Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 161: C161: tính sổ một thể
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Diệp Phàm ngẩng đầu nhìn Âu Dương Mục.“Mày là ai?""Sao mày và Vân Hi lại đi ăn cùng nhau?”Lúc này Âu Dương Mục mới chú ý tới Diệp Phàm.Khi anh ta thấy Diệp Phàm và Vân Hi ăn cơm cùng nhau, sắc mặt lập tức tối sầm, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.Anh ta đã hẹn Vân Hi nhiều lần nhưng chưa từng có cơ hội ăn cơm cùng đối phương.Vậy mà bây giờ lại có một người đàn ông khác ăn cơm với Vân Hi, điều này khiến Âu Dương Mục cực kỳ†ức giận và bất mãn.“Trước đây mày từng sai người tới Thiên Hải giết †ao, mới đó mà mày đã quên rồi à?"Diệp Phàm cười gắn. “Là mày!""Mày là thằng nhãi Diệp Phàm đã tiêu diệt nhà họ Bạch?""Đúng là oan gia ngõ hẹp!"Nét mặt Âu Dương Mục cứng đờ, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm."Các anh quen nhau à?"Khương Vân Hi kinh ngạc hỏi."Vân Hi, sao em lại ăn cơm cùng hạng người này?" Âu Dương Mục chất vấn Khương Vân Hi."Âu Dương Mục, tôi ăn cơm với anh mà anh cũng muốn can thiệp sao?"Khương Vân Hi nhíu mày. "Nhãi ranh, tao cảnh cáo mày tránh xa Vân Hi một chút. Nếu mày dám tơ tưởng đến Vân Hi, tao sẽ khiếnmày chết không có chỗ chôn!"Âu Dương Mục nhìn Diệp Phàm, cất giọng ngang ngược quát."Mày đang đe dọa tao đấy à?" Diệp Phàm nhìn Âu Dương Mục. "Phải, tao đang đe dọa mày đấy!" Âu Dương Mục lạnh lùng nói.Diệp Phàm lập tức vươn tay bóp cổ Âu Dương Mục: "Không ai có thể đe dọa tao!"Âu Dương Mục bị DiệPhàm bóp cổ, sắc mặt đỏ lịm, lập tức giãy giụa. Nhưng đối mặt với Diệp Phàm có thực. lực Nhân Cảnh tầng bảy, anh ta không giấy ra được.Khương Vân Hi và Triệu Hữu Dung thấy vậy thì hoảng sợ."Thả thiếu gia raI"Vệ sĩ mà Âu Dương Mục dẫn theo đều xông tới tấn công Diệp Phàm.Vèo vèo vèo!Diệp Phàm vung tay kia, mấy chục cây kim bạc phóng ra, giết chết đám người này trong nháy mắt."Lúc trước mày sai người khử tao, tao còn chưa tìm mày tính sổ, vậy mà mày đã tự dâng tới cửa!""Đã thế thì hôm nay tính sổ một thể đi!"Diệp Phàm hừ mũi nhìn Âu Dương Mục."Tao là đại thiếu gia nhà Âu Dương, một trong mười thế gia lớn nhất Đế Đô. Nếu mày dám giết tao, nhà Âu Dương sẽ không tha cho mày đâu."Âu Dương Mục hét to."Diệp thần y đừng kích động!"Khương Vân Hi biến sắc, vội vàng lên tiếng."Thả Âu Dương công tử ra!" Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên.Một thanh kiếm sắc bén màu đen xé rách không gian lao về phía Diệp Phàm.
Diệp Phàm ngẩng đầu nhìn Âu Dương Mục.
“Mày là ai?"
"Sao mày và Vân Hi lại đi ăn cùng nhau?”
Lúc này Âu Dương Mục mới chú ý tới Diệp Phàm.
Khi anh ta thấy Diệp Phàm và Vân Hi ăn cơm cùng nhau, sắc mặt lập tức tối sầm, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.
Anh ta đã hẹn Vân Hi nhiều lần nhưng chưa từng có cơ hội ăn cơm cùng đối phương.
Vậy mà bây giờ lại có một người đàn ông khác ăn cơm với Vân Hi, điều này khiến Âu Dương Mục cực kỳ
†ức giận và bất mãn.
“Trước đây mày từng sai người tới Thiên Hải giết †ao, mới đó mà mày đã quên rồi à?"
Diệp Phàm cười gắn. “Là mày!"
"Mày là thằng nhãi Diệp Phàm đã tiêu diệt nhà họ Bạch?"
"Đúng là oan gia ngõ hẹp!"
Nét mặt Âu Dương Mục cứng đờ, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
"Các anh quen nhau à?"
Khương Vân Hi kinh ngạc hỏi.
"Vân Hi, sao em lại ăn cơm cùng hạng người này?" Âu Dương Mục chất vấn Khương Vân Hi.
"Âu Dương Mục, tôi ăn cơm với anh mà anh cũng muốn can thiệp sao?"
Khương Vân Hi nhíu mày. "Nhãi ranh, tao cảnh cáo mày tránh xa Vân Hi một chút. Nếu mày dám tơ tưởng đến Vân Hi, tao sẽ khiến
mày chết không có chỗ chôn!"
Âu Dương Mục nhìn Diệp Phàm, cất giọng ngang ngược quát.
"Mày đang đe dọa tao đấy à?" Diệp Phàm nhìn Âu Dương Mục. "Phải, tao đang đe dọa mày đấy!" Âu Dương Mục lạnh lùng nói.
Diệp Phàm lập tức vươn tay bóp cổ Âu Dương Mục: "Không ai có thể đe dọa tao!"
Âu Dương Mục bị Diệ
Phàm bóp cổ, sắc mặt đỏ lịm, lập tức giãy giụa. Nhưng đối mặt với Diệp Phàm có thực. lực Nhân Cảnh tầng bảy, anh ta không giấy ra được.
Khương Vân Hi và Triệu Hữu Dung thấy vậy thì hoảng sợ.
"Thả thiếu gia raI"
Vệ sĩ mà Âu Dương Mục dẫn theo đều xông tới tấn công Diệp Phàm.
Vèo vèo vèo!
Diệp Phàm vung tay kia, mấy chục cây kim bạc phóng ra, giết chết đám người này trong nháy mắt.
"Lúc trước mày sai người khử tao, tao còn chưa tìm mày tính sổ, vậy mà mày đã tự dâng tới cửa!"
"Đã thế thì hôm nay tính sổ một thể đi!"
Diệp Phàm hừ mũi nhìn Âu Dương Mục.
"Tao là đại thiếu gia nhà Âu Dương, một trong mười thế gia lớn nhất Đế Đô. Nếu mày dám giết tao, nhà Âu Dương sẽ không tha cho mày đâu."
Âu Dương Mục hét to.
"Diệp thần y đừng kích động!"
Khương Vân Hi biến sắc, vội vàng lên tiếng.
"Thả Âu Dương công tử ra!" Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Một thanh kiếm sắc bén màu đen xé rách không gian lao về phía Diệp Phàm.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Diệp Phàm ngẩng đầu nhìn Âu Dương Mục.“Mày là ai?""Sao mày và Vân Hi lại đi ăn cùng nhau?”Lúc này Âu Dương Mục mới chú ý tới Diệp Phàm.Khi anh ta thấy Diệp Phàm và Vân Hi ăn cơm cùng nhau, sắc mặt lập tức tối sầm, trong mắt lóe lên tia sáng lạnh.Anh ta đã hẹn Vân Hi nhiều lần nhưng chưa từng có cơ hội ăn cơm cùng đối phương.Vậy mà bây giờ lại có một người đàn ông khác ăn cơm với Vân Hi, điều này khiến Âu Dương Mục cực kỳ†ức giận và bất mãn.“Trước đây mày từng sai người tới Thiên Hải giết †ao, mới đó mà mày đã quên rồi à?"Diệp Phàm cười gắn. “Là mày!""Mày là thằng nhãi Diệp Phàm đã tiêu diệt nhà họ Bạch?""Đúng là oan gia ngõ hẹp!"Nét mặt Âu Dương Mục cứng đờ, lạnh lùng nhìn Diệp Phàm."Các anh quen nhau à?"Khương Vân Hi kinh ngạc hỏi."Vân Hi, sao em lại ăn cơm cùng hạng người này?" Âu Dương Mục chất vấn Khương Vân Hi."Âu Dương Mục, tôi ăn cơm với anh mà anh cũng muốn can thiệp sao?"Khương Vân Hi nhíu mày. "Nhãi ranh, tao cảnh cáo mày tránh xa Vân Hi một chút. Nếu mày dám tơ tưởng đến Vân Hi, tao sẽ khiếnmày chết không có chỗ chôn!"Âu Dương Mục nhìn Diệp Phàm, cất giọng ngang ngược quát."Mày đang đe dọa tao đấy à?" Diệp Phàm nhìn Âu Dương Mục. "Phải, tao đang đe dọa mày đấy!" Âu Dương Mục lạnh lùng nói.Diệp Phàm lập tức vươn tay bóp cổ Âu Dương Mục: "Không ai có thể đe dọa tao!"Âu Dương Mục bị DiệPhàm bóp cổ, sắc mặt đỏ lịm, lập tức giãy giụa. Nhưng đối mặt với Diệp Phàm có thực. lực Nhân Cảnh tầng bảy, anh ta không giấy ra được.Khương Vân Hi và Triệu Hữu Dung thấy vậy thì hoảng sợ."Thả thiếu gia raI"Vệ sĩ mà Âu Dương Mục dẫn theo đều xông tới tấn công Diệp Phàm.Vèo vèo vèo!Diệp Phàm vung tay kia, mấy chục cây kim bạc phóng ra, giết chết đám người này trong nháy mắt."Lúc trước mày sai người khử tao, tao còn chưa tìm mày tính sổ, vậy mà mày đã tự dâng tới cửa!""Đã thế thì hôm nay tính sổ một thể đi!"Diệp Phàm hừ mũi nhìn Âu Dương Mục."Tao là đại thiếu gia nhà Âu Dương, một trong mười thế gia lớn nhất Đế Đô. Nếu mày dám giết tao, nhà Âu Dương sẽ không tha cho mày đâu."Âu Dương Mục hét to."Diệp thần y đừng kích động!"Khương Vân Hi biến sắc, vội vàng lên tiếng."Thả Âu Dương công tử ra!" Đột nhiên một giọng nói lạnh lùng vang lên.Một thanh kiếm sắc bén màu đen xé rách không gian lao về phía Diệp Phàm.