mộ kiếm của Kiếm Ma tông, cấp bậc có hơi thấp rồi.

Chương 209