Tác giả:

Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…

Chương 3916

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Đó là cơ hội để thay đổi số phận của cô ta và tộc Tức Mặc…Ở đằng xa, sau khi Chiêu Võ Đạo Đế ngã xuống, người đàn ông áo trắng xòe tay ra, chiếc nhẫn của Chiêu Võ Đạo Đế bay vào trong tay ông ấy, ông ấy cười nhạt rồi chỉ tay, chiếc nhẫn đó lập tức bay tới chỗ của Diệp Quân, Diệp Quân vội vàng cất chiếc nhẫn đi, kích động nói: “Cám ơn cha”.Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười: “Cảm ơn gì chứ? Cha giúp con trai không phải chuyện hiển nhiên sao? Loại người không giúp được gì mới là không bình thường, con nói đúng không?”Ở phía xa, khuôn mặt của người đàn ông áo xanh chợt tối sầm lại.Khuôn mặt của Diệp Quân hoàn toàn cứng đờ.Mẹ kiếp!Cha ơi!Cha đặt ra cho trai của mình câu hỏi chết tiệt gì vậy?Sao con dám trả lời chứ?May mắn thay vào lúc này Tam điện chủ đột nhiên chậm rãi đi ra, thu hút sự chú ý của mọi người.Người đàn ông áo trắng cũng không muốn gài bẫy con trai mình nữa nên bật cười rồi nhìn vào Tam điện chủ, cười nói: “Lúc nãy cô nói sẽ chôn cả nhà ta cùng nhau… cô định một chọi ba sao?”Mặt Tam điện chủ không chút biểu cảm: “Ba đánh một là việc làm của hảo hán ư? Ta muốn một chọi một”.Người đàn ông áo trắng cười nói: “Vậy cô ra tay đi”.Tam điện chủ nói tiếp: “Ta không đánh với ông”.Người đàn ông áo trắng khẽ nhíu mày, Tam điện chủ đột nhiên chỉ vào người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy: “Ta muốn đánh một chọi một với bà ta!”Thực lực của người đàn ông áo trắng này quá kinh khủng, cô ta không nắm chắc phần thắng.Người đàn ông áo xanh đó là kiếm tu, cô ta cũng không chắc là sẽ thắng.Nhưng người phụ nữ váy trắng này rất bình thường không có gì kỳ lạ nên cô ta nắm chắc phần thắng hơn!Sở dĩ cô ta chọn người phụ nữ váy trắng là có nhiều nguyên nhân.Đầu tiên, sau khi người phụ nữ này bước ra thì vẫn luôn đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không nói gì, cảm giác tồn tại rất thấp.Thứ hai, người phụ nữ váy trắng trông cực kỳ bình thường, không thấy có cảm giác nguy hiểm gì.Thứ ba, người phụ nữ váy trắng này đi theo bên cạnh người đàn ông áo trắng hệt như người hầu, vì vị trí đứng của bà ấy luôn xoay quanh người đàn ông áo trắng.Cô ta đoán người phụ nữ váy trắng chắc cũng có thực lực nhưng không mạnh.Khi nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, Diệp Quân sửng sốt, chọn cô cô váy trắng?Đúng là biết chọn thật đấy.Dĩ nhiên ba người trước mặt này, chọn ai thì kết quả cũng như nhau.Chỉ có một điều không giống là chọn cô cô váy trắng thì có thể sẽ không chỉ chết một lần.Mọi người đều nhìn sang người phụ nữ váy trắng đó, ai cũng cảm thấy tò mò.Nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, người đàn ông áo trắng khẽ cười, sau đó quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh nói: “Thanh Nhi, mục tiêu của cô ta là muội, muội đánh với cô ta vài chiêu nhé?”Người phụ nữ váy trắng nhìn Tam điện chủ Ác Đạo, nhướng mày: “Vài chiêu?”

Đó là cơ hội để thay đổi số phận của cô ta và tộc Tức Mặc…

Ở đằng xa, sau khi Chiêu Võ Đạo Đế ngã xuống, người đàn ông áo trắng xòe tay ra, chiếc nhẫn của Chiêu Võ Đạo Đế bay vào trong tay ông ấy, ông ấy cười nhạt rồi chỉ tay, chiếc nhẫn đó lập tức bay tới chỗ của Diệp Quân, Diệp Quân vội vàng cất chiếc nhẫn đi, kích động nói: “Cám ơn cha”.

Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười: “Cảm ơn gì chứ? Cha giúp con trai không phải chuyện hiển nhiên sao? Loại người không giúp được gì mới là không bình thường, con nói đúng không?”

Ở phía xa, khuôn mặt của người đàn ông áo xanh chợt tối sầm lại.

Khuôn mặt của Diệp Quân hoàn toàn cứng đờ.

Mẹ kiếp!

Cha ơi!

Cha đặt ra cho trai của mình câu hỏi chết tiệt gì vậy?

Sao con dám trả lời chứ?

May mắn thay vào lúc này Tam điện chủ đột nhiên chậm rãi đi ra, thu hút sự chú ý của mọi người.

Người đàn ông áo trắng cũng không muốn gài bẫy con trai mình nữa nên bật cười rồi nhìn vào Tam điện chủ, cười nói: “Lúc nãy cô nói sẽ chôn cả nhà ta cùng nhau… cô định một chọi ba sao?”

Mặt Tam điện chủ không chút biểu cảm: “Ba đánh một là việc làm của hảo hán ư? Ta muốn một chọi một”.

Người đàn ông áo trắng cười nói: “Vậy cô ra tay đi”.

Tam điện chủ nói tiếp: “Ta không đánh với ông”.

Người đàn ông áo trắng khẽ nhíu mày, Tam điện chủ đột nhiên chỉ vào người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy: “Ta muốn đánh một chọi một với bà ta!”

Thực lực của người đàn ông áo trắng này quá kinh khủng, cô ta không nắm chắc phần thắng.

Người đàn ông áo xanh đó là kiếm tu, cô ta cũng không chắc là sẽ thắng.

Nhưng người phụ nữ váy trắng này rất bình thường không có gì kỳ lạ nên cô ta nắm chắc phần thắng hơn!

Sở dĩ cô ta chọn người phụ nữ váy trắng là có nhiều nguyên nhân.

Đầu tiên, sau khi người phụ nữ này bước ra thì vẫn luôn đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không nói gì, cảm giác tồn tại rất thấp.

Thứ hai, người phụ nữ váy trắng trông cực kỳ bình thường, không thấy có cảm giác nguy hiểm gì.

Thứ ba, người phụ nữ váy trắng này đi theo bên cạnh người đàn ông áo trắng hệt như người hầu, vì vị trí đứng của bà ấy luôn xoay quanh người đàn ông áo trắng.

Cô ta đoán người phụ nữ váy trắng chắc cũng có thực lực nhưng không mạnh.

Khi nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, Diệp Quân sửng sốt, chọn cô cô váy trắng?

Đúng là biết chọn thật đấy.

Dĩ nhiên ba người trước mặt này, chọn ai thì kết quả cũng như nhau.

Chỉ có một điều không giống là chọn cô cô váy trắng thì có thể sẽ không chỉ chết một lần.

Mọi người đều nhìn sang người phụ nữ váy trắng đó, ai cũng cảm thấy tò mò.

Nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, người đàn ông áo trắng khẽ cười, sau đó quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh nói: “Thanh Nhi, mục tiêu của cô ta là muội, muội đánh với cô ta vài chiêu nhé?”

Người phụ nữ váy trắng nhìn Tam điện chủ Ác Đạo, nhướng mày: “Vài chiêu?”

Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Đó là cơ hội để thay đổi số phận của cô ta và tộc Tức Mặc…Ở đằng xa, sau khi Chiêu Võ Đạo Đế ngã xuống, người đàn ông áo trắng xòe tay ra, chiếc nhẫn của Chiêu Võ Đạo Đế bay vào trong tay ông ấy, ông ấy cười nhạt rồi chỉ tay, chiếc nhẫn đó lập tức bay tới chỗ của Diệp Quân, Diệp Quân vội vàng cất chiếc nhẫn đi, kích động nói: “Cám ơn cha”.Người đàn ông áo trắng khẽ mỉm cười: “Cảm ơn gì chứ? Cha giúp con trai không phải chuyện hiển nhiên sao? Loại người không giúp được gì mới là không bình thường, con nói đúng không?”Ở phía xa, khuôn mặt của người đàn ông áo xanh chợt tối sầm lại.Khuôn mặt của Diệp Quân hoàn toàn cứng đờ.Mẹ kiếp!Cha ơi!Cha đặt ra cho trai của mình câu hỏi chết tiệt gì vậy?Sao con dám trả lời chứ?May mắn thay vào lúc này Tam điện chủ đột nhiên chậm rãi đi ra, thu hút sự chú ý của mọi người.Người đàn ông áo trắng cũng không muốn gài bẫy con trai mình nữa nên bật cười rồi nhìn vào Tam điện chủ, cười nói: “Lúc nãy cô nói sẽ chôn cả nhà ta cùng nhau… cô định một chọi ba sao?”Mặt Tam điện chủ không chút biểu cảm: “Ba đánh một là việc làm của hảo hán ư? Ta muốn một chọi một”.Người đàn ông áo trắng cười nói: “Vậy cô ra tay đi”.Tam điện chủ nói tiếp: “Ta không đánh với ông”.Người đàn ông áo trắng khẽ nhíu mày, Tam điện chủ đột nhiên chỉ vào người phụ nữ váy trắng bên cạnh ông ấy: “Ta muốn đánh một chọi một với bà ta!”Thực lực của người đàn ông áo trắng này quá kinh khủng, cô ta không nắm chắc phần thắng.Người đàn ông áo xanh đó là kiếm tu, cô ta cũng không chắc là sẽ thắng.Nhưng người phụ nữ váy trắng này rất bình thường không có gì kỳ lạ nên cô ta nắm chắc phần thắng hơn!Sở dĩ cô ta chọn người phụ nữ váy trắng là có nhiều nguyên nhân.Đầu tiên, sau khi người phụ nữ này bước ra thì vẫn luôn đứng bên cạnh người đàn ông áo trắng, không nói gì, cảm giác tồn tại rất thấp.Thứ hai, người phụ nữ váy trắng trông cực kỳ bình thường, không thấy có cảm giác nguy hiểm gì.Thứ ba, người phụ nữ váy trắng này đi theo bên cạnh người đàn ông áo trắng hệt như người hầu, vì vị trí đứng của bà ấy luôn xoay quanh người đàn ông áo trắng.Cô ta đoán người phụ nữ váy trắng chắc cũng có thực lực nhưng không mạnh.Khi nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, Diệp Quân sửng sốt, chọn cô cô váy trắng?Đúng là biết chọn thật đấy.Dĩ nhiên ba người trước mặt này, chọn ai thì kết quả cũng như nhau.Chỉ có một điều không giống là chọn cô cô váy trắng thì có thể sẽ không chỉ chết một lần.Mọi người đều nhìn sang người phụ nữ váy trắng đó, ai cũng cảm thấy tò mò.Nghe Tam điện chủ Ác Đạo nói thế, người đàn ông áo trắng khẽ cười, sau đó quay đầu nhìn người phụ nữ váy trắng bên cạnh nói: “Thanh Nhi, mục tiêu của cô ta là muội, muội đánh với cô ta vài chiêu nhé?”Người phụ nữ váy trắng nhìn Tam điện chủ Ác Đạo, nhướng mày: “Vài chiêu?”

Chương 3916