Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 288: C288: Đời này thứ anh không sợ chính là rắc rối
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Xuyên Vương thấy dấu tay trên mặt của con gái, biết được đầu đuôi mọi chuyện thì nổi trận lôi đình!“Ba, con muốn bọn họ chết không chỗ chôn!” Vị quận chúa này tức giận nói.“Yên tâm, dám động đến người của Xuyên vương phủ, đảm bảo không ai có thể sống sót đi ra khỏi Thục Châu!”“Truyền lệnh xuống, phong tỏa toàn bộ Thục Châu, không cho phép ai được rời khỏi nơi này. Báo cho Lý Nguyên, triệu tập quận vệ quân, hôm nay cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải tìm ra đám người này cho tal”“Hôm nay bổn vương muốn cho mọi người biết, ở Thục Châu này, dám động vào người của bổn vương thì sẽ gặp phải cái gì!Xuyên Vương lạnh lùng nói.Xuyên Vương vừa ra lệnh, quận thủ Lý Nguyên quận Thục Châu kinh sợ.Hắn ta không ngờ có người dám đánh cả quận chúa, ăn gan hùm mật gấu hả?“Lập tức phong tỏa tất cả các lối ra vào của Thục Châu, ra lệnh cho Đoạn Thiên Băng đi điều tra hung thủ!”Lý Nguyên ra lệnh.Diệp Phàm còn không biết chuyện ở cửa hàng quần áo sẽ mang đến bao sóng to gió lớn.Hắn nghỉ ngơi một lúc, sau đó dẫn mấy người Đường Sở Sở đi theo Hoa Hồng Đỏ đến tiệc từ thiện tối nay!Tiệc từ thiện tối nay được tổ chức ở tòa nhà đỉnh cấp xa hoa của Thục Châu!Có thể xuất hiện ở bữa tiệc này đều là các nhân vật có danh dự uy tín của quận Thiên Thục, thậm chí còn có rất nhiều người không thuộc về khách được mời của nhà họ Trương, những người này đều đến vì Hỏa Linh Chỉ ngàn năm.Tiệc từ thiện tối nay đã có mấy trăm người, đủ mọi sắc thái!Rất nhanh đoàn người Diệp Phàm đến. “Là Hoa Hồng Đỏ!”Các nhân sĩ quyền quý đều ngạc nhiên khi nhìn thấy Hoa Hồng Đỏ xuất hiện.Khi nhìn thấy thiếu phụ Hoa Hồng Đỏ này, tất cả đều nuốt nước bọt.Đối với các đại lão quyền quý ở Thục Châu, người phụ nữ bọn họ muốn có được nhất là Hoa Hồng Đỏ.Ở Thục Châu, mỗi người đều coi việc chinh phục Hoa Hồng Đỏ ở dưới háng là mục tiêu!Tất nhiên đến nay vẫn chưa ai làm được. Hoa Hồng Đỏ vô cùng lợi ở, ở Thục Châu, thậm chí cả các thế lực cực mạnh quận Thiên Thục cũng không aicó thể chinh phục được!Nhưng rất nhanh mọi người đã chú ý đến Đường Sở Sở mặc lễ phục trắng bên cạnh Hoa Hồng Đỏ.Nhìn khí chất nhan sắc vượt qua Hoa Hồng Đỏ của người này, các đại lão đều chấn động.Bọn họ không ngờ hôm nay lại gặp được một người đẹp lóa mắt như vậy!“Quá xinh đẹp!”Một vài thiếu gia nhìn thấy Đường Sở Sở đều phải bật thốt lên.“Là hắn ta”Một thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử co rụt lại, khuôn mặt lạnh lùng.Người này chính là Mộ Dung Vân Thiên, đại thiếu gia của Mộ Dung gia tộc, một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô.Lần trước anh ta vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện bị Diệp Phàm vả mặt ở Thiên Hải.Nếu không phải anh ta có việc khẩn cấp đã tìm Diệp Phàm báo thù từ lâu rồi.Không ngờ oan gia ngõ hẹp, hôm nay lại đụng phải.“Nếu hôm nay gặp phải tao, vậy nay sẽ là ngày chết của mày!”Mộ Dung Vân Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói mấy câu với thuộc hạ.“Hoa Hồng tiểu thư, người đẹp này là...”Một đại lão quyền quý ở Thục Châu đi về phía Hoa Hồng Đỏ và Đường Sở Sở, không nhịn được hỏi.“Ông chủ Đỗ, đừng nghĩ, cô ấy không phải người mà ông có thể nhúng chàm!”Hoa Hồng Đỏ nói thẳng.“Phải không?”Vị đại lão nay vẫn không tin, nhìn về phía Đường Sở Sở, kết quả đối diện với một đôi mắt kinh người, ông ta run lên, vô thức lùi ra sau vài bước.Chủ nhân đôi mắt này chính là Diệp Phàm!“Chị họ, chị mặc bộ lễ phục này thật đẹp, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người!”Trần Tiểu Manh hưng phấn nói.“Chị tình nguyện không nổi bật như vậy, bớt được rất nhiều rắc rối!"Đường Sở Sở cười nói.“Không sao, đời này thứ anh không sợ chính là rắc rối!"Diệp Phàm cười nói.“Long Vương Điện Bạch Ưng Long Quân đến!”Tiếng quát truyền khắp đại sảnh, làm tất cả những! người ở đây đều kinh sợ.Diệp Phàm nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, nhìn về phía đó.
Xuyên Vương thấy dấu tay trên mặt của con gái, biết được đầu đuôi mọi chuyện thì nổi trận lôi đình!
“Ba, con muốn bọn họ chết không chỗ chôn!” Vị quận chúa này tức giận nói.
“Yên tâm, dám động đến người của Xuyên vương phủ, đảm bảo không ai có thể sống sót đi ra khỏi Thục Châu!”
“Truyền lệnh xuống, phong tỏa toàn bộ Thục Châu, không cho phép ai được rời khỏi nơi này. Báo cho Lý Nguyên, triệu tập quận vệ quân, hôm nay cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải tìm ra đám người này cho tal”
“Hôm nay bổn vương muốn cho mọi người biết, ở Thục Châu này, dám động vào người của bổn vương thì sẽ gặp phải cái gì!
Xuyên Vương lạnh lùng nói.
Xuyên Vương vừa ra lệnh, quận thủ Lý Nguyên quận Thục Châu kinh sợ.
Hắn ta không ngờ có người dám đánh cả quận chúa, ăn gan hùm mật gấu hả?
“Lập tức phong tỏa tất cả các lối ra vào của Thục Châu, ra lệnh cho Đoạn Thiên Băng đi điều tra hung thủ!”
Lý Nguyên ra lệnh.
Diệp Phàm còn không biết chuyện ở cửa hàng quần áo sẽ mang đến bao sóng to gió lớn.
Hắn nghỉ ngơi một lúc, sau đó dẫn mấy người Đường Sở Sở đi theo Hoa Hồng Đỏ đến tiệc từ thiện tối nay!
Tiệc từ thiện tối nay được tổ chức ở tòa nhà đỉnh cấp xa hoa của Thục Châu!
Có thể xuất hiện ở bữa tiệc này đều là các nhân vật có danh dự uy tín của quận Thiên Thục, thậm chí còn có rất nhiều người không thuộc về khách được mời của nhà họ Trương, những người này đều đến vì Hỏa Linh Chỉ ngàn năm.
Tiệc từ thiện tối nay đã có mấy trăm người, đủ mọi sắc thái!
Rất nhanh đoàn người Diệp Phàm đến. “Là Hoa Hồng Đỏ!”
Các nhân sĩ quyền quý đều ngạc nhiên khi nhìn thấy Hoa Hồng Đỏ xuất hiện.
Khi nhìn thấy thiếu phụ Hoa Hồng Đỏ này, tất cả đều nuốt nước bọt.
Đối với các đại lão quyền quý ở Thục Châu, người phụ nữ bọn họ muốn có được nhất là Hoa Hồng Đỏ.
Ở Thục Châu, mỗi người đều coi việc chinh phục Hoa Hồng Đỏ ở dưới háng là mục tiêu!
Tất nhiên đến nay vẫn chưa ai làm được. Hoa Hồng Đỏ vô cùng lợi ở, ở Thục Châu, thậm chí cả các thế lực cực mạnh quận Thiên Thục cũng không ai
có thể chinh phục được!
Nhưng rất nhanh mọi người đã chú ý đến Đường Sở Sở mặc lễ phục trắng bên cạnh Hoa Hồng Đỏ.
Nhìn khí chất nhan sắc vượt qua Hoa Hồng Đỏ của người này, các đại lão đều chấn động.
Bọn họ không ngờ hôm nay lại gặp được một người đẹp lóa mắt như vậy!
“Quá xinh đẹp!”
Một vài thiếu gia nhìn thấy Đường Sở Sở đều phải bật thốt lên.
“Là hắn ta”
Một thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử co rụt lại, khuôn mặt lạnh lùng.
Người này chính là Mộ Dung Vân Thiên, đại thiếu gia của Mộ Dung gia tộc, một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô.
Lần trước anh ta vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện bị Diệp Phàm vả mặt ở Thiên Hải.
Nếu không phải anh ta có việc khẩn cấp đã tìm Diệp Phàm báo thù từ lâu rồi.
Không ngờ oan gia ngõ hẹp, hôm nay lại đụng phải.
“Nếu hôm nay gặp phải tao, vậy nay sẽ là ngày chết của mày!”
Mộ Dung Vân Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói mấy câu với thuộc hạ.
“Hoa Hồng tiểu thư, người đẹp này là...”
Một đại lão quyền quý ở Thục Châu đi về phía Hoa Hồng Đỏ và Đường Sở Sở, không nhịn được hỏi.
“Ông chủ Đỗ, đừng nghĩ, cô ấy không phải người mà ông có thể nhúng chàm!”
Hoa Hồng Đỏ nói thẳng.
“Phải không?”
Vị đại lão nay vẫn không tin, nhìn về phía Đường Sở Sở, kết quả đối diện với một đôi mắt kinh người, ông ta run lên, vô thức lùi ra sau vài bước.
Chủ nhân đôi mắt này chính là Diệp Phàm!
“Chị họ, chị mặc bộ lễ phục này thật đẹp, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người!”
Trần Tiểu Manh hưng phấn nói.
“Chị tình nguyện không nổi bật như vậy, bớt được rất nhiều rắc rối!"
Đường Sở Sở cười nói.
“Không sao, đời này thứ anh không sợ chính là rắc rối!"
Diệp Phàm cười nói.
“Long Vương Điện Bạch Ưng Long Quân đến!”
Tiếng quát truyền khắp đại sảnh, làm tất cả những! người ở đây đều kinh sợ.
Diệp Phàm nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, nhìn về phía đó.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Xuyên Vương thấy dấu tay trên mặt của con gái, biết được đầu đuôi mọi chuyện thì nổi trận lôi đình!“Ba, con muốn bọn họ chết không chỗ chôn!” Vị quận chúa này tức giận nói.“Yên tâm, dám động đến người của Xuyên vương phủ, đảm bảo không ai có thể sống sót đi ra khỏi Thục Châu!”“Truyền lệnh xuống, phong tỏa toàn bộ Thục Châu, không cho phép ai được rời khỏi nơi này. Báo cho Lý Nguyên, triệu tập quận vệ quân, hôm nay cho dù phải đào ba tấc đất cũng phải tìm ra đám người này cho tal”“Hôm nay bổn vương muốn cho mọi người biết, ở Thục Châu này, dám động vào người của bổn vương thì sẽ gặp phải cái gì!Xuyên Vương lạnh lùng nói.Xuyên Vương vừa ra lệnh, quận thủ Lý Nguyên quận Thục Châu kinh sợ.Hắn ta không ngờ có người dám đánh cả quận chúa, ăn gan hùm mật gấu hả?“Lập tức phong tỏa tất cả các lối ra vào của Thục Châu, ra lệnh cho Đoạn Thiên Băng đi điều tra hung thủ!”Lý Nguyên ra lệnh.Diệp Phàm còn không biết chuyện ở cửa hàng quần áo sẽ mang đến bao sóng to gió lớn.Hắn nghỉ ngơi một lúc, sau đó dẫn mấy người Đường Sở Sở đi theo Hoa Hồng Đỏ đến tiệc từ thiện tối nay!Tiệc từ thiện tối nay được tổ chức ở tòa nhà đỉnh cấp xa hoa của Thục Châu!Có thể xuất hiện ở bữa tiệc này đều là các nhân vật có danh dự uy tín của quận Thiên Thục, thậm chí còn có rất nhiều người không thuộc về khách được mời của nhà họ Trương, những người này đều đến vì Hỏa Linh Chỉ ngàn năm.Tiệc từ thiện tối nay đã có mấy trăm người, đủ mọi sắc thái!Rất nhanh đoàn người Diệp Phàm đến. “Là Hoa Hồng Đỏ!”Các nhân sĩ quyền quý đều ngạc nhiên khi nhìn thấy Hoa Hồng Đỏ xuất hiện.Khi nhìn thấy thiếu phụ Hoa Hồng Đỏ này, tất cả đều nuốt nước bọt.Đối với các đại lão quyền quý ở Thục Châu, người phụ nữ bọn họ muốn có được nhất là Hoa Hồng Đỏ.Ở Thục Châu, mỗi người đều coi việc chinh phục Hoa Hồng Đỏ ở dưới háng là mục tiêu!Tất nhiên đến nay vẫn chưa ai làm được. Hoa Hồng Đỏ vô cùng lợi ở, ở Thục Châu, thậm chí cả các thế lực cực mạnh quận Thiên Thục cũng không aicó thể chinh phục được!Nhưng rất nhanh mọi người đã chú ý đến Đường Sở Sở mặc lễ phục trắng bên cạnh Hoa Hồng Đỏ.Nhìn khí chất nhan sắc vượt qua Hoa Hồng Đỏ của người này, các đại lão đều chấn động.Bọn họ không ngờ hôm nay lại gặp được một người đẹp lóa mắt như vậy!“Quá xinh đẹp!”Một vài thiếu gia nhìn thấy Đường Sở Sở đều phải bật thốt lên.“Là hắn ta”Một thanh niên nhìn thấy Diệp Phàm, đồng tử co rụt lại, khuôn mặt lạnh lùng.Người này chính là Mộ Dung Vân Thiên, đại thiếu gia của Mộ Dung gia tộc, một trong mười thế gia lớn ở Đế Đô.Lần trước anh ta vẫn luôn ghi hận trong lòng chuyện bị Diệp Phàm vả mặt ở Thiên Hải.Nếu không phải anh ta có việc khẩn cấp đã tìm Diệp Phàm báo thù từ lâu rồi.Không ngờ oan gia ngõ hẹp, hôm nay lại đụng phải.“Nếu hôm nay gặp phải tao, vậy nay sẽ là ngày chết của mày!”Mộ Dung Vân Thiên nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói mấy câu với thuộc hạ.“Hoa Hồng tiểu thư, người đẹp này là...”Một đại lão quyền quý ở Thục Châu đi về phía Hoa Hồng Đỏ và Đường Sở Sở, không nhịn được hỏi.“Ông chủ Đỗ, đừng nghĩ, cô ấy không phải người mà ông có thể nhúng chàm!”Hoa Hồng Đỏ nói thẳng.“Phải không?”Vị đại lão nay vẫn không tin, nhìn về phía Đường Sở Sở, kết quả đối diện với một đôi mắt kinh người, ông ta run lên, vô thức lùi ra sau vài bước.Chủ nhân đôi mắt này chính là Diệp Phàm!“Chị họ, chị mặc bộ lễ phục này thật đẹp, lập tức trở thành tiêu điểm chú ý của mọi người!”Trần Tiểu Manh hưng phấn nói.“Chị tình nguyện không nổi bật như vậy, bớt được rất nhiều rắc rối!"Đường Sở Sở cười nói.“Không sao, đời này thứ anh không sợ chính là rắc rối!"Diệp Phàm cười nói.“Long Vương Điện Bạch Ưng Long Quân đến!”Tiếng quát truyền khắp đại sảnh, làm tất cả những! người ở đây đều kinh sợ.Diệp Phàm nghe vậy cũng hơi ngạc nhiên, nhìn về phía đó.