Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 701: C701: Vậy sao
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Đại trưởng lão Võ Minh lắc đầu.“Vậy sao? Hạ độc trong chén trà này cũng là phép tắc à?”Diệp Phàm thản nhiên nói.VụtI!Diệp Phàm vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.Vẻ mặt của đại trưởng lão Võ Minh hơi thay đổi, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm với biểu cảm khó hiểu: “Công tử, cậu đây là có ý gì? Cậu nói lão phu đã bỏ độc vào chén trà này?”“Đúng vậy!”“Chén trà này có độc, chắc hản là độc mãn tính!”“Đại trưởng lão muốn tôi uống trà này, dùng độc dược khống chế tôi đúng không?”Diệp Phàm lạnh lùng nói.“Ranh con, mày đừng có nói hươu nói vượn vu tội cho sư tôn!”Thẩm Thiên Quân lớn giọng quát Diệp Phàm.“Người trẻ tuổi, cậu phải có trách nhiệm với những gì mình nói!”Mấy vị trưởng lão Võ Minh đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.“Không biết Đại trưởng lão có dám uống chén trà này hay không?”“Nếu ông dám uống, tôi sẽ đích thân quỳ xuống xin lỗi ông!”Diệp Phàm đưa chén trà đến trước mặt Đại trưởng lão Võ Minh, vẻ mặt của đối phương khế đổi: “Công tử, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?”Vụt!Đột nhiên, Diệp Phàm hất chén trà trong tay về phía Đại trưởng lão, biểu cảm trên gương mặt đối phương lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau.Diệp Phàm nhân cơ hội lấy được Võ Thần Lệnh.“Ranh con to gan, bỏ Võ Thần Lệnh xuống!”Lúc này, tất cả trưởng lão của Võ Minh đều lớn tiếng quát Diệp Phàm.“Võ Thần Lệnh? Chẳng qua chỉ là sản phẩm sao chép mà thôi!”Diệp Phàm cầm Võ Thần Lệnh, trong nháy mắt đã nghiền nát nó thành bột mịn.Khi Võ Thần Lệnh bị phá hủy, tất cả mọi người đều kinh sợi “Cậu dám phá hủy Võ Thần Lệnh?”Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.“Võ Thần Lệnh này quả thật là giả!”
Đại trưởng lão Võ Minh lắc đầu.
“Vậy sao? Hạ độc trong chén trà này cũng là phép tắc à?”
Diệp Phàm thản nhiên nói.
VụtI!
Diệp Phàm vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.
Vẻ mặt của đại trưởng lão Võ Minh hơi thay đổi, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm với biểu cảm khó hiểu: “Công tử, cậu đây là có ý gì? Cậu nói lão phu đã bỏ độc vào chén trà này?”
“Đúng vậy!”
“Chén trà này có độc, chắc hản là độc mãn tính!”
“Đại trưởng lão muốn tôi uống trà này, dùng độc dược khống chế tôi đúng không?”
Diệp Phàm lạnh lùng nói.
“Ranh con, mày đừng có nói hươu nói vượn vu tội cho sư tôn!”
Thẩm Thiên Quân lớn giọng quát Diệp Phàm.
“Người trẻ tuổi, cậu phải có trách nhiệm với những gì mình nói!”
Mấy vị trưởng lão Võ Minh đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.
“Không biết Đại trưởng lão có dám uống chén trà này hay không?”
“Nếu ông dám uống, tôi sẽ đích thân quỳ xuống xin lỗi ông!”
Diệp Phàm đưa chén trà đến trước mặt Đại trưởng lão Võ Minh, vẻ mặt của đối phương khế đổi: “Công tử, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?”
Vụt!
Đột nhiên, Diệp Phàm hất chén trà trong tay về phía Đại trưởng lão, biểu cảm trên gương mặt đối phương lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau.
Diệp Phàm nhân cơ hội lấy được Võ Thần Lệnh.
“Ranh con to gan, bỏ Võ Thần Lệnh xuống!”
Lúc này, tất cả trưởng lão của Võ Minh đều lớn tiếng quát Diệp Phàm.
“Võ Thần Lệnh? Chẳng qua chỉ là sản phẩm sao chép mà thôi!”
Diệp Phàm cầm Võ Thần Lệnh, trong nháy mắt đã nghiền nát nó thành bột mịn.
Khi Võ Thần Lệnh bị phá hủy, tất cả mọi người đều kinh sợi “Cậu dám phá hủy Võ Thần Lệnh?”
Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.
“Võ Thần Lệnh này quả thật là giả!”
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Đại trưởng lão Võ Minh lắc đầu.“Vậy sao? Hạ độc trong chén trà này cũng là phép tắc à?”Diệp Phàm thản nhiên nói.VụtI!Diệp Phàm vừa nói ra, vẻ mặt của mọi người ở đây đều thay đổi.Vẻ mặt của đại trưởng lão Võ Minh hơi thay đổi, sau đó ông ta nhìn Diệp Phàm với biểu cảm khó hiểu: “Công tử, cậu đây là có ý gì? Cậu nói lão phu đã bỏ độc vào chén trà này?”“Đúng vậy!”“Chén trà này có độc, chắc hản là độc mãn tính!”“Đại trưởng lão muốn tôi uống trà này, dùng độc dược khống chế tôi đúng không?”Diệp Phàm lạnh lùng nói.“Ranh con, mày đừng có nói hươu nói vượn vu tội cho sư tôn!”Thẩm Thiên Quân lớn giọng quát Diệp Phàm.“Người trẻ tuổi, cậu phải có trách nhiệm với những gì mình nói!”Mấy vị trưởng lão Võ Minh đều lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Phàm.“Không biết Đại trưởng lão có dám uống chén trà này hay không?”“Nếu ông dám uống, tôi sẽ đích thân quỳ xuống xin lỗi ông!”Diệp Phàm đưa chén trà đến trước mặt Đại trưởng lão Võ Minh, vẻ mặt của đối phương khế đổi: “Công tử, cậu có biết làm như vậy sẽ có hậu quả gì không?”Vụt!Đột nhiên, Diệp Phàm hất chén trà trong tay về phía Đại trưởng lão, biểu cảm trên gương mặt đối phương lập tức thay đổi, nhanh chóng lùi về phía sau.Diệp Phàm nhân cơ hội lấy được Võ Thần Lệnh.“Ranh con to gan, bỏ Võ Thần Lệnh xuống!”Lúc này, tất cả trưởng lão của Võ Minh đều lớn tiếng quát Diệp Phàm.“Võ Thần Lệnh? Chẳng qua chỉ là sản phẩm sao chép mà thôi!”Diệp Phàm cầm Võ Thần Lệnh, trong nháy mắt đã nghiền nát nó thành bột mịn.Khi Võ Thần Lệnh bị phá hủy, tất cả mọi người đều kinh sợi “Cậu dám phá hủy Võ Thần Lệnh?”Đại trưởng lão lạnh lùng nhìn Diệp Phàm.“Võ Thần Lệnh này quả thật là giả!”