Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 593: C593: Ồn ào
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Lữ Khinh Hầu nói.“Ồn ào!"Diệp Phàm lạnh nhạt nói, sau đó biến mất tại chỗ.Lữ Khinh Hầu thấy Diệp Phàm biến mất, sắc mặt nghiêm lại, cũng biến mất tạiẢAmII Giây tiếp theo, một tiếng sấm vang lên. Diệp Phàm và Lữ Khinh Hầu cùng xuất hiện, va chạm vào nhau.Sau một đòn, Diệp Phàm lùi về sau hai bước, Lữ Khinh Hầu lại lùi về sau mấy chục bước.“Thân pháp không tệ!"“Đáng tiếc lực lượng còn kém xa”Diệp Phàm lạnh nhạt nói.“Cậu...”Lữ Khinh Hầu khiếp sợ nói.Tốc độ di chuyển của Diệp Phàm quá nhanh, lực lượng cũng quá dọa người.Không phải Lữ Khinh Hầu chưa từng gặp cao thủ cấp bậc này, nhưng hai mươi mấy tuổi có thể đạt đến cảnh giới này, sợ rằng cũng chỉ có thể sánh ngang với con trai của điện chủ.Diệp Phàm lại biến mất tại chỗ.Lữ Khinh Hầu tập trung cao độ, không dám sơ ý, hắn ta nện bước như đang đi bát quái trận, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.Liên tục tránh thoát hai lần công kích, Lữ Khinh Hầu làm Diệp Phàm nhìn với con mắt khác.“Không tệ!”“Nhưng nếu anh chỉ có chút bản lĩnh này thì chỉ có thể đi xuống chơi với cháu trai mình”Nói xong Diệp Phàm lại ra tay.Diệp Phàm bộc phát ra một uy áp khủng bố, hình thành một cảm giác áp bác cường đại, làm người không thể nhúc nhích.Lữ Khinh Hầu biến sắc, không thể tin được. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc=====================================Hắn ta không ngờ Diệp Phàm lại mạnh đến mức đáng sợ như vậy, chỉ tản ra uy áp thôi cũng có thể hoàn toàn áp chế hắn ta.Quá mạnh!Hiện giờ hắn ta bị áp chế, không thể thi triển thân pháp, chỉ có thể cứng đối cứng với Diệp Phàm.Nhưng cảm nhận được uy lực của Diệp Phàm, Lữ Khinh Hầu hoàn toàn không có phần thắng, thậm chí có cảm giác cái chết đến rất gần.Lúc Diệp Phàm sắp giết Lữ Khinh Hầu, một bóng người đột ngột xuất hiện kéo thân thể Lữ Khinh Hầu lui về sau, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.Diệp Phàm nhướng mày, nhìn về phía người đã cứu Lữ Khinh Hầu.Người này nhìn rất bình thường, dáng người cao gầy, nhưng hơi thở trên người lại sâu không lường được.
Lữ Khinh Hầu nói.
“Ồn ào!"
Diệp Phàm lạnh nhạt nói, sau đó biến mất tại chỗ.
Lữ Khinh Hầu thấy Diệp Phàm biến mất, sắc mặt nghiêm lại, cũng biến mất tại
ẢAmII Giây tiếp theo, một tiếng sấm vang lên. Diệp Phàm và Lữ Khinh Hầu cùng xuất hiện, va chạm vào nhau.
Sau một đòn, Diệp Phàm lùi về sau hai bước, Lữ Khinh Hầu lại lùi về sau mấy chục bước.
“Thân pháp không tệ!"
“Đáng tiếc lực lượng còn kém xa”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói.
“Cậu...”
Lữ Khinh Hầu khiếp sợ nói.
Tốc độ di chuyển của Diệp Phàm quá nhanh, lực lượng cũng quá dọa người.
Không phải Lữ Khinh Hầu chưa từng gặp cao thủ cấp bậc này, nhưng hai mươi mấy tuổi có thể đạt đến cảnh giới này, sợ rằng cũng chỉ có thể sánh ngang với con trai của điện chủ.
Diệp Phàm lại biến mất tại chỗ.
Lữ Khinh Hầu tập trung cao độ, không dám sơ ý, hắn ta nện bước như đang đi bát quái trận, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.
Liên tục tránh thoát hai lần công kích, Lữ Khinh Hầu làm Diệp Phàm nhìn với con mắt khác.
“Không tệ!”
“Nhưng nếu anh chỉ có chút bản lĩnh này thì chỉ có thể đi xuống chơi với cháu trai mình”
Nói xong Diệp Phàm lại ra tay.
Diệp Phàm bộc phát ra một uy áp khủng bố, hình thành một cảm giác áp bác cường đại, làm người không thể nhúc nhích.
Lữ Khinh Hầu biến sắc, không thể tin được. .
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi
2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành
3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân
4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc
=====================================
Hắn ta không ngờ Diệp Phàm lại mạnh đến mức đáng sợ như vậy, chỉ tản ra uy áp thôi cũng có thể hoàn toàn áp chế hắn ta.
Quá mạnh!
Hiện giờ hắn ta bị áp chế, không thể thi triển thân pháp, chỉ có thể cứng đối cứng với Diệp Phàm.
Nhưng cảm nhận được uy lực của Diệp Phàm, Lữ Khinh Hầu hoàn toàn không có phần thắng, thậm chí có cảm giác cái chết đến rất gần.
Lúc Diệp Phàm sắp giết Lữ Khinh Hầu, một bóng người đột ngột xuất hiện kéo thân thể Lữ Khinh Hầu lui về sau, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.
Diệp Phàm nhướng mày, nhìn về phía người đã cứu Lữ Khinh Hầu.
Người này nhìn rất bình thường, dáng người cao gầy, nhưng hơi thở trên người lại sâu không lường được.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Lữ Khinh Hầu nói.“Ồn ào!"Diệp Phàm lạnh nhạt nói, sau đó biến mất tại chỗ.Lữ Khinh Hầu thấy Diệp Phàm biến mất, sắc mặt nghiêm lại, cũng biến mất tạiẢAmII Giây tiếp theo, một tiếng sấm vang lên. Diệp Phàm và Lữ Khinh Hầu cùng xuất hiện, va chạm vào nhau.Sau một đòn, Diệp Phàm lùi về sau hai bước, Lữ Khinh Hầu lại lùi về sau mấy chục bước.“Thân pháp không tệ!"“Đáng tiếc lực lượng còn kém xa”Diệp Phàm lạnh nhạt nói.“Cậu...”Lữ Khinh Hầu khiếp sợ nói.Tốc độ di chuyển của Diệp Phàm quá nhanh, lực lượng cũng quá dọa người.Không phải Lữ Khinh Hầu chưa từng gặp cao thủ cấp bậc này, nhưng hai mươi mấy tuổi có thể đạt đến cảnh giới này, sợ rằng cũng chỉ có thể sánh ngang với con trai của điện chủ.Diệp Phàm lại biến mất tại chỗ.Lữ Khinh Hầu tập trung cao độ, không dám sơ ý, hắn ta nện bước như đang đi bát quái trận, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.Liên tục tránh thoát hai lần công kích, Lữ Khinh Hầu làm Diệp Phàm nhìn với con mắt khác.“Không tệ!”“Nhưng nếu anh chỉ có chút bản lĩnh này thì chỉ có thể đi xuống chơi với cháu trai mình”Nói xong Diệp Phàm lại ra tay.Diệp Phàm bộc phát ra một uy áp khủng bố, hình thành một cảm giác áp bác cường đại, làm người không thể nhúc nhích.Lữ Khinh Hầu biến sắc, không thể tin được. .========== Truyện vừa hoàn thành ==========1. Cô Ấy Đến Xem Concert Của Tôi2. Thê Tử Của Bề Tôi Trung Thành3. Xuyên: Chứng Chỉ Thanh Xuân4. Hạnh Phúc Của Kẻ Ngốc=====================================Hắn ta không ngờ Diệp Phàm lại mạnh đến mức đáng sợ như vậy, chỉ tản ra uy áp thôi cũng có thể hoàn toàn áp chế hắn ta.Quá mạnh!Hiện giờ hắn ta bị áp chế, không thể thi triển thân pháp, chỉ có thể cứng đối cứng với Diệp Phàm.Nhưng cảm nhận được uy lực của Diệp Phàm, Lữ Khinh Hầu hoàn toàn không có phần thắng, thậm chí có cảm giác cái chết đến rất gần.Lúc Diệp Phàm sắp giết Lữ Khinh Hầu, một bóng người đột ngột xuất hiện kéo thân thể Lữ Khinh Hầu lui về sau, tránh thoát đòn trí mạng của Diệp Phàm.Diệp Phàm nhướng mày, nhìn về phía người đã cứu Lữ Khinh Hầu.Người này nhìn rất bình thường, dáng người cao gầy, nhưng hơi thở trên người lại sâu không lường được.