Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 3859
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Hộp đựng kiếm sau lưng gã ta rung động dữ dội, một tiếng kiếm reo phóng lên cao, ngay sau đó, một thanh kiếm đã chém tới trước người Diệp Quân.Thời không rách ra!Diệp Quân đâm tới một kiếm.Oanh!Hai tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân liên tục lùi lại, thời không nơi hắn đi qua đều bị sụp đổ.Sau khi đánh lui Diệp Quân, Tu Pháp lại tiến lên một bước nữa, sau bước chân này, trong hộp đựng kiếm sau lưng gã ta lại có một thanh phi kiếm bay ra, thanh kiếm thoáng chốc chém tới trước mặt Diệp Quân, nhanh như tia chớp.Ầm!Diệp Quân lùi lại một lần nữa.Mỗi khi Tu Pháp tiến lên một bước sẽ có một thanh phi kiếm bay ra, tốc độ nhanh đến mức khiến Diệp Quân hoàn toàn không thể né tránh, chỉ có thể phòng ngự bị động.Mới giao chiến, Diệp Quân đã bị phi kiếm áp chế.Thấy cảnh này, mấy người nhóm Đạo Quân nhất thời sa sầm mặt.Mà sau khi Diệp Quân lùi lại khoảng mấy vạn trượng, Tu Pháp kia đột nhiên nhíu mày, sau đó gã ta xoay người, tay phải đ è xuống, một tấm chắn kiếm khí xuất hiện trước mặt hắn ta.Oanh!Không biết đã có một thanh phi kiếm chém tới từ bao giờ.Khi Tu Pháp ngăn cản thanh phi kiếm này, sau lưng gã ta cũng gần như đồng thời xuất hiện một thanh phi kiếm, không chút tiếng động.Tu Pháp cau mày, gã ta lật tay trái, sau đó đ è xuống.Ầm!Vô số kiếm quang bay ra từ trong cơ thể hắn ta, ngăn cản thanh phi kiếm này.Mà lúc này, Diệp Quân ở cách đó mấy vạn trượng đột nhiên biến mất, sau đó một tiếng kiếm reo vang vọng đến tận trời xuất hiện.Xoẹt!Một tia kiếm quang thoáng chốc chém tới trước mặt Tu Pháp.Ầm!Thanh kiếm này chém Tu Pháp lùi lại hơn vạn trượng, khi gã ta dừng lại, có gần trăm thanh phi kiếm lặng lẽ giết tới.Tu Pháp híp mắt, chắp hai ngón tay trái, sau đó nhẹ nhàng chỉ lên trên.Ong!Trong hộp đựng kiếm sau lưng Tu Pháp chợt có vô số tia kiếm quang bay ra, chằng chịt lướt qua chân trời như sao băng.Ầm!Trong nháy mắt, thời không ở chỗ Tu Pháp đã sụp đổ, vô số kiếm quang đan xen vào nhau, tiếng xé rách, tiếng nổ tung, tiếng vỡ vụn liên tục vang vọng.Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên chém một kiếm nhằm vào Tu Pháp từ xa.Kiếm không có tiếng động!
Hộp đựng kiếm sau lưng gã ta rung động dữ dội, một tiếng kiếm reo phóng lên cao, ngay sau đó, một thanh kiếm đã chém tới trước người Diệp Quân.
Thời không rách ra!
Diệp Quân đâm tới một kiếm.
Oanh!
Hai tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân liên tục lùi lại, thời không nơi hắn đi qua đều bị sụp đổ.
Sau khi đánh lui Diệp Quân, Tu Pháp lại tiến lên một bước nữa, sau bước chân này, trong hộp đựng kiếm sau lưng gã ta lại có một thanh phi kiếm bay ra, thanh kiếm thoáng chốc chém tới trước mặt Diệp Quân, nhanh như tia chớp.
Ầm!
Diệp Quân lùi lại một lần nữa.
Mỗi khi Tu Pháp tiến lên một bước sẽ có một thanh phi kiếm bay ra, tốc độ nhanh đến mức khiến Diệp Quân hoàn toàn không thể né tránh, chỉ có thể phòng ngự bị động.
Mới giao chiến, Diệp Quân đã bị phi kiếm áp chế.
Thấy cảnh này, mấy người nhóm Đạo Quân nhất thời sa sầm mặt.
Mà sau khi Diệp Quân lùi lại khoảng mấy vạn trượng, Tu Pháp kia đột nhiên nhíu mày, sau đó gã ta xoay người, tay phải đ è xuống, một tấm chắn kiếm khí xuất hiện trước mặt hắn ta.
Oanh!
Không biết đã có một thanh phi kiếm chém tới từ bao giờ.
Khi Tu Pháp ngăn cản thanh phi kiếm này, sau lưng gã ta cũng gần như đồng thời xuất hiện một thanh phi kiếm, không chút tiếng động.
Tu Pháp cau mày, gã ta lật tay trái, sau đó đ è xuống.
Ầm!
Vô số kiếm quang bay ra từ trong cơ thể hắn ta, ngăn cản thanh phi kiếm này.
Mà lúc này, Diệp Quân ở cách đó mấy vạn trượng đột nhiên biến mất, sau đó một tiếng kiếm reo vang vọng đến tận trời xuất hiện.
Xoẹt!
Một tia kiếm quang thoáng chốc chém tới trước mặt Tu Pháp.
Ầm!
Thanh kiếm này chém Tu Pháp lùi lại hơn vạn trượng, khi gã ta dừng lại, có gần trăm thanh phi kiếm lặng lẽ giết tới.
Tu Pháp híp mắt, chắp hai ngón tay trái, sau đó nhẹ nhàng chỉ lên trên.
Ong!
Trong hộp đựng kiếm sau lưng Tu Pháp chợt có vô số tia kiếm quang bay ra, chằng chịt lướt qua chân trời như sao băng.
Ầm!
Trong nháy mắt, thời không ở chỗ Tu Pháp đã sụp đổ, vô số kiếm quang đan xen vào nhau, tiếng xé rách, tiếng nổ tung, tiếng vỡ vụn liên tục vang vọng.
Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên chém một kiếm nhằm vào Tu Pháp từ xa.
Kiếm không có tiếng động!
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Hộp đựng kiếm sau lưng gã ta rung động dữ dội, một tiếng kiếm reo phóng lên cao, ngay sau đó, một thanh kiếm đã chém tới trước người Diệp Quân.Thời không rách ra!Diệp Quân đâm tới một kiếm.Oanh!Hai tia kiếm quang vỡ tan, Diệp Quân liên tục lùi lại, thời không nơi hắn đi qua đều bị sụp đổ.Sau khi đánh lui Diệp Quân, Tu Pháp lại tiến lên một bước nữa, sau bước chân này, trong hộp đựng kiếm sau lưng gã ta lại có một thanh phi kiếm bay ra, thanh kiếm thoáng chốc chém tới trước mặt Diệp Quân, nhanh như tia chớp.Ầm!Diệp Quân lùi lại một lần nữa.Mỗi khi Tu Pháp tiến lên một bước sẽ có một thanh phi kiếm bay ra, tốc độ nhanh đến mức khiến Diệp Quân hoàn toàn không thể né tránh, chỉ có thể phòng ngự bị động.Mới giao chiến, Diệp Quân đã bị phi kiếm áp chế.Thấy cảnh này, mấy người nhóm Đạo Quân nhất thời sa sầm mặt.Mà sau khi Diệp Quân lùi lại khoảng mấy vạn trượng, Tu Pháp kia đột nhiên nhíu mày, sau đó gã ta xoay người, tay phải đ è xuống, một tấm chắn kiếm khí xuất hiện trước mặt hắn ta.Oanh!Không biết đã có một thanh phi kiếm chém tới từ bao giờ.Khi Tu Pháp ngăn cản thanh phi kiếm này, sau lưng gã ta cũng gần như đồng thời xuất hiện một thanh phi kiếm, không chút tiếng động.Tu Pháp cau mày, gã ta lật tay trái, sau đó đ è xuống.Ầm!Vô số kiếm quang bay ra từ trong cơ thể hắn ta, ngăn cản thanh phi kiếm này.Mà lúc này, Diệp Quân ở cách đó mấy vạn trượng đột nhiên biến mất, sau đó một tiếng kiếm reo vang vọng đến tận trời xuất hiện.Xoẹt!Một tia kiếm quang thoáng chốc chém tới trước mặt Tu Pháp.Ầm!Thanh kiếm này chém Tu Pháp lùi lại hơn vạn trượng, khi gã ta dừng lại, có gần trăm thanh phi kiếm lặng lẽ giết tới.Tu Pháp híp mắt, chắp hai ngón tay trái, sau đó nhẹ nhàng chỉ lên trên.Ong!Trong hộp đựng kiếm sau lưng Tu Pháp chợt có vô số tia kiếm quang bay ra, chằng chịt lướt qua chân trời như sao băng.Ầm!Trong nháy mắt, thời không ở chỗ Tu Pháp đã sụp đổ, vô số kiếm quang đan xen vào nhau, tiếng xé rách, tiếng nổ tung, tiếng vỡ vụn liên tục vang vọng.Mà lúc này, Diệp Quân đột nhiên chém một kiếm nhằm vào Tu Pháp từ xa.Kiếm không có tiếng động!