Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 788: Huyết mạch Lang Thần
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Huyết mạch Lang Thần!!!”Lúc này, Lang Hoàng đột nhiên rống giận một tiếng, cơ thể bộc phát ra một cỗ lực lượng huyết mạch khủng bố đến cực điểm!Sức mạnh huyết mạch bộc phát ra, lực lượng của Lang Hoàng lần nữa †ăng vọt gấp mấy chục lần, nhảy thẳng qua bản lĩnh của cường giả Vương Cảnh!Diệp Phàm híp mắt, hắn cũng bộc lộ ra cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể.Bùm! Bùm! Bùm!Lực lượng của hai người này lần nữa tăng vọt, giống như hai tinh cầu va chạm, truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa!Trong lúc nhất thời, toàn bộ núi tuyết bắt đầu sụp đổ, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Lang Hoàng và Diệp Phàm, cắn nuốt tất cả!Ầm ầmII! Ngọn núi tuyết vang ra những tiếng nổ, hoàn toàn sụp đổi Lúc lâu sau, tuyết lở mới dừng lại.Cả tòa núi tuyết đã biến dạng, thấp hơn mấy chục mét, có thể thấy được lần núi tuyết sụp đổ này nghiêm trọng thế nào!Lúc này, một bóng người bò ra từ trong tuyết, chính là Lang Hoàng! Phụt!Lang Hoàng vừa mới bò ra, đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khí tức uể oải, bị thương thế rất nặng.Vừa rồi tuyết lở quá mạnh, nếu không phải Lang Hoàng có năng lực đặc biệt của Lang tộc, chỉ sợ đã sớm bị núi tuyết này chôn thây rồi!Tên Diệp Phàm kia, chết không thể nghỉ ngờ! Lang Hoàng khẳng định.Nhưng hắn vẫn cẩn thận dùng khứu giác đặc biệt của Lang tộc để tra xét, nhìn xem Diệp Phàm đã chết thật hay chưa!Chỉ cần đối phương còn sống, với khứu giác Lang tộc hắn nhất định có thể phát hiện ra.Nhưng lục soát qua một lượt, núi tuyết này ngoại trừ hắn ra thì không còn bất cứ hơi thở của sinh mệnh nào.Cuối cùng cũng chết!Lang Hoàng thở phào nhẹ nhõm, từ trước tới giờ Diệp Phàm này là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.Nếu không có trận tuyết lở này, hắn quả thật không đủ lòng tin có thể giết được đối phương.Hiện tại Diệp Phàm đã chết, Lang Hoàng đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm!“Tiểu tử, được chôn thân ở trong núi tuyết này, xem như ngươi may mắn rồi!"Lang Hoàng lạnh lùng hừ nói, hắn kéo cơ thể bị thương nặng rời khỏi nơi này.Ngọn núi tuyết đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ yên bình.Sau khi quốc chủ Lang Quốc biết được Diệp Phàm đã chết, cả người thở phào nhẹ nhõm, ông ta nói: “Cuối cùng hắn cũng chết!”Diệp Phàm chết, phần hiệp ước nỗi nhục mất nước kia sẽ không còn nữa!Điều này khiến quốc chủ Lang Quốc yên tâm!Rất nhanh, bảy quốc chủ còn lại đều biết được tin tức Diệp Phàm chết.Tin tức này đối với bọn họ mà nói là một chuyện đáng để ăn mừng!Mặc dù lần này, toàn bộ đại quân và nhóm cường giả mà bọn họ phái ra đều đã chết, nhưng chỉ cần giết chết cái tên còn đáng sợ hơn chiến thần Thiên Sách năm đó thì tất cả đều đáng giá!Sau đó, tin tức đệ tử chiến thần Thiên Sách bỏ mạng nhanh chóng truyền ralLong Quốc, sau khi Quân Lăng Thiên biết được tin Diệp Phàm chết, hắn nói: "Không ngờ hắn ta lại chết nhanh như vậy, xem ra ta quá coi trọng ngươi!”Nhưng mà chết cũng tốt, vừa vặn xuống địa phủ cùng quân Thiên Sách của ngươi!
“Huyết mạch Lang Thần!!!”
Lúc này, Lang Hoàng đột nhiên rống giận một tiếng, cơ thể bộc phát ra một cỗ lực lượng huyết mạch khủng bố đến cực điểm!
Sức mạnh huyết mạch bộc phát ra, lực lượng của Lang Hoàng lần nữa †ăng vọt gấp mấy chục lần, nhảy thẳng qua bản lĩnh của cường giả Vương Cảnh!
Diệp Phàm híp mắt, hắn cũng bộc lộ ra cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể.
Bùm! Bùm! Bùm!
Lực lượng của hai người này lần nữa tăng vọt, giống như hai tinh cầu va chạm, truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa!
Trong lúc nhất thời, toàn bộ núi tuyết bắt đầu sụp đổ, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Lang Hoàng và Diệp Phàm, cắn nuốt tất cả!
Ầm ầmII! Ngọn núi tuyết vang ra những tiếng nổ, hoàn toàn sụp đổi Lúc lâu sau, tuyết lở mới dừng lại.
Cả tòa núi tuyết đã biến dạng, thấp hơn mấy chục mét, có thể thấy được lần núi tuyết sụp đổ này nghiêm trọng thế nào!
Lúc này, một bóng người bò ra từ trong tuyết, chính là Lang Hoàng! Phụt!
Lang Hoàng vừa mới bò ra, đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khí tức uể oải, bị thương thế rất nặng.
Vừa rồi tuyết lở quá mạnh, nếu không phải Lang Hoàng có năng lực đặc biệt của Lang tộc, chỉ sợ đã sớm bị núi tuyết này chôn thây rồi!
Tên Diệp Phàm kia, chết không thể nghỉ ngờ! Lang Hoàng khẳng định.
Nhưng hắn vẫn cẩn thận dùng khứu giác đặc biệt của Lang tộc để tra xét, nhìn xem Diệp Phàm đã chết thật hay chưa!
Chỉ cần đối phương còn sống, với khứu giác Lang tộc hắn nhất định có thể phát hiện ra.
Nhưng lục soát qua một lượt, núi tuyết này ngoại trừ hắn ra thì không còn bất cứ hơi thở của sinh mệnh nào.
Cuối cùng cũng chết!
Lang Hoàng thở phào nhẹ nhõm, từ trước tới giờ Diệp Phàm này là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.
Nếu không có trận tuyết lở này, hắn quả thật không đủ lòng tin có thể giết được đối phương.
Hiện tại Diệp Phàm đã chết, Lang Hoàng đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm!
“Tiểu tử, được chôn thân ở trong núi tuyết này, xem như ngươi may mắn rồi!"
Lang Hoàng lạnh lùng hừ nói, hắn kéo cơ thể bị thương nặng rời khỏi nơi này.
Ngọn núi tuyết đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ yên bình.
Sau khi quốc chủ Lang Quốc biết được Diệp Phàm đã chết, cả người thở phào nhẹ nhõm, ông ta nói: “Cuối cùng hắn cũng chết!”
Diệp Phàm chết, phần hiệp ước nỗi nhục mất nước kia sẽ không còn nữa!
Điều này khiến quốc chủ Lang Quốc yên tâm!
Rất nhanh, bảy quốc chủ còn lại đều biết được tin tức Diệp Phàm chết.
Tin tức này đối với bọn họ mà nói là một chuyện đáng để ăn mừng!
Mặc dù lần này, toàn bộ đại quân và nhóm cường giả mà bọn họ phái ra đều đã chết, nhưng chỉ cần giết chết cái tên còn đáng sợ hơn chiến thần Thiên Sách năm đó thì tất cả đều đáng giá!
Sau đó, tin tức đệ tử chiến thần Thiên Sách bỏ mạng nhanh chóng truyền ral
Long Quốc, sau khi Quân Lăng Thiên biết được tin Diệp Phàm chết, hắn nói: "Không ngờ hắn ta lại chết nhanh như vậy, xem ra ta quá coi trọng ngươi!”
Nhưng mà chết cũng tốt, vừa vặn xuống địa phủ cùng quân Thiên Sách của ngươi!
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… “Huyết mạch Lang Thần!!!”Lúc này, Lang Hoàng đột nhiên rống giận một tiếng, cơ thể bộc phát ra một cỗ lực lượng huyết mạch khủng bố đến cực điểm!Sức mạnh huyết mạch bộc phát ra, lực lượng của Lang Hoàng lần nữa †ăng vọt gấp mấy chục lần, nhảy thẳng qua bản lĩnh của cường giả Vương Cảnh!Diệp Phàm híp mắt, hắn cũng bộc lộ ra cỗ lực lượng thần bí trong cơ thể.Bùm! Bùm! Bùm!Lực lượng của hai người này lần nữa tăng vọt, giống như hai tinh cầu va chạm, truyền ra tiếng nổ kinh thiên động địa!Trong lúc nhất thời, toàn bộ núi tuyết bắt đầu sụp đổ, trong nháy mắt đã bao phủ lấy Lang Hoàng và Diệp Phàm, cắn nuốt tất cả!Ầm ầmII! Ngọn núi tuyết vang ra những tiếng nổ, hoàn toàn sụp đổi Lúc lâu sau, tuyết lở mới dừng lại.Cả tòa núi tuyết đã biến dạng, thấp hơn mấy chục mét, có thể thấy được lần núi tuyết sụp đổ này nghiêm trọng thế nào!Lúc này, một bóng người bò ra từ trong tuyết, chính là Lang Hoàng! Phụt!Lang Hoàng vừa mới bò ra, đã phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, khí tức uể oải, bị thương thế rất nặng.Vừa rồi tuyết lở quá mạnh, nếu không phải Lang Hoàng có năng lực đặc biệt của Lang tộc, chỉ sợ đã sớm bị núi tuyết này chôn thây rồi!Tên Diệp Phàm kia, chết không thể nghỉ ngờ! Lang Hoàng khẳng định.Nhưng hắn vẫn cẩn thận dùng khứu giác đặc biệt của Lang tộc để tra xét, nhìn xem Diệp Phàm đã chết thật hay chưa!Chỉ cần đối phương còn sống, với khứu giác Lang tộc hắn nhất định có thể phát hiện ra.Nhưng lục soát qua một lượt, núi tuyết này ngoại trừ hắn ra thì không còn bất cứ hơi thở của sinh mệnh nào.Cuối cùng cũng chết!Lang Hoàng thở phào nhẹ nhõm, từ trước tới giờ Diệp Phàm này là đối thủ mạnh nhất mà hắn từng gặp.Nếu không có trận tuyết lở này, hắn quả thật không đủ lòng tin có thể giết được đối phương.Hiện tại Diệp Phàm đã chết, Lang Hoàng đương nhiên là thở phào nhẹ nhõm!“Tiểu tử, được chôn thân ở trong núi tuyết này, xem như ngươi may mắn rồi!"Lang Hoàng lạnh lùng hừ nói, hắn kéo cơ thể bị thương nặng rời khỏi nơi này.Ngọn núi tuyết đã hoàn toàn khôi phục lại vẻ yên bình.Sau khi quốc chủ Lang Quốc biết được Diệp Phàm đã chết, cả người thở phào nhẹ nhõm, ông ta nói: “Cuối cùng hắn cũng chết!”Diệp Phàm chết, phần hiệp ước nỗi nhục mất nước kia sẽ không còn nữa!Điều này khiến quốc chủ Lang Quốc yên tâm!Rất nhanh, bảy quốc chủ còn lại đều biết được tin tức Diệp Phàm chết.Tin tức này đối với bọn họ mà nói là một chuyện đáng để ăn mừng!Mặc dù lần này, toàn bộ đại quân và nhóm cường giả mà bọn họ phái ra đều đã chết, nhưng chỉ cần giết chết cái tên còn đáng sợ hơn chiến thần Thiên Sách năm đó thì tất cả đều đáng giá!Sau đó, tin tức đệ tử chiến thần Thiên Sách bỏ mạng nhanh chóng truyền ralLong Quốc, sau khi Quân Lăng Thiên biết được tin Diệp Phàm chết, hắn nói: "Không ngờ hắn ta lại chết nhanh như vậy, xem ra ta quá coi trọng ngươi!”Nhưng mà chết cũng tốt, vừa vặn xuống địa phủ cùng quân Thiên Sách của ngươi!