Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…
Chương 996: Đại trận bị hủy
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Sau đó hẳn bắt đầu véo ấn quyết, ấn quyết hóa thành đại ấn thần bí, bay thẳng đến tám cửa tám góc.“Phá!”Ngay lập tức tám đại ấn đánh mạnh lên trên tám cửa, phát ra tiếng nổ động trời.Âm ầm ầm! Giây tiếp theo, tám cánh cửa liên tiếp dập nát.Đại trận bị hủy, điện chủ điện Võ Hầu biến sắc, đồng tử co rụt lại, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.Cô ta không tin được, nói: “Không thể nào? Sao ngươi có thể phá được trận?”“Có lẽ cô không biết thân phận của tôi, tôi không chỉ là Hộ Quốc Thần Tướng, cốc chủ Qủy Cốc còn là sư phụ của tôi.”Diệp Phàm lạnh nhạt nói. Người của Qủy Cốc nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp rất nhiều, bởi vậy đối với đệ tử chân truyền của cốc chủ Qủy Cốc như hắn thì vây trận này của đối phươngkhông có gì khó khăn.Gia Cát Cẩn, cũng là điện chủ điện Võ Hầu nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Thì ra là người Qủy Cốc? Thảo nào ~”Gia Cát Cẩn biết Qủy Cốc tinh thông các loại Kỳ Môn Độn Giáp, thuật Ngũ Hành Âm Dương...Có lẽ những người khác sẽ không phá giải được vây trận của cô ta, nhưng đối với người của Qủy Gốc thì không khác gì lửa gặp nước.“Không ngờ ngươi còn là đệ tử của cốc chủ Qủy Cốc.”“Ta nhớ cốc chủ Qủy Cốc tên Tiêu Dao Tử đúng không, ông ta là sư phụ của ngươi?”Gia Cát Cẩn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói.||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||“Đúng vậy." Diệp Phàm đi về phía Gia Cát Cẩn.Gia Cát Cẩn ra tay tấn công Diệp Phàm, bộc phát thực lực Thánh cảnh thất trọng.Diệp Phàm đánh ra một quyền cản lại đòn tấn công của Gia Cát Cẩn, sau đó đánh bay cô ta ra ngoài.Phụt!! “Ngươi có rất nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm bóp chặt Gia Cát Cẩn, quát. Gia Cát Cẩn bị bóp cổ, mặt đỏ bừng, hít thở không thông.Đột nhiên cô ta đánh về phía giường, chiếc giường chia thành hai ửa, dưới giường là một cái động lớn sâu không đáy, hai người rơi xuống đó.Bịch bịch! Diệp Phàm và Gia Cá Cẩn rơi xuống đất, xung quanh tối đen như mực.Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, cho dù ở trong đêm đen cũng có thể nhìn rõ.Lúc này bọn họ đang ở trong động, xung quanh động được làm từ tài chất đặc thù, trên đỉnh bị tấm thép dày phong kín.“Đây là nơi nào?”“Đây là một lao tù do ta cố ý chế tạo, bốn phương tám hướng đều được chế tạo từ thiết hi hữu, cho dù cao thủ Thần cảnh cũng không đánh vỡ được.”Gia Cát Cẩn nói. “Cô đúng là nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm lạnh lùng đánh một quyền lên tường.Âm!Diệp Phàm lại đánh ra vô số quyền, thậm chí gọi cả Long Tỷ ra, nhưng vẫn không thể đánh vỡ lao tù này.“Đừng phí sức, lao tù này do ta tốn rất nhiều sức lực chế tạo, sao có thể dễ dàng bị hủy như vậy?”“Cho dù cốc chủ Qủy Cốc đến cũng không làm gì được.”Gia Cát Cẩn lạnh nhạt nói.Diệp Phàm lạnh lùng bóp cổ Gia Cát Cẩn, quát: “Nói, cơ quan rời đi ở đâu?” “Nếu ta đã làm ngươi rơi xuống nơi này, sao sẽ nói cho ngươi cách rời đi?”Gia Cát Cẩn lắc đầu.“Đừng quên mạng của cô còn ở trong tay tôi, không lẽ cô không sợ chết Diệp Phàm lạnh lùng quát.“Rời khỏi nơi này ngươi cũng sẽ giết ta, không bằng chúng ta cùng chết, có thể cùng chết với Hộ Quốc Thần Tướng, ta chết cũng không tiếc.”Gia Cát Cẩn cười lớn. Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Cô cũng không muốn chết.”“Trong mắt cô có thù hận, cô muốn sống.” Diệp Phàm nhìn Gia Cát Cẩn, giống như nhìn thấu đối phương.Gia Cát Cẩn nghe vậy sắc mặt lạnh xuống, im lặng không nói.“Nói đi, cô muốn gì mới mở ra cơ quan này?”Diệp Phàm buông Gia Cát Cẩn ra, lạnh lùng quát.
Sau đó hẳn bắt đầu véo ấn quyết, ấn quyết hóa thành đại ấn thần bí, bay thẳng đến tám cửa tám góc.
“Phá!”
Ngay lập tức tám đại ấn đánh mạnh lên trên tám cửa, phát ra tiếng nổ động trời.
Âm ầm ầm! Giây tiếp theo, tám cánh cửa liên tiếp dập nát.
Đại trận bị hủy, điện chủ điện Võ Hầu biến sắc, đồng tử co rụt lại, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.
Cô ta không tin được, nói: “Không thể nào? Sao ngươi có thể phá được trận?”
“Có lẽ cô không biết thân phận của tôi, tôi không chỉ là Hộ Quốc Thần Tướng, cốc chủ Qủy Cốc còn là sư phụ của tôi.”
Diệp Phàm lạnh nhạt nói. Người của Qủy Cốc nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp rất nhiều, bởi vậy đối với đệ tử chân truyền của cốc chủ Qủy Cốc như hắn thì vây trận này của đối phương
không có gì khó khăn.
Gia Cát Cẩn, cũng là điện chủ điện Võ Hầu nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Thì ra là người Qủy Cốc? Thảo nào ~”
Gia Cát Cẩn biết Qủy Cốc tinh thông các loại Kỳ Môn Độn Giáp, thuật Ngũ Hành Âm Dương...
Có lẽ những người khác sẽ không phá giải được vây trận của cô ta, nhưng đối với người của Qủy Gốc thì không khác gì lửa gặp nước.
“Không ngờ ngươi còn là đệ tử của cốc chủ Qủy Cốc.”
“Ta nhớ cốc chủ Qủy Cốc tên Tiêu Dao Tử đúng không, ông ta là sư phụ của ngươi?”
Gia Cát Cẩn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói.
||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||
“Đúng vậy." Diệp Phàm đi về phía Gia Cát Cẩn.
Gia Cát Cẩn ra tay tấn công Diệp Phàm, bộc phát thực lực Thánh cảnh thất trọng.
Diệp Phàm đánh ra một quyền cản lại đòn tấn công của Gia Cát Cẩn, sau đó đánh bay cô ta ra ngoài.
Phụt!! “Ngươi có rất nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm bóp chặt Gia Cát Cẩn, quát. Gia Cát Cẩn bị bóp cổ, mặt đỏ bừng, hít thở không thông.
Đột nhiên cô ta đánh về phía giường, chiếc giường chia thành hai ửa, dưới giường là một cái động lớn sâu không đáy, hai người rơi xuống đó.
Bịch bịch! Diệp Phàm và Gia Cá Cẩn rơi xuống đất, xung quanh tối đen như mực.
Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, cho dù ở trong đêm đen cũng có thể nhìn rõ.
Lúc này bọn họ đang ở trong động, xung quanh động được làm từ tài chất đặc thù, trên đỉnh bị tấm thép dày phong kín.
“Đây là nơi nào?”
“Đây là một lao tù do ta cố ý chế tạo, bốn phương tám hướng đều được chế tạo từ thiết hi hữu, cho dù cao thủ Thần cảnh cũng không đánh vỡ được.”
Gia Cát Cẩn nói. “Cô đúng là nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm lạnh lùng đánh một quyền lên tường.
Âm!
Diệp Phàm lại đánh ra vô số quyền, thậm chí gọi cả Long Tỷ ra, nhưng vẫn không thể đánh vỡ lao tù này.
“Đừng phí sức, lao tù này do ta tốn rất nhiều sức lực chế tạo, sao có thể dễ dàng bị hủy như vậy?”
“Cho dù cốc chủ Qủy Cốc đến cũng không làm gì được.”
Gia Cát Cẩn lạnh nhạt nói.
Diệp Phàm lạnh lùng bóp cổ Gia Cát Cẩn, quát: “Nói, cơ quan rời đi ở đâu?” “Nếu ta đã làm ngươi rơi xuống nơi này, sao sẽ nói cho ngươi cách rời đi?”
Gia Cát Cẩn lắc đầu.
“Đừng quên mạng của cô còn ở trong tay tôi, không lẽ cô không sợ chết Diệp Phàm lạnh lùng quát.
“Rời khỏi nơi này ngươi cũng sẽ giết ta, không bằng chúng ta cùng chết, có thể cùng chết với Hộ Quốc Thần Tướng, ta chết cũng không tiếc.”
Gia Cát Cẩn cười lớn. Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Cô cũng không muốn chết.”
“Trong mắt cô có thù hận, cô muốn sống.” Diệp Phàm nhìn Gia Cát Cẩn, giống như nhìn thấu đối phương.
Gia Cát Cẩn nghe vậy sắc mặt lạnh xuống, im lặng không nói.
“Nói đi, cô muốn gì mới mở ra cơ quan này?”
Diệp Phàm buông Gia Cát Cẩn ra, lạnh lùng quát.
Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Sau đó hẳn bắt đầu véo ấn quyết, ấn quyết hóa thành đại ấn thần bí, bay thẳng đến tám cửa tám góc.“Phá!”Ngay lập tức tám đại ấn đánh mạnh lên trên tám cửa, phát ra tiếng nổ động trời.Âm ầm ầm! Giây tiếp theo, tám cánh cửa liên tiếp dập nát.Đại trận bị hủy, điện chủ điện Võ Hầu biến sắc, đồng tử co rụt lại, ánh mắt lộ vẻ khiếp sợ.Cô ta không tin được, nói: “Không thể nào? Sao ngươi có thể phá được trận?”“Có lẽ cô không biết thân phận của tôi, tôi không chỉ là Hộ Quốc Thần Tướng, cốc chủ Qủy Cốc còn là sư phụ của tôi.”Diệp Phàm lạnh nhạt nói. Người của Qủy Cốc nghiên cứu Kỳ Môn Độn Giáp rất nhiều, bởi vậy đối với đệ tử chân truyền của cốc chủ Qủy Cốc như hắn thì vây trận này của đối phươngkhông có gì khó khăn.Gia Cát Cẩn, cũng là điện chủ điện Võ Hầu nhìn chằm chằm Diệp Phàm: “Thì ra là người Qủy Cốc? Thảo nào ~”Gia Cát Cẩn biết Qủy Cốc tinh thông các loại Kỳ Môn Độn Giáp, thuật Ngũ Hành Âm Dương...Có lẽ những người khác sẽ không phá giải được vây trận của cô ta, nhưng đối với người của Qủy Gốc thì không khác gì lửa gặp nước.“Không ngờ ngươi còn là đệ tử của cốc chủ Qủy Cốc.”“Ta nhớ cốc chủ Qủy Cốc tên Tiêu Dao Tử đúng không, ông ta là sư phụ của ngươi?”Gia Cát Cẩn nhìn chằm chằm Diệp Phàm, nói.||||| Truyện đề cử: Chân Long Chí Tôn Đô Thị |||||“Đúng vậy." Diệp Phàm đi về phía Gia Cát Cẩn.Gia Cát Cẩn ra tay tấn công Diệp Phàm, bộc phát thực lực Thánh cảnh thất trọng.Diệp Phàm đánh ra một quyền cản lại đòn tấn công của Gia Cát Cẩn, sau đó đánh bay cô ta ra ngoài.Phụt!! “Ngươi có rất nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm bóp chặt Gia Cát Cẩn, quát. Gia Cát Cẩn bị bóp cổ, mặt đỏ bừng, hít thở không thông.Đột nhiên cô ta đánh về phía giường, chiếc giường chia thành hai ửa, dưới giường là một cái động lớn sâu không đáy, hai người rơi xuống đó.Bịch bịch! Diệp Phàm và Gia Cá Cẩn rơi xuống đất, xung quanh tối đen như mực.Nhưng với thực lực hiện tại của Diệp Phàm, cho dù ở trong đêm đen cũng có thể nhìn rõ.Lúc này bọn họ đang ở trong động, xung quanh động được làm từ tài chất đặc thù, trên đỉnh bị tấm thép dày phong kín.“Đây là nơi nào?”“Đây là một lao tù do ta cố ý chế tạo, bốn phương tám hướng đều được chế tạo từ thiết hi hữu, cho dù cao thủ Thần cảnh cũng không đánh vỡ được.”Gia Cát Cẩn nói. “Cô đúng là nhiều thủ đoạn!” Diệp Phàm lạnh lùng đánh một quyền lên tường.Âm!Diệp Phàm lại đánh ra vô số quyền, thậm chí gọi cả Long Tỷ ra, nhưng vẫn không thể đánh vỡ lao tù này.“Đừng phí sức, lao tù này do ta tốn rất nhiều sức lực chế tạo, sao có thể dễ dàng bị hủy như vậy?”“Cho dù cốc chủ Qủy Cốc đến cũng không làm gì được.”Gia Cát Cẩn lạnh nhạt nói.Diệp Phàm lạnh lùng bóp cổ Gia Cát Cẩn, quát: “Nói, cơ quan rời đi ở đâu?” “Nếu ta đã làm ngươi rơi xuống nơi này, sao sẽ nói cho ngươi cách rời đi?”Gia Cát Cẩn lắc đầu.“Đừng quên mạng của cô còn ở trong tay tôi, không lẽ cô không sợ chết Diệp Phàm lạnh lùng quát.“Rời khỏi nơi này ngươi cũng sẽ giết ta, không bằng chúng ta cùng chết, có thể cùng chết với Hộ Quốc Thần Tướng, ta chết cũng không tiếc.”Gia Cát Cẩn cười lớn. Diệp Phàm lạnh lùng nói: “Cô cũng không muốn chết.”“Trong mắt cô có thù hận, cô muốn sống.” Diệp Phàm nhìn Gia Cát Cẩn, giống như nhìn thấu đối phương.Gia Cát Cẩn nghe vậy sắc mặt lạnh xuống, im lặng không nói.“Nói đi, cô muốn gì mới mở ra cơ quan này?”Diệp Phàm buông Gia Cát Cẩn ra, lạnh lùng quát.