Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3905

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… “Ông ta…”Thiên Võ Thế ở phía xa run rẩy nói: “Ông ta sắp đột phá, sắp đạt tới Diệt Đạo rồi!”Đột phá?Nghe thấy lời của Thiên Võ Thế, những người đang có mặt đều sửng sốt.Người này đánh nhau một lúc lại muốn đột phá?Thiên Võ Tân kia thì thoáng chốc như bị sét đánh, suýt thì không còn sức lực ngã xụi lơ dưới đất.Ung Đế mới chỉ ở cảnh giới Khai Đạo đã đáng sợ như vậy, nếu để ông ta đạt tới Diệt Đạo thì sẽ thế nào nữa?Mà lúc này, Chiêu Võ Đạo Đế kia hơi ngơ ngác.Cứ thế đột phá ư?Chiêu Võ Đạo Đế tỏ vẻ khó tin, lúc này vẻ ung dung trong mắt ông ta cũng không còn nữa.Ầm…Khí thế của Ung Đế điên cuồng tăng lên.Thế không thể đỡ, trấn áp Đại Đạo đất trời!Nhưng lúc này chợt có hiện tượng lạ xuất hiện, trong Bát Trọng Thiên kia đột nhiên có tiếng kiếm reo vang vọng, sau đó một thanh kiếm đỏ như máu đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Ung Đế.Con ngươi Ung Đế chợt co lại, hai tay nắm chặt, tất cả khí thế biến thành một tấm chắn ngăn cản trước người.Ầm!Thanh kiếm bị ngăn lại, nhưng sau đó nó lại rung động dữ dội, tiếp theo, thanh kiếm đâm rách lá chắn kia rồi lao thẳng về phía ngực của Ung Đế, cố định ông ta lại tại chỗ!Trước cửa đá ở Bát Trọng Thiên có một cô gái trên người tản ra lôi kiếp đáng sợ đỏ như máu chậm rãi bước ra!“Tam điện chủ Ác Đạo!”Không biết người nào hô lên.Diệt Đạo!Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới!Diệt Đạo!Tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lối ra của Bát Trọng Thiên, ở nơi đó có một cô gái mặc áo choàng đỏ như máu đang đứng, áo màu đỏ tươi, trên người quẩn quanh lôi kiếp màu máu, trong đôi mắt có huyết lôi bao trùm, trông vô cùng hung ác.Tam điện chủ Ác Đạo!Nhóm người Nho Uyên đều hoảng hốt.Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới?Lúc này không biết Diệp Quân đã lao tới bên cạnh Ung Đế từ bao giờ, hắn nâng tay phải cầm lấy thanh kiếp kiếm đỏ như máu kia, nhưng vừa mới chạm vào thanh kiếm đã bị một sức mạnh lôi kiếp đáng sợ làm chấn động đến mức lùi lại cả nghìn trượng.Diệp Quân đang muốn tiến lên một lần nữa nhưng lại bị Ung Đế ngăn cản: “Diệp thiếu đừng đến gần, cậu bây giờ không thể chống lại sức mạnh này đâu”.

“Ông ta…”

Thiên Võ Thế ở phía xa run rẩy nói: “Ông ta sắp đột phá, sắp đạt tới Diệt Đạo rồi!”

Đột phá?

Nghe thấy lời của Thiên Võ Thế, những người đang có mặt đều sửng sốt.

Người này đánh nhau một lúc lại muốn đột phá?

Thiên Võ Tân kia thì thoáng chốc như bị sét đánh, suýt thì không còn sức lực ngã xụi lơ dưới đất.

Ung Đế mới chỉ ở cảnh giới Khai Đạo đã đáng sợ như vậy, nếu để ông ta đạt tới Diệt Đạo thì sẽ thế nào nữa?

Mà lúc này, Chiêu Võ Đạo Đế kia hơi ngơ ngác.

Cứ thế đột phá ư?

Chiêu Võ Đạo Đế tỏ vẻ khó tin, lúc này vẻ ung dung trong mắt ông ta cũng không còn nữa.

Ầm…

Khí thế của Ung Đế điên cuồng tăng lên.

Thế không thể đỡ, trấn áp Đại Đạo đất trời!

Nhưng lúc này chợt có hiện tượng lạ xuất hiện, trong Bát Trọng Thiên kia đột nhiên có tiếng kiếm reo vang vọng, sau đó một thanh kiếm đỏ như máu đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Ung Đế.

Con ngươi Ung Đế chợt co lại, hai tay nắm chặt, tất cả khí thế biến thành một tấm chắn ngăn cản trước người.

Ầm!

Thanh kiếm bị ngăn lại, nhưng sau đó nó lại rung động dữ dội, tiếp theo, thanh kiếm đâm rách lá chắn kia rồi lao thẳng về phía ngực của Ung Đế, cố định ông ta lại tại chỗ!

Trước cửa đá ở Bát Trọng Thiên có một cô gái trên người tản ra lôi kiếp đáng sợ đỏ như máu chậm rãi bước ra!

“Tam điện chủ Ác Đạo!”

Không biết người nào hô lên.

Diệt Đạo!

Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới!

Diệt Đạo!

Tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lối ra của Bát Trọng Thiên, ở nơi đó có một cô gái mặc áo choàng đỏ như máu đang đứng, áo màu đỏ tươi, trên người quẩn quanh lôi kiếp màu máu, trong đôi mắt có huyết lôi bao trùm, trông vô cùng hung ác.

Tam điện chủ Ác Đạo!

Nhóm người Nho Uyên đều hoảng hốt.

Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới?

Lúc này không biết Diệp Quân đã lao tới bên cạnh Ung Đế từ bao giờ, hắn nâng tay phải cầm lấy thanh kiếp kiếm đỏ như máu kia, nhưng vừa mới chạm vào thanh kiếm đã bị một sức mạnh lôi kiếp đáng sợ làm chấn động đến mức lùi lại cả nghìn trượng.

Diệp Quân đang muốn tiến lên một lần nữa nhưng lại bị Ung Đế ngăn cản: “Diệp thiếu đừng đến gần, cậu bây giờ không thể chống lại sức mạnh này đâu”.

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… “Ông ta…”Thiên Võ Thế ở phía xa run rẩy nói: “Ông ta sắp đột phá, sắp đạt tới Diệt Đạo rồi!”Đột phá?Nghe thấy lời của Thiên Võ Thế, những người đang có mặt đều sửng sốt.Người này đánh nhau một lúc lại muốn đột phá?Thiên Võ Tân kia thì thoáng chốc như bị sét đánh, suýt thì không còn sức lực ngã xụi lơ dưới đất.Ung Đế mới chỉ ở cảnh giới Khai Đạo đã đáng sợ như vậy, nếu để ông ta đạt tới Diệt Đạo thì sẽ thế nào nữa?Mà lúc này, Chiêu Võ Đạo Đế kia hơi ngơ ngác.Cứ thế đột phá ư?Chiêu Võ Đạo Đế tỏ vẻ khó tin, lúc này vẻ ung dung trong mắt ông ta cũng không còn nữa.Ầm…Khí thế của Ung Đế điên cuồng tăng lên.Thế không thể đỡ, trấn áp Đại Đạo đất trời!Nhưng lúc này chợt có hiện tượng lạ xuất hiện, trong Bát Trọng Thiên kia đột nhiên có tiếng kiếm reo vang vọng, sau đó một thanh kiếm đỏ như máu đột nhiên bay ra, trong nháy mắt đã chém tới trước mặt Ung Đế.Con ngươi Ung Đế chợt co lại, hai tay nắm chặt, tất cả khí thế biến thành một tấm chắn ngăn cản trước người.Ầm!Thanh kiếm bị ngăn lại, nhưng sau đó nó lại rung động dữ dội, tiếp theo, thanh kiếm đâm rách lá chắn kia rồi lao thẳng về phía ngực của Ung Đế, cố định ông ta lại tại chỗ!Trước cửa đá ở Bát Trọng Thiên có một cô gái trên người tản ra lôi kiếp đáng sợ đỏ như máu chậm rãi bước ra!“Tam điện chủ Ác Đạo!”Không biết người nào hô lên.Diệt Đạo!Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới!Diệt Đạo!Tất cả mọi người đồng loạt ngẩng đầu nhìn về phía lối ra của Bát Trọng Thiên, ở nơi đó có một cô gái mặc áo choàng đỏ như máu đang đứng, áo màu đỏ tươi, trên người quẩn quanh lôi kiếp màu máu, trong đôi mắt có huyết lôi bao trùm, trông vô cùng hung ác.Tam điện chủ Ác Đạo!Nhóm người Nho Uyên đều hoảng hốt.Lại một cao thủ Diệt Đạo nữa tới?Lúc này không biết Diệp Quân đã lao tới bên cạnh Ung Đế từ bao giờ, hắn nâng tay phải cầm lấy thanh kiếp kiếm đỏ như máu kia, nhưng vừa mới chạm vào thanh kiếm đã bị một sức mạnh lôi kiếp đáng sợ làm chấn động đến mức lùi lại cả nghìn trượng.Diệp Quân đang muốn tiến lên một lần nữa nhưng lại bị Ung Đế ngăn cản: “Diệp thiếu đừng đến gần, cậu bây giờ không thể chống lại sức mạnh này đâu”.

Chương 3905