Tác giả:

Một lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười…

Chương 1009: Yên tâm đi

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Nghe xong lời này, hai mắt Diệp Phàm sáng lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.“Diệp thiếu gia, tuyệt đối không được để người ngoài cướp lấy long mạch, điều đó không chỉ gây nguy hiếm cho Long Quốc mà còn là sỉ nhục của dân tộc Long Quốc, mà muốn đối phó với những kẻ đầy tham vọng của cả trong và ngoài nước đó, chỉ có ngài, Hộ quốc thần tướng mới có thế làm được!”“Thay mặt cho hàng triệu người dân của Long Quốc, bây giờ tôi cầu xin cậu hãy ra tay để cứu Long Quốc!”Long Chiến Thiên nói với Diệp Phàm từng chữ một đầy hùng hồn.“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻnào lấy được long mạch!”Diệp Phàm nói thẳng.Về Cõng, hắn là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ Long Quốc, đương nhiên không thể để người ngoài lấy được long mạch; về tư, hắn đã được Long Tỷ công nhận, long mạch này cũng được coi là của hắn, làm sao hẳn có thể cho phép người ngoài lấy đi được?“Cám ơn thần tướng!”Lập tức, ba người Long Chiến Thiên trực tiếp bày tỏ lòng biết ơn.“Ông thu xếp cho tôi một chiếc trực thăng, tôi muốn bay thẳng tới núi Côn Lôn!”Diệp Phàm lên tiếng, Long Chiến Thiên đồng ý ngay lập tức!Lúc này Long Ngạo nhìn Diệp Phàm nói: “Hiện tại Thất sư phụ của con đang huấn luyện hai cô gái kia, Lục sư phụ của con thì đang chấn chỉnh quân Thiên Sách, còn Tứ sư phụ của con thì không biết đã đi đáu, hiện tại xem ra chỉ có ta mới có thể đi cùng con đến núi Côn Lôn!”“Ngũ sư phụ, đâu cần sư phụ phải ra tay đế đối phó những người đó? Con đi được rồi!”Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.“Nhãi con, con đừng quên núi Côn Lôn là nơinào, đó chính là nơi của Tiểu Thế Giới Côn Lôn, nếu như để người của Tiểu Thế Giới biết được long mạch ở đâu, bọn họ sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này!”“Nếu có người từ Côn Lôn xuất hiện, một mình con đối phó với bọn họ cũng không dễ dàng đâu!”Long Ngạo nhìn Diệp Phàm, nói.“Ngũ sư phụ nói đúng!”Lập tức, Diệp Phàm suy nghĩ mấy giây, gật đầu.Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp gọi đám người Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu trở về, cùng hắn đi đến núi Côn Lôn!Mà Đường sở sở cũng muốn đi cùng Diệp Phàm, hắn không thể cản được cô, đành phải đồng ý!Nhưng có Ngũ sư phụ ở bên cạnh, Diệp Phàm cũng không lo lắng về sự an toàn của Đường sở sở!Khi Diệp Phàm và những người khác tiến về phía núi Côn Lôn, Long chiến Thiên trực tiếp ra lệnh: “Thông báo cho tất cả các quân đoàn chiến khu, ngoại trừ lực lượng đồn trú cần thiết, những người còn lại đều tiến về phía núi Côn Lôn, phong tỏa tất cả các đường rút lui trên núi Còn Lôn chotôi!”“Long Soái, ngài định…”Quân Đao khó hiếu, nói.“Hôm nay ai dám đặt chân lên núi Côn Lôn tranh long mạch đều phải chết, tuyệt đối không được đế cá lọt lưới!”Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.“Vâng!”Hắc Uyên và Quân Đao đồng thanh hét lên.Lúc này, tại sở Giám sát ở Đế Đô.

Nghe xong lời này, hai mắt Diệp Phàm sáng lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.

“Diệp thiếu gia, tuyệt đối không được để người ngoài cướp lấy long mạch, điều đó không chỉ gây nguy hiếm cho Long Quốc mà còn là sỉ nhục của dân tộc Long Quốc, mà muốn đối phó với những kẻ đầy tham vọng của cả trong và ngoài nước đó, chỉ có ngài, Hộ quốc thần tướng mới có thế làm được!”

“Thay mặt cho hàng triệu người dân của Long Quốc, bây giờ tôi cầu xin cậu hãy ra tay để cứu Long Quốc!”

Long Chiến Thiên nói với Diệp Phàm từng chữ một đầy hùng hồn.

“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻ

nào lấy được long mạch!”

Diệp Phàm nói thẳng.

Về Cõng, hắn là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ Long Quốc, đương nhiên không thể để người ngoài lấy được long mạch; về tư, hắn đã được Long Tỷ công nhận, long mạch này cũng được coi là của hắn, làm sao hẳn có thể cho phép người ngoài lấy đi được?

“Cám ơn thần tướng!”

Lập tức, ba người Long Chiến Thiên trực tiếp bày tỏ lòng biết ơn.

“Ông thu xếp cho tôi một chiếc trực thăng, tôi muốn bay thẳng tới núi Côn Lôn!”

Diệp Phàm lên tiếng, Long Chiến Thiên đồng ý ngay lập tức!

Lúc này Long Ngạo nhìn Diệp Phàm nói: “Hiện tại Thất sư phụ của con đang huấn luyện hai cô gái kia, Lục sư phụ của con thì đang chấn chỉnh quân Thiên Sách, còn Tứ sư phụ của con thì không biết đã đi đáu, hiện tại xem ra chỉ có ta mới có thể đi cùng con đến núi Côn Lôn!”

“Ngũ sư phụ, đâu cần sư phụ phải ra tay đế đối phó những người đó? Con đi được rồi!”

Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.

“Nhãi con, con đừng quên núi Côn Lôn là nơi

nào, đó chính là nơi của Tiểu Thế Giới Côn Lôn, nếu như để người của Tiểu Thế Giới biết được long mạch ở đâu, bọn họ sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này!”

“Nếu có người từ Côn Lôn xuất hiện, một mình con đối phó với bọn họ cũng không dễ dàng đâu!”

Long Ngạo nhìn Diệp Phàm, nói.

“Ngũ sư phụ nói đúng!”

Lập tức, Diệp Phàm suy nghĩ mấy giây, gật đầu.

Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp gọi đám người Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu trở về, cùng hắn đi đến núi Côn Lôn!

Mà Đường sở sở cũng muốn đi cùng Diệp Phàm, hắn không thể cản được cô, đành phải đồng ý!

Nhưng có Ngũ sư phụ ở bên cạnh, Diệp Phàm cũng không lo lắng về sự an toàn của Đường sở sở!

Khi Diệp Phàm và những người khác tiến về phía núi Côn Lôn, Long chiến Thiên trực tiếp ra lệnh: “Thông báo cho tất cả các quân đoàn chiến khu, ngoại trừ lực lượng đồn trú cần thiết, những người còn lại đều tiến về phía núi Côn Lôn, phong tỏa tất cả các đường rút lui trên núi Còn Lôn cho

tôi!”

“Long Soái, ngài định…”

Quân Đao khó hiếu, nói.

“Hôm nay ai dám đặt chân lên núi Côn Lôn tranh long mạch đều phải chết, tuyệt đối không được đế cá lọt lưới!”

Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.

“Vâng!”

Hắc Uyên và Quân Đao đồng thanh hét lên.

Lúc này, tại sở Giám sát ở Đế Đô.

Bảy Vị Sư Phụ Đỉnh Phong (Đệ Nhất Thần Vương)Tác giả: Nhị TiểuTruyện Converter, Truyện Đô Thị, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Tiên HiệpMột lão giả râu tóc bạc phơ mặc trường bào, dáng vẻ tiên phong đạo cốt nhìn một thanh niên mặc trường sam bằng vải thô bên cạnh. “Tiếu Phàm đừng nghe nhị sư phụ của con, cái chức minh chủ Vũ Minh kia chẳng có tác dụng gì hết, chỉ là hư danh thôi, không bằng làm cốc chủ Quỷ Cốc của ta. Quỷ Cốc của ta có ba nghìn đệ tử, tùy con sai bảo!” Lúc này, một lão giả đế tóc dài xõa vai, mặc áo bào đen nói với thanh niên. “Tiểu Phàm à, sau khi xuống núi con làm sát thủ đi, đế cái tẽn Sát Thần Tu La uy chấn giới sát thủ một lần nữa!” Một người đàn ông mặc bộ đồ dính máu, sắc mặt lạnh lẽo, tỏa ra khí thế sát phạt đi tới, lạnh lùng nói VỚI thanh niên. “Đừng nghe tứ sư phụ của con nói linh tinh. Làm sát thủ gì chứ, tốn sức còn không được cảm ơn. Vị trí điện chủ điện Long Vương của ta vẫn luôn bỏ trống vì con đó, nếu con trở thành long vương mới thì có thế nắm quyền thiên hạ, say giấc bên mỹ nhân!1′ Lúc này, một lão giả tóc bạc mál đầu, thân hình mập mạp, trông như phật Di Lặc nhìn thanh niên, cười… Nghe xong lời này, hai mắt Diệp Phàm sáng lên, không biết đang suy nghĩ điều gì.“Diệp thiếu gia, tuyệt đối không được để người ngoài cướp lấy long mạch, điều đó không chỉ gây nguy hiếm cho Long Quốc mà còn là sỉ nhục của dân tộc Long Quốc, mà muốn đối phó với những kẻ đầy tham vọng của cả trong và ngoài nước đó, chỉ có ngài, Hộ quốc thần tướng mới có thế làm được!”“Thay mặt cho hàng triệu người dân của Long Quốc, bây giờ tôi cầu xin cậu hãy ra tay để cứu Long Quốc!”Long Chiến Thiên nói với Diệp Phàm từng chữ một đầy hùng hồn.“Yên tâm đi, tôi sẽ không để cho bất kỳ kẻnào lấy được long mạch!”Diệp Phàm nói thẳng.Về Cõng, hắn là Hộ quốc thần tướng của Long Quốc, nhiệm vụ của hắn là bảo vệ Long Quốc, đương nhiên không thể để người ngoài lấy được long mạch; về tư, hắn đã được Long Tỷ công nhận, long mạch này cũng được coi là của hắn, làm sao hẳn có thể cho phép người ngoài lấy đi được?“Cám ơn thần tướng!”Lập tức, ba người Long Chiến Thiên trực tiếp bày tỏ lòng biết ơn.“Ông thu xếp cho tôi một chiếc trực thăng, tôi muốn bay thẳng tới núi Côn Lôn!”Diệp Phàm lên tiếng, Long Chiến Thiên đồng ý ngay lập tức!Lúc này Long Ngạo nhìn Diệp Phàm nói: “Hiện tại Thất sư phụ của con đang huấn luyện hai cô gái kia, Lục sư phụ của con thì đang chấn chỉnh quân Thiên Sách, còn Tứ sư phụ của con thì không biết đã đi đáu, hiện tại xem ra chỉ có ta mới có thể đi cùng con đến núi Côn Lôn!”“Ngũ sư phụ, đâu cần sư phụ phải ra tay đế đối phó những người đó? Con đi được rồi!”Diệp Phàm hừ lạnh một tiếng.“Nhãi con, con đừng quên núi Côn Lôn là nơinào, đó chính là nơi của Tiểu Thế Giới Côn Lôn, nếu như để người của Tiểu Thế Giới biết được long mạch ở đâu, bọn họ sẽ không bao giờ bỏ qua cơ hội này!”“Nếu có người từ Côn Lôn xuất hiện, một mình con đối phó với bọn họ cũng không dễ dàng đâu!”Long Ngạo nhìn Diệp Phàm, nói.“Ngũ sư phụ nói đúng!”Lập tức, Diệp Phàm suy nghĩ mấy giây, gật đầu.Tiếp theo, Diệp Phàm trực tiếp gọi đám người Đông Phương Hạo Thiên, Huyết Phu trở về, cùng hắn đi đến núi Côn Lôn!Mà Đường sở sở cũng muốn đi cùng Diệp Phàm, hắn không thể cản được cô, đành phải đồng ý!Nhưng có Ngũ sư phụ ở bên cạnh, Diệp Phàm cũng không lo lắng về sự an toàn của Đường sở sở!Khi Diệp Phàm và những người khác tiến về phía núi Côn Lôn, Long chiến Thiên trực tiếp ra lệnh: “Thông báo cho tất cả các quân đoàn chiến khu, ngoại trừ lực lượng đồn trú cần thiết, những người còn lại đều tiến về phía núi Côn Lôn, phong tỏa tất cả các đường rút lui trên núi Còn Lôn chotôi!”“Long Soái, ngài định…”Quân Đao khó hiếu, nói.“Hôm nay ai dám đặt chân lên núi Côn Lôn tranh long mạch đều phải chết, tuyệt đối không được đế cá lọt lưới!”Long Chiến Thiên hừ lạnh một tiếng.“Vâng!”Hắc Uyên và Quân Đao đồng thanh hét lên.Lúc này, tại sở Giám sát ở Đế Đô.

Chương 1009: Yên tâm đi