Diệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế…
Chương 3990
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Vì ông ta phát hiện tia sáng đó căn bản không ngăn được Diệp Quân.Gì đây?Thiên Kinh ngây người.“Tháp gia?”Ngao Thiên Thiên bỗng ngạc nhiên nói: “Đây…”Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chủ mẫu, hắn có vẻ không ổn, hắn hút quá nhiều ác hồn và khí tức, ta… ta không áp chế được”.Sắc mặt Ngao Thiên Thiên trở nên nghiêm trọng, không áp chế được hả? Vậy Tiểu Quân chẳng phải sẽ phát điên sao?Ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi chỗ đó.Vèo!Nhát kiếm này khiến thời không bí ẩn bên trong nứt ra.Thấy thế, Thiên Kình biến sắc, đối mặt với Diệp Quân, ông ta không dám sơ suất, lập tức giơ tay phải ra đ è xuống phía trước.Ầm!Thời không trước mặt ông ta bỗng ngưng tụ lại từng lớp, tốc độ của Diệp Quân chậm lại nhưng ngay sau đó chỉ thấy tay phải Diệp Quân cầm kiếm xoay một vòng.Rầm!Thời không đó bị phá vỡ.Thiên Kình biến sắc, tay phải siết chặt thành nắm đấm, sau đó đánh mạnh về phía trước.Ầm!Kiếm quang máu màu nổ tung, Thiên Kình bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại một tia kiếm quang màu máu vạn trượng bỗng chém đến trước mặt ông ta.Vèo!Thiên Kình lập tức văng ra xa cả vạn trượng, nhưng ông ta vẫn còn chưa dừng lại thì một tia kiếm quang nữa lại lao về phía ông ta.Sắc mặt Thiên Kình hết sức khó coi, vì hai mắt ông ta cũng bắt đầu hơi đỏ.Bị huyết mạch phong ma ảnh hưởng rồi.Sau khi Diệp Quân nuốt chửng các ác hồn dưới lòng đất đó, huyết mạch phong ma của hắn đã đạt đến mức độ rất đáng sợ, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng có thể bị ảnh hưởng.Thiên Kình cũng không nghĩ nhiều vì kiếm của Diệp Quân đã chém đến trước mặt ông ta, lần này ông ta không đối đầu trực diện mà liên tục lui về phía sau.Còn Diệp Quân vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng vào lúc này trên người hắn lại toát ra một luồng sáng vàng cố gắng áp chế huyết mạch phong ma của hắn.Diệp Quân dừng lại, nhíu chặt mày, tay phải hắn nắm chặt ý kiếm trong tay như đang giãy giụa.Thấy thế Thiên Kình thầm thở phào, xem ra sự tồn tại bí ẩn trong người cậu Diệp có thể trấn áp được cậu Diệp.Ngay lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu tức giận gào lên.Ầm!Vô số tia sáng vàng bị phá vỡ.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Vì ông ta phát hiện tia sáng đó căn bản không ngăn được Diệp Quân.Gì đây?Thiên Kinh ngây người.“Tháp gia?”Ngao Thiên Thiên bỗng ngạc nhiên nói: “Đây…”Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chủ mẫu, hắn có vẻ không ổn, hắn hút quá nhiều ác hồn và khí tức, ta… ta không áp chế được”.Sắc mặt Ngao Thiên Thiên trở nên nghiêm trọng, không áp chế được hả? Vậy Tiểu Quân chẳng phải sẽ phát điên sao?Ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi chỗ đó.Vèo!Nhát kiếm này khiến thời không bí ẩn bên trong nứt ra.Thấy thế, Thiên Kình biến sắc, đối mặt với Diệp Quân, ông ta không dám sơ suất, lập tức giơ tay phải ra đ è xuống phía trước.Ầm!Thời không trước mặt ông ta bỗng ngưng tụ lại từng lớp, tốc độ của Diệp Quân chậm lại nhưng ngay sau đó chỉ thấy tay phải Diệp Quân cầm kiếm xoay một vòng.Rầm!Thời không đó bị phá vỡ.Thiên Kình biến sắc, tay phải siết chặt thành nắm đấm, sau đó đánh mạnh về phía trước.Ầm!Kiếm quang máu màu nổ tung, Thiên Kình bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại một tia kiếm quang màu máu vạn trượng bỗng chém đến trước mặt ông ta.Vèo!Thiên Kình lập tức văng ra xa cả vạn trượng, nhưng ông ta vẫn còn chưa dừng lại thì một tia kiếm quang nữa lại lao về phía ông ta.Sắc mặt Thiên Kình hết sức khó coi, vì hai mắt ông ta cũng bắt đầu hơi đỏ.Bị huyết mạch phong ma ảnh hưởng rồi.Sau khi Diệp Quân nuốt chửng các ác hồn dưới lòng đất đó, huyết mạch phong ma của hắn đã đạt đến mức độ rất đáng sợ, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng có thể bị ảnh hưởng.Thiên Kình cũng không nghĩ nhiều vì kiếm của Diệp Quân đã chém đến trước mặt ông ta, lần này ông ta không đối đầu trực diện mà liên tục lui về phía sau.Còn Diệp Quân vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng vào lúc này trên người hắn lại toát ra một luồng sáng vàng cố gắng áp chế huyết mạch phong ma của hắn.Diệp Quân dừng lại, nhíu chặt mày, tay phải hắn nắm chặt ý kiếm trong tay như đang giãy giụa.Thấy thế Thiên Kình thầm thở phào, xem ra sự tồn tại bí ẩn trong người cậu Diệp có thể trấn áp được cậu Diệp.Ngay lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu tức giận gào lên.Ầm!Vô số tia sáng vàng bị phá vỡ.
Hậu Duệ Kiếm ThầnTác giả: Thanh PhongTruyện Converter, Truyện Khoa Huyễn, Truyện Kiếm Hiệp, Truyện Ngôn Tình, Truyện Tiên HiệpDiệp Quân vẫn bình tĩnh, cầm tách trà trên bàn lên nhấp một hớp, sau đó cười nói: “Chỉ Ngôn côn nương là người thật thà”. Dạ An Quân đó cười nói: “Diệp công tử không hổ là vua của vũ trụ Quan Huyên, dù mình rơi vào con đường cùng nhưng vẫn bình tĩnh như thế, bái phục”. Diệp Quân nhìn hai người trước mặt, cười nói: “Nếu ta đoán không nhầm thì hai người đã có giao ước gì đấy, đúng chứ?” Dạ An Quân cười nói: “Đúng thế”. Nói rồi gã ngồi xuống đối diện Diệp Quân, mỉm cười: “Diệp công tử không đoán xem à?” Diệp Quân nói: “Liên hôn”. Dạ An Quân híp mắt. Ánh mắt Dạ Thư Nhu hiện lên vẻ ngạc nhiên. Diệp Quân nhìn Dạ An Quân: “Các ngươi “liên hôn”, ngươi làm hoàng đế, cô ta làm hoàng hậu, như thế các thế lực khác đều được cân bằng”. Mặc dù hai người đều là người trong cùng một tộc nhưng không biết huyết mạch nhà Dạ Thư Nhu đã lưu truyền bao nhiêu đời rồi, bây giờ cũng chẳng thể xem là bà con xa. Dạ An Quân mỉm cười: “Diệp công tử thông minh thật”. Diệp Quân lại nói: “Các ngươi tin lời của Tuế… Vì ông ta phát hiện tia sáng đó căn bản không ngăn được Diệp Quân.Gì đây?Thiên Kinh ngây người.“Tháp gia?”Ngao Thiên Thiên bỗng ngạc nhiên nói: “Đây…”Tiểu Tháp trầm giọng nói: “Chủ mẫu, hắn có vẻ không ổn, hắn hút quá nhiều ác hồn và khí tức, ta… ta không áp chế được”.Sắc mặt Ngao Thiên Thiên trở nên nghiêm trọng, không áp chế được hả? Vậy Tiểu Quân chẳng phải sẽ phát điên sao?Ngay lúc này Diệp Quân bỗng biến thành kiếm quang rồi biến mất khỏi chỗ đó.Vèo!Nhát kiếm này khiến thời không bí ẩn bên trong nứt ra.Thấy thế, Thiên Kình biến sắc, đối mặt với Diệp Quân, ông ta không dám sơ suất, lập tức giơ tay phải ra đ è xuống phía trước.Ầm!Thời không trước mặt ông ta bỗng ngưng tụ lại từng lớp, tốc độ của Diệp Quân chậm lại nhưng ngay sau đó chỉ thấy tay phải Diệp Quân cầm kiếm xoay một vòng.Rầm!Thời không đó bị phá vỡ.Thiên Kình biến sắc, tay phải siết chặt thành nắm đấm, sau đó đánh mạnh về phía trước.Ầm!Kiếm quang máu màu nổ tung, Thiên Kình bị chấn động văng ra xa cả vạn trượng, vừa dừng lại một tia kiếm quang màu máu vạn trượng bỗng chém đến trước mặt ông ta.Vèo!Thiên Kình lập tức văng ra xa cả vạn trượng, nhưng ông ta vẫn còn chưa dừng lại thì một tia kiếm quang nữa lại lao về phía ông ta.Sắc mặt Thiên Kình hết sức khó coi, vì hai mắt ông ta cũng bắt đầu hơi đỏ.Bị huyết mạch phong ma ảnh hưởng rồi.Sau khi Diệp Quân nuốt chửng các ác hồn dưới lòng đất đó, huyết mạch phong ma của hắn đã đạt đến mức độ rất đáng sợ, ngay cả cường giả cảnh giới Diệt Đạo cũng có thể bị ảnh hưởng.Thiên Kình cũng không nghĩ nhiều vì kiếm của Diệp Quân đã chém đến trước mặt ông ta, lần này ông ta không đối đầu trực diện mà liên tục lui về phía sau.Còn Diệp Quân vẫn muốn tiếp tục đuổi theo, nhưng vào lúc này trên người hắn lại toát ra một luồng sáng vàng cố gắng áp chế huyết mạch phong ma của hắn.Diệp Quân dừng lại, nhíu chặt mày, tay phải hắn nắm chặt ý kiếm trong tay như đang giãy giụa.Thấy thế Thiên Kình thầm thở phào, xem ra sự tồn tại bí ẩn trong người cậu Diệp có thể trấn áp được cậu Diệp.Ngay lúc này Diệp Quân bỗng ngẩng đầu tức giận gào lên.Ầm!Vô số tia sáng vàng bị phá vỡ.