Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 511: C511: Không có
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Trong chớp mắt, màn đêm buông xuống.Trong một nhà hàng,Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đang ngồi ở đây."Nhóc con, tại sao cô lại nghĩ đến việc mời tôi đi ăn cơm?" Diệp Phàm vừa ăn vừa nói."Anh Diệp, anh là ân nhân của nhà em, em mời anh ăn cơm cũng là chuyện bình thường, coi như báo đáp!"Tư Thiên Thiên cười ngọt ngào.“Nhóm người đó không đến quấy rối nhà cô đấy chứ?”Ngay sau đó, Diệp Phàm hỏi."Không có!""Nếu bọn họ dám tới, em sẽ đánh đuổi tất cả bọn họ!"Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.Đối với việc này, Diệp Phàm không tỏ ý kiến.Tư Thiên Thiên này tuy rằng trông rất nhỏ nhắn, nhưng thực lực của cô cũng không tệ, mười hai tuổi trở thành võ giả Nhân Cảnh, hiện tại thực lực đã đạt đến Huyền Cảnh cấp bảy, cô tuyệt đối là thiên tài võ đạo!Hơn nữa, đối phương lại lớn lên trong một gia tộc như nhà họ Tư.Nếu là thuộc về một gia tộc võ đạo hoặc tông môn võ đạo nào đó, với tài năng này thì bước vào Địa cảnh, thậm chí là cảnh giới cao hơn cũng không phải làkhông thểt"Nếu gửi cho mấy vị sư phụ dạy dỗ cho thật tốt, thì có lẽ lại sẽ sinh ra một thiên tài khác!"Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên, trong lòng thầm nghĩ."Anh Diệp, anh nhìn em làm gì vậy?”Tư Thiên Thiên tò mò nhìn Diệp Phàm."Cô có tư chất không tệ, có từng nghĩ tới việc bái sư không?” Diệp Phàm nói."Bái sư?""Anh Diệp, anh bằng lòng nhận em làm đệ tử sao?"Tư Thiên Thiên lập tức kích động nhìn Diệp Phàm."Không phải tôi, tôi không nhận đệ tử!"Diệp Phàm lắc đầu.Hắn không muốn giống như mấy vị sư phụ, mỗi ngày chỉ có thể ở trên núi để dạy dỗ đệ tử."Ồ, vậy thì không có hứng thúI" Tư Thiên Thiên lập tức ỉu xìu. Sau khi bọn họ ăn xong, Diệp Phàm đang định quay về.Nhưng Tư Thiên Thiên lại trực tiếp kéo hắn lại: Anh Diệp, anh đi chỗ này với em đi!""Đi đâu?"Diệp Phàm tò mò hỏi."Anh Diệp, anh đến đó sẽ biết!"Tư Thiên Thiên trực tiếp kéo Diệp Phàm tới một quán bar.“Đây là nơi cô tới nói đó sao?”Diệp Phàm bĩu môi.“Em chưa từng đến quán bar đâu, trước đó em nghe người ta nói quán bar rất thú vị, luôn muốn thử một lần, nhưng lại không dám đến một mình, lần này có anh Diệp ở đây, em có thể trải nghiệm thử!"Tư Thiên Thiên mỉm cười nói."Con bé này, thì ra cô kéo tôi tới đây để làm vệ sĩ cho cô!"Diệp Phàm trợn mắt nhìn Tư Thiên Thiên!"Anh Diệp đừng tức giận, em mời anh uống rượu!"
Trong chớp mắt, màn đêm buông xuống.
Trong một nhà hàng,
Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đang ngồi ở đây.
"Nhóc con, tại sao cô lại nghĩ đến việc mời tôi đi ăn cơm?" Diệp Phàm vừa ăn vừa nói.
"Anh Diệp, anh là ân nhân của nhà em, em mời anh ăn cơm cũng là chuyện bình thường, coi như báo đáp!"
Tư Thiên Thiên cười ngọt ngào.
“Nhóm người đó không đến quấy rối nhà cô đấy chứ?”
Ngay sau đó, Diệp Phàm hỏi.
"Không có!"
"Nếu bọn họ dám tới, em sẽ đánh đuổi tất cả bọn họ!"
Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.
Đối với việc này, Diệp Phàm không tỏ ý kiến.
Tư Thiên Thiên này tuy rằng trông rất nhỏ nhắn, nhưng thực lực của cô cũng không tệ, mười hai tuổi trở thành võ giả Nhân Cảnh, hiện tại thực lực đã đạt đến Huyền Cảnh cấp bảy, cô tuyệt đối là thiên tài võ đạo!
Hơn nữa, đối phương lại lớn lên trong một gia tộc như nhà họ Tư.
Nếu là thuộc về một gia tộc võ đạo hoặc tông môn võ đạo nào đó, với tài năng này thì bước vào Địa cảnh, thậm chí là cảnh giới cao hơn cũng không phải là
không thểt
"Nếu gửi cho mấy vị sư phụ dạy dỗ cho thật tốt, thì có lẽ lại sẽ sinh ra một thiên tài khác!"
Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên, trong lòng thầm nghĩ.
"Anh Diệp, anh nhìn em làm gì vậy?”
Tư Thiên Thiên tò mò nhìn Diệp Phàm.
"Cô có tư chất không tệ, có từng nghĩ tới việc bái sư không?” Diệp Phàm nói.
"Bái sư?"
"Anh Diệp, anh bằng lòng nhận em làm đệ tử sao?"
Tư Thiên Thiên lập tức kích động nhìn Diệp Phàm.
"Không phải tôi, tôi không nhận đệ tử!"
Diệp Phàm lắc đầu.
Hắn không muốn giống như mấy vị sư phụ, mỗi ngày chỉ có thể ở trên núi để dạy dỗ đệ tử.
"Ồ, vậy thì không có hứng thúI" Tư Thiên Thiên lập tức ỉu xìu. Sau khi bọn họ ăn xong, Diệp Phàm đang định quay về.
Nhưng Tư Thiên Thiên lại trực tiếp kéo hắn lại: Anh Diệp, anh đi chỗ này với em đi!"
"Đi đâu?"
Diệp Phàm tò mò hỏi.
"Anh Diệp, anh đến đó sẽ biết!"
Tư Thiên Thiên trực tiếp kéo Diệp Phàm tới một quán bar.
“Đây là nơi cô tới nói đó sao?”
Diệp Phàm bĩu môi.
“Em chưa từng đến quán bar đâu, trước đó em nghe người ta nói quán bar rất thú vị, luôn muốn thử một lần, nhưng lại không dám đến một mình, lần này có anh Diệp ở đây, em có thể trải nghiệm thử!"
Tư Thiên Thiên mỉm cười nói.
"Con bé này, thì ra cô kéo tôi tới đây để làm vệ sĩ cho cô!"
Diệp Phàm trợn mắt nhìn Tư Thiên Thiên!
"Anh Diệp đừng tức giận, em mời anh uống rượu!"
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Trong chớp mắt, màn đêm buông xuống.Trong một nhà hàng,Diệp Phàm và Tư Thiên Thiên đang ngồi ở đây."Nhóc con, tại sao cô lại nghĩ đến việc mời tôi đi ăn cơm?" Diệp Phàm vừa ăn vừa nói."Anh Diệp, anh là ân nhân của nhà em, em mời anh ăn cơm cũng là chuyện bình thường, coi như báo đáp!"Tư Thiên Thiên cười ngọt ngào.“Nhóm người đó không đến quấy rối nhà cô đấy chứ?”Ngay sau đó, Diệp Phàm hỏi."Không có!""Nếu bọn họ dám tới, em sẽ đánh đuổi tất cả bọn họ!"Tư Thiên Thiên kiêu ngạo nói.Đối với việc này, Diệp Phàm không tỏ ý kiến.Tư Thiên Thiên này tuy rằng trông rất nhỏ nhắn, nhưng thực lực của cô cũng không tệ, mười hai tuổi trở thành võ giả Nhân Cảnh, hiện tại thực lực đã đạt đến Huyền Cảnh cấp bảy, cô tuyệt đối là thiên tài võ đạo!Hơn nữa, đối phương lại lớn lên trong một gia tộc như nhà họ Tư.Nếu là thuộc về một gia tộc võ đạo hoặc tông môn võ đạo nào đó, với tài năng này thì bước vào Địa cảnh, thậm chí là cảnh giới cao hơn cũng không phải làkhông thểt"Nếu gửi cho mấy vị sư phụ dạy dỗ cho thật tốt, thì có lẽ lại sẽ sinh ra một thiên tài khác!"Diệp Phàm nhìn Tư Thiên Thiên, trong lòng thầm nghĩ."Anh Diệp, anh nhìn em làm gì vậy?”Tư Thiên Thiên tò mò nhìn Diệp Phàm."Cô có tư chất không tệ, có từng nghĩ tới việc bái sư không?” Diệp Phàm nói."Bái sư?""Anh Diệp, anh bằng lòng nhận em làm đệ tử sao?"Tư Thiên Thiên lập tức kích động nhìn Diệp Phàm."Không phải tôi, tôi không nhận đệ tử!"Diệp Phàm lắc đầu.Hắn không muốn giống như mấy vị sư phụ, mỗi ngày chỉ có thể ở trên núi để dạy dỗ đệ tử."Ồ, vậy thì không có hứng thúI" Tư Thiên Thiên lập tức ỉu xìu. Sau khi bọn họ ăn xong, Diệp Phàm đang định quay về.Nhưng Tư Thiên Thiên lại trực tiếp kéo hắn lại: Anh Diệp, anh đi chỗ này với em đi!""Đi đâu?"Diệp Phàm tò mò hỏi."Anh Diệp, anh đến đó sẽ biết!"Tư Thiên Thiên trực tiếp kéo Diệp Phàm tới một quán bar.“Đây là nơi cô tới nói đó sao?”Diệp Phàm bĩu môi.“Em chưa từng đến quán bar đâu, trước đó em nghe người ta nói quán bar rất thú vị, luôn muốn thử một lần, nhưng lại không dám đến một mình, lần này có anh Diệp ở đây, em có thể trải nghiệm thử!"Tư Thiên Thiên mỉm cười nói."Con bé này, thì ra cô kéo tôi tới đây để làm vệ sĩ cho cô!"Diệp Phàm trợn mắt nhìn Tư Thiên Thiên!"Anh Diệp đừng tức giận, em mời anh uống rượu!"