Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 157: C157: Tôi sẽ không từ bỏ
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Diệp Phàm bĩu môi, dứt khoát đi vào biệt thự. "Tôi sẽ không từ bỏ!" Khương Vân Hi siết chặt tay, vẻ mặt kiên định."Anh rể, anh quen hàng xóm mới à? Sao cô ta lại muốn làm đồ đệ của anh?"Trong biệt thự, Trần Tiểu Manh tò mò hỏi Diệp Phàm."Em hỏi nhiều thế?"Diệp Phàm lườm cô nhóc này."Hừ, anh không nói nhất định là vì có gì đó mờ ám!" Trần Tiểu Manh hừ mũi.Sau đó, Diệp Phàm đi đến Bách Hoa Lâu.Hắn yêu cầu Xuân Lan sắp xếp người đưa Lâm Thi ml đến núi Cửu Long.Hơn nữa, hắn còn bảo Đại Hổ và Nhị Hổ đi cùng để tránh xảy ra sự cố."Tạm biệt Diệp Phàm!"Lâm Thi m nhìn Diệp Phàm, bước tới ôm hắn."Tôi sẽ tiếp tục tìm ba cô, cô đừng lo."Diệp Phàm hứa hẹn. "Ừm" Lâm Thi m gật đầu, mắt sáng lấp lánh.Đột nhiên cô ấy hôn lên má Diệp Phàm rồi xoay. người rời đi.Diệp Phàm bị Lâm Thi _m tập kích cũng ngây ra. "Xem ra Lâm cô nương có ý với thiếu chủ!"Cơ Như Yên đi tới, nở nụ cười quyến rũ."Vậy cô có ý với tôi không?”Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên, nở nụ cười nghiền ngẫm."Nếu thiếu chủ đồng ý thì thuộc hạ sẵn lòng hiến thân cho thiếu chủ!"Cơ Như Yên dán sát vào Diệp Phàm, một mùi hương như hoa lan xông vào mũi khiến người ta mê đắm."Thôi quên đi." Diệp Phàm thẳng thừng lắc đầu.Cơ Như Yên không đơn giản, Diệp Phàm không định chọc vào đối phương.Cơ Như Yên thấy Diệp Phàm lắc đầu, không hiểu sao trong lòng hơi hụt hãng."Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin lại có thêm rất nhiều cao thủ thế giới ngầm tới Thiên Hải, trong đó có nhiều cao thủ hàng đầu cấp A, thậm chí còn có người của hai thế lực cấp SI"Xuân Lan đi tới báo cáo với Diệp Phàm."Lại tới nữa hả?""Đám người này không chịu thôi đúng không?" Diệp Phàm nhướng mày, lạnh lùng nói."Thiếu chủ, giờ chúng ta phải giải quyết triệt để mối phiền phức này. Một là yêu cầu kẻ treo thưởng hủy nhiệm vụ, hai là làm cho người của thế giới ngầm không dám động đến thiếu chủ!"Cơ Như Yên lên tiếng."Chúng tôi còn đang điều tra kẻ treo thưởng, có điều đối phương ẩn nấp rất kỹ, không để lại bất kỳ manh mối nào, có lẽ còn cần thêm mấy ngày mới có thể tra ra thân phận của đối phương!"Xuân Lan đáp."Vậy thì chỉ còn cách thứ hai thôi.Cơ Như Yên nói với Diệp Phàm."Làm sao để đám người đó không dám động vào tôi nữa?"Ánh mắt Diệp Phàm lấp lóe. "Thiếu chủ, tôi có một biện pháp” Lúc này, U Ảnh đột nhiên cất lời. "Biện pháp gì?"Diệp Phàm đưa mắt nhìn U Ảnh.
Diệp Phàm bĩu môi, dứt khoát đi vào biệt thự. "Tôi sẽ không từ bỏ!" Khương Vân Hi siết chặt tay, vẻ mặt kiên định.
"Anh rể, anh quen hàng xóm mới à? Sao cô ta lại muốn làm đồ đệ của anh?"
Trong biệt thự, Trần Tiểu Manh tò mò hỏi Diệp Phàm.
"Em hỏi nhiều thế?"
Diệp Phàm lườm cô nhóc này.
"Hừ, anh không nói nhất định là vì có gì đó mờ ám!" Trần Tiểu Manh hừ mũi.
Sau đó, Diệp Phàm đi đến Bách Hoa Lâu.
Hắn yêu cầu Xuân Lan sắp xếp người đưa Lâm Thi ml đến núi Cửu Long.
Hơn nữa, hắn còn bảo Đại Hổ và Nhị Hổ đi cùng để tránh xảy ra sự cố.
"Tạm biệt Diệp Phàm!"
Lâm Thi m nhìn Diệp Phàm, bước tới ôm hắn.
"Tôi sẽ tiếp tục tìm ba cô, cô đừng lo."
Diệp Phàm hứa hẹn. "Ừm" Lâm Thi m gật đầu, mắt sáng lấp lánh.
Đột nhiên cô ấy hôn lên má Diệp Phàm rồi xoay. người rời đi.
Diệp Phàm bị Lâm Thi _m tập kích cũng ngây ra. "Xem ra Lâm cô nương có ý với thiếu chủ!"
Cơ Như Yên đi tới, nở nụ cười quyến rũ.
"Vậy cô có ý với tôi không?”
Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên, nở nụ cười nghiền ngẫm.
"Nếu thiếu chủ đồng ý thì thuộc hạ sẵn lòng hiến thân cho thiếu chủ!"
Cơ Như Yên dán sát vào Diệp Phàm, một mùi hương như hoa lan xông vào mũi khiến người ta mê đắm.
"Thôi quên đi." Diệp Phàm thẳng thừng lắc đầu.
Cơ Như Yên không đơn giản, Diệp Phàm không định chọc vào đối phương.
Cơ Như Yên thấy Diệp Phàm lắc đầu, không hiểu sao trong lòng hơi hụt hãng.
"Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin lại có thêm rất nhiều cao thủ thế giới ngầm tới Thiên Hải, trong đó có nhiều cao thủ hàng đầu cấp A, thậm chí còn có người của hai thế lực cấp SI"
Xuân Lan đi tới báo cáo với Diệp Phàm.
"Lại tới nữa hả?"
"Đám người này không chịu thôi đúng không?" Diệp Phàm nhướng mày, lạnh lùng nói.
"Thiếu chủ, giờ chúng ta phải giải quyết triệt để mối phiền phức này. Một là yêu cầu kẻ treo thưởng hủy nhiệm vụ, hai là làm cho người của thế giới ngầm không dám động đến thiếu chủ!"
Cơ Như Yên lên tiếng.
"Chúng tôi còn đang điều tra kẻ treo thưởng, có điều đối phương ẩn nấp rất kỹ, không để lại bất kỳ manh mối nào, có lẽ còn cần thêm mấy ngày mới có thể tra ra thân phận của đối phương!"
Xuân Lan đáp.
"Vậy thì chỉ còn cách thứ hai thôi.
Cơ Như Yên nói với Diệp Phàm.
"Làm sao để đám người đó không dám động vào tôi nữa?"
Ánh mắt Diệp Phàm lấp lóe. "Thiếu chủ, tôi có một biện pháp” Lúc này, U Ảnh đột nhiên cất lời. "Biện pháp gì?"
Diệp Phàm đưa mắt nhìn U Ảnh.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Diệp Phàm bĩu môi, dứt khoát đi vào biệt thự. "Tôi sẽ không từ bỏ!" Khương Vân Hi siết chặt tay, vẻ mặt kiên định."Anh rể, anh quen hàng xóm mới à? Sao cô ta lại muốn làm đồ đệ của anh?"Trong biệt thự, Trần Tiểu Manh tò mò hỏi Diệp Phàm."Em hỏi nhiều thế?"Diệp Phàm lườm cô nhóc này."Hừ, anh không nói nhất định là vì có gì đó mờ ám!" Trần Tiểu Manh hừ mũi.Sau đó, Diệp Phàm đi đến Bách Hoa Lâu.Hắn yêu cầu Xuân Lan sắp xếp người đưa Lâm Thi ml đến núi Cửu Long.Hơn nữa, hắn còn bảo Đại Hổ và Nhị Hổ đi cùng để tránh xảy ra sự cố."Tạm biệt Diệp Phàm!"Lâm Thi m nhìn Diệp Phàm, bước tới ôm hắn."Tôi sẽ tiếp tục tìm ba cô, cô đừng lo."Diệp Phàm hứa hẹn. "Ừm" Lâm Thi m gật đầu, mắt sáng lấp lánh.Đột nhiên cô ấy hôn lên má Diệp Phàm rồi xoay. người rời đi.Diệp Phàm bị Lâm Thi _m tập kích cũng ngây ra. "Xem ra Lâm cô nương có ý với thiếu chủ!"Cơ Như Yên đi tới, nở nụ cười quyến rũ."Vậy cô có ý với tôi không?”Diệp Phàm nhìn Cơ Như Yên, nở nụ cười nghiền ngẫm."Nếu thiếu chủ đồng ý thì thuộc hạ sẵn lòng hiến thân cho thiếu chủ!"Cơ Như Yên dán sát vào Diệp Phàm, một mùi hương như hoa lan xông vào mũi khiến người ta mê đắm."Thôi quên đi." Diệp Phàm thẳng thừng lắc đầu.Cơ Như Yên không đơn giản, Diệp Phàm không định chọc vào đối phương.Cơ Như Yên thấy Diệp Phàm lắc đầu, không hiểu sao trong lòng hơi hụt hãng."Thiếu chủ, tôi vừa nhận được tin lại có thêm rất nhiều cao thủ thế giới ngầm tới Thiên Hải, trong đó có nhiều cao thủ hàng đầu cấp A, thậm chí còn có người của hai thế lực cấp SI"Xuân Lan đi tới báo cáo với Diệp Phàm."Lại tới nữa hả?""Đám người này không chịu thôi đúng không?" Diệp Phàm nhướng mày, lạnh lùng nói."Thiếu chủ, giờ chúng ta phải giải quyết triệt để mối phiền phức này. Một là yêu cầu kẻ treo thưởng hủy nhiệm vụ, hai là làm cho người của thế giới ngầm không dám động đến thiếu chủ!"Cơ Như Yên lên tiếng."Chúng tôi còn đang điều tra kẻ treo thưởng, có điều đối phương ẩn nấp rất kỹ, không để lại bất kỳ manh mối nào, có lẽ còn cần thêm mấy ngày mới có thể tra ra thân phận của đối phương!"Xuân Lan đáp."Vậy thì chỉ còn cách thứ hai thôi.Cơ Như Yên nói với Diệp Phàm."Làm sao để đám người đó không dám động vào tôi nữa?"Ánh mắt Diệp Phàm lấp lóe. "Thiếu chủ, tôi có một biện pháp” Lúc này, U Ảnh đột nhiên cất lời. "Biện pháp gì?"Diệp Phàm đưa mắt nhìn U Ảnh.