Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3880

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Thiên Võ Thế nói: “Chỉ thế thôi sao?”Thiên Võ Tân gật đầu: “Chỉ vậy thôi”.Thiên Võ Thế cau mày, đây là hậu nhân của mình sao?Tại sao lại ngu ngốc thế?Ở đằng xa, sau khi Diệp Quân ngưng tụ ra hai tượng thần huyết mạch, khuôn mặt của hắn trở nên méo mó, trông vô cùng dữ tợn.Mặc dù có thêm Ngao Thiên Thiên giúp sức, cơ thể đã được tăng cường lên rất nhiều, nhưng nếu hắn muốn ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch thì vẫn phải cố hết sức mới được.Thật sự vô cùng tiêu hao!Nhưng vẫn tốt hơn so với lúc trước, sau khi thực lực của hắn tăng lên, giờ hắn đã ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch, mà sau khi hai tượng thần huyết mạch xuất hiện, trong phút chốc từng dòng từng luồng áp lực huyết mạch như thủy triều chấn động trời đất, vô cùng đáng sợ.Nhìn thấy uy lực huyết mạch kh ủng bố kia của Diệp Quân, vẻ mặt Thiên Võ Thế dẫn trở nên căng thẳng, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, tay phải nắm chặt lại, lúc này lão ta đã không còn sự lựa chọn nào khác.Giờ cũng không thể chọn lựa đứng về phía người thanh niên này, sau đó lại trở thành kẻ địch của Đạo Đế kia đúng không?Cho dù là sai, thì chỉ có thể sai triệt để.Vả lại lão ta không cho rằng người chống lưng cho thanh niên này sẽ mạnh hơn Đạo Đế.Giết!Thiên Võ Thế híp mắt lại, nổi lên ý muốn giết người, lão ta bước về phía trước, đánh tiếp một quyền.Với một quyền này, mọi thứ trên thế gian như bị hủy diệt.Đằng xa, hai tay cầm kiếm của Diệp Quân đột nhiên chém thẳng xuống, ở phía sau lưng hắn, hai tượng thần huyết mạch kia cùng lúc cầm kiếm chém về phía trước.Xoẹt!Kiếm quang màu máu dài mấy vạn trượng mạnh mẽ chém ngang trời đất.Roẹt!Vang dội! Bỗng nhiên, một tiếng nổ lớn như tiếng sấm mùa xuân vang vọng khắp Đăng Thiên Vực. Ngay sau đó, cả Đăng Thiên Vực đã biến thành biển máu.Diệp Quân liên tục lui mười vạn trượng, hắn vừa mới dừng lại, cơ thể đã lập tức nứt ra, miệng liên tục trào máu tươi.Thiên Võ Thế đứng trước mặt hắn cũng liên tục lui xa mấy ngàn trượng, hơn thế nữa, cơ thể lão ta còn trở nên mờ ảo hơn.Lúc lão ta dừng lại, sự căng thẳng trong mắt đã đổi thành không tin nổi.Tên nhóc này thật sự chỉ đạt tới cảnh giới mười phần thần tính thôi sao?Phải biết rằng, với thực lực của lão ta khi ở thời kỳ đỉnh cao nhất, cho dù là cường giả cảnh giới Khai Đạo thì chỉ cần lão ta phất tay là có thể tiêu diệt. Tuy bây giờ không phải bản thể của lão ta, nhưng một cường giả cảnh giới Khai Đạo bình thường không thể nào chống lại lão, bởi vì thực lực của lão đã vượt qua cảnh giới Khai Đạo.Nhưng lão ta lại bị tên nhóc này chém lui mấy ngàn trượng!Đáng sợ nhất là lão ta phát hiện ra rằng lão ta không có cách nào tiêu diệt huyết mạch của thanh niên này.

Thiên Võ Thế nói: “Chỉ thế thôi sao?”

Thiên Võ Tân gật đầu: “Chỉ vậy thôi”.

Thiên Võ Thế cau mày, đây là hậu nhân của mình sao?

Tại sao lại ngu ngốc thế?

Ở đằng xa, sau khi Diệp Quân ngưng tụ ra hai tượng thần huyết mạch, khuôn mặt của hắn trở nên méo mó, trông vô cùng dữ tợn.

Mặc dù có thêm Ngao Thiên Thiên giúp sức, cơ thể đã được tăng cường lên rất nhiều, nhưng nếu hắn muốn ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch thì vẫn phải cố hết sức mới được.

Thật sự vô cùng tiêu hao!

Nhưng vẫn tốt hơn so với lúc trước, sau khi thực lực của hắn tăng lên, giờ hắn đã ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch, mà sau khi hai tượng thần huyết mạch xuất hiện, trong phút chốc từng dòng từng luồng áp lực huyết mạch như thủy triều chấn động trời đất, vô cùng đáng sợ.

Nhìn thấy uy lực huyết mạch kh ủng bố kia của Diệp Quân, vẻ mặt Thiên Võ Thế dẫn trở nên căng thẳng, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, tay phải nắm chặt lại, lúc này lão ta đã không còn sự lựa chọn nào khác.

Giờ cũng không thể chọn lựa đứng về phía người thanh niên này, sau đó lại trở thành kẻ địch của Đạo Đế kia đúng không?

Cho dù là sai, thì chỉ có thể sai triệt để.

Vả lại lão ta không cho rằng người chống lưng cho thanh niên này sẽ mạnh hơn Đạo Đế.

Giết!

Thiên Võ Thế híp mắt lại, nổi lên ý muốn giết người, lão ta bước về phía trước, đánh tiếp một quyền.

Với một quyền này, mọi thứ trên thế gian như bị hủy diệt.

Đằng xa, hai tay cầm kiếm của Diệp Quân đột nhiên chém thẳng xuống, ở phía sau lưng hắn, hai tượng thần huyết mạch kia cùng lúc cầm kiếm chém về phía trước.

Xoẹt!

Kiếm quang màu máu dài mấy vạn trượng mạnh mẽ chém ngang trời đất.

Roẹt!

Vang dội! Bỗng nhiên, một tiếng nổ lớn như tiếng sấm mùa xuân vang vọng khắp Đăng Thiên Vực. Ngay sau đó, cả Đăng Thiên Vực đã biến thành biển máu.

Diệp Quân liên tục lui mười vạn trượng, hắn vừa mới dừng lại, cơ thể đã lập tức nứt ra, miệng liên tục trào máu tươi.

Thiên Võ Thế đứng trước mặt hắn cũng liên tục lui xa mấy ngàn trượng, hơn thế nữa, cơ thể lão ta còn trở nên mờ ảo hơn.

Lúc lão ta dừng lại, sự căng thẳng trong mắt đã đổi thành không tin nổi.

Tên nhóc này thật sự chỉ đạt tới cảnh giới mười phần thần tính thôi sao?

Phải biết rằng, với thực lực của lão ta khi ở thời kỳ đỉnh cao nhất, cho dù là cường giả cảnh giới Khai Đạo thì chỉ cần lão ta phất tay là có thể tiêu diệt. Tuy bây giờ không phải bản thể của lão ta, nhưng một cường giả cảnh giới Khai Đạo bình thường không thể nào chống lại lão, bởi vì thực lực của lão đã vượt qua cảnh giới Khai Đạo.

Nhưng lão ta lại bị tên nhóc này chém lui mấy ngàn trượng!

Đáng sợ nhất là lão ta phát hiện ra rằng lão ta không có cách nào tiêu diệt huyết mạch của thanh niên này.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Thiên Võ Thế nói: “Chỉ thế thôi sao?”Thiên Võ Tân gật đầu: “Chỉ vậy thôi”.Thiên Võ Thế cau mày, đây là hậu nhân của mình sao?Tại sao lại ngu ngốc thế?Ở đằng xa, sau khi Diệp Quân ngưng tụ ra hai tượng thần huyết mạch, khuôn mặt của hắn trở nên méo mó, trông vô cùng dữ tợn.Mặc dù có thêm Ngao Thiên Thiên giúp sức, cơ thể đã được tăng cường lên rất nhiều, nhưng nếu hắn muốn ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch thì vẫn phải cố hết sức mới được.Thật sự vô cùng tiêu hao!Nhưng vẫn tốt hơn so với lúc trước, sau khi thực lực của hắn tăng lên, giờ hắn đã ngưng tụ được hai tượng thần huyết mạch, mà sau khi hai tượng thần huyết mạch xuất hiện, trong phút chốc từng dòng từng luồng áp lực huyết mạch như thủy triều chấn động trời đất, vô cùng đáng sợ.Nhìn thấy uy lực huyết mạch kh ủng bố kia của Diệp Quân, vẻ mặt Thiên Võ Thế dẫn trở nên căng thẳng, lão ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, tay phải nắm chặt lại, lúc này lão ta đã không còn sự lựa chọn nào khác.Giờ cũng không thể chọn lựa đứng về phía người thanh niên này, sau đó lại trở thành kẻ địch của Đạo Đế kia đúng không?Cho dù là sai, thì chỉ có thể sai triệt để.Vả lại lão ta không cho rằng người chống lưng cho thanh niên này sẽ mạnh hơn Đạo Đế.Giết!Thiên Võ Thế híp mắt lại, nổi lên ý muốn giết người, lão ta bước về phía trước, đánh tiếp một quyền.Với một quyền này, mọi thứ trên thế gian như bị hủy diệt.Đằng xa, hai tay cầm kiếm của Diệp Quân đột nhiên chém thẳng xuống, ở phía sau lưng hắn, hai tượng thần huyết mạch kia cùng lúc cầm kiếm chém về phía trước.Xoẹt!Kiếm quang màu máu dài mấy vạn trượng mạnh mẽ chém ngang trời đất.Roẹt!Vang dội! Bỗng nhiên, một tiếng nổ lớn như tiếng sấm mùa xuân vang vọng khắp Đăng Thiên Vực. Ngay sau đó, cả Đăng Thiên Vực đã biến thành biển máu.Diệp Quân liên tục lui mười vạn trượng, hắn vừa mới dừng lại, cơ thể đã lập tức nứt ra, miệng liên tục trào máu tươi.Thiên Võ Thế đứng trước mặt hắn cũng liên tục lui xa mấy ngàn trượng, hơn thế nữa, cơ thể lão ta còn trở nên mờ ảo hơn.Lúc lão ta dừng lại, sự căng thẳng trong mắt đã đổi thành không tin nổi.Tên nhóc này thật sự chỉ đạt tới cảnh giới mười phần thần tính thôi sao?Phải biết rằng, với thực lực của lão ta khi ở thời kỳ đỉnh cao nhất, cho dù là cường giả cảnh giới Khai Đạo thì chỉ cần lão ta phất tay là có thể tiêu diệt. Tuy bây giờ không phải bản thể của lão ta, nhưng một cường giả cảnh giới Khai Đạo bình thường không thể nào chống lại lão, bởi vì thực lực của lão đã vượt qua cảnh giới Khai Đạo.Nhưng lão ta lại bị tên nhóc này chém lui mấy ngàn trượng!Đáng sợ nhất là lão ta phát hiện ra rằng lão ta không có cách nào tiêu diệt huyết mạch của thanh niên này.

Chương 3880