Gần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực…
Chương 222
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 223“Lão cẩu, ngươi đoán xem, tới cuối cùng, ta và ngươi…”“Ai sống!!! Ai chết!!!”Linh kiếm trong tay Lâm Tiêu lắc một cái.Tất cả khí tức trên người hắn bỗng chốc biến mất, giống như người phàm.“Giả vờ giả vịt, lão phu lần này phải tự tay giết ngươi, kẻ nào ngăn cản, kẻ đó phải chết!!”Người hộ đạo cắn răng, gằn lên từng chữ.Thấy thái độ của đối phương, lúc này hắn đã có chút muốn thay đổi ý định rồi.Tâm tính và tâm cơ của người thiếu niên này, tuyệt đối không thể giữ lại.Nếu không, nhất định sẽ mang tới đại họa cho quốc gia.Lão ta thà chịu trọng phạt, cũng phải giết chết kẻ này!Ngay lúc lão giơ tay chuẩn bị xuất ra một chiêu đoạt mạng, một bóng người đỏ rực, chen vào giữa hai người.“Hì hì hì, mạng của kẻ này, là của ta!!” Thiếu nữ mặc váy đỏ cười rộ lên.Lúc người hộ đạo nhìn rõ người đứng ra ngăn cản, ông ta nhíu chặt lông mày.“Yêu nữ Đại Can, ngươi chắc chắn muốn ngăn cản ta sao?” Sát ý trong mắt người hộ đạo không giảm, lạnh lùng nói.Thiếu nữ váy đỏ nghe thấy lời này, nghiêng đầu nhìn người hộ đạo, cất giọng thanh thúy hỏi một câu.“Lão già, không phải chứ, không lẽ ngươi cho rằng chỉ có hoàng tử nhà các ngươi mới có người hộ đạo sao?”Mọi người đều sửng sốt khi nghe những lời này của yêu nữ vương triều Đại Can.Người hộ đạo? !Đúng rồi! Tam hoàng tử cũng có người hộ đạo.Vậy thì làm sao Can Anh Túc, thân là trưởng công chúa của vương triều Đại Can lại không có người hộ đạo chứ.Sắc mặt người hộ đạo của tam hoàng tử trở nên khó coi.“Yêu nữ, tránh ra cho lão phu, hôm nay ta không thể bỏ qua cho người này.” Người hộ đạo của tam hoàng tử trầm giọng nói.“Nếu ta không tránh thì sao?” Can Anh Túc chớp chớp con ngươi màu đỏ nói.“Chuyện này ngươi buộc phải làm vậy!”Người hộ đạo của tam hoàng tử hừ lạnh một tiếng.Hắn vung một chưởng lên không trung, muốn đánh bay Can Anh Túc trước, sau đó mới xử lý tiểu tử kỳ dị đó.Tuy nhiên, đối mặt với một đòn khủng khiếp của cường giả bán bộ Hoá Đỉnh, Can Anh Túc làm như không nhìn thấy, hoàn toàn không có ý né tránh.Thấy vậy, người hộ đạo của tam hoàng tử hộ pháp cắn răng nhưng cũng không thu tay lại.Đắc tội với một yêu nữ Đại Can thì sao chứ. Hôm nay, bất luận thế nào, hắn cũng phải giết tiểu tử khốn kiếp đó.“Ôi!~~”Một tiếng thở dài truyền đi khắp nơi.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 223“Lão cẩu, ngươi đoán xem, tới cuối cùng, ta và ngươi…”“Ai sống!!! Ai chết!!!”Linh kiếm trong tay Lâm Tiêu lắc một cái.Tất cả khí tức trên người hắn bỗng chốc biến mất, giống như người phàm.“Giả vờ giả vịt, lão phu lần này phải tự tay giết ngươi, kẻ nào ngăn cản, kẻ đó phải chết!!”Người hộ đạo cắn răng, gằn lên từng chữ.Thấy thái độ của đối phương, lúc này hắn đã có chút muốn thay đổi ý định rồi.Tâm tính và tâm cơ của người thiếu niên này, tuyệt đối không thể giữ lại.Nếu không, nhất định sẽ mang tới đại họa cho quốc gia.Lão ta thà chịu trọng phạt, cũng phải giết chết kẻ này!Ngay lúc lão giơ tay chuẩn bị xuất ra một chiêu đoạt mạng, một bóng người đỏ rực, chen vào giữa hai người.“Hì hì hì, mạng của kẻ này, là của ta!!” Thiếu nữ mặc váy đỏ cười rộ lên.Lúc người hộ đạo nhìn rõ người đứng ra ngăn cản, ông ta nhíu chặt lông mày.“Yêu nữ Đại Can, ngươi chắc chắn muốn ngăn cản ta sao?” Sát ý trong mắt người hộ đạo không giảm, lạnh lùng nói.Thiếu nữ váy đỏ nghe thấy lời này, nghiêng đầu nhìn người hộ đạo, cất giọng thanh thúy hỏi một câu.“Lão già, không phải chứ, không lẽ ngươi cho rằng chỉ có hoàng tử nhà các ngươi mới có người hộ đạo sao?”Mọi người đều sửng sốt khi nghe những lời này của yêu nữ vương triều Đại Can.Người hộ đạo? !Đúng rồi! Tam hoàng tử cũng có người hộ đạo.Vậy thì làm sao Can Anh Túc, thân là trưởng công chúa của vương triều Đại Can lại không có người hộ đạo chứ.Sắc mặt người hộ đạo của tam hoàng tử trở nên khó coi.“Yêu nữ, tránh ra cho lão phu, hôm nay ta không thể bỏ qua cho người này.” Người hộ đạo của tam hoàng tử trầm giọng nói.“Nếu ta không tránh thì sao?” Can Anh Túc chớp chớp con ngươi màu đỏ nói.“Chuyện này ngươi buộc phải làm vậy!”Người hộ đạo của tam hoàng tử hừ lạnh một tiếng.Hắn vung một chưởng lên không trung, muốn đánh bay Can Anh Túc trước, sau đó mới xử lý tiểu tử kỳ dị đó.Tuy nhiên, đối mặt với một đòn khủng khiếp của cường giả bán bộ Hoá Đỉnh, Can Anh Túc làm như không nhìn thấy, hoàn toàn không có ý né tránh.Thấy vậy, người hộ đạo của tam hoàng tử hộ pháp cắn răng nhưng cũng không thu tay lại.Đắc tội với một yêu nữ Đại Can thì sao chứ. Hôm nay, bất luận thế nào, hắn cũng phải giết tiểu tử khốn kiếp đó.“Ôi!~~”Một tiếng thở dài truyền đi khắp nơi.
Vạn Cổ Ma TônTác giả: Lâm NhấtTruyện Converter, Truyện Huyền Huyễn, Truyện Kiếm HiệpGần một vạn tia bạch quang phát ra từ tay của ông ta, sau đó phi thẳng vào trong đám người. Điều này khiến đám người kia lại nháo nhào lên một lần nữa. Bọn họ tưởng người này nổi sát khí, muốn ra tay giết hết toàn bộ bọn họ. Nhưng tia bạch quang kia không hề làm tổn thương bọn họ, chỉ phủ lên người từng kẻ một. Thứ bạch quang này là…là một tấm ngọc phù. Ngọc phù sau khi dính lên người bọn họ, liền bắt đầu đổi sắc. Ngọc phù trên người của một vài kẻ thì đổi thành màu đỏ nhạt, có vài kẻ là màu đỏ đậm, còn có màu vàng nhạt, hoặc là màu vàng đất, vv…. Đây là chuyện gì vậy?? Trên khuôn mặt của gần một vạn kẻ đều là sự kinh hoảng, sợ hãi và nghi ngờ. Ba từ Kiếm Ma tông này đem lại sự sợ hãi quá mãnh liệt cho bọn họ. Nhưng trong đám người này, lại có một ánh mắt khác biệt hoàn toàn với người bình thường. Đó là một thanh niên tướng mạo thanh tú, nước da trắng bóc. Hắn nhìn tấm ngọc phù dính trên người và người trung niên đang đứng trên đài cao kia, ánh sáng trong mắt lóe lên, ánh mắt sáng rực… Chương 223“Lão cẩu, ngươi đoán xem, tới cuối cùng, ta và ngươi…”“Ai sống!!! Ai chết!!!”Linh kiếm trong tay Lâm Tiêu lắc một cái.Tất cả khí tức trên người hắn bỗng chốc biến mất, giống như người phàm.“Giả vờ giả vịt, lão phu lần này phải tự tay giết ngươi, kẻ nào ngăn cản, kẻ đó phải chết!!”Người hộ đạo cắn răng, gằn lên từng chữ.Thấy thái độ của đối phương, lúc này hắn đã có chút muốn thay đổi ý định rồi.Tâm tính và tâm cơ của người thiếu niên này, tuyệt đối không thể giữ lại.Nếu không, nhất định sẽ mang tới đại họa cho quốc gia.Lão ta thà chịu trọng phạt, cũng phải giết chết kẻ này!Ngay lúc lão giơ tay chuẩn bị xuất ra một chiêu đoạt mạng, một bóng người đỏ rực, chen vào giữa hai người.“Hì hì hì, mạng của kẻ này, là của ta!!” Thiếu nữ mặc váy đỏ cười rộ lên.Lúc người hộ đạo nhìn rõ người đứng ra ngăn cản, ông ta nhíu chặt lông mày.“Yêu nữ Đại Can, ngươi chắc chắn muốn ngăn cản ta sao?” Sát ý trong mắt người hộ đạo không giảm, lạnh lùng nói.Thiếu nữ váy đỏ nghe thấy lời này, nghiêng đầu nhìn người hộ đạo, cất giọng thanh thúy hỏi một câu.“Lão già, không phải chứ, không lẽ ngươi cho rằng chỉ có hoàng tử nhà các ngươi mới có người hộ đạo sao?”Mọi người đều sửng sốt khi nghe những lời này của yêu nữ vương triều Đại Can.Người hộ đạo? !Đúng rồi! Tam hoàng tử cũng có người hộ đạo.Vậy thì làm sao Can Anh Túc, thân là trưởng công chúa của vương triều Đại Can lại không có người hộ đạo chứ.Sắc mặt người hộ đạo của tam hoàng tử trở nên khó coi.“Yêu nữ, tránh ra cho lão phu, hôm nay ta không thể bỏ qua cho người này.” Người hộ đạo của tam hoàng tử trầm giọng nói.“Nếu ta không tránh thì sao?” Can Anh Túc chớp chớp con ngươi màu đỏ nói.“Chuyện này ngươi buộc phải làm vậy!”Người hộ đạo của tam hoàng tử hừ lạnh một tiếng.Hắn vung một chưởng lên không trung, muốn đánh bay Can Anh Túc trước, sau đó mới xử lý tiểu tử kỳ dị đó.Tuy nhiên, đối mặt với một đòn khủng khiếp của cường giả bán bộ Hoá Đỉnh, Can Anh Túc làm như không nhìn thấy, hoàn toàn không có ý né tránh.Thấy vậy, người hộ đạo của tam hoàng tử hộ pháp cắn răng nhưng cũng không thu tay lại.Đắc tội với một yêu nữ Đại Can thì sao chứ. Hôm nay, bất luận thế nào, hắn cũng phải giết tiểu tử khốn kiếp đó.“Ôi!~~”Một tiếng thở dài truyền đi khắp nơi.